Wednesday, May 1, 2024

 2024-04-30 

Các trường đại học luôn cực đoan

(Daniel Greenfield, Gatestone Institute, 30/4/2024)

Tiếng reo hò "Sieg Heil" [Chào chiến thắng] của Đức Quốc xã không bắt đầu ở Munich mà ở Massachusetts.

Bài ca của Đức Quốc xã được mượn từ tiếng cổ vũ bóng đá của Harvard và được du nhập vào Đức bởi Ernst "Putzy" Hanfstaengl, một người đàn ông Harvard có danh tiếng tốt, người đã kết bạn với Hitler và giúp xây dựng một thương hiệu đáng kính hơn cho những người theo chủ nghĩa Xã hội Quốc gia.

"Putzy" là một trong số những thành viên ưu tú của Ivy League bị Đệ Tam Đế chế [của Hitler] mê hoặc.

Chủ nghĩa xã hội được thực hiện một cách mạnh mẽ bởi những vĩ nhân, cho dù đó là FDR, Mussolini, Stalin hay Hitler, là nỗi ám ảnh lớn của giới tinh hoa Mỹ thời đó, những người tin chắc rằng đó là câu trả lời duy nhất cho sự hỗn loạn của chủ nghĩa tư bản và sự nặng nề vội vã của dân chủ và công nghệ .

Đại học Columbia, nơi mà sự chiếm đóng của Hamas tràn ngập trang nhất của mọi tờ báo trong nước trong khi xua đuổi sinh viên Do Thái ra khỏi khuôn viên trường, đã có rất ít thay đổi về một số mặt. Một trăm năm trước, Chủ tịch Đại học Columbia Nicholas Murray Butler đã nỗ lực không nhận các sinh viên Do Thái trong khi tôn vinh chủ nghĩa phát xít của Mussolini. Sự ngưỡng mộ của Butler đối với chủ nghĩa phát xít là phổ biến trong các hiệu trưởng trường đại học, các nhà lãnh đạo xã hội và thậm chí cả trong chính quyền FDR.

Không chỉ những lời cổ vũ bóng đá được nêu trở lại, mà thuyết ưu sinh [chủng tộc ưu tú], một nỗi ám ảnh khác của giới tinh hoa Ivy League, đã lan đến Đức, nơi nó được thực hiện theo một cách còn nguy hiểm hơn nhiều, không chỉ chống lại người Do Thái mà còn chống lại người khuyết tật Đức và những người khác được coi là "cuộc sống không xứng đáng", theo hệ tư tưởng mà những người ủng hộ bao gồm Margaret Sanger, người sáng lập Planned Parenthood.

Việc bóc tách các lớp hệ tư tưởng thống trị mà Ivy Leaguers nắm giữ ngày nay sẽ dẫn đến các hệ tư tưởng Xã hội Chủ nghĩa Quốc gia hoặc Cộng sản. Giới tinh hoa của Ivy League, những người theo chủ nghĩa môi trường, xã hội chủ nghĩa, toàn cầu hóa và ủng hộ kiểm soát dân số cách đây một thế kỷ, đã bị ảnh hưởng mạnh mẽ bởi những hệ tư tưởng toàn trị vốn kêu gọi sự chuyên chế và giết người hàng loạt.

Lúc đó họ không phải là những người theo chủ nghĩa tự do và bây giờ họ cũng không phải là những người theo chủ nghĩa tự do.

Một thế kỷ trước họ tin rằng con người được xác định bởi chủng tộc và bây giờ họ vẫn tin như vậy. Một thế kỷ trước, họ tin rằng loài người sẽ tuyệt chủng trừ khi các nhà lãnh đạo mạnh mẽ kiềm chế tư duy độc lập và thực hiện các biện pháp khẩn cấp để áp đặt trật tự. Và bây giờ họ vẫn tin vào điều đó. Một thế kỷ trước, họ tin rằng con đường duy nhất phía trước là một nền kinh tế kế hoạch, sự cai trị của chuyên gia và những cái chết tất yếu của một số người và nhóm nhất định.

Bây giờ họ còn tin vào điều đó không?

Sự ủng hộ hoàn toàn dành cho Hamas tại Columbia, Yale và các trường Ivy League khác khiến một số người ngạc nhiên, nhưng ý tưởng cho rằng các tổ chức học thuật ưu tú từng có chính trị được xác định bởi lý trí, chủ nghĩa tự do và tôn trọng quyền con người là không có cơ sở trên thực tế. Trong khi các trường đại học này và nhiều trường đại học khác có một số giáo sư và sinh viên xuất sắc, đồng thời cung cấp một môi trường học tập phong phú có phương pháp, thì hoạt động chính trị của trường đại học luôn bị ảnh hưởng bởi chủ nghĩa cấp tiến.

Ngay từ đầu thế kỷ XX, Ivy Leagues độc hại chứa đầy sự ghê tởm đối với người Mỹ, nền dân chủ và doanh nghiệp tự do trong khi bị thu hút bởi bất kỳ hệ tư tưởng cấp tiến nào. Câu hỏi chỉ là liệu những người theo chủ nghĩa Marx hay những người theo chủ nghĩa Xã hội Quốc gia sẽ chiến thắng trong khuôn viên trường hay không.

Sau khi Chủ nghĩa Xã hội Quốc gia chết một cách hầu như không ai thương tiếc, chủ nghĩa Marx và sau đó là chủ nghĩa Hồi giáo bắt đầu một cuộc chiến giành lấy trái tim và khối óc của giới tinh hoa Mỹ. Hamas cung cấp những gì cho Ivy League? Giống như Chủ nghĩa Quốc xã và Chủ nghĩa Cộng sản, họ tin rằng nước Mỹ, chủ nghĩa cá nhân và doanh nghiệp tự do là vô giá trị, và chỉ có hệ tư tưởng cách mạng được thực hiện bằng vũ lực mới có thể thay đổi xã hội của chúng ta. Rất ít sinh viên không theo đạo Hồi ở Yale hoặc Columbia cổ vũ cho Hamas tin vào thông điệp của Kinh Koran, nhưng họ thấy nó đáng tin hơn thông điệp của Mỹ.

Việc cực đoan hóa các sinh viên Ivy League cũng giống như làm người mù vấp ngã. Giữa những nhà hoạt động giàu có ở Thế giới thứ ba tự nhận là nạn nhân của nạn phân biệt chủng tộc và những kẻ giàu có cấp tiến có sở thích cách mạng, họ có thể ủng hộ bất kỳ mục đích nào, bất kể khủng khiếp và xấu xa đến đâu - mà không cần ai thuyết phục - miễn là nó nhắm vào nước Mỹ và tỏ ra ta đây đúng.

Nhiều thế hệ các nhà hoạt động của Tổ chức Anh em Hồi giáo và các đồng minh cánh tả của họ đã làm cho Hamas và Jihad những gì "Putzy" đã làm cho Đức Quốc xã. Họ làm cho chúng được tôn trọng bằng cách đổi tên thương hiệu cho chúng, đặt cho chúng một số khẩu hiệu, biểu tượng mới và một chương trình nghị sự ít mang tính tôn giáo hơn và chống Mỹ nhiều hơn.

Lòng căm thù người Do Thái của "Putzy" hay Hatem 'Hate'em' Bazian, giáo sư đằng sau Jihad trong khuôn viên trường, đã khiến chúng trở nên phổ biến hơn trong các khuôn viên trường, nơi nhiều sinh viên, đặc biệt là những người có nhiều khả năng tham gia các phong trào cánh tả nhất, âm thầm tức giận trước sự cạnh tranh từ các nhóm khá lớn sinh viên Do Thái. Kích động những sinh viên đó bằng cách ủng hộ Hitler hoặc Hamas là điều quá dễ dàng.

Đức Quốc xã đa văn hóa ngày nay có thể đa dạng về chủng tộc hơn so với tổ tiên của họ vào những năm 30, nhưng cũng giống như thời đó, sự đa dạng về trí tuệ của họ dẫn dắt các giai đoạn từ phong trào toàn trị này sang phong trào toàn trị khác. Hồi đó Ivy League bị giằng xé giữa Chủ nghĩa Phát xít và Chủ nghĩa Marx, bây giờ là Chủ nghĩa Marx và Chủ nghĩa Hồi giáo, đã ký kết một loại hiệp ước Hitler-Stalin của riêng họ, cho phép họ hợp sức chống lại Mỹ, những người theo đạo Cơ đốc, người Do Thái và toàn bộ nền văn minh phương Tây.

Một điều mà Ivy League có thể đồng ý là thế giới nên được điều hành bởi những người phù hợp và họ chính là những người phù hợp để điều hành nó. Đằng sau những cuộc biểu tình cuồng loạn và việc giả làm nạn nhân là sự khinh miệt sâu sắc và thậm chí là lòng căm thù đối với phần lớn nhân loại.

Ngay bây giờ trong khuôn viên trường, Hamas Đức Quốc xã có thể đang cổ vũ cho cái chết của người Do Thái, nhưng ngày mai họ sẽ lại cổ vũ một lần nữa cho các cuộc bạo loạn chủng tộc đang thiêu rụi các thành phố hoặc cho một làn sóng khủng bố tà ác mới nào đó. Câu hỏi thực sự không chỉ là họ ghét ai mà là họ không ghét ai.

Sự căm ghét đó là lý do tại sao Ivy League luôn dễ dàng bị cực đoan hóa với một lượng nhỏ học sinh đều đặn háo hức được dạy rằng mọi thứ họ lớn lên với chúng đều là giả tạo, rằng không có gì có thể tin cậy được và đó là cách duy nhất để cứu thế giới. là giao cho họ trách nhiệm quản lý nó.

Các thế hệ Ivy Leaguers đã được thông báo tại các buổi lễ tốt nghiệp đầy suy ngẫm rằng họ là niềm hy vọng của ngày mai và lịch sử đã giao cho họ nhiệm vụ giải quyết những rắc rối của quốc gia và thế giới bằng cách thực hiện giáo điều của thời điểm này. Không có vị vua nào được ban cho quyền cai trị một cách trắng trợn mà không có đủ điều kiện thích hợp hơn những đứa trẻ kiêu ngạo và có quan hệ tốt này.

Giai cấp thống trị sau này càng hung ác, rỗng tuếch và kém cỏi hơn giai cấp trước. Từ việc cổ vũ Đức Quốc xã đến cổ vũ Hamas, điều duy nhất mà giới thượng lưu Ivy League học được là khao khát hủy diệt.


https://www.gatestoneinstitute.org/20608/universities-were-always-extreme

    Daniel Greenfield là thành viên báo chí Shillman tại Trung tâm Tự do David Horowitz

NVV dịch




 

 2025-01-21  Kết thúc của chấn động và kinh ngạc: Bộ Tư pháp đã đưa ra lập luận như thế nào về lệnh ân xá J6 (Jonathan Turley, 21/1/2025) Và...