2024-02-12
Tại sao tháng 11 có thể quyết định quyền kiểm soát của Thượng viện trong nhiều năm
(Ronald Brownstein, CNN, 12/2/2024)
Đối với các đảng viên Đảng Dân chủ tại Thượng viện, năm 2024 là năm sống đầy nguy hiểm.
Trong cuộc bầu cử Thượng viện vào mùa thu này, đảng Dân chủ sẽ bảo vệ được nhiều ghế hơn ở những khu vực có địa hình chính trị bấp bênh hơn bất kỳ cuộc bầu cử nào khác trong những năm 2020. Danh sách các cuộc bầu cử đầy thách thức năm nay bao gồm ba ghế Thượng viện cuối cùng mà đảng Dân chủ nắm giữ ở các tiểu bang đã bỏ phiếu cho Donald Trump vào năm 2020 và năm ghế nữa ở các tiểu bang mà Tổng thống Joe Biden giành được với cách biệt 3 điểm phần trăm trở xuống. Trong khi đó, đảng Cộng hòa năm nay không bảo vệ bất kỳ ghế Thượng viện nào ở các tiểu bang đã bỏ phiếu chống lại Trump vào năm 2020 hoặc ủng hộ ông với 3 điểm trở xuống.
Phép toán đó nhấn mạnh lợi ích của đảng Dân chủ trong việc Biden cải thiện vị thế của mình ở các tiểu bang xung đột quan trọng vào tháng 11. Một trong những xu hướng mạnh mẽ nhất của các cuộc bầu cử Thượng viện hiện đại là việc các ứng cử viên của cả hai đảng giành được ghế ở những tiểu bang thường bỏ phiếu ngược lại cho chức tổng thống đã trở nên cực kỳ khó khăn.
Đảng Dân chủ tại Thượng viện tranh cử trong địa hình bầu cử khó khăn có thể phá vỡ xu hướng đó vào mùa thu này. Tuy nhiên, nếu họ không thể, số phận của Biden vào tháng 11 có thể quyết định quyền kiểm soát Thượng viện không chỉ vào năm 2025 mà còn trong nhiều năm sau đó.
Sự phục hồi mạnh mẽ của Biden, trong đó ông giành chiến thắng ở hầu hết các tiểu bang xung đột quan trọng có thể giúp đảng Dân chủ duy trì khả năng cạnh tranh trong cuộc chiến giành quyền kiểm soát Thượng viện trong suốt phần còn lại của thập kỷ này, ngay cả khi họ suýt mất đa số vào tháng 11. Nhưng nếu Biden thua hầu hết các tiểu bang xung đột, đảng Dân chủ có thể rơi vào tình trạng thâm hụt Thượng viện quá lớn để có thể vượt qua trên thực tế trong nhiều năm - đặc biệt là vì đảng này có quá ít cơ hội chính đáng để lật đổ các ghế hiện do GOP nắm giữ.
Kyle Kondik, quản lý biên tập bản tin chính trị “Sabato's Crystal Ball,” do Trung tâm Chính trị của Đại học Virginia xuất bản, cho biết: “Nếu Biden không giữ được các vị trí nền tảng, đảng Dân chủ có thể mất Thượng viện trong thời gian dài”.
Viễn cảnh đó có ý nghĩa to lớn không chỉ đối với việc thông qua luật mà còn đối với thành phần của các tòa án liên tiểu bang, đặc biệt là Tòa án Tối cao. Bốn trong số các thẩm phán Tòa án Tối cao sẽ trên 70 tuổi vào năm 2028. Ngay cả khi Biden giữ Tòa Bạch Ốc vào năm 2024 và có một chỗ trống, đa số Thượng viện bền vững của Đảng Cộng hòa có thể từ chối lấp đầy bất kỳ ghế nào trong số đó - giống như Lãnh đạo Đa số khi đó là Mitch McConnell đã làm như vậy khi Barack Obama còn là tổng thống vào năm 2016. “Bạn có thể tưởng tượng các ghế của Tòa án Tối cao sẽ không được lấp đầy trong nhiều năm,” Kondik nói.
Vị trí mặc định của Thượng viện trong thế kỷ 21 là dành cho đa số nhỏ và thoáng qua. Trong 12 kỳ họp quốc hội kể từ năm 2001, đảng này hay đảng kia chỉ có ba lần đạt được 55 ghế Thượng viện. Để so sánh, đảng này hay đảng kia đã giành được đa số từ 55 ghế Thượng viện trở lên bảy lần trong 10 phiên họp từ năm 1980 đến năm 2000. Không có gì đáng ngạc nhiên khi các đảng có số ghế nhỏ hơn tỏ ra khó bảo vệ hơn: Trong thế kỷ này, quyền kiểm soát Thượng viện đã có đã bị đảo lộn trong các cuộc bầu cử năm 2002, 2006, 2014 và 2020.
Lý do chính khiến Hạ viện trở nên chia rẽ sâu sắc là mối tương quan ngày càng tăng giữa cách các tiểu bang bỏ phiếu bầu tổng thống và cách họ bỏ phiếu Thượng viện. Điều đó đã hạn chế số ghế Thượng viện mà mỗi bên có thể giành được nếu không có những trường hợp bất thường.
Vào cuối thế kỷ 20, cử tri thường chia phiếu bằng cách bầu các thượng nghị sĩ của một đảng trong khi bỏ phiếu cho ứng cử viên tổng thống của đảng kia. Chẳng hạn, sau cuộc bầu cử năm 1984, đảng Dân chủ vẫn giữ khoảng một nửa số ghế Thượng viện ở các tiểu bang đã bỏ phiếu cho Ronald Reagan trong cả hai chiến dịch tranh cử tổng thống thắng lợi của ông.
Nhưng giờ đây, sự liên kết giữa kết quả của tổng thống và Thượng viện đã gần như hoàn tất. Tiến tới cuộc bầu cử năm 2024, đảng Cộng hòa nắm giữ 47 trong số 50 ghế Thượng viện tại 25 tiểu bang đã bỏ phiếu cho Trump vào năm 2020. Đảng Dân chủ lần lượt nắm giữ 48 trong số 50 ghế Thượng viện tại 25 tiểu bang đã bỏ phiếu cho Biden lần trước.
Tuy nhiên, sự tương đương bề ngoài này về vị trí của hai đảng tại Thượng viện che giấu sự khác biệt sâu sắc hơn, điều này giải thích phần lớn rủi ro cho đảng Dân chủ trong năm nay.
Trong khi Biden và Trump mỗi người giành được 25 tiểu bang vào năm 2020, thì Biden đã giành được nhiều chiến thắng hơn trong số đó với tỷ số rất sít sao. Kết quả là, các đảng viên Đảng Dân chủ tại Thượng viện phụ thuộc nhiều hơn các đảng viên Đảng Cộng hòa vào các tiểu bang chỉ hơi nghiêng về phía họ trong cuộc tranh cử tổng thống.
Vào năm 2020, Biden đã giành được ba tiểu bang với cách biệt chưa đến một điểm phần trăm: Arizona, Georgia và Wisconsin. Ông đã thắng ba người khác với cách biệt ít hơn 3 điểm phần trăm: Pennsylvania, Nevada và Michigan. Đảng Dân chủ hiện nắm giữ 11 trong số 12 ghế Thượng viện từ sáu tiểu bang có tính cạnh tranh cao này. (Ron Johnson của Wisconsin là thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa duy nhất của các tiểu bang này.)
Ngược lại, trong số 25 tiểu bang ủng hộ Trump, Bắc Carolina - nơi đảng Cộng hòa nắm giữ cả hai ghế Thượng viện - là tiểu bang duy nhất Trump giành được ít hơn 3 điểm phần trăm. Ngay cả việc mở rộng mạng lưới tới các tiểu bang mà Trump giành được ít hơn 5 điểm phần trăm cũng chỉ có ở Florida, nơi đảng Cộng hòa cũng nắm giữ cả hai ghế Thượng viện.
Sự tương phản này tạo ra sự chênh lệch rất lớn giữa các bên. Đảng Dân chủ hiện nắm giữ 14 ghế Thượng viện vốn dĩ dễ bị tổn thương: 3 ghế của họ từ các tiểu bang mà Trump đã giành được vào năm 2020 và 11 ghế của họ ở các tiểu bang mà Biden chỉ giành được sít sao. Đối với đảng Cộng hòa, tổng số nhiều nhất là sáu: hai ở các tiểu bang mà Biden đã thắng vào năm 2020 và bốn ở các tiểu bang mà Trump đã thắng sít sao, ngay cả khi bao gồm cả Florida.
Michael Podhorzer , cựu giám đốc chính trị của AFL-CIO , cho biết: “Khi bạn có rất nhiều tiểu bang mà giờ đây có thể đi theo hướng khác, các đảng viên Đảng Dân chủ luôn phải thẳng tay tấn công. “Họ phải giành quyền kiểm soát, bởi vì trên cơ sở những gì an toàn ở cả hai bên trong Thượng viện hoặc Cử tri đoàn, họ đang ở thế bất lợi rất lớn.”
Năm nay, đảng Dân chủ đang bảo vệ 5 trong số 11 ghế của họ ở các tiểu bang mà Biden giành được với cách biệt 3 điểm trở xuống. Đó là mức độ tập trung số ghế lớn nhất từ các tiểu bang mà đảng Dân chủ phải bảo vệ trong bất kỳ cuộc bầu cử nào trong thập kỷ này, từ năm 2020 đến năm 2028.
Các cuộc đua vào Thượng viện năm nay ở các tiểu bang chật hẹp của Biden bao gồm những người đương nhiệm của Đảng Dân chủ Bob Casey ở Pennsylvania, Tammy Baldwin ở Wisconsin và Jacky Rosen ở Nevada; Ngoài ra, trong lá phiếu còn có một ghế mở do Đảng Dân chủ nắm giữ ở Michigan (nơi đảng rất có khả năng đề cử dân biểu Elissa Slotkin) và ghế ở Arizona do Kyrsten Sinema, một người độc lập họp kín (caucus) với Đảng Dân chủ, nắm giữ. Sinema chưa cho biết liệu bà có tái tranh cử hay không, nhưng Dân biểu Đảng Dân chủ Ruben Gallego đã tranh cử chiếc ghế này. (Đảng Dân chủ cũng phải đối mặt với một thách thức bất ngờ ở Maryland - một tiểu bang nghiêng về phía họ đáng tin cậy hơn nhiều trong các cuộc bầu cử tổng thống - sau khi cựu Thống đốc đảng Cộng hòa Larry Hogan tuần trước cho biết ông sẽ tranh cử chiếc ghế còn trống ở đó.)
Ngoài ra, đảng Dân chủ năm nay phải bảo vệ cả ba ghế Thượng viện còn lại của họ ở các tiểu bang đã bỏ phiếu cho Trump vào năm 2020. Điều đó bao gồm những người đương nhiệm Jon Thử nghiệm ở Montana, Sherrod Brown ở Ohio, và chiếc ghế mở đang bị bỏ trống bởi Joe Manchin sắp nghỉ hưu ở West Virginia. Cả hai đảng viên Cộng hòa tại Thượng viện còn lại ở các tiểu bang mà Biden thắng lần trước (Susan Collins ở Maine và Johnson ở Wisconsin) đều không có mặt trong năm nay; cũng như các thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa đến từ Bắc Carolina, tiểu bang mà Trump đã giành chiến thắng với tỷ số cách biệt nhỏ nhất.
Cả hai đảng đều đồng ý rằng ghế trống ở West Virginia hầu như được đảm bảo sẽ chuyển sang cho Đảng Cộng hòa. Tester và Brown đều có thương hiệu cá nhân mạnh mẽ, nhưng Biden gần như chắc chắn sẽ mất các tiểu bang của họ và có thể có khoảng cách (margin) đáng kể. Nếu như vậy, Brown và Tester chỉ có thể tồn tại bằng cách phá vỡ mô hình gần như bất khả xâm phạm gần đây trong những năm bầu cử tổng thống.
Vào năm 2016, lần đầu tiên, mọi cuộc đua vào Thượng viện đều thuộc về cùng một đảng đã tổ chức cuộc tranh cử tổng thống ở tiểu bang đó. Vào năm 2020, mọi cuộc đua vào Thượng viện một lần nữa đều diễn ra theo kết quả của tổng thống - ngoại trừ ở Maine, nơi Collins giành chiến thắng trong cuộc tái tranh cử bất chấp chiến thắng của Biden ở đó.
Mô hình này tỏ ra đặc biệt khó chịu đối với các đảng viên Đảng Dân chủ, những người đã huy động được số tiền khổng lồ vào năm 2020 cho các ứng cử viên Thượng viện ở các tiểu bang nghiêng về Đảng Cộng hòa như Kentucky, Nam Carolina, Iowa, Kansas, Montana và Texas. Tuy nhiên, khi Trump thoải mái áp đảo các tiểu bang đó vào tháng 11, tất cả các ứng cử viên Thượng viện của đảng Dân chủ cũng thua.
Năm nay, với việc West Virginia có thể đã biến mất, nếu Brown hoặc Tester thua, các đảng viên Đảng Dân chủ sẽ rất khó duy trì được thế đa số tại Thượng viện cho đến năm 2025. Các thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa duy nhất mà họ có thể đánh bại một cách chính đáng để bù đắp những tổn thất đó là Rick Scott ở Florida và Ted Cruz ở Texas. Đảng Dân chủ đã chiêu mộ những đối thủ mạnh mẽ cho mỗi người trong số họ, nhưng cả hai cuộc đua đó rõ ràng đều nghiêng về Đảng Cộng hòa, đặc biệt là trong năm bầu cử tổng thống.
Nhưng nếu đảng Dân chủ có thể tránh được mất ghế ở Thượng viện của họ ở một số (hoặc thậm chí tất cả) trong số ba ghế của họ ở các tiểu bang mà Trump giành được vào năm 2020, thì họ sẽ có mức thâm hụt đủ nhỏ để vượt qua trong cuộc bầu cử sắp tới. Rủi ro thực sự lâu dài đối với đảng vào tháng 11 này là mất một số ghế Thượng viện ở các tiểu bang mà Biden đã suýt giành được lần trước. (Lá bài Hogan ở Maryland có yếu tố bất định, nhưng xác suất Biden thắng Maryland có thể sẽ khiến Hogan bị coi là kẻ yếu hơn bất chấp mức độ nổi tiếng cá nhân của ông ấy.)
Nếu đảng Dân chủ mất ghế Thượng viện ở các tiểu bang sít sao của Biden, họ chỉ đơn giản là có rất ít địa điểm trên bản đồ để thay thế, dựa trên mô hình ủng hộ của các đảng. Chính viễn cảnh đó đã khiến nhà phân tích dữ liệu của Đảng Dân chủ David Shor cảnh báo trong nhiều năm rằng nếu đảng này không thể hiện tốt trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2024, thì Đảng Cộng hòa có thể giành quyền kiểm soát Thượng viện trong một thời gian dài.
Shor sẽ không bình luận về tình hình Thượng viện của Đảng Dân chủ, nhưng nhiều nhà phân tích khác nhận thấy một sự hội tụ nguy hiểm: Đảng phải bảo vệ số lượng ghế lớn bất thường ở những địa hình có tính cạnh tranh cao ở cấp tổng thống, chính xác là khi Biden đang gặp khó khăn trong các cuộc thăm dò chống lại Trump. Kondik nói: “Có một rủi ro thực sự là nếu cuộc bầu cử tổng thống diễn ra không tốt, đảng Cộng hòa không chỉ có thể giành được Thượng viện mà còn xây dựng được một thứ đệm mà đảng Dân chủ khó có thể xâm nhập trong tương lai gần”.
Gene Ulm, một nhà thăm dò ý kiến của Đảng Cộng hòa, người từng làm việc cho nhiều ứng cử viên Thượng viện, đồng ý rằng những gì xảy ra ở các tiểu bang có ít phiếu bầu cho Biden vào mùa thu năm nay sẽ phủ bóng đen lớn lên quyền kiểm soát Thượng viện trong suốt thập kỷ. Ông nói, nếu đảng Cộng hòa chiếm được Ohio, Montana và West Virginia, thì phản ứng trong giới chính trị sẽ không phải là “gosh, shock, alert the media,” ông nói.
Ulm nói: “Việc Đảng Cộng hòa giành lại những tiểu bang thường có màu đỏ là một chuyện, nhưng “nếu đột nhiên bạn thấy Đảng Cộng hòa giành được những vị trí có màu tím (xanh lẫn đỏ) trong lịch sử,” thì điều đó sẽ tạo ra một tình huống rất khác trong tương lai.
Kịch bản tốt nhất dành cho Đảng Dân chủ là Biden hồi phục đủ để giành chiến thắng ở hầu hết hoặc tất cả 5 tiểu bang chiến trường nơi đảng này cũng đang bảo vệ các ghế Thượng viện. Nhiều người ở cả hai đảng đồng ý rằng Đảng Cộng hòa sẽ khó lật đổ bất kỳ ghế nào do Đảng Dân chủ nắm giữ nếu Biden giành chiến thắng ở tiểu bang này - với Arizona là một ngoại lệ có thể xảy ra nếu Sinema tạo ra một cuộc đua ba bên.
Trong số các đảng viên Đảng Dân chủ đang tranh cử ở các tiểu bang sít sao của Biden, Casey ở Pennsylvania và Baldwin ở Wisconsin có lẽ là những người có vị thế tốt nhất để giành chiến thắng ngay cả khi tổng thống thua ở tiểu bang của họ, nhiều người ở cả hai đảng đều đồng ý. Brown và Tester cũng có gốc rễ sâu xa có thể cho phép họ sống sót sau thất bại của Biden. Nhưng trong thời đại bỏ phiếu theo đường lối đảng phái lớn hơn này, sẽ không dễ dàng cho bất kỳ ứng cử viên nào vượt qua được áp lực như vậy: Hầu như không có đảng viên Dân chủ Thượng viện nào trong các cuộc đua cạnh tranh thậm chí hơn được tỷ lệ phiếu bầu của Biden, dù chỉ 2 điểm phần trăm vào năm 2020.
Ulm nhận thấy hai chìa khóa dẫn đến kết quả của Thượng viện ở các tiểu bang xung đột cạnh tranh. Một là những lựa chọn trong cuộc đua vào Thượng viện của những cử tri ủng hộ các ứng cử viên tổng thống của bên thứ ba vì không ưa cả Biden và Trump, cho rằng họ sẽ đối đầu với nhau một lần nữa; Ulm cho biết, vào thời điểm này, rất khó để dự đoán những cử tri bất mãn đó sẽ bỏ phiếu như thế nào trong các cuộc đua vào Thượng viện (và Hạ viện).
Đối với Ulm, câu hỏi quan trọng khác là điều gì sẽ xảy ra với những cử tri hơi tiêu cực về Biden. Ông tin tưởng các ứng cử viên Thượng viện của Đảng Cộng hòa sẽ thắng phiếu của những cử tri phản đối mạnh mẽ Biden, như họ đã làm vào năm 2022. Nhưng một lý do khiến Đảng Dân chủ ngăn chặn làn sóng đỏ năm 2022 được dự đoán trước là các ứng cử viên quốc hội và thống đốc của họ làm việc tốt bất thường với những cử tri chỉ “không tán thành” Biden - phần lớn là do nhiều cử tri coi các ứng cử viên GOP thân Trump là quá cực đoan.
Rủi ro đó đối với GOP vẫn còn. Ulm nói: “Những người 'không tán thành một chút' (soft disapprovers) sẽ trở thành khối cử tri cạnh tranh hơn nhiều, giống như năm 2022”.
David Bergstein, giám đốc truyền thông của Ủy ban 'Democratic Senatorial Campaign Committee' Đảng Dân chủ, lưu ý rằng trong cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ năm 2022, Đảng Dân chủ đã giành chiến thắng trong cuộc đua vào Thượng viện ở hầu hết các tiểu bang chiến trường này, mặc dù các cuộc thăm dò ý kiến sau đó cũng cho thấy sự bất mãn đáng kể với nền kinh tế cũng như thành tích của Biden khi đó. Bergstein nói: “Các chiến dịch tại Thượng viện là cuộc chiến giữa ứng cử viên và ứng cử viên. “Chúng ta có những ứng cử viên vượt trội, và đảng Cộng hòa đang đưa ra những ứng cử viên có sai sót lớn, những người đã thua trong các cuộc đua trước đó hoặc đang đối mặt với viễn cảnh gây thiệt hại cho các cuộc bầu cử sơ bộ. Chắc chắn một chu kỳ tổng thống khác với cuộc bầu cử giữa kỳ, nhưng luật của các chiến dịch tranh cử tại Thượng viện, nơi phẩm chất ứng cử viên là vấn đề quan trọng, vẫn có hiệu lực ”.
Gary Jacobson, giáo sư danh dự về khoa học chính trị tại Đại học California ở San Diego, chuyên về Quốc hội, cho rằng với những rạn nứt mở ra trong liên minh của mỗi đảng dưới thời Trump, không ai nên loại trừ khả năng một trong hai đảng có thể phát triển những cơ hội mới tái cấu trúc sự cân bằng bấp bênh của Thượng viện.
Jacobson nói: “Bất lợi về cơ cấu mà Đảng Dân chủ gặp phải là có thật và nó sẽ khiến họ gặp phải một cuộc chiến khó khăn trong việc kiểm soát Thượng viện trong tương lai gần”. “Nhưng tương lai gần là khá ngắn. Cấu hình chính trị không phải là cố định.”
Trừ khi và cho đến khi một cấu hình chính trị mới như vậy xuất hiện, trên thực tế, cả hai đảng có thể nhắm tới ít ghế Thượng viện hơn mức họ có thể làm cách đây hai thập kỷ. Nhưng mức trần rõ ràng là thấp hơn đối với đảng Dân chủ so với đảng Cộng hòa. Nó khiến các đảng viên Đảng Dân chủ, ngay cả trong những năm thuận lợi, có rất ít sai sót trong việc xây dựng thế đa số tại Thượng viện. Và trừ khi Biden phục hồi thêm sức mạnh, năm 2024 có thể còn rất xa so với những gì mà đảng Dân chủ gọi là một năm tốt đẹp.
https://www.cnn.com/2024/02/12/politics/senate-democrats-biden-election-analysis/
NVV dịch