2025-09-17
Bất kỳ ai đổ lỗi cho 'cả hai bên' sau vụ giết Charlie Kirk đều là kẻ nói dối và hèn nhát
Sự hợp nhất với những người ghét chúng ta và muốn chúng ta chết chính là tự sát.
(Peachy Keenan, The Federalist, 17/9/2025)
"Tôi muốn thấy [quốc gia] được chữa lành. Nhưng chúng ta đang phải đối phó với một nhóm cực tả điên rồ, và chúng không chơi đẹp, và chúng chưa bao giờ làm vậy", Tổng thống Donald Trump nói với NBC News .
Một thành viên trong họ hàng tôi đã đăng một đoạn phim lên Instagram ngay sau vụ ám sát Charlie Kirk, trong đó anh ta viết: "Hắn ta đáng bị như vậy. Charlie Kirk là một con quái vật." Đây là người dành cả ngày để đăng những đoạn phim về việc Trump là một tên Hitler phát xít độc ác và cầu nguyện cho hắn ta sớm chết.
Một người bạn cũ của gia đình tôi đã nói thế này với một trong những người anh chị em của tôi ngay sau khi Kirk bị giết: "Tốt. Giờ thì bớt đi một người phải đối phó rồi." Vậy là hắn cũng muốn tôi và anh chị em tôi bị bắn chết sao? Như vậy là bớt đi hai người phải đối phó rồi.
Tôi phải muốn "thống nhất" với những người như thế này sao? Tôi thà để họ tránh xa nhà tôi ít nhất 50 yard còn hơn.
Và bây giờ, Đảng chính thức của vụ ám sát bừa bãi đang bận rộn đưa ra lập luận rằng có tình trạng bạo lực chính trị cực đoan "ở cả hai phía". Ngay sau vụ xả súng, những đảng viên Dân chủ ngớ ngẩn như Hakeem Jeffries, Chuck Schumer và Elizabeth Warren đã tiến ra micro với những thông điệp quanh co về việc đoàn kết và chấm dứt bạo lực ở cả hai phía.
Đến giờ, tiếng trống của chủ nghĩa cả hai bên đều có lỗi (bothsidesism) sau vụ ám sát Kirk đã trở nên hỗn loạn. "Chủ nghĩa cả hai bên đều có lỗi" là thứ tôi gọi là sự thôi thúc không thể cưỡng lại của các chính trị gia suy đồi về mặt đạo đức (ở cả hai phe!) và các nhà báo muốn đổ một nửa trách nhiệm về vụ sát hại dã man Kirk cho cánh hữu.
Trên thực tế, những người theo phe Bothside tệ nhất — thậm chí còn tệ hơn cả những người theo đảng Dân chủ hay chế nhạo, những người khó có thể kìm nén được niềm vui sướng khi Kirk chết, ngay cả khi họ mắng chúng ta vì không quan tâm đến "sự đoàn kết" — chính là những người theo đảng Cộng hòa yếu đuối và những người được gọi là bảo thủ.
"Trong số các bạn cũng có những con quái vật", David French của tờ The New York Times, người vẫn luôn tự nhận mình là người bảo thủ, đã nói như vậy.
Để chứng minh, họ sẽ đưa ra danh sách "các cuộc tấn công bạo lực cánh hữu". Để làm cho danh sách sơ sài này thêm phần thuyết phục, họ sẽ quay ngược lại tận vụ đánh bom thành phố Oklahoma, như Thượng nghị sĩ Cộng hòa ngu ngốc James Lankford đã làm trên CNN. Lankford thậm chí còn cả gan mở đầu cuộc phỏng vấn với Dana Bash bằng cách nêu ra "chủ nghĩa da trắng thượng đẳng". Trong chương trình Fox and Friends, Ainsley Earhardt đã cố gắng dụ Trump thừa nhận rằng cũng có những người cực đoan cánh hữu. Cảm ơn Chúa, ông ấy đã từ chối.
Cái công thức vô lý này phải bị đập tan thành tro bụi ngay lập tức. Không có sự tương đương về mặt đạo đức. Phe Bothside đang ở phe sai lầm.
Tại sao những người theo phe Bothside lại lãng phí thời gian đổ lỗi cho phe cánh hữu sau một vụ giết người tàn bạo do một người cánh tả gây ra? Chẳng phải họ nên lên tiếng bảo vệ người vô tội sao? Câu trả lời là họ là những kẻ hèn nhát. Họ quá sợ hãi để lên án đảng Dân chủ vì đã tạo ra, ủng hộ và làm ngơ trước cái ác đã bén rễ trong đảng của họ.
Thay vì dũng cảm chỉ trích bạn bè, đồng nghiệp, người cùng làm việc và đồng minh truyền thông, những người Cộng hòa Bothside đáng thương này sẽ đưa ra danh sách dài các ví dụ về "bạo lực chính trị cánh hữu". Điều này cho phép họ tránh làm những gì cần phải làm: phơi bày sự căm ghét sâu sắc của phe cánh tả đối với phe bảo thủ đã âm ỉ trong nhiều thập kỷ.
Bằng cách khăng khăng rằng "cả hai bên" đều có tội về bạo lực, họ đang tạo cho phe cánh tả tàn bạo một lối thoát. Đó là một đường sống - một trường lực kỳ diệu ngay lập tức giải oan cho họ. Đảng Dân chủ nhờ đó có thể dễ dàng tránh khỏi việc phải giải quyết vấn đề bạo lực và thù hận ác ý trong rất nhiều cử tri của họ. Khi là "cả hai bên có lỗi", bạn sẽ thoát khỏi trách nhiệm. Khi là "cả hai bên có lỗi", những kẻ có tội sẽ thoát khỏi việc phải nhìn thẳng vào gương.
Và để nhấn mạnh thêm, đây là lý do tại sao hầu hết mọi người bên cánh hữu đều đồng lòng coi bạo lực chính trị là vấn đề của cánh tả. Đầu tiên, Matt Walsh đã đăng một danh sách ngắn gọn về tất cả các vụ bạo lực cánh tả mà cánh hữu đã phải chịu đựng chỉ trong vài năm qua:
Bạo loạn BLM
Antifa
Vụ xả súng ở Nhà thờV
Nỗ lực ám sát Trump [hai lần!]
Vụ cháy trung tâm mang thai ủng hộ quyền được sống
Phá hoại Tesla
Tấn công các đặc vụ ICE
Tấn công cảnh sát
Tấn công các tòa án liên bang
Cho phép tôi nói thêm: nhiều vụ nổ súng của người chuyển giới và đe dọa từ các nhà hoạt động chuyển giới. Hơn nữa, chẳng lẽ những người theo chủ nghĩa Bothside này không nhớ rằng thành phố của chúng ta đã biến thành chiến trường đêm với hỏa hoạn, xả súng và bom xăng từ năm 2020-2021 sao? Tình hình bên ngoài Tòa Bạch Ốc trở nên tồi tệ đến mức tổng thống phải được di chuyển đến một địa điểm an toàn.
Đừng quên những lời lẽ kiểu "Đấm một tên Quốc xã" và "Đấm một tên TERF". Đúng vậy, những người đàn ông tự nhận mình là người chuyển giới, một số trong những nhóm bạo lực nhất của Đảng Dân chủ, đã công kích phụ nữ là TERF, hay những nhà nữ quyền cực đoan bài trừ người chuyển giới, trong nhiều năm. [TERF = trans-exclusionary radical feminist, người bênh vực phụ nữ bẩm sinh, chống chuyển giới]
Và chúng ta phải chịu đựng rất nhiều bạo lực chính trị phụ trợ. Chính bạo lực cánh tả đã buộc Kyle Rittenhouse [giết hai người khi bị tấn công] phải ra tòa vì tự vệ. Chính bạo lực cánh tả đã buộc Daniel Penny [trấn áp một tội phạm trên xe điện] phải ra tòa vì là anh hùng. Chính bạo lực cánh tả đã phá hủy vô số tượng đài, công trình kỷ niệm và doanh nghiệp. Chính bạo lực cánh tả đã buộc mọi người ẩn danh cánh hữu trên X phải sử dụng bút danh, email Proton và điện thoại Tracfone để tránh bị những kẻ điên cuồng doxxing [phơi bày thông tin cá nhân trên mạng].
Giờ thì câu nói sáo rỗng này đã cũ rích, nhưng ai cũng biết không thể đội mũ MAGA ở một thành phố xanh. Ai cũng biết bạn có thể bị tấn công, giết hại, hoặc ít nhất là bị la hét, khạc nhổ, hoặc bị khóa xe. Những người bảo thủ ở Los Angeles rất cẩn thận, không bao giờ dán nhãn dán chính trị lên xe hay treo cờ Trump trên nhà. Nếu làm vậy, bạn đang đối mặt với nguy cơ tử vong, bạo lực và bị đánh đập.
Nếu bạn đội mũ Kamala hay Hillary ở một thành phố đỏ, bạn sẽ chỉ nhận được những cái đảo mắt. Tình trạng này đã diễn ra cả thập kỷ nay rồi. Đảng Dân chủ chưa bao giờ bị yêu cầu giải thích điều này. Mọi người đều chấp nhận điều này như một phần của cuộc sống ở các thành phố xanh, nơi không hề khoan nhượng với những khác biệt chính trị.
Khi tôi làm việc tại Disney, tôi phải chịu đựng những cuộc trò chuyện hàng ngày, nơi các đồng nghiệp của tôi thảo luận về việc họ hy vọng Trump sẽ sớm chết, những người bảo thủ ngu ngốc và độc ác như thế nào, Trump thực sự là một điệp viên Nga cần phải bị bắt, và nếu họ gặp một cử tri ủng hộ Trump, họ sẽ đấm vào mặt người đó.
Và tôi ở đó, cùng họ đi bộ đến Starbucks hoặc ăn trưa với họ ở căng tin. Tôi tự hỏi họ sẽ làm gì với tôi nếu biết tôi đã bỏ phiếu cho Trump. Tôi vẫn tự hỏi.
Nhân tiện, nỗi sợ đồng nghiệp này vẫn là chuyện thường tình, nhiều năm sau đó, ở hầu hết mọi tập đoàn lớn trên cả nước. Tất cả bạn bè và gia đình tôi làm việc ở những nơi này đều sống trong nỗi kinh hoàng tột độ - ngay cả bây giờ - rằng họ sẽ bị vạch trần là cánh hữu.
Tại sao điều này lại ổn? Làm sao chúng ta lại chấp nhận điều này như một quy luật tất yếu của nước Mỹ? Nếu nhân viên công ty bị đuổi việc vì vui mừng trước cái chết của Kirk, liệu những người bảo thủ kín đáo cuối cùng cũng có thể là bình thường ở nơi làm việc không?
Nếu chủ nghĩa Bothsides không bị xóa bỏ, thì chúng ta không thể giải quyết tận gốc rễ của bạo lực này: mức độ tuyên truyền điên rồ của truyền thông, những người có ảnh hưởng cánh tả và những người nổi tiếng đã vu khống người theo đạo Thiên Chúa, đảng Cộng hòa và người da trắng là những kẻ cuồng tín, phân biệt chủng tộc và kỳ thị người đồng tính không thể cứu vãn. Chủ nghĩa Bothsides chính là tấm khiên mà họ ẩn náu để không bao giờ phải hối hận.
Những người có tư tưởng như vậy sẽ không bao giờ được phép nắm giữ những vị trí quyền lực hơn chúng ta nữa. Một bộ phận đáng kể trong Đảng Dân chủ thèm khát cái chết của những người như Trump, cử tri của ông ta, tôi và gia đình tôi. Đối với họ, chúng tôi là chướng ngại vật ngăn cản họ bước vào thiên đường cánh tả của họ. Tạp chí rác rưởi Jezebel thậm chí còn thuê phù thủy Etsy để nguyền rủa Charlie Kirk. Việc họ không đội băng đô xanh lá cây dễ thương và mặc áo vest chống tự sát không có nghĩa là họ không muốn kết cục tương tự xảy ra với tất cả chúng ta.
Vì vậy, nếu bạn là người của Bothside, bạn đã ở sai phe. Vì sự an toàn của chính chúng tôi, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc coi bạn như người giúp đỡ và an ủi những kẻ muốn đổ máu nhiều hơn.
Và đối với những lời kêu gọi "đoàn kết" mang tính biểu diễn đến từ những thành phần cực đoan nhất của phe cánh hữu, như Thượng nghị sĩ Katie Britt, thật đáng xấu hổ. Britt đã đưa ra một lời kêu gọi "đoàn kết và hòa bình" đầy ngượng ngùng trong khi thi thể của Kirk vẫn còn ở nhà xác.
Đoàn kết với những kẻ thù ghét và muốn chúng ta chết chẳng khác nào tự sát. Ngay lúc này, chúng ta cần đoàn kết chống lại thế lực bóng tối. Hãy để tinh thần của Charlie Kirk soi sáng cho chúng ta trong những nơi tăm tối, khi mọi ánh sáng khác đã vụt tắt.
https://thefederalist.com/2025/09/17/anyone-who-blames-both-sides-after-charlie-kirks-murder-is-a-liar-and-coward/
NVV dịch và chú thích