2024-05-15
Căn cứ của Biden nổi loạn vì Gaza
Những người cấp tiến ghét Trump. Nhưng họ ghét chiến tranh Israel hơn
(Daniel McCarthy, The Spectator, 15/5/2024)
Chiến dịch tái tranh cử của Joe Biden là một cuộc chiến nhiều mặt trận. Thật không may cho ông, những người lính trẻ nhất trong liên minh của ông thà chiến đấu với Israel hơn là với Donald Trump.
Biden đắc cử chính là vì ông chống Trump. Vào năm 2020, các đảng viên Dân chủ đã tuyệt vọng và cựu phó tổng thống là nhân vật có uy tín nhất mà họ phải cọn. Ông ấy không cần phải là người truyền cảm hứng hay tràn đầy năng lượng - Trump sẽ cung cấp tất cả nguồn cảm hứng và năng lượng mà cử tri Biden cần.
Tuy nhiên, điều truyền cảm hứng cho các nhà hoạt động trong độ tuổi bầu cử tại các trường đại học của Mỹ ngày nay không phải là ác cảm với Trump, và chắc chắn đó không phải là tình yêu dành cho Joe Biden: đó là sự phẫn nộ đối với Israel. Bốn năm trước, George Floyd đã trở thành biểu tượng của sự bất công thúc đẩy những người cấp tiến xuống đường và giành lại đất nước bằng thùng phiếu. Biden và Kamala Harris đã làm mọi thứ có thể để đồng cảm với phong trào dân quyền và phe đúng đắn của lịch sử.
Vào năm 2024, sự bất công đã làm nhức nhối lương tâm của những người cấp tiến và khiến họ có nguy cơ bị bắt vì phản đối điều đó, đó là cuộc chiến ở Gaza. Tuy nhiên, lần này, Biden đứng về phía nào của lịch sử? Cho dù những người sinh viên biểu tình có coi Biden nhuốm máu vì ủng hộ Israel hay không, thì rõ ràng họ không nghĩ rằng Donald Trump hay ngày 6 tháng 1 là điều quan trọng nhất trong chính trị lúc này. Đối với họ, bộ mặt của chủ nghĩa phát xít là của Benjamin Netanyahu.
Biden đã mất quyền kiểm soát chuyện đó. Trump tỏ ra không rõ ràng và kém hiệu quả trong bối cảnh các cuộc biểu tình của George Floyd. (Ông ta hầu như không phải là nhà độc tài theo kiểu Pattonesque mà phe cánh tả bi quan hoặc cánh hữu nịnh bợ đã tưởng tượng.) Bây giờ đến lượt Biden phải điều hành một cuộc khủng hoảng mà ông ta không thể bình tĩnh. Bằng cách cố gắng thận trọng và trung dung, ông chỉ chọc giận cả hai bên: những người bạn của Israel cảm thấy khó chịu trước những lời chỉ trích của ông đối với Netanyahu, trong khi những người biểu tình phản chiến không hề ủng hộ một chút nào chừng nào chính quyền còn gửi vũ khí và đô la cho người Israel.
Biden là một người thiếu khả năng lãnh đạo (anti-leader), và những cử tri đã từ chối ông trong những lần ông tranh cử tổng thống đã chứng tỏ là đúng khi nghi ngờ khả năng của ông. Ông tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc chiến của Israel nhưng giảng dạy cho người Israel về cách họ tiến hành chiến tranh; trong khi đó, ông khiến quân đội Hoa Kỳ gặp nguy hiểm với một bến tàu nhân đạo - trên hết - ở rìa khu vực chiến sự. Chính sách liều lĩnh, mâu thuẫn này phản ánh cách tiếp cận của Biden đối với cuộc xung đột ở Ukraine. Ở đó, bằng cách nào đó, ông vừa hết lòng vừa nửa vời, gửi hàng tỷ USD viện trợ cho Kiev nhưng lại do dự cung cấp cho người Ukraine những vũ khí mà họ yêu cầu. Vào thời điểm ông thay đổi ý định, tình hình của Kyiv đã trở nên tồi tệ hơn. Trong cả hai cuộc chiến, Biden đều phủ nhận quyền lãnh đạo của chính các quốc gia mà ông cung cấp viện trợ của Mỹ mà không đưa ra bất kỳ quyền lãnh đạo nào - hay cách chấm dứt cuộc chơi - của riêng ông. Đây không phải là cách để điều hành một siêu cường.
Tuy nhiên, Biden gặp mâu thuẫn không chỉ vì ông là một nhà lãnh đạo yếu kém. Ông không biết nên dẫn đường nào. Đảng Dân chủ có truyền thống ủng hộ Israel kể từ khi Harry S. Truman công nhận nhà nước Do Thái vào tháng 5 năm 1948. Tuy nhiên, những người cấp tiến cung cấp xương sống tư tưởng cho đảng ngày nay không xem xét chủ nghĩa sùng Do Thái mà họ phản đối chủ nghĩa thực dân như dấu hiệu của giác ngộ. Quan điểm của họ về chính sách đối ngoại, đặc biệt là liên quan đến Israel và Palestine, xuất phát từ cùng một nguồn gốc với quan điểm của họ về chính trị chủng tộc và bản sắc ở quê nhà. Đối với họ, thế giới bị chia rẽ giữa những kẻ áp bức và những nạn nhân vô tội, những người không bị mất đi sự vô tội ngay cả khi họ dùng đến tội ác hoặc khủng bố. Sự vô tội của họ bắt nguồn từ tình trạng nạn nhân của họ, vốn là cốt lõi trong căn cước của họ. Hồ sơ George Floyd là một kẻ phạm tội bạo lực và nỗ lực chống lại các sĩ quan đang bắt giữ anh ta không khiến anh ta bớt thiện cảm hơn trong mắt cơ sở tư tưởng của Đảng Dân chủ. Biden đã tận dụng cơ sở đó và thế giới quan của nó vào năm 2020. Tuy nhiên, giờ đây, ông thấy mình bối rối trước việc áp dụng quan điểm tương tự vào cuộc chiến ở Gaza. Nó coi người Israel là cảnh sát - và nếu hành động tàn bạo của Hamas đẫm máu hơn nhiều so với bất kỳ vụ bạo lực nào ở các thành phố của Mỹ, thì phản ứng của Israel cũng nặng nề hơn nhiều so với bất cứ điều gì được thấy ở quê nhà.
Các sinh viên và các nhà hoạt động cánh tả không phải là những cử tri Biden duy nhất ngày nay coi Trump là một vấn đề ít cấp bách hơn hoàn cảnh của Gaza. Người Hồi giáo Mỹ, kể cả ở tiểu bang chiến trường Michigan, cũng đang cân nhắc lại vị trí của mình trong liên minh Biden. Trump có thể không cung cấp cho họ bất cứ điều gì nhiều hơn Biden, nhưng ông ấy không cần phải làm vậy: tinh thần đảng phái tiêu cực là một động cơ mạnh mẽ trong nền chính trị Mỹ và nếu cử tri không còn coi ứng cử viên này tệ hơn ứng cử viên kia một cách đáng kể, họ sẽ không bỏ phiếu để đánh bại người đó. Biden cần cơ sở (khối cử tri nòng cốt) của mình để tin rằng không có gì tệ hơn Trump, và không có gì quan trọng hơn việc đánh bại ông ta. Nhưng giờ đây thông điệp đó phải cạnh tranh với cảm xúc của sinh viên, cử tri cấp tiến cũng như người Mỹ gốc Hồi giáo và Ả Rập về Gaza.
Trump không gặp khó khăn tương tự. Mặc dù Trump đã làm những người ủng hộ sự sống thất vọng khi chỉ trích luật chống phá thai mạnh mẽ, nhưng họ vẫn chống Biden như trước đây và họ có lý do chính đáng. Trump cũng đã làm thất vọng nhiều người cánh hữu muốn ngừng tài trợ cho nỗ lực chiến tranh Ukraine, có lẽ đã thực hiện một tính toán máu lạnh để giành lại cử tri Nikki Haley, những người có thể coi ông là sự lựa chọn tồi tệ hơn Biden. Trump đang mở rộng liên minh của mình bằng cách giảm nhẹ các cam kết đối với nền tảng tư tưởng của chính mình. Tuy nhiên, không có gì có thể so sánh được với cuộc chiến Israel-Gaza có thể cạnh tranh được với lợi ích của cánh hữu trong việc đánh bại Biden.
Những người cấp tiến, đặc biệt là những người trẻ nhất và hăng hái nhất trong số họ, đang gây chiến với một hệ thống chứ không chỉ với một ứng cử viên tổng thống. Họ ghét Trump. Nhưng họ ghét cuộc chiến của Israel hơn. Đó là biểu tượng lớn hơn của sự áp bức thuộc địa đối lập với những gì họ xác định chính trị của mình.
https://thespectator.com/politics/biden-base-rebels-gaza-2024/
NVV dịch