2024-02-18
Cáo buộc gian lận và thất bại tài chính: Câu chuyện về cuộc chiến pháp lý của Trump
(Roger Kimball, American Greatness, 18/2/2024)
Bạn đánh vần từ "sự bức hại" như thế nào? Thế còn “Donald Trump?” Đôi khi có vẻ như toàn bộ bộ máy tư pháp của nhà nước đã được huy động để chống lại ông.
Theo tính toán của tôi, ông ta phải đối mặt với khoảng 90 tội danh trong bốn cáo trạng riêng biệt ở bốn bang. Và đó là chưa kể những bộ vest do người đàn ông tưởng tượng lớn tuổi mang đến, người tuyên bố rằng 30, 35 năm trước - bà không thể nhớ rõ - Trump đã tấn công bà trong phòng thay đồ ở cửa hàng bách hóa sang trọng Bergdorf Goodman ở Manhattan. Không có nhân chứng. Bà ấy không thể nói vụ tấn công được cho là xảy ra vào năm nào, chứ đừng nói đến ngày, tháng nào. Hơn nữa, toàn bộ kịch bản đều lấy từ một tập phim “Law and Order”, một trong những chương trình truyền hình yêu thích của bà. Bà ấy khoe chiếc váy blazer Donna Karan mà bà ấy nói rằng bà ấy đã mặc khi bị tấn công. Vấn đề: Loại trang phục đó không tồn tại vào thời điểm đó. Toàn bộ vụ việc thật nực cười, và Trump đã nói như vậy, đó là lý do khiến ông ấy vướng vào một vụ phỉ báng siêu thực và bị phạt 83,3 triệu USD.
Hầu hết các chuyên gia tin rằng Trump sẽ không phải chi ra bất cứ thứ gì như 83 triệu đô la, nếu thực sự ông ấy thực sự nợ người tố cáo bất cứ điều gì, khi kết thúc kháng cáo.
Nhưng trường hợp của E. Jean Carroll, vì đó là tên của một ả ngu xuẩn (bimbo) già nua đầy tham vọng, chỉ là một món khai vị hoặc món khai vị trong chương trình Rút thăm trúng thưởng 'Get Trump' tuyệt vời. Hôm thứ Sáu, Thẩm phán Arthur Engoron của Tòa án Tối cao New York đã kết luận Trump phạm tội lừa đảo vì Thẩm phán cho biết ông đã định giá quá cao một số tài sản bất động sản của mình khi đăng ký vay ngân hàng. Các ngân hàng xem xét các đơn đăng ký, thấy chúng ổn và hài lòng khi Trump trả lại đầy đủ và đúng hạn. Kết quả? Sự ngẫu nhiên tuyệt vời đó, một tội ác không có nạn nhân. Tuy nhiên, Donald Trump là Emmanuel Goldstein của “Our Democracy™.” Không có thủ đoạn nào là quá cực đoan. Ông ta phải bị chặn lại.
Thật vậy, Letitia James, Bộ trưởng Tư pháp New York, đã thực sự vận động tranh cử dựa trên lời hứa sẽ bắt được Trump và chiếu “ánh sáng rực rỡ vào mọi góc tối trong các giao dịch bất động sản của ông ấy”. Đó là sáu năm trước. Giờ đây, Thẩm phán Engoron, một phần thẩm phán, một phần hề, đã đưa ra phán quyết trị giá 355 triệu USD cho Trump và cấm ông ta hoặc con cháu độc ác của ông ta, Don Jr. và Eric Trump, điều hành công ty của họ ở New York trong thời gian ba năm.
Đó là một phán quyết phi lý, đầy thù hận, đặc biệt là vì không có ngân hàng nào mà Trump giao dịch có bất kỳ vấn đề gì với Trump. Các giám đốc điều hành của Deutsche Bank cho biết ông là “con cá voi của khách hàng”, đồng thời thừa nhận rằng họ đang tìm kiếm thêm hoạt động kinh doanh từ Trump. Các luật sư của Trump đã đưa Eli Bartov, một nhân chứng chuyên môn từ Đại học New York, đến làm chứng. Ông đã xem xét báo cáo tài chính của Trump và nói rằng ông không tìm thấy bằng chứng gian lận. “Phát hiện chính của tôi,” ông làm chứng, “là không có bằng chứng nào về bất kỳ gian lận kế toán nào.”
Trong bất kỳ thế giới bình thường nào, người ta sẽ nghĩ rằng đó sẽ là lời bào chữa. Nhưng đây là thế giới kỳ lạ được tạo ra bởi Hội chứng loạn trí Trump (Trump Derangement Syndrome). Nhà nước, trong một nỗ lực tuyệt vọng để duy trì hiện trạng đó, và do đó, họ bắt buộc coi Donald Trump là một mối đe dọa hiện hữu. Họ đúng về điều đó. Nhưng trong sự tuyệt vọng nhằm loại bỏ mối đe dọa, họ không chỉ chà đạp lên nền pháp quyền và mọi quy luật về luật chơi công bằng, mà họ còn đã phong ấn sự lu mờ cuối cùng của mình. Từng vụ kiện chống lại Trump đang dần được giải quyết. Tại Georgia, nơi Trump bị cáo buộc cố gắng lật ngược cuộc bầu cử năm 2020, bản thân Biện lý quận Fani Willis phải đối mặt với việc bị loại khỏi vụ án và có thể bị tước quyền hành nghề vì đã vung tiền đóng thuế cho bạn trai mà cô cũng đã thuê để truy tố Trump. Tại Washington, nỗ lực của Jack Smith nhằm truy bắt Trump vì vai trò được cho là của ông ta trong cuộc bạo loạn ngày 6 tháng 1 tại Điện Capitol đang trong tình trạng đình chỉ; tương tự như vụ án ở Florida liên quan đến việc Trump sở hữu tài liệu mật tại Mar-a-Lago, một vụ án phức tạp vào tuần trước khi công tố đặc biệt Robert Hur công bố báo cáo dài 350 trang thừa nhận rằng “Tổng thống Biden đã cố tình giữ lại và tiết lộ tài liệu mật sau nhiệm kỳ phó tổng thống của mình”, khi ông còn là một công dân tư nhân.” Hơn nữa, những tài liệu mật đó đã được tìm thấy trong “nhà để xe, văn phòng và tầng hầm” của Biden ở nhà của Biden ở Wilmington, Delaware.
Trở lại New York, Trump sẽ phải đối mặt với phiên tòa hình sự bắt đầu vào ngày 25 tháng 3 với cáo buộc do Biện lý quận Manhattan Alvin Bragg đưa ra. Trump bị buộc tội trả “tiền bịt miệng” cho Stormy Daniels trước cuộc bầu cử năm 2016. Đó không phải là tội phạm, vì vậy Bragg lập luận rằng đó là hành vi vi phạm tài chính trong chiến dịch tranh cử. Đó là tội phạm liên bang, không phải tội phạm tiểu bang, nhưng trò chơi Get Trump hơi giống Calvin Ball trong truyện tranh Calvin và Hobbes. Quy tắc duy nhất là nó không thể được chơi hai lần theo cùng một cách.
Donald Trump đang phải đối mặt với một bức tường lớn - tôi định nói là “rắc rối pháp lý”. Nhưng đó thực sự là rắc rối pháp lý “ngoài pháp luật”. Có thể với tất cả những phi tiêu này được ném ra, một chiếc sẽ dính vào và ông ta sẽ bị hạ gục. Tôi nghĩ nhiều khả năng là ông ta sẽ thắng thế, đầu “đẫm máu, nhưng không cúi xuống”. Tôi hy vọng ông ấy sẽ giành được đề cử của GOP. Tôi cũng kỳ vọng ông ấy, dù có bị kết án hay không, sẽ giành chiến thắng trong cuộc bầu cử vào tháng 11. Lần trước, năm 2017, họ cho ông nhậm chức nhưng lại cấm ông nắm quyền. Đó chính là điều mà ảo tưởng thông đồng với Nga, các cuộc luận tội và tất cả những âm mưu khác đã vây quanh ông kể từ thời điểm ông bước xuống thang máy vào năm 2015 để tuyên bố tranh cử.
Lần này, nó sẽ khác. ông ta biết rằng Washington là một đầm lầy. Liệu ông ta có thể tát cạn nó trong khi vẫn ở bên trong hay không vẫn còn phải xem. Như tôi đã tranh luận nhiều lần, tôi nghĩ ông ấy nên làm mọi cách có thể để giảm bớt vai trò của Washington, vốn là lãnh thổ của kẻ thù, trong quá trình chuyển hóa đời sống chính trị Mỹ. Ông ta nên cai trị càng xa càng tốt từ nơi khác. Bất cứ điều gì ông ta có thể làm để khiến Washington chết đói, ông ta nên làm. Ông ấy nên bắt đầu bằng việc tổ chức lễ nhậm chức bên ngoài Washington. Tôi thích Mar-a-Lago là địa điểm tốt hơn, nhưng bất cứ nơi nào khác cũng sẽ gửi tín hiệu cần thiết.
Trong bất kỳ trường hợp nào, tất cả những điều đó đều là điều mà Kierkegaard gọi là “sự khạc nhổ sơ bộ”. Sự kiện chính sẽ bắt đầu vào trưa ngày 20 tháng 1, khi Donald Trump có thể bắt đầu thực hiện lời hứa tranh cử của mình là sẽ trả thù. Nó sẽ là một viên mãn rất được mong ước.
https://amgreatness.com/2024/02/18/fraud-allegations-and-financial-fiascos-the-saga-of-trumps-legal-battles/
NVV dịch
(Roger Kimball, American Greatness, 18/2/2024)
Bạn đánh vần từ "sự bức hại" như thế nào? Thế còn “Donald Trump?” Đôi khi có vẻ như toàn bộ bộ máy tư pháp của nhà nước đã được huy động để chống lại ông.
Theo tính toán của tôi, ông ta phải đối mặt với khoảng 90 tội danh trong bốn cáo trạng riêng biệt ở bốn bang. Và đó là chưa kể những bộ vest do người đàn ông tưởng tượng lớn tuổi mang đến, người tuyên bố rằng 30, 35 năm trước - bà không thể nhớ rõ - Trump đã tấn công bà trong phòng thay đồ ở cửa hàng bách hóa sang trọng Bergdorf Goodman ở Manhattan. Không có nhân chứng. Bà ấy không thể nói vụ tấn công được cho là xảy ra vào năm nào, chứ đừng nói đến ngày, tháng nào. Hơn nữa, toàn bộ kịch bản đều lấy từ một tập phim “Law and Order”, một trong những chương trình truyền hình yêu thích của bà. Bà ấy khoe chiếc váy blazer Donna Karan mà bà ấy nói rằng bà ấy đã mặc khi bị tấn công. Vấn đề: Loại trang phục đó không tồn tại vào thời điểm đó. Toàn bộ vụ việc thật nực cười, và Trump đã nói như vậy, đó là lý do khiến ông ấy vướng vào một vụ phỉ báng siêu thực và bị phạt 83,3 triệu USD.
Hầu hết các chuyên gia tin rằng Trump sẽ không phải chi ra bất cứ thứ gì như 83 triệu đô la, nếu thực sự ông ấy thực sự nợ người tố cáo bất cứ điều gì, khi kết thúc kháng cáo.
Nhưng trường hợp của E. Jean Carroll, vì đó là tên của một ả ngu xuẩn (bimbo) già nua đầy tham vọng, chỉ là một món khai vị hoặc món khai vị trong chương trình Rút thăm trúng thưởng 'Get Trump' tuyệt vời. Hôm thứ Sáu, Thẩm phán Arthur Engoron của Tòa án Tối cao New York đã kết luận Trump phạm tội lừa đảo vì Thẩm phán cho biết ông đã định giá quá cao một số tài sản bất động sản của mình khi đăng ký vay ngân hàng. Các ngân hàng xem xét các đơn đăng ký, thấy chúng ổn và hài lòng khi Trump trả lại đầy đủ và đúng hạn. Kết quả? Sự ngẫu nhiên tuyệt vời đó, một tội ác không có nạn nhân. Tuy nhiên, Donald Trump là Emmanuel Goldstein của “Our Democracy™.” Không có thủ đoạn nào là quá cực đoan. Ông ta phải bị chặn lại.
Thật vậy, Letitia James, Bộ trưởng Tư pháp New York, đã thực sự vận động tranh cử dựa trên lời hứa sẽ bắt được Trump và chiếu “ánh sáng rực rỡ vào mọi góc tối trong các giao dịch bất động sản của ông ấy”. Đó là sáu năm trước. Giờ đây, Thẩm phán Engoron, một phần thẩm phán, một phần hề, đã đưa ra phán quyết trị giá 355 triệu USD cho Trump và cấm ông ta hoặc con cháu độc ác của ông ta, Don Jr. và Eric Trump, điều hành công ty của họ ở New York trong thời gian ba năm.
Đó là một phán quyết phi lý, đầy thù hận, đặc biệt là vì không có ngân hàng nào mà Trump giao dịch có bất kỳ vấn đề gì với Trump. Các giám đốc điều hành của Deutsche Bank cho biết ông là “con cá voi của khách hàng”, đồng thời thừa nhận rằng họ đang tìm kiếm thêm hoạt động kinh doanh từ Trump. Các luật sư của Trump đã đưa Eli Bartov, một nhân chứng chuyên môn từ Đại học New York, đến làm chứng. Ông đã xem xét báo cáo tài chính của Trump và nói rằng ông không tìm thấy bằng chứng gian lận. “Phát hiện chính của tôi,” ông làm chứng, “là không có bằng chứng nào về bất kỳ gian lận kế toán nào.”
Trong bất kỳ thế giới bình thường nào, người ta sẽ nghĩ rằng đó sẽ là lời bào chữa. Nhưng đây là thế giới kỳ lạ được tạo ra bởi Hội chứng loạn trí Trump (Trump Derangement Syndrome). Nhà nước, trong một nỗ lực tuyệt vọng để duy trì hiện trạng đó, và do đó, họ bắt buộc coi Donald Trump là một mối đe dọa hiện hữu. Họ đúng về điều đó. Nhưng trong sự tuyệt vọng nhằm loại bỏ mối đe dọa, họ không chỉ chà đạp lên nền pháp quyền và mọi quy luật về luật chơi công bằng, mà họ còn đã phong ấn sự lu mờ cuối cùng của mình. Từng vụ kiện chống lại Trump đang dần được giải quyết. Tại Georgia, nơi Trump bị cáo buộc cố gắng lật ngược cuộc bầu cử năm 2020, bản thân Biện lý quận Fani Willis phải đối mặt với việc bị loại khỏi vụ án và có thể bị tước quyền hành nghề vì đã vung tiền đóng thuế cho bạn trai mà cô cũng đã thuê để truy tố Trump. Tại Washington, nỗ lực của Jack Smith nhằm truy bắt Trump vì vai trò được cho là của ông ta trong cuộc bạo loạn ngày 6 tháng 1 tại Điện Capitol đang trong tình trạng đình chỉ; tương tự như vụ án ở Florida liên quan đến việc Trump sở hữu tài liệu mật tại Mar-a-Lago, một vụ án phức tạp vào tuần trước khi công tố đặc biệt Robert Hur công bố báo cáo dài 350 trang thừa nhận rằng “Tổng thống Biden đã cố tình giữ lại và tiết lộ tài liệu mật sau nhiệm kỳ phó tổng thống của mình”, khi ông còn là một công dân tư nhân.” Hơn nữa, những tài liệu mật đó đã được tìm thấy trong “nhà để xe, văn phòng và tầng hầm” của Biden ở nhà của Biden ở Wilmington, Delaware.
Trở lại New York, Trump sẽ phải đối mặt với phiên tòa hình sự bắt đầu vào ngày 25 tháng 3 với cáo buộc do Biện lý quận Manhattan Alvin Bragg đưa ra. Trump bị buộc tội trả “tiền bịt miệng” cho Stormy Daniels trước cuộc bầu cử năm 2016. Đó không phải là tội phạm, vì vậy Bragg lập luận rằng đó là hành vi vi phạm tài chính trong chiến dịch tranh cử. Đó là tội phạm liên bang, không phải tội phạm tiểu bang, nhưng trò chơi Get Trump hơi giống Calvin Ball trong truyện tranh Calvin và Hobbes. Quy tắc duy nhất là nó không thể được chơi hai lần theo cùng một cách.
Donald Trump đang phải đối mặt với một bức tường lớn - tôi định nói là “rắc rối pháp lý”. Nhưng đó thực sự là rắc rối pháp lý “ngoài pháp luật”. Có thể với tất cả những phi tiêu này được ném ra, một chiếc sẽ dính vào và ông ta sẽ bị hạ gục. Tôi nghĩ nhiều khả năng là ông ta sẽ thắng thế, đầu “đẫm máu, nhưng không cúi xuống”. Tôi hy vọng ông ấy sẽ giành được đề cử của GOP. Tôi cũng kỳ vọng ông ấy, dù có bị kết án hay không, sẽ giành chiến thắng trong cuộc bầu cử vào tháng 11. Lần trước, năm 2017, họ cho ông nhậm chức nhưng lại cấm ông nắm quyền. Đó chính là điều mà ảo tưởng thông đồng với Nga, các cuộc luận tội và tất cả những âm mưu khác đã vây quanh ông kể từ thời điểm ông bước xuống thang máy vào năm 2015 để tuyên bố tranh cử.
Lần này, nó sẽ khác. ông ta biết rằng Washington là một đầm lầy. Liệu ông ta có thể tát cạn nó trong khi vẫn ở bên trong hay không vẫn còn phải xem. Như tôi đã tranh luận nhiều lần, tôi nghĩ ông ấy nên làm mọi cách có thể để giảm bớt vai trò của Washington, vốn là lãnh thổ của kẻ thù, trong quá trình chuyển hóa đời sống chính trị Mỹ. Ông ta nên cai trị càng xa càng tốt từ nơi khác. Bất cứ điều gì ông ta có thể làm để khiến Washington chết đói, ông ta nên làm. Ông ấy nên bắt đầu bằng việc tổ chức lễ nhậm chức bên ngoài Washington. Tôi thích Mar-a-Lago là địa điểm tốt hơn, nhưng bất cứ nơi nào khác cũng sẽ gửi tín hiệu cần thiết.
Trong bất kỳ trường hợp nào, tất cả những điều đó đều là điều mà Kierkegaard gọi là “sự khạc nhổ sơ bộ”. Sự kiện chính sẽ bắt đầu vào trưa ngày 20 tháng 1, khi Donald Trump có thể bắt đầu thực hiện lời hứa tranh cử của mình là sẽ trả thù. Nó sẽ là một viên mãn rất được mong ước.
https://amgreatness.com/2024/02/18/fraud-allegations-and-financial-fiascos-the-saga-of-trumps-legal-battles/
NVV dịch