20025-03-12
Đảng Dân chủ có vấn đề
(Robert B. Charles, AMAC, 12/3/2025)
Bạn có thể nói tôi hy vọng hay tuyệt vọng, lạc lõng trong lịch sử hay hòa hợp với nó, một đảng viên hay một tâm hồn cảnh giác với đảng, nhưng một sự tính toán đang lơ lửng trong không khí. Giống như các đảng phái chính trị đã diệt vong trong quá khứ của nước Mỹ, những người theo đảng Dân chủ hiện đại đã đi chệch hướng rất xa. Họ sẽ trở nên thực tế, tái gia nhập đất nước hoặc chia rẽ và biến mất.
Khách quan mà nói, những người theo đảng Dân chủ hiện đại đang lạc lối. Họ dường như cần được định nghĩa – giống như những người theo đảng Whig, No Nothings và Greenbacks – vì họ mất đi vị thế, xa rời con người thực, đi theo ý thức hệ.
Họ ủng hộ quyền lực tập trung, chính quyền lớn, đàn áp nhiều quyền tự do cá nhân từ ngôn luận, thờ phượng, quyền sở hữu súng và pháp quyền truyền thống, cho đến bình đẳng giới, được định nghĩa bởi Quy định IX.
Họ im lặng - thậm chí còn khuyến khích - những hành vi phá hoại sự gắn kết cộng đồng, nhập cư bất hợp pháp tràn lan, buôn bán ma túy và người, chế giễu các công tố viên thực thi pháp luật và Tòa án Tối cao, chi tiêu mà không có bất kỳ trách nhiệm giải trình nào, sử dụng sai mục đích các nguồn năng lượng, lạm dụng tiền liên bang mà không được sửa chữa, chính phủ không giới hạn so với chính phủ có giới hạn, quản lý quá mức, phòng thủ suy yếu một cách khách quan, xoa dịu chứ không phải răn đe.
Danh sách các lỗi về chính sách liên bang và tiểu bang của đảng Dân chủ, cả ở các tiểu bang độc đảng và liên bang, đều gây sốc và trong lịch sử có rất ít tiền lệ. Bị ám ảnh bởi ý thức hệ, một sự phi lý nảy sinh từ nỗi ám ảnh ý thức hệ hoặc lòng căm thù người khác, họ đã đánh đổi luận điểm trung dung để lấy sự thiên vị mù quáng.
Thông thường, nếu không muốn nói là luôn luôn, điều này sẽ kết thúc không tốt. Đảng mất cân bằng thường chia rẽ, một số tìm đường quay lại với lý trí, chủ nghĩa truyền thống và ánh sáng đạo đức, trong khi số còn lại tan rã thành các nhóm ly khai của bên thứ ba, tìm kiếm đồng minh, cuối cùng cải tổ gần hơn về phía trung tâm.
Ví dụ thì nhiều vô kể, nhưng có một số ít đáng chú ý. Giống như đảng Whig, những người đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống năm 1840 và 1848, đảng Dân chủ hiện đại có những nhà lãnh đạo thẳng thắn, không khoan nhượng và tôn hệ tư tưởng. Họ thường hùng biện trong khi làm giảm các giá trị của đa số.
Những người đứng đầu đảng Whig, cho đến khi đảng này biến mất do việc bảo vệ chế độ nô lệ, bao gồm Henry Clay và Daniel Webster. Trong đảng, một loại lương tâm đang ngấm ngầm hoạt động để phá hủy bản sắc trước đây của đảng. Những người Whig miền Bắc, phản đối chế độ nô lệ, đã tách khỏi những người Whig miền Nam.
Những người theo đảng Whig miền Bắc cuối cùng đã gia nhập Đảng Cộng hòa mới thành lập, do Abraham Lincoln lãnh đạo, trong khi những người theo đảng Whig miền Nam liên kết với Union [Bắc Mỹ trong Nội chiến] miền Nam, tự định đoạt số phận của mình.
Trong trường hợp này, sự chia rẽ—cũng giống như sự chia rẽ tiềm tàng trong Đảng Dân chủ hiện đại—thật hấp dẫn vì hệ tư tưởng và lòng trung thành với những ý tưởng bi quan được ưu tiên hơn sự thống nhất, Union và quan điểm ôn hòa về tương lai. Những người theo đảng Whig miền Nam từ chối coi Union mạnh hơn, giết chết đảng.
Cái gọi là “Know Nothings” là những người theo chủ nghĩa dân túy. Tên thật của họ là “Native American Party” (Đảng Người Mỹ bản địa) và họ đã có một chặng đường tốt đẹp. Họ được gọi là “Know Nothings” vì – giống như Seargent Schultz trong Hogan's Heroes hay Modern Democrats [những đảng viên Dân Chủ mới] được yêu cầu giải thích lý do tại sao họ không vỗ tay cho người Mỹ bình thường trong một phiên họp chung – họ thường nói rằng họ “không biết gì cả”. Điều này khiến người Mỹ bình thường khó chịu.
Bận tâm với lòng căm thù tôn giáo, họ không thích người Công giáo, một sự trùng hợp kỳ lạ khác – khi người ta nhìn lại chiến dịch năm 2024, cách chiến dịch Harris-Walz đã thiếu tôn trọng, thậm chí là xa lánh người Công giáo. Vào những năm 1850, sở thích không phải dành cho chủ nghĩa vô thần, chủ nghĩa thế tục hoặc chủ nghĩa bài Do Thái mà là cho đạo Tin lành.
Tuy nhiên, sự sụp đổ thực sự của "Know Nothings" là sự tách biệt của họ với người Mỹ bình thường. Họ đã thúc đẩy một ứng cử viên thua cuộc, Millard Filmore, vào năm 1856, sau đó đứng về phía các lực lượng ủng hộ chế độ nô lệ sau khi quyết định chống người da đen Dredd Scott được đưa ra, điều này thực sự đã chia rẽ đảng.
Từ khoảng cách này, những gì đã xảy ra là một hệ tư tưởng cực đoan đã nắm quyền, giống như chủ nghĩa Marx, quyền lực tập trung và việc lạm dụng quy trình pháp lý của Obama-Biden-Harris. Các lập trường có khả năng gây bất ổn, không phải là sửa chữa, gian lận hoặc vội vã, nhưng sự lạm dụng đã chia rẽ đảng.
Cuối cùng, “Greenbacks” đưa ra một bài học cảnh tỉnh cho những người theo đảng Dân chủ hiện đại – một bài học mà họ có thể sẽ bỏ qua. Greenbacks – chính thức được gọi là “Đảng Độc lập Quốc gia” hoặc “Đảng Lao động Greenback” – đã gặp phải một vấn đề khác, một vấn đề mà những người theo đảng Dân chủ hiện đại đang gặp phải, báo hiệu điều không may cho họ.
Greenbacks là một lực lượng từ năm 1874 đến năm 1889, và giống như đảng Dân chủ, họ đều quan tâm đến ý thức hệ, thực tế, hàng ngày, thành thực, cơ sở đảng và đưa quyết định cơ bản không giống ai. Sau Nội chiến, họ thực sự ủng hộ tiền tệ không được bảo đảm so với tiền tệ được bảo đảm bằng vàng, và do đó chấp nhận nợ cao.
Nếu điều đó không gợi cho bạn nhớ đến những người theo đảng Dân chủ hiện đại, hãy nhìn kỹ lại. Họ chi tiêu quá mức ở cấp liên bang và tiểu bang và ít quan tâm đến nợ, thâm hụt, đánh thuế quá mức và các tác động tiền tệ hạ nguồn của lạm phát, lãi suất cao và một chính phủ tập trung không chịu trách nhiệm.
Nhóm Greenbacks, có thể được gọi là Spendthrifts [hoang phí], đã tan rã vào cuối thế kỷ nhưng lại tái xuất với tên gọi là Progressives [cấp tiến] vào đầu những năm 1900. Điều đó có buồn cười không, theo một cách kỳ lạ và đáng buồn?
Tóm lại, những người theo đảng Dân chủ hiện đại có ý thức hệ, ngày càng chống lại chính phủ thu hẹp, chống hiến pháp, chống khả năng thanh toán, chống trách nhiệm giải trình, chống quyền tự do cá nhân. Họ không tôn trọng các thể chế theo Hiến pháp của chúng ta. Đã diệt vong chưa? Ai có thể nói, nhưng có nhiều khả năng sẽ chia rẽ hơn là duy trì sự thống nhất để bảo vệ sự phi lý. Các đảng khác trong khuôn mẫu của họ ... đã biến mất. Một sự chiều hướng đang đến.
https://amac.us/newsline/society/the-reckoning-democrats-in-trouble/
Robert Charles là cựu Trợ lý Bộ trưởng Ngoại giao dưới thời Colin Powell, cựu nhân viên Nhà Trắng thời Reagan và Bush 41, luật sư và sĩ quan tình báo hải quân (USNR). Ông đã viết “Narcotics and Terrorism” (2003), “Eagles and Evergreens” (2018) và là Người phát ngôn quốc gia của AMAC. Robert Charles cũng vừa mới phát hành một cuốn sách mới đầy phấn chấn, “Cherish America: Stories of Courage, Character, and Kindness” (Tower Publishing, 2024).
NVV