2024-06-01
Bóng ma John Adams: Phiên tòa xét xử Trump gợi nhớ lại thời kỳ đen tối của luật pháp Mỹ như thế nào
(Giáo sư Jonathan Turley, 1/6/2024)
Sau nhiều năm cố gắng - theo lời của thẩm phán - “để bắt được tên khốn kiếp này tại tòa án này,” đó là một bản án được nhiều người hoan nghênh.
Nhưng những lời đó không phải của Thẩm phán Tòa án Tối cao Manhattan Juan Mercan, và lời kết tội cũng không phải của cựu Tổng thống Donald Trump.
Đúng hơn là chúng đến từ Thẩm phán Tòa án Tối cao Hoa Kỳ Samuel Chase, vào cuối thế kỷ 18, khi nước Mỹ tiến hành các cuộc truy tố chính trị nhằm vào những người chỉ trích và phản đối.
Người bị xét xử khi đó là James T. Callender, một nhà văn chuyên chỉ trích Tổng thống John Adams.
Vì cáo buộc các chính trị gia tham nhũng, Callender bị buộc tội xúi giục nổi loạn, bị phạt 200 USD và bị tống vào tù.
Đó là một trong nhiều vụ truy tố chính trị do chính quyền Adams thực hiện.
* Sự thật không thể phủ nhận
Truy tố chính trị là điều mà hầu hết người dân liên tưởng đến chế độ độc tài.
Nhưng việc truy tố Trump đã buộc nhiều người phải đối mặt với thực tế không thể phủ nhận về việc chính trị hóa hệ thống pháp luật của chúng ta.
Ở nhiều khía cạnh, Tổng thống Biden và các đảng viên Đảng Dân chủ đã tái tạo lại kỷ nguyên Adams.
Biden đã dẫn đầu các lời kêu gọi kiểm duyệt các nhà phê bình chính trị và chính quyền của ông đã phối hợp sự bịt miệng với việc đưa vào danh sách đen những người có quan điểm đối lập.
Các chính trị gia đảng Dân chủ đã gây áp lực buộc các công ty truyền thông xã hội phải đóng vai trò đại diện cho chính phủ trong việc cấm, hạn chế và không tài trợ cho các cá nhân và nhóm.
Thật vậy, trước đây tôi đã viết rằng Biden hiện là tổng thống chống tự do ngôn luận nhất kể từ Adams.
Thời đại Adams cũng phản ánh lòng trung thành mù quáng tương tự của nhiều cơ quan truyền thông.
Các ấn phẩm của chủ nghĩa liên bang ủng hộ các cuộc đàn áp đồng thời lặp lại các cáo buộc chống lại các đối thủ chính trị là những kẻ nổi loạn và nổi dậy.
Các ấn phẩm của Jeffersonian, như của Callender, đã tấn công Adams vì “sự khao khát vô hạn của ông đối với sự phô trương kỳ ục, những lời tâng bốc ngu ngốc và tính hám lợi ích kỷ”.
Đất nước bị chia rẽ ở giữa khi cả hai bên đều cáo buộc nhau là những kẻ phản bội và nổi dậy. Nghe có vẻ quen quen?
* Sự trở lại lạnh lùng
Tuy nhiên, chính việc chính trị hóa hệ thống pháp luật mới là sự trở lại đáng sợ nhất đối với kỷ nguyên Adams.
Ngay cả các nhà phân tích và nhân vật pháp lý theo chủ nghĩa tự do cũng thừa nhận rằng vụ kiện chống lại Trump là chưa từng có và sẽ không được đưa ra chống lại bất kỳ ai khác ngoài Trump.
Nhà phân tích pháp lý của CNN, Elie Honig gần đây đã viết rằng cần phải lo ngại về việc một thẩm phán được bổ nhiệm (không phải được chọn ngẫu nhiên), người không chỉ là nhà tài trợ cho Biden mà còn là người “đã dành riêng các khoản quyên góp để 'chống lại Đảng Cộng hòa và di sản cánh hữu cấp tiến của Donald Trump' .'”
Thêm vào những lo ngại này là việc quan chức cấp cao thứ ba trong Bộ Tư pháp Biden chuyển sang làm việc cho Biện lý quận Manhattan Alvin Bragg để xây dựng vụ kiện chống lại Trump.
Trước khi tham gia vụ án, Matthew Colangelo cũng được Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ trả tiền để “tư vấn chính trị”.
Vì vậy, Trump đã bị kết án trong một phiên tòa với một thẩm phán tài trợ cho Biden, người có một con gái là quan chức cấp cao của đảng Dân chủ, một công tố viên chính trước đây được trả lương với tư cách là cố vấn chính trị của DNC và bồi thẩm đoàn được chọn ở một khu vực bỏ phiếu gần 90% chống lại Trump.
Bản thân phiên tòa đã là một trò hề.
Ngay cả khi ngồi trong phòng xử án theo dõi phiên tòa và phán quyết, tôi vẫn không biết Trump bị kết tội gì trong vụ án.
Các cáo buộc được xây dựng dựa trên một tội nhẹ đã chết do thời hiệu.
Nó đã được đưa trở lại cuộc sống bằng cách cáo buộc rằng việc làm sai lệch hồ sơ kinh doanh đã xảy ra để ảnh hưởng bất hợp pháp đến cuộc bầu cử tổng thống năm 2016.
Merchan nói với các thành viên bồi thẩm đoàn rằng họ không cần phải đồng ý về những phương tiện bất hợp pháp đó có thể là gì.
Cụ thể, ông cho phép họ đưa ra phán quyết dựa trên bất kỳ một trong ba tội danh nào được xác định mơ hồ là vi phạm bầu cử liên bang, làm sai lệch hồ sơ kinh doanh hoặc vi phạm thuế.
Như vậy, bồi thẩm đoàn có thể chia thành 4-4-4 về những gì thực sự đã xảy ra nhưng phán quyết vẫn được Merchan coi là đồng thuận kết tội Trump.
Giống như nhiều vụ án khác, điều đó không thành vấn đề ở Manhattan xanh đậm.
Các nhà phân tích và bình luận pháp lý đã công khai ăn mừng trên MSNBC và CNN - cùng nhiều người xuống đường.
Đây là một bản án gây sốc và phản ứng của nhiều phương tiện truyền thông là không đứng đắn.
Đối với nhiều người bên ngoài Manhattan, khung cảnh đó thật kinh tởm và ớn lạnh.
Bạn có thể ghét Donald Trump nhưng vẫn bị choáng váng bởi việc sử dụng hệ thống tư pháp hình sự cho mục đích chính trị.
Tuy nhiên, có một lợi điểm. Chúng tôi đã trải qua các vụ truy tố chính trị dưới thời Adams và ở mức độ thấp hơn là Thomas Jefferson.
Tuy nhiên, chúng tôi đã sống sót. Hệ thống của chúng ta đã sửa chữa những hành vi lạm dụng đó theo thời gian.
Đạo luật về Người ngoài nước ngoài và Nổi loạn (Alien and Sedition Acts) được sử dụng để truy tố Callender đã hết hạn.
Thẩm phán Samuel Chase đã bị luận tội vì đảng phái của mình (mặc dù không bị kết án).
Với trường hợp này, bạn cảm nhận được sức nặng của lịch sử trong lời kết tội một cựu tổng thống, nhưng cũng là một sự thức tỉnh lịch sử.
Đôi khi phải thấy sự lạm dụng rất nhiều để gây sốc cho công chúng nhận ra sự cần thiết phải hành động.
Đó là trường hợp cuối cùng công chúng đã nhìn thấy Thượng nghị sĩ Joe McCarthy (1908-1957) trong phiên điều trần trên truyền hình đầu tiên về phiên điều trần Hoạt động phi Mỹ (Un-American Activities). Nó đủ để ngăn chặn Nỗi sợ hãi đỏ (Red Scare - nỗi sợ hãi Cộng Sản) và sự lạm dụng của những người bất đồng chính kiến. Hồi đó, cánh tả là mục tiêu của việc vũ khí hóa quy trình pháp lý như vậy. Ngày nay, cánh tả đang thúc đẩy những hành vi lạm dụng như vậy.
Trước sự ngây ngất của những người biểu tình cũng như những người bình luận trong tuần này, chúng ta thấy sự giải thoát vui vẻ tương tự khỏi những ràng buộc của thủ tục pháp lý. Tính chất lượng gây nghiện của cơn thịnh nộ.
Đối với họ, đó là một khoảnh khắc xúc động được một nhà bình luận mô tả là lý do để ăn mừng và là một khoảnh khắc “vĩ đại”.
Đối với phần còn lại của chúng tôi, nó đáng sợ hơn là vĩ đại.
Đây có thể là thời điểm khiến nhiều người bên ngoài Manhattan bị sốc; khoảnh khắc mà người dân nhận ra cơn thịnh nộ đã đưa chúng ta đến đâu.
Đôi khi chúng ta buộc phải nhìn lại xem mình đã trở thành người như thế nào để hiểu rõ hơn mình là ai.
Chúng ta tốt hơn thế này.
* Jonathan Turley là luật sư và giáo sư tại Trường Luật Đại học George Washington.
https://jonathanturley.org/2024/06/01/the-ghost-of-john-adams-how-the-trump-trial-harkens-back-to-a-dark-period-of-american-law/
(Giáo sư Jonathan Turley, 1/6/2024)
Sau nhiều năm cố gắng - theo lời của thẩm phán - “để bắt được tên khốn kiếp này tại tòa án này,” đó là một bản án được nhiều người hoan nghênh.
Nhưng những lời đó không phải của Thẩm phán Tòa án Tối cao Manhattan Juan Mercan, và lời kết tội cũng không phải của cựu Tổng thống Donald Trump.
Đúng hơn là chúng đến từ Thẩm phán Tòa án Tối cao Hoa Kỳ Samuel Chase, vào cuối thế kỷ 18, khi nước Mỹ tiến hành các cuộc truy tố chính trị nhằm vào những người chỉ trích và phản đối.
Người bị xét xử khi đó là James T. Callender, một nhà văn chuyên chỉ trích Tổng thống John Adams.
Vì cáo buộc các chính trị gia tham nhũng, Callender bị buộc tội xúi giục nổi loạn, bị phạt 200 USD và bị tống vào tù.
Đó là một trong nhiều vụ truy tố chính trị do chính quyền Adams thực hiện.
* Sự thật không thể phủ nhận
Truy tố chính trị là điều mà hầu hết người dân liên tưởng đến chế độ độc tài.
Nhưng việc truy tố Trump đã buộc nhiều người phải đối mặt với thực tế không thể phủ nhận về việc chính trị hóa hệ thống pháp luật của chúng ta.
Ở nhiều khía cạnh, Tổng thống Biden và các đảng viên Đảng Dân chủ đã tái tạo lại kỷ nguyên Adams.
Biden đã dẫn đầu các lời kêu gọi kiểm duyệt các nhà phê bình chính trị và chính quyền của ông đã phối hợp sự bịt miệng với việc đưa vào danh sách đen những người có quan điểm đối lập.
Các chính trị gia đảng Dân chủ đã gây áp lực buộc các công ty truyền thông xã hội phải đóng vai trò đại diện cho chính phủ trong việc cấm, hạn chế và không tài trợ cho các cá nhân và nhóm.
Thật vậy, trước đây tôi đã viết rằng Biden hiện là tổng thống chống tự do ngôn luận nhất kể từ Adams.
Thời đại Adams cũng phản ánh lòng trung thành mù quáng tương tự của nhiều cơ quan truyền thông.
Các ấn phẩm của chủ nghĩa liên bang ủng hộ các cuộc đàn áp đồng thời lặp lại các cáo buộc chống lại các đối thủ chính trị là những kẻ nổi loạn và nổi dậy.
Các ấn phẩm của Jeffersonian, như của Callender, đã tấn công Adams vì “sự khao khát vô hạn của ông đối với sự phô trương kỳ ục, những lời tâng bốc ngu ngốc và tính hám lợi ích kỷ”.
Đất nước bị chia rẽ ở giữa khi cả hai bên đều cáo buộc nhau là những kẻ phản bội và nổi dậy. Nghe có vẻ quen quen?
* Sự trở lại lạnh lùng
Tuy nhiên, chính việc chính trị hóa hệ thống pháp luật mới là sự trở lại đáng sợ nhất đối với kỷ nguyên Adams.
Ngay cả các nhà phân tích và nhân vật pháp lý theo chủ nghĩa tự do cũng thừa nhận rằng vụ kiện chống lại Trump là chưa từng có và sẽ không được đưa ra chống lại bất kỳ ai khác ngoài Trump.
Nhà phân tích pháp lý của CNN, Elie Honig gần đây đã viết rằng cần phải lo ngại về việc một thẩm phán được bổ nhiệm (không phải được chọn ngẫu nhiên), người không chỉ là nhà tài trợ cho Biden mà còn là người “đã dành riêng các khoản quyên góp để 'chống lại Đảng Cộng hòa và di sản cánh hữu cấp tiến của Donald Trump' .'”
Thêm vào những lo ngại này là việc quan chức cấp cao thứ ba trong Bộ Tư pháp Biden chuyển sang làm việc cho Biện lý quận Manhattan Alvin Bragg để xây dựng vụ kiện chống lại Trump.
Trước khi tham gia vụ án, Matthew Colangelo cũng được Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ trả tiền để “tư vấn chính trị”.
Vì vậy, Trump đã bị kết án trong một phiên tòa với một thẩm phán tài trợ cho Biden, người có một con gái là quan chức cấp cao của đảng Dân chủ, một công tố viên chính trước đây được trả lương với tư cách là cố vấn chính trị của DNC và bồi thẩm đoàn được chọn ở một khu vực bỏ phiếu gần 90% chống lại Trump.
Bản thân phiên tòa đã là một trò hề.
Ngay cả khi ngồi trong phòng xử án theo dõi phiên tòa và phán quyết, tôi vẫn không biết Trump bị kết tội gì trong vụ án.
Các cáo buộc được xây dựng dựa trên một tội nhẹ đã chết do thời hiệu.
Nó đã được đưa trở lại cuộc sống bằng cách cáo buộc rằng việc làm sai lệch hồ sơ kinh doanh đã xảy ra để ảnh hưởng bất hợp pháp đến cuộc bầu cử tổng thống năm 2016.
Merchan nói với các thành viên bồi thẩm đoàn rằng họ không cần phải đồng ý về những phương tiện bất hợp pháp đó có thể là gì.
Cụ thể, ông cho phép họ đưa ra phán quyết dựa trên bất kỳ một trong ba tội danh nào được xác định mơ hồ là vi phạm bầu cử liên bang, làm sai lệch hồ sơ kinh doanh hoặc vi phạm thuế.
Như vậy, bồi thẩm đoàn có thể chia thành 4-4-4 về những gì thực sự đã xảy ra nhưng phán quyết vẫn được Merchan coi là đồng thuận kết tội Trump.
Giống như nhiều vụ án khác, điều đó không thành vấn đề ở Manhattan xanh đậm.
Các nhà phân tích và bình luận pháp lý đã công khai ăn mừng trên MSNBC và CNN - cùng nhiều người xuống đường.
Đây là một bản án gây sốc và phản ứng của nhiều phương tiện truyền thông là không đứng đắn.
Đối với nhiều người bên ngoài Manhattan, khung cảnh đó thật kinh tởm và ớn lạnh.
Bạn có thể ghét Donald Trump nhưng vẫn bị choáng váng bởi việc sử dụng hệ thống tư pháp hình sự cho mục đích chính trị.
Tuy nhiên, có một lợi điểm. Chúng tôi đã trải qua các vụ truy tố chính trị dưới thời Adams và ở mức độ thấp hơn là Thomas Jefferson.
Tuy nhiên, chúng tôi đã sống sót. Hệ thống của chúng ta đã sửa chữa những hành vi lạm dụng đó theo thời gian.
Đạo luật về Người ngoài nước ngoài và Nổi loạn (Alien and Sedition Acts) được sử dụng để truy tố Callender đã hết hạn.
Thẩm phán Samuel Chase đã bị luận tội vì đảng phái của mình (mặc dù không bị kết án).
Với trường hợp này, bạn cảm nhận được sức nặng của lịch sử trong lời kết tội một cựu tổng thống, nhưng cũng là một sự thức tỉnh lịch sử.
Đôi khi phải thấy sự lạm dụng rất nhiều để gây sốc cho công chúng nhận ra sự cần thiết phải hành động.
Đó là trường hợp cuối cùng công chúng đã nhìn thấy Thượng nghị sĩ Joe McCarthy (1908-1957) trong phiên điều trần trên truyền hình đầu tiên về phiên điều trần Hoạt động phi Mỹ (Un-American Activities). Nó đủ để ngăn chặn Nỗi sợ hãi đỏ (Red Scare - nỗi sợ hãi Cộng Sản) và sự lạm dụng của những người bất đồng chính kiến. Hồi đó, cánh tả là mục tiêu của việc vũ khí hóa quy trình pháp lý như vậy. Ngày nay, cánh tả đang thúc đẩy những hành vi lạm dụng như vậy.
Trước sự ngây ngất của những người biểu tình cũng như những người bình luận trong tuần này, chúng ta thấy sự giải thoát vui vẻ tương tự khỏi những ràng buộc của thủ tục pháp lý. Tính chất lượng gây nghiện của cơn thịnh nộ.
Đối với họ, đó là một khoảnh khắc xúc động được một nhà bình luận mô tả là lý do để ăn mừng và là một khoảnh khắc “vĩ đại”.
Đối với phần còn lại của chúng tôi, nó đáng sợ hơn là vĩ đại.
Đây có thể là thời điểm khiến nhiều người bên ngoài Manhattan bị sốc; khoảnh khắc mà người dân nhận ra cơn thịnh nộ đã đưa chúng ta đến đâu.
Đôi khi chúng ta buộc phải nhìn lại xem mình đã trở thành người như thế nào để hiểu rõ hơn mình là ai.
Chúng ta tốt hơn thế này.
* Jonathan Turley là luật sư và giáo sư tại Trường Luật Đại học George Washington.
https://jonathanturley.org/2024/06/01/the-ghost-of-john-adams-how-the-trump-trial-harkens-back-to-a-dark-period-of-american-law/
NVV dịch và chú thích trong bài
NHẬN XÉT - Dường như giáo sư Turley muốn nói rồi ra quan tòa Merchan cũng sẽ chịu chung số phận với Thẩm phán Samuel Chase, người đã bị luận tội vì đảng phái của mình