2024-04-25
'Can thiệp bầu cử' của Alvin Bragg và Đảng Dân chủ
Lý thuyết của Alvin Bragg điên rồ hơn bạn nghĩ.
(Kimberley A. Strassel, Wall Street Journal, 25/4/2024)
Một câu hỏi lớn về bầu cử là liệu cử tri có lại rơi vào đại ngôn năm 2020 của Joe Biden hay không: Hãy bầu cho tôi vì đảng Cộng hòa là “mối đe dọa đối với nền dân chủ”. Nếu họ không tin, các đảng viên Dân chủ có thể đổ lỗi cho sự điên rồ ngày càng tăng của các cuộc truy tố Donald Trump, vốn ngày càng trông không công bằng hoặc tỉnh táo.
Vụ kiện của Biện lý quận Manhattan Alvin Bragg - xoay quanh tuyên bố rằng ông Trump đã dán nhãn sai vào hồ sơ kinh doanh 7 năm trước về khoản thanh toán theo thỏa thuận giữ im lặng, cho một ngôi sao phim người lớn — luôn rất yếu ớt. Để nâng vấn đề có phần vô nghĩa này lên thành trọng tội, ông Bragg đã phải khẳng định thêm rằng các mục đã bị dán nhãn sai nhằm mục đích phạm tội hoặc che giấu tội phạm thứ cấp. Sau nhiều tháng do dự, ông Bragg cuối cùng đã giải quyết được vấn đề, cho rằng khoản thanh toán NDA (nondisclosure-agreement - thỏa thuận không tiết lộ) do luật sư Michael Cohen thực hiện là một khoản đóng góp bất hợp pháp cho chiến dịch tranh cử - mặc dù số tiền đó đến từ ứng cử viên - mà ông Trump đã che giấu cử tri, dẫn đến cuộc bầu cử có “can thiệp” hoặc “lừa đảo”.
Hãy xem xét sự điên rồ tuyệt đối của lập luận này, đặc biệt là khi đi đến những kết luận tự nhiên của nó. Có những chiến dịch nhằm giới thiệu một ứng cử viên một cách có lợi cho công chúng - nêu bật những điều tốt, che giấu những điều khó chịu. Nếu một ứng cử viên cố gắng giữ bí mật các chi tiết về mối quan hệ không rõ ràng là trọng tội, thì những hành vi che giấu nào khác của ứng cử viên - có tính chất hợp pháp và hoàn toàn cá nhân - phải được báo cáo? Liệu việc giải quyết bằng tiền túi của người bẻ tấm chắn bùn đó có phải được tiết lộ vì nó che giấu kỹ năng lái xe kém của ứng viên? Còn phẫu thuật thẩm mỹ thì sao, vì nó che giấu sự tàn phá thực sự của tuổi tác hoặc sức khỏe? Hãy tăng giới hạn tiền quyên góp ngay bây giờ vì việc này sẽ tốn rất nhiều chi phí.
Tốt hơn hết, hãy đưa toàn bộ tầng lớp chính trị đến phòng giam của họ ngay bây giờ và tiết kiệm chi phí cho các nhà tài trợ cũng như tòa án. Nhiều người lẽ ra đã ở tù theo lý thuyết “che giấu” của Bragg. Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ và chiến dịch tranh cử của bà Hillary Clinton năm 2016 đã trả tiền cho một công ty nghiên cứu phe đối lập để tạo ra hồ sơ giả cáo buộc ông Trump thông đồng với Nga. Họ đã cung cấp nó cho FBI và tiết lộ nó ra công chúng trước cuộc bầu cử năm 2016. DNC và chiến dịch tranh cử của bà Clinton đã báo cáo các khoản chi tiêu cho Ủy ban bầu cử liên bang nhưng che giấu bản chất thực sự của chúng bằng cách mô tả các khoản thanh toán là dịch vụ “hợp pháp”, như ông Trump đã làm với NDA của mình. FEC đã phạt họ vì hành vi lừa dối, nhưng theo lý thuyết của ông Bragg, hành vi này phải được coi là hành vi can thiệp bầu cử hình sự.
Lập luận của Bragg cũng thất bại dựa trên sự thật của vụ Trump. Cáo buộc cho rằng bằng cách che giấu khoản tiền bịt miệng của mình, ông Trump đã gây ảnh hưởng và can thiệp không đúng đắn vào cuộc bầu cử năm 2016. Tuy nhiên, nếu khoản thanh toán đã được thực hiện và tiết lộ trong chiến dịch, thì báo cáo cuối cùng của FEC trước bầu cử năm đó đã được công khai vào ngày 27 tháng 10 năm 2016 và chỉ bao gồm các giao dịch cho đến ngày 19 tháng 10. Ông Cohen đã chuyển tiền cho nhóm của Stormy Daniels vào ngày 27 tháng 10 và thỏa thuận phải đến ngày hôm sau mới được ký kết. Ngay cả khi ông Trump báo cáo tất cả những điều này với FEC, thì công chúng sẽ không biết cho đến tận sau cuộc bầu cử.
Các nhà phê bình sẽ nhấn mạnh rằng chiến dịch tranh cử của Trump sẽ có nghĩa vụ pháp lý phải báo cáo khoản đóng góp “vào phút cuối” của ông Cohen trong vòng 48 giờ. Nhưng tất nhiên điều đó không thể xảy ra, vì số tiền 130.000 USD mà Cohen gửi cho nhóm Daniels sẽ vượt quá giới hạn đóng góp của cá nhân rất nhiều. Nếu đội ngũ của Trump thực sự coi đây là vấn đề tài chính tranh cử, ông Trump chắc chắn sẽ tính số tiền này là đóng góp của chính mình cho chiến dịch tranh cử, vì không có giới hạn về khả năng tự tài trợ. Từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, lập luận của Bragg là vô lý, một nỗ lực tuyệt vọng nhằm biến một vụ án vô căn cứ thành một cáo buộc “can thiệp bầu cử” đáng ngại và ồn ào.
Những mâu thuẫn pháp lý như vậy không khiến ai cảm thấy an toàn. Nếu chúng có thể được áp dụng cho một chính trị gia nổi tiếng - với hàng đống tiền trả cho luật sư và hàng chục triệu người ủng hộ - thì chúng có thể dễ dàng được áp dụng cho một Joe bình thường hơn. Ai là mối đe dọa đối với nền dân chủ? Và xét đến sự ngớ ngẩn của vụ việc - hoàn toàn nhằm mục đích gây ảnh hưởng đến lá phiếu của công chúng - ai thực sự đang “can thiệp” vào cuộc bầu cử?
Các tiêu đề của Bragg phải được thêm vào các tin tức tấn công dữ dội khác, một vài trong số đó có mùi giống “chính phủ đại diện”. Chỉ trong tuần này, chính quyền Biden đã đơn phương vô hiệu hóa 30 triệu hợp đồng (thỏa thuận không cạnh tranh mà Ủy ban Thương mại Liên bang hiện coi là bất hợp pháp), loại bỏ 13 triệu mẫu đất Alaska khỏi sử dụng, áp đặt các quy định sâu rộng đối với các nhà máy điện và trưng dụng Internet với một quy tắc mới là phải “hoàn toàn trung lập”. Quốc hội đã không được hỏi ý kiến về điều này. Tòa án Tối cao vừa nghe các tranh luận về việc liệu - trong số các hoạt động tranh giành quyền lực khác - chính quyền này có được phép truy tố đối thủ của ông Biden về những việc ông ta đã làm khi còn làm tổng thống hay không. Politico báo cáo rằng một nhóm thường xuyên gồm các nhà hoạt động và bình luận viên theo chủ nghĩa tự do họp lại vào thứ Sáu hàng tuần để đưa ra các tiêu đề trên toàn quốc (1).
Các cuộc thăm dò gần đây cho thấy lần này nhiều người Mỹ nghĩ rằng đảng Dân chủ là mối đe dọa đối với nền dân chủ hơn là nghĩ về ông Trump. Nếu những lập luận về “mối đe dọa” của ông Biden không thành công trong cuộc bầu cử này, thì đó sẽ là một sự sụp đổ chính trị khác do chính đảng của ông gây ra.
https://www.wsj.com/articles/democrats-election-interference-bragg-theory-trump-case-crazier-than-you-think-916f5c66?mod=opinion_lead_pos10
Lý thuyết của Alvin Bragg điên rồ hơn bạn nghĩ.
(Kimberley A. Strassel, Wall Street Journal, 25/4/2024)
Một câu hỏi lớn về bầu cử là liệu cử tri có lại rơi vào đại ngôn năm 2020 của Joe Biden hay không: Hãy bầu cho tôi vì đảng Cộng hòa là “mối đe dọa đối với nền dân chủ”. Nếu họ không tin, các đảng viên Dân chủ có thể đổ lỗi cho sự điên rồ ngày càng tăng của các cuộc truy tố Donald Trump, vốn ngày càng trông không công bằng hoặc tỉnh táo.
Vụ kiện của Biện lý quận Manhattan Alvin Bragg - xoay quanh tuyên bố rằng ông Trump đã dán nhãn sai vào hồ sơ kinh doanh 7 năm trước về khoản thanh toán theo thỏa thuận giữ im lặng, cho một ngôi sao phim người lớn — luôn rất yếu ớt. Để nâng vấn đề có phần vô nghĩa này lên thành trọng tội, ông Bragg đã phải khẳng định thêm rằng các mục đã bị dán nhãn sai nhằm mục đích phạm tội hoặc che giấu tội phạm thứ cấp. Sau nhiều tháng do dự, ông Bragg cuối cùng đã giải quyết được vấn đề, cho rằng khoản thanh toán NDA (nondisclosure-agreement - thỏa thuận không tiết lộ) do luật sư Michael Cohen thực hiện là một khoản đóng góp bất hợp pháp cho chiến dịch tranh cử - mặc dù số tiền đó đến từ ứng cử viên - mà ông Trump đã che giấu cử tri, dẫn đến cuộc bầu cử có “can thiệp” hoặc “lừa đảo”.
Hãy xem xét sự điên rồ tuyệt đối của lập luận này, đặc biệt là khi đi đến những kết luận tự nhiên của nó. Có những chiến dịch nhằm giới thiệu một ứng cử viên một cách có lợi cho công chúng - nêu bật những điều tốt, che giấu những điều khó chịu. Nếu một ứng cử viên cố gắng giữ bí mật các chi tiết về mối quan hệ không rõ ràng là trọng tội, thì những hành vi che giấu nào khác của ứng cử viên - có tính chất hợp pháp và hoàn toàn cá nhân - phải được báo cáo? Liệu việc giải quyết bằng tiền túi của người bẻ tấm chắn bùn đó có phải được tiết lộ vì nó che giấu kỹ năng lái xe kém của ứng viên? Còn phẫu thuật thẩm mỹ thì sao, vì nó che giấu sự tàn phá thực sự của tuổi tác hoặc sức khỏe? Hãy tăng giới hạn tiền quyên góp ngay bây giờ vì việc này sẽ tốn rất nhiều chi phí.
Tốt hơn hết, hãy đưa toàn bộ tầng lớp chính trị đến phòng giam của họ ngay bây giờ và tiết kiệm chi phí cho các nhà tài trợ cũng như tòa án. Nhiều người lẽ ra đã ở tù theo lý thuyết “che giấu” của Bragg. Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ và chiến dịch tranh cử của bà Hillary Clinton năm 2016 đã trả tiền cho một công ty nghiên cứu phe đối lập để tạo ra hồ sơ giả cáo buộc ông Trump thông đồng với Nga. Họ đã cung cấp nó cho FBI và tiết lộ nó ra công chúng trước cuộc bầu cử năm 2016. DNC và chiến dịch tranh cử của bà Clinton đã báo cáo các khoản chi tiêu cho Ủy ban bầu cử liên bang nhưng che giấu bản chất thực sự của chúng bằng cách mô tả các khoản thanh toán là dịch vụ “hợp pháp”, như ông Trump đã làm với NDA của mình. FEC đã phạt họ vì hành vi lừa dối, nhưng theo lý thuyết của ông Bragg, hành vi này phải được coi là hành vi can thiệp bầu cử hình sự.
Lập luận của Bragg cũng thất bại dựa trên sự thật của vụ Trump. Cáo buộc cho rằng bằng cách che giấu khoản tiền bịt miệng của mình, ông Trump đã gây ảnh hưởng và can thiệp không đúng đắn vào cuộc bầu cử năm 2016. Tuy nhiên, nếu khoản thanh toán đã được thực hiện và tiết lộ trong chiến dịch, thì báo cáo cuối cùng của FEC trước bầu cử năm đó đã được công khai vào ngày 27 tháng 10 năm 2016 và chỉ bao gồm các giao dịch cho đến ngày 19 tháng 10. Ông Cohen đã chuyển tiền cho nhóm của Stormy Daniels vào ngày 27 tháng 10 và thỏa thuận phải đến ngày hôm sau mới được ký kết. Ngay cả khi ông Trump báo cáo tất cả những điều này với FEC, thì công chúng sẽ không biết cho đến tận sau cuộc bầu cử.
Các nhà phê bình sẽ nhấn mạnh rằng chiến dịch tranh cử của Trump sẽ có nghĩa vụ pháp lý phải báo cáo khoản đóng góp “vào phút cuối” của ông Cohen trong vòng 48 giờ. Nhưng tất nhiên điều đó không thể xảy ra, vì số tiền 130.000 USD mà Cohen gửi cho nhóm Daniels sẽ vượt quá giới hạn đóng góp của cá nhân rất nhiều. Nếu đội ngũ của Trump thực sự coi đây là vấn đề tài chính tranh cử, ông Trump chắc chắn sẽ tính số tiền này là đóng góp của chính mình cho chiến dịch tranh cử, vì không có giới hạn về khả năng tự tài trợ. Từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, lập luận của Bragg là vô lý, một nỗ lực tuyệt vọng nhằm biến một vụ án vô căn cứ thành một cáo buộc “can thiệp bầu cử” đáng ngại và ồn ào.
Những mâu thuẫn pháp lý như vậy không khiến ai cảm thấy an toàn. Nếu chúng có thể được áp dụng cho một chính trị gia nổi tiếng - với hàng đống tiền trả cho luật sư và hàng chục triệu người ủng hộ - thì chúng có thể dễ dàng được áp dụng cho một Joe bình thường hơn. Ai là mối đe dọa đối với nền dân chủ? Và xét đến sự ngớ ngẩn của vụ việc - hoàn toàn nhằm mục đích gây ảnh hưởng đến lá phiếu của công chúng - ai thực sự đang “can thiệp” vào cuộc bầu cử?
Các tiêu đề của Bragg phải được thêm vào các tin tức tấn công dữ dội khác, một vài trong số đó có mùi giống “chính phủ đại diện”. Chỉ trong tuần này, chính quyền Biden đã đơn phương vô hiệu hóa 30 triệu hợp đồng (thỏa thuận không cạnh tranh mà Ủy ban Thương mại Liên bang hiện coi là bất hợp pháp), loại bỏ 13 triệu mẫu đất Alaska khỏi sử dụng, áp đặt các quy định sâu rộng đối với các nhà máy điện và trưng dụng Internet với một quy tắc mới là phải “hoàn toàn trung lập”. Quốc hội đã không được hỏi ý kiến về điều này. Tòa án Tối cao vừa nghe các tranh luận về việc liệu - trong số các hoạt động tranh giành quyền lực khác - chính quyền này có được phép truy tố đối thủ của ông Biden về những việc ông ta đã làm khi còn làm tổng thống hay không. Politico báo cáo rằng một nhóm thường xuyên gồm các nhà hoạt động và bình luận viên theo chủ nghĩa tự do họp lại vào thứ Sáu hàng tuần để đưa ra các tiêu đề trên toàn quốc (1).
Các cuộc thăm dò gần đây cho thấy lần này nhiều người Mỹ nghĩ rằng đảng Dân chủ là mối đe dọa đối với nền dân chủ hơn là nghĩ về ông Trump. Nếu những lập luận về “mối đe dọa” của ông Biden không thành công trong cuộc bầu cử này, thì đó sẽ là một sự sụp đổ chính trị khác do chính đảng của ông gây ra.
https://www.wsj.com/articles/democrats-election-interference-bragg-theory-trump-case-crazier-than-you-think-916f5c66?mod=opinion_lead_pos10
NVV dịch
(1) Bài liên quan: "Nhóm người đồng ca" xuất hiện tại phiên tòa xét xử Trump'
https://nvv-nvv.blogspot.com/2024/04/chung-khau-ong-tu-xuat-hien-tai-phien.html