2025-01-18
Cái bóng của Obama: Nhà nước ngầm và bộ mặt thật của nó
(Jeff Carlson và Hans Mahncke, Truth Over News, 18/1/2025)
Trong diễn ngôn chính trị đương đại, thuật ngữ “nhà nước ngầm” thường xuất hiện như một cụm từ bao hàm tất cả để mô tả bộ máy quan liêu cố hữu và các thế lực vô hình định hình nên nền quản trị Hoa Kỳ. Washington, DC, thường được miêu tả là tâm điểm của cái gọi là nhà nước ngầm này, nơi mà quyền lực hoạt động độc lập với kết quả bầu cử. Một số người cũng gọi nó là “blob”.
Mặc dù đúng là nền quản lý của Hoa Kỳ được điều hành bởi các thực thể không được bầu chọn và không chịu trách nhiệm, chẳng hạn như quân đội và các tổ hợp tình báo, nhưng khái niệm "nhà nước ngầm" có thể đơn giản hóa quá mức sự phức tạp của sự cai trị ở Washington, DC. Nó cũng có thể làm chệch hướng trách nhiệm giải trình khỏi những người chịu trách nhiệm chính về thiệt hại gây ra cho đất nước chúng ta.
Nhà nước ngầm có vẻ như là một thực thể thống nhất. Tuy nhiên, trên thực tế, nó là một mạng lưới phức tạp của các tác nhân con người có quyền tự quyết thực sự. Trong số những cá nhân này, Barack Obama nổi bật như một nhân vật chủ chốt có ảnh hưởng và di sản đã định hình đáng kể bối cảnh chính trị trong 17 năm qua.
Trong phần kết thúc của loạt bài về Barack Obama, chúng ta sẽ khám phá vai trò quan trọng của ông trong việc định hình chính sách của Hoa Kỳ, không chỉ trong nhiệm kỳ tổng thống của ông mà còn trong nhiệm kỳ đầu tiên của Trump và nhiệm kỳ tổng thống của Biden - đôi khi được gọi là nhiệm kỳ thứ ba và thứ tư của Obama - và cách mà kỷ nguyên không may này có thể đang đi đến hồi kết.
* Cơ quan (Agency)
Obama là ví dụ điển hình cho khái niệm về tác nhân trong cái thường được gọi là “nhà nước ngầm”. Nhiệm kỳ tổng thống của ông không chỉ gây ra sự chia rẽ đáng kể và thay đổi chính sách mà còn đặt nền tảng cho một mạng lưới những người trung thành cuồng tín và đồng minh về mặt ý thức hệ, nhiều người trong số họ vẫn bám trụ trong cả các thể chế chính phủ và phi chính phủ. Những nhân vật này, nhiều người trong số họ là cựu thành viên của chính quyền Obama, đã làm suy yếu nền dân chủ và ý chí của người dân trong nhiều nhiệm kỳ tổng thống.
Những nỗ lực hậu tổng thống của Obama - chẳng hạn như hoạt động vận động chính trị, cố vấn cho các nhà lãnh đạo Dân chủ đang lên, và thực tế là ông là cựu tổng thống đầu tiên kể từ khi Woodrow Wilson còn hấp hối vẫn ở lại Washington - làm nổi bật ảnh hưởng liên tục của ông. Không giống như bộ máy quan liêu vô danh thường gắn liền với thuật ngữ “nhà nước ngầm”, Obama hiện thân cho thực tế về bản chất thực sự của nó: không phải là một thực thể thống nhất, mà là một mạng lưới các cá nhân, giống như ông, định hình chính sách và dư luận, thường là từ hậu trường.
Một cuộc kiểm tra kỹ hơn cho thấy nhiều cá nhân từng phục vụ dưới thời Obama vẫn tích cực trong các vai trò của chính phủ qua nhiều chính quyền. Những nhân vật chủ chốt trong lĩnh vực tình báo, quốc phòng và các lĩnh vực quan trọng khác thường giữ nguyên vị trí của mình hoặc tái xuất trong các vai trò khác nhau, củng cố nhận thức về tính liên tục phi dân chủ trong chính quyền Hoa Kỳ.
Hiện tượng này không chỉ xảy ra với chính quyền Obama. Trong lịch sử, Washington đã chứng kiến sự tái chế các viên chức và cố vấn qua nhiều nhiệm kỳ tổng thống khác nhau, tạo ra một tầng lớp người trong cuộc hoạt động với mức độ tự chủ cao so với ý chí của người dân. Nhưng Obama chắc chắn đã đưa mọi thứ lên một tầm cao mới. Sau đây là một số ví dụ.
* Những cái tên của Thường trực Washington
Antony Blinken là Thứ trưởng Ngoại giao và Phó Cố vấn An ninh Quốc gia dưới thời Obama trước khi trở thành Ngoại trưởng dưới thời Biden. Ông tiếp tục các chính sách tai hại của Obama, từ Iran đến Ukraine.
Jake Sullivan đã đóng nhiều vai trò an ninh quốc gia khác nhau dưới thời Obama trước khi trở thành Cố vấn An ninh Quốc gia dưới thời Biden. Trong thời gian giữa những công việc đó, ông đóng vai trò chủ chốt trong việc thúc đẩy trò lừa bịp thông đồng với Nga. Mặc dù ông có thể không còn giữ chức vụ trong chính phủ nữa, vợ ông, Margaret Goodlander, gần đây đã tuyên thệ nhậm chức thành viên mới của Quốc hội.
Victoria Nuland đã gieo mầm cho cuộc chiến tranh Ukraine vào năm 2014 khi bà là Trợ lý Ngoại trưởng dưới thời Obama. Sau đó, bà trở thành Thứ trưởng Ngoại giao phụ trách các vấn đề chính trị dưới thời Biden. Bà cũng đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy câu chuyện thông đồng gian dối với Nga. Chồng của Nuland, Robert Kagan là một nhà bình luận tại Viện Brookings và cho đến gần đây, là một biên tập viên phản đối Trump nhiệt thành tại The Washington Post.
Susan Rice chuyển từ Cố vấn An ninh Quốc gia và Đại sứ Liên Hợp Quốc dưới thời Obama sang Giám đốc Hội đồng Chính sách Nội địa trong chính quyền Biden. Rice khét tiếng vì đã cố gắng che đậy sự tham gia của Obama trong việc biến chính phủ thành vũ khí chống lại Trump thông qua trò lừa bịp thông đồng với Nga, đặc biệt là vai trò của Obama trong việc sa thải tướng Michael Flynn.
Mary McCord là Trợ lý Tổng chưởng lý dưới thời Obama, một vị trí mà bà cũng đóng vai trò trong việc thúc đẩy câu chuyện thông đồng với Nga. Sau đó, bà trở thành cố vấn pháp lý cho Hạ viện Hoa Kỳ trong cuộc điều tra giả mạo ngày 6 tháng 1. Gần đây nhất, bà đã cố gắng chống việc bổ nhiệm Pam Bondi làm Tổng chưởng lý và Kash Patel làm Giám đốc FBI. Chồng bà, Sheldon Snook, đã làm việc cho Chánh án John Roberts từ năm 2014 đến năm 2020. Vào tháng 12 năm 2020, ông đã viết một bài báo chống Trump trên tờ báo cánh tả The Atlantic.
Lisa Monaco, một kẻ lừa đảo thông đồng với Nga khác, là Cố vấn An ninh Nội địa dưới thời Obama và trở thành Phó Tổng chưởng lý dưới thời Biden. Bà thực sự lãnh đạo chiến dịch pháp lý của Bộ Tư pháp chống lại cả Tổng thống Trump và những người biểu tình ngày 6 tháng 1.
John Carlin giữ chức vụ an ninh quốc gia dưới thời Obama và trở lại chính quyền Biden với tư cách là Phó Tổng chưởng lý để giúp Monaco theo đuổi chương trình nghị sự pháp lý của Obama.
Janet Yellen chuyển từ Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang dưới thời Obama sang Bộ trưởng Tài chính trong chính quyền Biden.
Ron Klain được chuyển từ Chánh văn phòng sang Phó Tổng thống Biden rồi đến Chánh văn phòng Tòa Bạch Ốc dưới thời Biden.
John Kerry từng giữ chức Ngoại trưởng dưới thời Obama và trở thành Đặc phái viên Tổng thống về Khí hậu dưới thời Biden.
Denis McDonough đã chuyển từ Chánh văn phòng Tòa Bạch Ốc dưới thời Obama sang Bộ trưởng Bộ Cựu chiến binh dưới thời Biden.
Samantha Power, cựu Đại sứ Liên Hợp Quốc dưới thời Obama, đã trở thành Giám đốc USAID dưới thời Biden.
Jen Psaki từng giữ chức Phó Thư ký Báo chí và Người phát ngôn Bộ Ngoại giao dưới thời Obama trước khi trở thành Thư ký Báo chí Tòa Bạch Ốc dưới thời Biden.
Amos Hochstein, người đã giúp Hunter Biden che đậy sự tham nhũng của gia đình ông ta ở Ukraine, là Đặc phái viên về các vấn đề năng lượng của Obama. Ông đã được khen thưởng với vai trò tương tự dưới thời Biden.
Alejandro Mayorkas là Giám đốc Sở Di trú và Nhập tịch Hoa Kỳ và Thứ trưởng An ninh Nội địa dưới thời Obama trước khi trở thành Bộ trưởng An ninh Nội địa dưới thời Biden.
Jerome Powell từng là Thống đốc Hội đồng Dự trữ Liên bang dưới thời Obama, trở thành Chủ tịch dưới thời Trump và vẫn giữ vai trò này dưới thời Biden. Ông đã in tiền một cách liều lĩnh để duy trì ảo tưởng về một nền kinh tế thịnh vượng của Biden.
David Shulkin là Thứ trưởng Bộ Cựu chiến binh dưới thời Obama trước khi trở thành Bộ trưởng Bộ Cựu chiến binh dưới thời Trump cho đến khi ông bị sa thải vào năm 2018.
Norm Eisen đã chuyển đổi suông sẻ từ vai trò của mình trong Chính quyền Obama, bao gồm chức vụ Đại sứ tại Cộng hòa Séc, sang chỉ đạo các hoạt động pháp lý chống lại Trump tại các tổ chức chính thống như Viện Brookings.
Những người khác, như hai viên chức tình báo chủ chốt của Obama, John Brennan và James Clapper, có thể không giữ các chức vụ chính thức trong các chính quyền sau đó, nhưng họ được đưa vào các cơ quan truyền thông có ảnh hưởng lớn - Brennan tại NBC và Clapper tại CNN - nơi họ có thể phát biểu công khai. Không có gì ngạc nhiên khi chính hai người này đã dẫn đầu bức thư của cộng đồng tình báo khét tiếng tuyên bố sai sự thật rằng máy tính xách tay của Hunter Biden là một chiến dịch thông tin sai lệch của Nga. Hành động của họ đóng vai trò then chốt trong việc làm suy yếu cơ hội của Trump trong cuộc bầu cử năm 2020.
Còn nhiều cái tên khác nữa, bao gồm những nhân vật như Anthony Fauci, người không được bầu đã từng tham gia chính phủ trước nhiệm kỳ tổng thống của Obama và vẫn giữ nguyên vị trí của mình sau đó.
Chúng ta có thể tiếp tục, nhưng quan điểm thì rất rõ ràng: Thường trực Washington không phải là một “viên đá” vô danh, mà là một mạng lưới các nhóm tinh hoa có mối liên hệ với nhau.
* Trump
Nhiệm kỳ tổng thống của Donald Trump, được đặc trưng bởi vị thế người ngoài cuộc, đã đặt ra một thách thức đáng kể đối với trật tự đã được thiết lập này. Việc ông đắc cử vào năm 2016 được nhiều người coi là một cuộc nổi loạn của dân túy chống lại giới tinh hoa cố hữu ở Washington. Tuy nhiên, các cơ chế của nhà nước ngầm - hay chính xác hơn là bộ máy quan liêu cố hữu và các mạng lưới lâu đời - đã chứng minh được sự kiên cường và hiệu quả một cách nguy hiểm. Việc nhiều cá nhân được đề cập ở trên, cùng với những người khác, vẫn ở Washington trong các vai trò của chính phủ hoặc bán chính phủ, tích cực hoạt động để phá hoại nhiệm kỳ tổng thống của Trump cũng không giúp ích gì.
Nhiệm kỳ thứ hai của Trump mang đến một cơ hội duy nhất để thách thức hệ thống cố hữu và có khả năng mang lại những thay đổi lớn trong bối cảnh chính trị. Liệu ông có thể phá vỡ vĩnh viễn sự liên tục của giới tinh hoa Washington hay chỉ gây ra sự thay đổi tạm thời về quyền lực vẫn chưa chắc chắn.
Thách thức chắc chắn là rất lớn. Sự trì trệ của thể chế diễn ra rất sâu sắc, và các mạng lưới ảnh hưởng tinh vi, được xây dựng trong nhiều thập kỷ với những nhân vật như Obama nắm quyền lãnh đạo, đã được củng cố vững chắc, cũng như các tổ hợp quân sự và tình báo hoạt động đằng sau hậu trường chính trị. Bước đầu tiên là thuê đúng người và trên mặt trận đó, Trump 47 dường như đang làm tốt hơn nhiều so với Trump 45.
Sẽ không có nhiệm kỳ thứ năm cho Obama—ít nhất là trong một thời gian. Bức màn đã được vén lên, và đảng Cộng hòa không còn mắc vào những trò lừa bịp tương tự nữa. Vị thế chính trị của Obama cũng bị ảnh hưởng đáng kể từ việc ông lên tiếng ủng hộ ứng cử viên thảm họa Kamala Harris. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là ông sẽ không cố gắng quay trở lại. Sự tương tác thân thiện của ông với Trump tại đám tang của Tổng thống Carter ám chỉ đến một âm mưu có thể xảy ra.
Trong khi cơn ác mộng quốc gia của chúng ta có thể kết thúc khi Biden ra đi và Obama không còn nữa—ít nhất là hiện tại—chúng ta phải luôn cảnh giác để đảm bảo lịch sử không lặp lại.
https://truthovernews.org/p/obamas-shadow-the-deep-state-and
(Jeff Carlson và Hans Mahncke, Truth Over News, 18/1/2025)
Trong diễn ngôn chính trị đương đại, thuật ngữ “nhà nước ngầm” thường xuất hiện như một cụm từ bao hàm tất cả để mô tả bộ máy quan liêu cố hữu và các thế lực vô hình định hình nên nền quản trị Hoa Kỳ. Washington, DC, thường được miêu tả là tâm điểm của cái gọi là nhà nước ngầm này, nơi mà quyền lực hoạt động độc lập với kết quả bầu cử. Một số người cũng gọi nó là “blob”.
Mặc dù đúng là nền quản lý của Hoa Kỳ được điều hành bởi các thực thể không được bầu chọn và không chịu trách nhiệm, chẳng hạn như quân đội và các tổ hợp tình báo, nhưng khái niệm "nhà nước ngầm" có thể đơn giản hóa quá mức sự phức tạp của sự cai trị ở Washington, DC. Nó cũng có thể làm chệch hướng trách nhiệm giải trình khỏi những người chịu trách nhiệm chính về thiệt hại gây ra cho đất nước chúng ta.
Nhà nước ngầm có vẻ như là một thực thể thống nhất. Tuy nhiên, trên thực tế, nó là một mạng lưới phức tạp của các tác nhân con người có quyền tự quyết thực sự. Trong số những cá nhân này, Barack Obama nổi bật như một nhân vật chủ chốt có ảnh hưởng và di sản đã định hình đáng kể bối cảnh chính trị trong 17 năm qua.
Trong phần kết thúc của loạt bài về Barack Obama, chúng ta sẽ khám phá vai trò quan trọng của ông trong việc định hình chính sách của Hoa Kỳ, không chỉ trong nhiệm kỳ tổng thống của ông mà còn trong nhiệm kỳ đầu tiên của Trump và nhiệm kỳ tổng thống của Biden - đôi khi được gọi là nhiệm kỳ thứ ba và thứ tư của Obama - và cách mà kỷ nguyên không may này có thể đang đi đến hồi kết.
* Cơ quan (Agency)
Obama là ví dụ điển hình cho khái niệm về tác nhân trong cái thường được gọi là “nhà nước ngầm”. Nhiệm kỳ tổng thống của ông không chỉ gây ra sự chia rẽ đáng kể và thay đổi chính sách mà còn đặt nền tảng cho một mạng lưới những người trung thành cuồng tín và đồng minh về mặt ý thức hệ, nhiều người trong số họ vẫn bám trụ trong cả các thể chế chính phủ và phi chính phủ. Những nhân vật này, nhiều người trong số họ là cựu thành viên của chính quyền Obama, đã làm suy yếu nền dân chủ và ý chí của người dân trong nhiều nhiệm kỳ tổng thống.
Những nỗ lực hậu tổng thống của Obama - chẳng hạn như hoạt động vận động chính trị, cố vấn cho các nhà lãnh đạo Dân chủ đang lên, và thực tế là ông là cựu tổng thống đầu tiên kể từ khi Woodrow Wilson còn hấp hối vẫn ở lại Washington - làm nổi bật ảnh hưởng liên tục của ông. Không giống như bộ máy quan liêu vô danh thường gắn liền với thuật ngữ “nhà nước ngầm”, Obama hiện thân cho thực tế về bản chất thực sự của nó: không phải là một thực thể thống nhất, mà là một mạng lưới các cá nhân, giống như ông, định hình chính sách và dư luận, thường là từ hậu trường.
Một cuộc kiểm tra kỹ hơn cho thấy nhiều cá nhân từng phục vụ dưới thời Obama vẫn tích cực trong các vai trò của chính phủ qua nhiều chính quyền. Những nhân vật chủ chốt trong lĩnh vực tình báo, quốc phòng và các lĩnh vực quan trọng khác thường giữ nguyên vị trí của mình hoặc tái xuất trong các vai trò khác nhau, củng cố nhận thức về tính liên tục phi dân chủ trong chính quyền Hoa Kỳ.
Hiện tượng này không chỉ xảy ra với chính quyền Obama. Trong lịch sử, Washington đã chứng kiến sự tái chế các viên chức và cố vấn qua nhiều nhiệm kỳ tổng thống khác nhau, tạo ra một tầng lớp người trong cuộc hoạt động với mức độ tự chủ cao so với ý chí của người dân. Nhưng Obama chắc chắn đã đưa mọi thứ lên một tầm cao mới. Sau đây là một số ví dụ.
* Những cái tên của Thường trực Washington
Antony Blinken là Thứ trưởng Ngoại giao và Phó Cố vấn An ninh Quốc gia dưới thời Obama trước khi trở thành Ngoại trưởng dưới thời Biden. Ông tiếp tục các chính sách tai hại của Obama, từ Iran đến Ukraine.
Jake Sullivan đã đóng nhiều vai trò an ninh quốc gia khác nhau dưới thời Obama trước khi trở thành Cố vấn An ninh Quốc gia dưới thời Biden. Trong thời gian giữa những công việc đó, ông đóng vai trò chủ chốt trong việc thúc đẩy trò lừa bịp thông đồng với Nga. Mặc dù ông có thể không còn giữ chức vụ trong chính phủ nữa, vợ ông, Margaret Goodlander, gần đây đã tuyên thệ nhậm chức thành viên mới của Quốc hội.
Victoria Nuland đã gieo mầm cho cuộc chiến tranh Ukraine vào năm 2014 khi bà là Trợ lý Ngoại trưởng dưới thời Obama. Sau đó, bà trở thành Thứ trưởng Ngoại giao phụ trách các vấn đề chính trị dưới thời Biden. Bà cũng đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy câu chuyện thông đồng gian dối với Nga. Chồng của Nuland, Robert Kagan là một nhà bình luận tại Viện Brookings và cho đến gần đây, là một biên tập viên phản đối Trump nhiệt thành tại The Washington Post.
Susan Rice chuyển từ Cố vấn An ninh Quốc gia và Đại sứ Liên Hợp Quốc dưới thời Obama sang Giám đốc Hội đồng Chính sách Nội địa trong chính quyền Biden. Rice khét tiếng vì đã cố gắng che đậy sự tham gia của Obama trong việc biến chính phủ thành vũ khí chống lại Trump thông qua trò lừa bịp thông đồng với Nga, đặc biệt là vai trò của Obama trong việc sa thải tướng Michael Flynn.
Mary McCord là Trợ lý Tổng chưởng lý dưới thời Obama, một vị trí mà bà cũng đóng vai trò trong việc thúc đẩy câu chuyện thông đồng với Nga. Sau đó, bà trở thành cố vấn pháp lý cho Hạ viện Hoa Kỳ trong cuộc điều tra giả mạo ngày 6 tháng 1. Gần đây nhất, bà đã cố gắng chống việc bổ nhiệm Pam Bondi làm Tổng chưởng lý và Kash Patel làm Giám đốc FBI. Chồng bà, Sheldon Snook, đã làm việc cho Chánh án John Roberts từ năm 2014 đến năm 2020. Vào tháng 12 năm 2020, ông đã viết một bài báo chống Trump trên tờ báo cánh tả The Atlantic.
Lisa Monaco, một kẻ lừa đảo thông đồng với Nga khác, là Cố vấn An ninh Nội địa dưới thời Obama và trở thành Phó Tổng chưởng lý dưới thời Biden. Bà thực sự lãnh đạo chiến dịch pháp lý của Bộ Tư pháp chống lại cả Tổng thống Trump và những người biểu tình ngày 6 tháng 1.
John Carlin giữ chức vụ an ninh quốc gia dưới thời Obama và trở lại chính quyền Biden với tư cách là Phó Tổng chưởng lý để giúp Monaco theo đuổi chương trình nghị sự pháp lý của Obama.
Janet Yellen chuyển từ Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang dưới thời Obama sang Bộ trưởng Tài chính trong chính quyền Biden.
Ron Klain được chuyển từ Chánh văn phòng sang Phó Tổng thống Biden rồi đến Chánh văn phòng Tòa Bạch Ốc dưới thời Biden.
John Kerry từng giữ chức Ngoại trưởng dưới thời Obama và trở thành Đặc phái viên Tổng thống về Khí hậu dưới thời Biden.
Denis McDonough đã chuyển từ Chánh văn phòng Tòa Bạch Ốc dưới thời Obama sang Bộ trưởng Bộ Cựu chiến binh dưới thời Biden.
Samantha Power, cựu Đại sứ Liên Hợp Quốc dưới thời Obama, đã trở thành Giám đốc USAID dưới thời Biden.
Jen Psaki từng giữ chức Phó Thư ký Báo chí và Người phát ngôn Bộ Ngoại giao dưới thời Obama trước khi trở thành Thư ký Báo chí Tòa Bạch Ốc dưới thời Biden.
Amos Hochstein, người đã giúp Hunter Biden che đậy sự tham nhũng của gia đình ông ta ở Ukraine, là Đặc phái viên về các vấn đề năng lượng của Obama. Ông đã được khen thưởng với vai trò tương tự dưới thời Biden.
Alejandro Mayorkas là Giám đốc Sở Di trú và Nhập tịch Hoa Kỳ và Thứ trưởng An ninh Nội địa dưới thời Obama trước khi trở thành Bộ trưởng An ninh Nội địa dưới thời Biden.
Jerome Powell từng là Thống đốc Hội đồng Dự trữ Liên bang dưới thời Obama, trở thành Chủ tịch dưới thời Trump và vẫn giữ vai trò này dưới thời Biden. Ông đã in tiền một cách liều lĩnh để duy trì ảo tưởng về một nền kinh tế thịnh vượng của Biden.
David Shulkin là Thứ trưởng Bộ Cựu chiến binh dưới thời Obama trước khi trở thành Bộ trưởng Bộ Cựu chiến binh dưới thời Trump cho đến khi ông bị sa thải vào năm 2018.
Norm Eisen đã chuyển đổi suông sẻ từ vai trò của mình trong Chính quyền Obama, bao gồm chức vụ Đại sứ tại Cộng hòa Séc, sang chỉ đạo các hoạt động pháp lý chống lại Trump tại các tổ chức chính thống như Viện Brookings.
Những người khác, như hai viên chức tình báo chủ chốt của Obama, John Brennan và James Clapper, có thể không giữ các chức vụ chính thức trong các chính quyền sau đó, nhưng họ được đưa vào các cơ quan truyền thông có ảnh hưởng lớn - Brennan tại NBC và Clapper tại CNN - nơi họ có thể phát biểu công khai. Không có gì ngạc nhiên khi chính hai người này đã dẫn đầu bức thư của cộng đồng tình báo khét tiếng tuyên bố sai sự thật rằng máy tính xách tay của Hunter Biden là một chiến dịch thông tin sai lệch của Nga. Hành động của họ đóng vai trò then chốt trong việc làm suy yếu cơ hội của Trump trong cuộc bầu cử năm 2020.
Còn nhiều cái tên khác nữa, bao gồm những nhân vật như Anthony Fauci, người không được bầu đã từng tham gia chính phủ trước nhiệm kỳ tổng thống của Obama và vẫn giữ nguyên vị trí của mình sau đó.
Chúng ta có thể tiếp tục, nhưng quan điểm thì rất rõ ràng: Thường trực Washington không phải là một “viên đá” vô danh, mà là một mạng lưới các nhóm tinh hoa có mối liên hệ với nhau.
* Trump
Nhiệm kỳ tổng thống của Donald Trump, được đặc trưng bởi vị thế người ngoài cuộc, đã đặt ra một thách thức đáng kể đối với trật tự đã được thiết lập này. Việc ông đắc cử vào năm 2016 được nhiều người coi là một cuộc nổi loạn của dân túy chống lại giới tinh hoa cố hữu ở Washington. Tuy nhiên, các cơ chế của nhà nước ngầm - hay chính xác hơn là bộ máy quan liêu cố hữu và các mạng lưới lâu đời - đã chứng minh được sự kiên cường và hiệu quả một cách nguy hiểm. Việc nhiều cá nhân được đề cập ở trên, cùng với những người khác, vẫn ở Washington trong các vai trò của chính phủ hoặc bán chính phủ, tích cực hoạt động để phá hoại nhiệm kỳ tổng thống của Trump cũng không giúp ích gì.
Nhiệm kỳ thứ hai của Trump mang đến một cơ hội duy nhất để thách thức hệ thống cố hữu và có khả năng mang lại những thay đổi lớn trong bối cảnh chính trị. Liệu ông có thể phá vỡ vĩnh viễn sự liên tục của giới tinh hoa Washington hay chỉ gây ra sự thay đổi tạm thời về quyền lực vẫn chưa chắc chắn.
Thách thức chắc chắn là rất lớn. Sự trì trệ của thể chế diễn ra rất sâu sắc, và các mạng lưới ảnh hưởng tinh vi, được xây dựng trong nhiều thập kỷ với những nhân vật như Obama nắm quyền lãnh đạo, đã được củng cố vững chắc, cũng như các tổ hợp quân sự và tình báo hoạt động đằng sau hậu trường chính trị. Bước đầu tiên là thuê đúng người và trên mặt trận đó, Trump 47 dường như đang làm tốt hơn nhiều so với Trump 45.
Sẽ không có nhiệm kỳ thứ năm cho Obama—ít nhất là trong một thời gian. Bức màn đã được vén lên, và đảng Cộng hòa không còn mắc vào những trò lừa bịp tương tự nữa. Vị thế chính trị của Obama cũng bị ảnh hưởng đáng kể từ việc ông lên tiếng ủng hộ ứng cử viên thảm họa Kamala Harris. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là ông sẽ không cố gắng quay trở lại. Sự tương tác thân thiện của ông với Trump tại đám tang của Tổng thống Carter ám chỉ đến một âm mưu có thể xảy ra.
Trong khi cơn ác mộng quốc gia của chúng ta có thể kết thúc khi Biden ra đi và Obama không còn nữa—ít nhất là hiện tại—chúng ta phải luôn cảnh giác để đảm bảo lịch sử không lặp lại.
https://truthovernews.org/p/obamas-shadow-the-deep-state-and
Đây là phần 5 trong loạt bài của các tác giả về cách Barack Obama làm suy yếu nền dân chủ Hoa Kỳ
NVV dịch