2025-09-14  

Chỉ có một người chiến thắng nếu Đảng Dân chủ đóng cửa chính phủ
Đảng nên tập trung vào việc xây dựng một chương trình nghị sự mới chứ không phải những màn kịch.


(Oren Cass, Financial Times, 14/9/2025)

The Piranha Brothers là một trong những vở kịch ngắn bị đánh giá thấp nhất của Monty Python. Hai tên gangster dọa sẽ đánh ai đó nếu anh ta trả tiền bảo kê cho chúng, rồi lại dọa không đánh nếu anh ta không trả tiền. Cuối cùng, chúng nảy ra ý định dọa đánh ai đó trừ khi anh ta trả tiền. "Đối với anh em nhà Piranha, đây chính là bước ngoặt."

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về Doug và Dinsdale Piranha khi theo dõi các cuộc tranh luận của đảng Dân chủ về việc có nên đóng cửa chính phủ liên bang Hoa Kỳ khi ngân sách hết hạn vào cuối tháng 9 hay không. Đảng Dân chủ đã cố gắng "bảo vệ nền dân chủ" bằng cách đặt câu hỏi về tính chính danh của chiến thắng bầu cử đầu tiên của Donald Trump và truy tố ông. Điều đó đã không thành công.

Giờ đây, họ tin rằng tổng thống tham nhũng và lo ngại rằng việc ông sử dụng vũ lực và tấn công những người chỉ trích là một bước tiến tới chủ nghĩa độc tài. Họ cũng nhận thức được rằng, sau khi thuyết phục được cử tri rằng Trump là mối đe dọa hiện hữu, những người ủng hộ họ coi phản ứng của họ là yếu đuối hoặc hèn nhát. Uy tín của đảng Dân chủ đã giảm mạnh, thậm chí còn thấp hơn cả đảng Cộng hòa hay chính Trump.

Một thành viên Đảng Dân chủ tại Hạ viện đã nói với Axios vào tháng 7 rằng ông thường nghe thấy "một yêu cầu rằng chúng ta phải để mình bị bắt một cách cố ý". Việc những kẻ nghiện MSNBC giả vờ phản kháng tại các hội trường khá dễ dàng để bác bỏ. Nhưng nó chỉ khác về mức độ, chứ không phải bản chất, về việc đóng cửa chính phủ đang lan truyền. Đừng chỉ đứng đó; hãy làm gì đó đi.

Lập luận cho rằng việc hợp tác với Đảng Cộng hòa để đạt được ngưỡng 60 phiếu tại Thượng viện, ngưỡng cần thiết để cấp ngân sách cho chính phủ, sẽ khiến Đảng Dân chủ đồng lõa với hành vi của chính quyền Trump. Do đó, việc đóng cửa chính phủ là điều bắt buộc về mặt đạo đức. Quan điểm này thể hiện một động lực phổ biến ở cánh tả, nhưng cũng nhấn mạnh sự điên rồ của kế hoạch.

Mặc dù có rất nhiều lời bàn tán về việc đóng cửa chính phủ, nhưng chúng không xảy ra thường xuyên — những trường hợp đáng chú ý gần đây là vụ xảy ra năm 1995-1996, khi các nghị sĩ Đảng Cộng hòa tại Quốc hội thách thức Bill Clinton về việc tăng thuế và đưa ra những khoản chi tiêu của ông; nỗ lực năm 2013 của Đảng Cộng hòa nhằm bãi bỏ Affordable Care Act; và cuộc xung đột năm 2018 về việc có nên tài trợ cho việc xây dựng bức tường biên giới Mexico hay không.

Như thường thấy, điểm chung của những vụ việc này là bên khởi xướng việc đóng cửa chính phủ luôn thua cuộc. Nhưng có một điểm tương đồng rõ ràng hơn mà không cần phải bàn cãi: những cuộc tranh cãi này đều liên quan đến ngân sách.

Đó không phải là chuyện nhỏ. Để có hy vọng thành công trong việc đe dọa đóng cửa chính phủ, tốt hơn hết là phải có điều gì đó mà bên kia có thể làm, trong quá trình thống nhất về cách thức tài trợ cho chính phủ, để đáp ứng các yêu cầu của bạn. Nhưng khiếu nại của Đảng Dân chủ không phải về ngân sách. Nó liên quan đến cách nhánh hành pháp thực thi quyền lực của mình.

Về cơ bản, nó liên quan đến người đang ngồi trong Tòa Bạch Ốc. Một khi bạn đã quyết định rằng bạn phải phản đối việc tài trợ cho một chính quyền do Trump lãnh đạo và, được thúc đẩy bởi nhu cầu tiếp thêm năng lượng cho cơ sở của mình, đã khiến họ phát cuồng vì nỗ lực của bạn, thì giải pháp khả thi nào có thể đạt được bất kỳ mục tiêu nào của bạn?

Vấn đề mà Đảng Dân chủ phải đối mặt là họ thiếu quyền lực chính trị vì cách tiếp cận quản lý của họ không được lòng dân. Thật vậy, nó không được lòng dân đến mức người dân Mỹ sẵn sàng quay trở lại với Tòa Bạch Ốc, một người nổi tiếng với những khuynh hướng mà Đảng Dân chủ coi là mối đe dọa độc đoán. Với việc Trump hành xử như vậy kể từ khi trở lại nhiệm sở, chính Đảng Dân chủ là đảng có mức độ tín nhiệm giảm sút nghiêm trọng nhất.

Người ta hy vọng điều này có thể thúc đẩy một số cuộc tự vấn lương tâm hoặc có lẽ là một hướng đi mới cho đảng. Nhưng hiện tại, dường như Đảng Dân chủ vẫn tập trung vào thủ tục được thiết kế để khẳng định lại sở thích của họ bất chấp lợi ích của đất nước. Thay vì dành cả tháng tới để suy sụp một lần nữa, họ nên nắm bắt cơ hội để sắp xếp lại trật tự, thừa nhận sai lầm và tiến lên với một chương trình nghị sự mới.

Sau gần bốn năm để tình trạng vô luật pháp tại biên giới diễn ra, có lẽ họ nên thử đưa ra các đề xuất để thắt chặt việc thực thi luật nhập cư? Hoặc, sau khi lạm dụng quyền lực để xóa nợ hàng tỷ đô la trong các khoản vay của sinh viên vì lợi ích tài chính của các nhóm cử tri cốt lõi, họ có thể ủng hộ trách nhiệm giải trình thực sự cho các trường đại học và chuyển hướng tài trợ sang các con đường phi đại học.

Về các vấn đề từ thương mại và thuế quan đến cải cách lao động và chính sách gia đình, các đề xuất lưỡng đảng đã tồn tại. Hãy ưu tiên những vấn đề đó. Đối với Đảng Dân chủ, đó có thể là bước ngoặt.

https://www.ft.com/content/de4a2150-e6c0-4983-b92a-7f3e4c81a9b9?segmentId=b385c2ad-87ed-d8ff-aaec-0f8435cd42d9

NVV dịch