Sunday, April 14, 2024

 2024-04-13 

NPR, New York Times đang hỗn loạn tột độ với thế giới bên bờ vực xung đột toàn cầu

(Michael Goodwin, New York Post, 13/4/2024)

Thế giới đang bên bờ vực của xung đột toàn cầu, nước Mỹ bị chia cắt thành các phe phái giận dữ và New York đang rơi vào địa ngục.

Mặt khác, các phòng tin tức của tờ New York Times và National Public Radio đang trong tình trạng hỗn loạn.

Điều đó không quan trọng bằng sự gia tăng bạo lực và rối loạn trên diện rộng, nhưng chúng ta phải đón nhận tin tốt ở nơi chúng ta tìm thấy nó.

Và những trận chiến truyền thông nội bộ này là một tin tốt bởi vì các cơ quan cánh tả đang nếm mùi vị thuốc của chính họ.

Mặc dù các chi tiết khác nhau nhưng mẫu số chung là những người trong nội bộ ở cả hai nơi đều cáo buộc ban quản lý thiên vị và cố chấp.

Những trận chiến khốc liệt đã được công khai, làm tăng thêm rủi ro.

Nói rõ hơn, đây không phải là cuộc nổi dậy của những người bảo thủ chống lại những ông chủ cấp tiến của họ.

Nếu một trong hai cơ sở này có số lượng đáng kể những người bảo thủ, thì họ đang lẩn trốn.

Thay vào đó, các cuộc chiến về cơ bản là khiến phe cánh tả ác quỷ chống lại phe cánh tả thậm chí còn ác quỷ hơn.

Đương nhiên, phần lớn sự thù địch xoay quanh Donald Trump .

Việc đưa tin tiêu cực không ngừng về ông ấy vẫn là tiêu chuẩn ở cả NPR và Times, nhưng, như tôi dự đoán sẽ xảy ra, sự thiếu công bằng cơ bản khiến việc đưa tin về Trump bị ô nhiễm vào năm 2016 đã lan rộng đến hầu hết mọi chủ đề dưới ánh mặt trời.

Những câu chuyện công bằng đã biến mất khi quan điểm cánh tả chiếm ưu thế.

Các nhà phê bình truyền thông đã cảnh báo trong nhiều năm rằng việc thiếu tiêu chuẩn sẽ làm xói mòn niềm tin của công chúng.

Nhưng những lời cảnh báo đã bị phớt lờ, và bây giờ đàn gà đang quay về chuồng.
Niềm tin của Mỹ đã bị phá hủy

Theo Gallup, chỉ 32% người Mỹ nói rằng họ tin tưởng vào phương tiện truyền thông “rất nhiều” hoặc “khá nhiều”, cho biết con số này là thấp lịch sử.

Vụ bùng nổ ở NPR đặc biệt kịch tính nhờ một phóng viên và biên tập viên lâu năm dũng cảm đang thiêu hủy tinh thần đảng phái.

Trong khi đó, Grey Lady (New York Times) nhận thấy rằng dù có tờ báo đi xa đến đâu thì cũng không bao giờ đủ xa để thỏa mãn những nhân viên cấp tiến, những người yêu cầu tờ báo phải theo chương trình nghị sự của họ.

Họ muốn xé bỏ mọi vẻ ngoài trung lập và trở thành những người ủng hộ cứng rắn thay mặt cho các chính sách cực đoan.

Cuộc chiến NPR nổ ra công khai khi nhà báo kỳ cựu Uri Berliner viết một bài luận lên án điều mà ông gọi là “sự thiếu đa dạng về quan điểm” ở nơi làm việc của mình.

Ông đã kiểm tra thông tin đăng ký chính trị của các đồng nghiệp biên tập ở Washington, DC và phát hiện 87 người đã đăng ký là đảng viên Đảng Dân chủ và không có người nào là đảng viên Đảng Cộng hòa đã đăng ký.

Bingo.

Kết quả của sự thiên vị cố hữu đó là cái nhìn phiến diện về nước Mỹ, ông viết cho Free Press:

“Có sự đồng thuận ngầm về những câu chuyện chúng ta nên theo đuổi và cách chúng nên được trình bày. Nó không có sự cọ sát - hết câu chuyện này đến câu chuyện khác về các trường hợp được cho là phân biệt chủng tộc, chứng sợ người chuyển giới, dấu hiệu của ngày tận thế về khí hậu, Israel làm điều gì đó tồi tệ và mối đe dọa nghiêm trọng từ các chính sách của Đảng Cộng hòa. Nó gần giống như một dây chuyền lắp ráp.”

Ông trích dẫn “những câu chuyện kỳ ​​lạ” về việc “tên các loài chim có vấn đề về chủng tộc”, những người khác biện minh cho hành vi cướp bóc và tuyên bố rằng “nỗi lo ngại về tội phạm là phân biệt chủng tộc”.

Ông ta xâu chuỗi đội ngũ nhân viên quan tâm đến chủng tộc bằng cách lưu ý rằng nhân khẩu học của khán giả không phản ánh toàn bộ quốc gia, nói rằng "Phần lớn người da trắng và tiến bộ, tập trung xung quanh các thành phố ven biển và thị trấn đại học."

Berliner nói rõ rằng ông không phải là người bảo thủ, và ông đã bỏ phiếu chống lại Trump trong cả năm 2016 và 2020.

Tuy nhiên, ông trích dẫn cách các phương tiện truyền thông, bao gồm cả NPR, ngay lập tức bác bỏ việc đưa tin ban đầu của The Post về máy tính xách tay của Hunter Biden như một ví dụ về tư duy nhóm thiên vị.


* Nhắm mắt với chủ nghĩa bài Do Thái

Tương tự như vậy, ông tin rằng tờ báo này nhìn cuộc chiến Israel-Hamas “qua lăng kính 'giao thoa' đã nhẩy từ phòng nghỉ sang các phòng tin tức. Kẻ áp bức đối đầu với kẻ bị áp bức.”

Ông ta chỉ trích điều mà ông ta gọi là NPR “nêu bật nỗi đau khổ của người Palestine ở hầu hết mọi nơi trong khi hạ thấp sự tàn bạo của ngày 7 tháng 10, bỏ qua cách Hamas cố tình đẩy thường dân Palestine vào tình thế nguy hiểm và coi nhẹ sự bùng nổ của lòng căm thù bài Do Thái trên khắp thế giới.”

Berliner cho biết ông chỉ công khai sau khi không thu hút được bất kỳ sự chú ý nào - hoặc thậm chí là một buổi họp - với ban lãnh đạo cấp cao, và cảm thấy bực bội khi họ từ chối giải quyết những thiếu sót.

“Mọi người đều lịch sự,” ông viết.

“Nhưng chẳng có gì thay đổi cả. Vì vậy, tôi đã trở thành một người có suy nghĩ sai lầm rõ ràng ở nơi tôi yêu thích. Thật khó chịu, đôi khi đau lòng.”

Tình hình của Times phức tạp hơn ở chỗ các biên tập viên sản xuất tờ báo lệch lạc đang phải chiến đấu chống lại những gì họ coi là một thế hệ nhân viên mới, những người muốn nó thậm chí còn lệch lạc hơn nữa.

Trong các cuộc phỏng vấn với The Wall Street Journal, họ đổ lỗi cho các kỹ sư công nghệ trẻ và chuyên gia dữ liệu, những người có ít hoặc không có căn bản về báo chí.

Biên tập viên điều hành Joe Kahn cũng chỉ trích văn hóa hủy bỏ (cancel culture) trong khuôn viên trường, nói với Journal: “Những thanh niên sắp tới (sau khi đã) qua hệ thống giáo dục ít quen với kiểu tranh luận cởi mở này, kiểu trao đổi quan điểm mạnh mẽ này xung quanh các vấn đề mà họ cảm thấy thực sự quan tâm”.

Những tuyên bố của ông là đúng, nhưng vấn đề cơ bản là người tiền nhiệm của Kahn, Dean Baquet, đã mở cửa cho sự thiên vị tràn lan trong chiến dịch tranh cử năm 2016.

Trích dẫn một chuyên mục của phóng viên truyền thông Jim Rutenberg về khó khăn trong việc đưa tin về Trump nếu bạn cho rằng ông ấy không thích hợp làm tổng thống, Baquet nói rằng chuyên mục đó đã “gắn liền với” nỗi lo lắng của anh ấy.

Giải pháp của ông là để các phóng viên chủ chốt được tự do khỏi các quy định cấm đưa ra ý kiến ​​của mình, và tờ báo nhanh chóng bắt đầu chê bai Trump không ngừng.


* Không có sự đính chính về Nga

Không phải ngẫu nhiên mà tờ Times dẫn đầu việc lừa dối người Mỹ về thất bại thông đồng với Nga. Cho đến ngày nay, nó chưa bao giờ thừa nhận sai sót.

Tệ hơn nữa, mô hình này vẫn tồn tại. Kahn, sau khi nói với Journal rằng ông ấy muốn việc đưa tin về Trump không có cảm xúc, đã trích dẫn một đoạn gần đây trong bài báo của mình như một ví dụ về việc đưa tin công bằng, dựa trên thực tế.

Tuy nhiên, câu chuyện có tựa đề “Tại sao nhiệm kỳ tổng thống thứ hai của Trump có thể cấp tiến hơn nhiệm kỳ đầu tiên của ông” lại bắt đầu bằng việc khơi lại nhận xét mà Trump đưa ra vào năm 1990 về việc các nhà lãnh đạo Trung Quốc đã đàn áp cuộc biểu tình ở Quảng trường Thiên An Môn một năm trước đó như thế nào.

Sau khi lưu ý rằng Trump nói rằng các nhà lãnh đạo Cộng sản là “khủng khiếp” và “xấu xa”, nhưng “họ đã dùng sức mạnh để dập tắt điều đó”, tờ Times kết luận rằng “sự tán dương của ông ấy về việc đàn áp tàn nhẫn những người biểu tình dân chủ mang tính chất báo trước”.

Nếu sử dụng một trích dẫn mơ hồ 34 năm tuổi để biện minh rằng kết luận sâu rộng là đưa tin công bằng thì sự công bằng chẳng có ý nghĩa gì.

Đặc biệt là khi tờ Times không bao giờ thừa nhận sự tàn nhẫn chưa từng có của đảng Dân chủ khi cố gắng nhốt Trump, phá sản ông và ngăn ông trên phiếu tổng thống.

Liên quan đến cuộc nổi dậy trong nội bộ, điểm nóng đã xảy ra khi ai đó tiết lộ thông tin về kế hoạch của Times cho một podcast về cách Hamas vũ khí hóa vụ hiếp dâm vào ngày 7 tháng 10.

Một bài báo dài về chủ đề này đã thu hút sự chỉ trích của nhân viên và sự phản đối đã dẫn đến việc podcast bị tạm dừng.

The Times 'đã mở một cuộc điều tra về vụ rò rỉ, dẫn đến tuyên bố rằng họ đang nhắm mục tiêu vào các nhân viên người châu Phi và Ả Rập.

Những lời cáo buộc rằng Kahn và các biên tập viên khác là những kẻ mù quáng cũng giống như việc họ đã gieo hạt gì để gặt hái những gì họ đã gieo.

Tờ báo thường xuyên cáo buộc Trump và hầu hết các đảng viên Đảng Cộng hòa phân biệt chủng tộc và bài Hồi giáo, vì vậy có lẽ việc bị buộc tội sai sẽ khiến các biên tập viên quay trở lại các tiêu chuẩn công bằng trong việc đưa tin về người khác.

Cơ hội lớn, đó là lý do tại sao chúng ta nên tận hưởng sự trừng phạt của họ trong khi nó kéo dài.


https://nypost.com/2024/04/13/opinion/npr-new-york-times-are-in-immense-turmoil-with-the-world-on-the-verge-of-global-conflict/

NVV dịch


Bài liên quan:

Lời kể của biên tập viên NPR xác nhận những gì chúng ta đã biết về truyền thông
https://nvv-nvv.blogspot.com/2024/04/loi-ke-cua-bien-tap-vien-npr-xac-nhan.html

"Chúng tôi không làm điều đó ở đây”: Cựu biên tập viên của NY Times chỉ trích “Gray Lady” vì thành kiến ​​và đường lối hoạt động
https://nvv-nvv.blogspot.com/2024/02/chung-toi-khong-lam-ieu-o-o-ay-cuu-bien.html

I Was a Heretic at The New York Times
https://www.theatlantic.com/ideas/archive/2024/02/tom-cotton-new-york-times/677546/

Adam Rubenstein is telling the truth about the woke New York Times staffers triggered by Chick-fil-A
https://www.washingtonexaminer.com/opinion/beltway-confidential/2889626/rubenstein-telling-truth-about-new-york-times-staffers-triggered-by-chick-fil-a/

 2025-01-21  Kết thúc của chấn động và kinh ngạc: Bộ Tư pháp đã đưa ra lập luận như thế nào về lệnh ân xá J6 (Jonathan Turley, 21/1/2025) Và...