2024-07-02
Không, Tòa án Tối cao không xóa bỏ mọi giới hạn đối với chức vụ Tổng thống
(Giáo sư Jonathan Turley, 2/7/2024)
Tổng thống Joe Biden đã có bài phát biểu từ Tòa Bạch Ốc đêm qua về quyết định miễn trừ tổng thống của Tòa án Tối cao. Trong khi cam kết rằng ông sẽ bảo vệ nhà nước pháp quyền, Tổng thống Biden đã trình bày sai về luật đó sau vụ Trump kiện Hoa Kỳ. Mặc dù chúng tôi thường thảo luận về những tuyên bố sai lầm về hiến pháp của Tổng thống cũng như những tuyên bố sai trái khác, nhưng bài phát biểu kiểu này đặc biệt liên quan đến việc đánh lừa người dân về ý nghĩa của một trong những quyết định quan trọng nhất trong lịch sử.
Như tôi đã viết trước đây, tôi không phải là người ủng hộ quyền lực tổng thống mở rộng. Là một học giả theo trường phái Madison, tôi ủng hộ Quốc hội trong hầu hết các tranh chấp với các tổng thống. Tuy nhiên, tôi thấy những lập luận thẳng thắn của cả hai bên trong vụ án này và Tòa án đã áp dụng con đường trung dung về quyền miễn trừ - bác bỏ quan điểm cực đoan của cả nhóm Trump và tòa án cấp dưới.
Một trong những khoảnh khắc rõ ràng nhất trong bài phát biểu là khi Tổng thống Biden tuyên bố rằng “phán quyết ngày hôm nay gần như chắc chắn có nghĩa là hầu như không có giới hạn nào đối với những gì một tổng thống có thể làm”.
Điều đó không đúng.
Tòa án nhận thấy rằng có quyền miễn trừ tuyệt đối đối với các hành động nằm trong “phạm vi thẩm quyền hiến định độc quyền” của chúng trong khi chúng được hưởng quyền miễn trừ giả định đối với các hành vi chính thức khác. Chúng không được hưởng quyền miễn trừ đối với các hành động không chính thức hoặc riêng tư.
Tòa án thường áp dụng các cách tiếp cận theo cấp bậc để cân bằng quyền lực giữa các ngành. Ví dụ, trong sự đồng tình nổi tiếng của mình với Youngstown Sheet & Tube Co. v. Sawyer , 343 US 579 (1952), Thẩm phán Robert Jackson đã chia ranh giới quyền lực giữa Quốc hội và Tòa Bạch Ốc thành ba nhóm, một nhóm mà Tổng thống được ủy quyền một cách rõ ràng hay ngụ ý từ Quốc hội; một nhóm mà Quốc hội im lặng (khu vực tranh tối tranh sáng); và một nhóm mà Tổng thống hành động bất chấp Quốc hội.
Ở đây, Tòa án đã tách các vụ việc thành các hành động được thực hiện trong các lĩnh vực cốt lõi của quyền hành pháp, các hành động chính thức được thực hiện bên ngoài các lĩnh vực cốt lõi đó và các hành động không chính thức. Các hành động được coi là cá nhân hoặc không chính thức không được bảo vệ theo phán quyết này.
Chắc chắn đúng là vụ án mang lại quyền miễn trừ đáng kể, bao gồm cả các cuộc trò chuyện với cấp dưới.
Ngoài ra còn có một loạt cơ chế kiểm tra và cân bằng quyền hành pháp trong hệ thống hiến pháp của chúng ta. Điều này bao gồm sự can thiệp của tòa án để ngăn chặn hành vi vi phạm luật cũng như luận tội đối với các tội ác và tội nhẹ.
Phản ứng quá khích của Tổng thống Biden thật là mỉa mai. Ông là phó tổng thống khi Tổng thống Barack Obama giết một công dân Mỹ mà không cần xét xử hay buộc tội. Khi cựu Bộ trưởng Tư pháp Eric Holder công bố chính sách “danh sách tiêu diệt” (bao gồm quyền giết bất kỳ công dân Mỹ nào), ông đã nhận được những tràng pháo tay chứ không phải sự lên án. (*)
Chính quyền Obama-Biden sau đó đã đấu tranh bằng mọi nỗ lực của gia đình để kiện chính phủ. Tổng thống Biden có thể sẽ rất phẫn nộ nếu một luật sư quận của Đảng Cộng hòa cố gắng buộc tội ông hoặc Tổng thống Obama về tội giết người.
Ông ta cũng sẽ phẫn nộ trước việc các công tố viên đang theo đuổi cáo buộc hình sự về những cái chết liên quan đến làn sóng người không có giấy tờ hợp lệ qua biên giới phía Nam.
Trong bài phát biểu của mình, Tổng thống Biden cũng tuyên bố rằng “luật pháp sẽ không còn xác định các giới hạn của chức vụ tổng thống”.
Điều đó cũng không đúng sự thật. Vụ án này được tạm dừng nhằm mục đích xác định chức năng nào trong số những chức năng này sẽ được coi là riêng tư chứ không phải chức năng chính thức. Ngay cả đối với các hành động chính thức, cựu tổng thống Donald Trump có thể bị truy tố nếu quyền miễn trừ giả định bị các công tố viên bác bỏ.
Điều đáng chú ý nhất đối với nhiều người theo chủ nghĩa tự do dân sự là việc Tổng thống Biden miêu tả mình như một hình mẫu về lòng trung thành với hiến pháp. Ông tuyên bố rằng "Tôi biết tôi sẽ tôn trọng giới hạn quyền lực của tổng thống như tôi đã có trong ba năm rưỡi qua."
Điều đó cũng không đúng sự thật. Tổng thống Biden đã phải gánh chịu một loạt tổn thất ấn tượng tại các tòa án liên bang, nơi ông bị phát hiện vi phạm hiến pháp.
Điều này bao gồm các phán quyết rằng chính quyền của ông đã vượt quá thẩm quyền của mình và tham gia vào hoạt động phân biệt chủng tộc trong các chương trình liên bang. Quả thực, Biden thường thể hiện thái độ ung dung trước những vi phạm như vậy.
Ví dụ, chính quyền Biden bị phát hiện đã vi phạm Hiến pháp khi áp đặt lệnh cấm trục xuất trên toàn quốc thông qua Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC). Biden thừa nhận rằng cố vấn Tòa Bạch Ốc của ông và hầu hết các chuyên gia pháp lý đều nói với ông rằng động thái này là vi hiến. Nhưng ông đã phớt lờ lời khuyên của họ và đi theo lời khuyên của Giáo sư Laurence Tribe của Đại học Harvard, người sẽ nói với ông những điều ông muốn nghe. Tất nhiên, sau đó nó nhanh chóng bị coi là vi hiến.
Biden cũng thể hiện sự coi thường tương tự đối với tính vi hiến trong nỗ lực đơn phương xóa khoản nợ sinh viên trị giá khoảng nửa nghìn tỷ đô la. Các tòa án đã ra lệnh cho nỗ lực đó được cho là vi hiến (mặc dù tòa phúc thẩm trong một trong những trường hợp đó đã nới lỏng các khía cạnh của lệnh cấm).
Lời nói này được sử dụng để củng cố chủ đề chiến dịch "dân chủ nằm trong lá phiếu" của ông. Các chuyên gia đã lặp lại câu thần chú này, cho rằng nếu Biden không đắc cử, nền dân chủ Mỹ sẽ lụi tàn.
Trong khi một số người trong chúng ta thách thức những dự đoán này, thì các ứng cử viên tổng thống khác đang bỏ lỡ một lập luận thuyết phục hơn nhiều trong cuộc bầu cử này. Mặc dù nền dân chủ không có trong cuộc bầu cử này nhưng quyền tự do ngôn luận lại có.
Đối với nhiều người trong chúng ta trong cộng đồng tự do ngôn luận, Tổng thống Biden đã trở thành tổng thống phản đối tự do ngôn luận nhất kể từ John Adams. Như đã thảo luận trong cuốn sách mới của tôi, “Quyền không thể thiếu: Tự do ngôn luận trong thời đại thịnh nộ”, Chính quyền Biden đã giúp tài trợ và duy trì một hệ thống kiểm duyệt chưa từng có ở Hoa Kỳ.
Thành tích đó hầu như không ủng hộ một tổng thống tự nhận mình là người bảo vệ, nếu không muốn nói là vị cứu tinh của Hiến pháp.
https://jonathanturley.org/2024/07/02/no-president-biden-the-supreme-court-did-not-remove-any-limits-on-the-presidency/
(Giáo sư Jonathan Turley, 2/7/2024)
Tổng thống Joe Biden đã có bài phát biểu từ Tòa Bạch Ốc đêm qua về quyết định miễn trừ tổng thống của Tòa án Tối cao. Trong khi cam kết rằng ông sẽ bảo vệ nhà nước pháp quyền, Tổng thống Biden đã trình bày sai về luật đó sau vụ Trump kiện Hoa Kỳ. Mặc dù chúng tôi thường thảo luận về những tuyên bố sai lầm về hiến pháp của Tổng thống cũng như những tuyên bố sai trái khác, nhưng bài phát biểu kiểu này đặc biệt liên quan đến việc đánh lừa người dân về ý nghĩa của một trong những quyết định quan trọng nhất trong lịch sử.
Như tôi đã viết trước đây, tôi không phải là người ủng hộ quyền lực tổng thống mở rộng. Là một học giả theo trường phái Madison, tôi ủng hộ Quốc hội trong hầu hết các tranh chấp với các tổng thống. Tuy nhiên, tôi thấy những lập luận thẳng thắn của cả hai bên trong vụ án này và Tòa án đã áp dụng con đường trung dung về quyền miễn trừ - bác bỏ quan điểm cực đoan của cả nhóm Trump và tòa án cấp dưới.
Một trong những khoảnh khắc rõ ràng nhất trong bài phát biểu là khi Tổng thống Biden tuyên bố rằng “phán quyết ngày hôm nay gần như chắc chắn có nghĩa là hầu như không có giới hạn nào đối với những gì một tổng thống có thể làm”.
Điều đó không đúng.
Tòa án nhận thấy rằng có quyền miễn trừ tuyệt đối đối với các hành động nằm trong “phạm vi thẩm quyền hiến định độc quyền” của chúng trong khi chúng được hưởng quyền miễn trừ giả định đối với các hành vi chính thức khác. Chúng không được hưởng quyền miễn trừ đối với các hành động không chính thức hoặc riêng tư.
Tòa án thường áp dụng các cách tiếp cận theo cấp bậc để cân bằng quyền lực giữa các ngành. Ví dụ, trong sự đồng tình nổi tiếng của mình với Youngstown Sheet & Tube Co. v. Sawyer , 343 US 579 (1952), Thẩm phán Robert Jackson đã chia ranh giới quyền lực giữa Quốc hội và Tòa Bạch Ốc thành ba nhóm, một nhóm mà Tổng thống được ủy quyền một cách rõ ràng hay ngụ ý từ Quốc hội; một nhóm mà Quốc hội im lặng (khu vực tranh tối tranh sáng); và một nhóm mà Tổng thống hành động bất chấp Quốc hội.
Ở đây, Tòa án đã tách các vụ việc thành các hành động được thực hiện trong các lĩnh vực cốt lõi của quyền hành pháp, các hành động chính thức được thực hiện bên ngoài các lĩnh vực cốt lõi đó và các hành động không chính thức. Các hành động được coi là cá nhân hoặc không chính thức không được bảo vệ theo phán quyết này.
Chắc chắn đúng là vụ án mang lại quyền miễn trừ đáng kể, bao gồm cả các cuộc trò chuyện với cấp dưới.
Ngoài ra còn có một loạt cơ chế kiểm tra và cân bằng quyền hành pháp trong hệ thống hiến pháp của chúng ta. Điều này bao gồm sự can thiệp của tòa án để ngăn chặn hành vi vi phạm luật cũng như luận tội đối với các tội ác và tội nhẹ.
Phản ứng quá khích của Tổng thống Biden thật là mỉa mai. Ông là phó tổng thống khi Tổng thống Barack Obama giết một công dân Mỹ mà không cần xét xử hay buộc tội. Khi cựu Bộ trưởng Tư pháp Eric Holder công bố chính sách “danh sách tiêu diệt” (bao gồm quyền giết bất kỳ công dân Mỹ nào), ông đã nhận được những tràng pháo tay chứ không phải sự lên án. (*)
Chính quyền Obama-Biden sau đó đã đấu tranh bằng mọi nỗ lực của gia đình để kiện chính phủ. Tổng thống Biden có thể sẽ rất phẫn nộ nếu một luật sư quận của Đảng Cộng hòa cố gắng buộc tội ông hoặc Tổng thống Obama về tội giết người.
Ông ta cũng sẽ phẫn nộ trước việc các công tố viên đang theo đuổi cáo buộc hình sự về những cái chết liên quan đến làn sóng người không có giấy tờ hợp lệ qua biên giới phía Nam.
Trong bài phát biểu của mình, Tổng thống Biden cũng tuyên bố rằng “luật pháp sẽ không còn xác định các giới hạn của chức vụ tổng thống”.
Điều đó cũng không đúng sự thật. Vụ án này được tạm dừng nhằm mục đích xác định chức năng nào trong số những chức năng này sẽ được coi là riêng tư chứ không phải chức năng chính thức. Ngay cả đối với các hành động chính thức, cựu tổng thống Donald Trump có thể bị truy tố nếu quyền miễn trừ giả định bị các công tố viên bác bỏ.
Điều đáng chú ý nhất đối với nhiều người theo chủ nghĩa tự do dân sự là việc Tổng thống Biden miêu tả mình như một hình mẫu về lòng trung thành với hiến pháp. Ông tuyên bố rằng "Tôi biết tôi sẽ tôn trọng giới hạn quyền lực của tổng thống như tôi đã có trong ba năm rưỡi qua."
Điều đó cũng không đúng sự thật. Tổng thống Biden đã phải gánh chịu một loạt tổn thất ấn tượng tại các tòa án liên bang, nơi ông bị phát hiện vi phạm hiến pháp.
Điều này bao gồm các phán quyết rằng chính quyền của ông đã vượt quá thẩm quyền của mình và tham gia vào hoạt động phân biệt chủng tộc trong các chương trình liên bang. Quả thực, Biden thường thể hiện thái độ ung dung trước những vi phạm như vậy.
Ví dụ, chính quyền Biden bị phát hiện đã vi phạm Hiến pháp khi áp đặt lệnh cấm trục xuất trên toàn quốc thông qua Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC). Biden thừa nhận rằng cố vấn Tòa Bạch Ốc của ông và hầu hết các chuyên gia pháp lý đều nói với ông rằng động thái này là vi hiến. Nhưng ông đã phớt lờ lời khuyên của họ và đi theo lời khuyên của Giáo sư Laurence Tribe của Đại học Harvard, người sẽ nói với ông những điều ông muốn nghe. Tất nhiên, sau đó nó nhanh chóng bị coi là vi hiến.
Biden cũng thể hiện sự coi thường tương tự đối với tính vi hiến trong nỗ lực đơn phương xóa khoản nợ sinh viên trị giá khoảng nửa nghìn tỷ đô la. Các tòa án đã ra lệnh cho nỗ lực đó được cho là vi hiến (mặc dù tòa phúc thẩm trong một trong những trường hợp đó đã nới lỏng các khía cạnh của lệnh cấm).
Lời nói này được sử dụng để củng cố chủ đề chiến dịch "dân chủ nằm trong lá phiếu" của ông. Các chuyên gia đã lặp lại câu thần chú này, cho rằng nếu Biden không đắc cử, nền dân chủ Mỹ sẽ lụi tàn.
Trong khi một số người trong chúng ta thách thức những dự đoán này, thì các ứng cử viên tổng thống khác đang bỏ lỡ một lập luận thuyết phục hơn nhiều trong cuộc bầu cử này. Mặc dù nền dân chủ không có trong cuộc bầu cử này nhưng quyền tự do ngôn luận lại có.
Đối với nhiều người trong chúng ta trong cộng đồng tự do ngôn luận, Tổng thống Biden đã trở thành tổng thống phản đối tự do ngôn luận nhất kể từ John Adams. Như đã thảo luận trong cuốn sách mới của tôi, “Quyền không thể thiếu: Tự do ngôn luận trong thời đại thịnh nộ”, Chính quyền Biden đã giúp tài trợ và duy trì một hệ thống kiểm duyệt chưa từng có ở Hoa Kỳ.
Thành tích đó hầu như không ủng hộ một tổng thống tự nhận mình là người bảo vệ, nếu không muốn nói là vị cứu tinh của Hiến pháp.
https://jonathanturley.org/2024/07/02/no-president-biden-the-supreme-court-did-not-remove-any-limits-on-the-presidency/
(*) CHÚ THÍCH - Ngày 5 tháng 3/2012, tại trường Northwestern University Law School, Bộ trưởng Tư pháp Eric Holder của Obama tuyên bố ông có quyền giết bất kỳ công dân Hoa Kỳ nào mà ông coi là mối đe dọa, để biện minh cho vụ sát hại giáo sĩ gốc Mỹ Anwar al-Awlaki vào tháng 9 năm trước bằng một cuộc tấn công bằng máy bay không người lái ở phía đông bắc Yemen, cũng như vụ giết hại có chủ đích ít nhất hai người Mỹ khác trong nhiệm kỳ của Obama.
NVV dịch và chú thích