2025-10-17  

No Kings: Những kẻ điên đang điều hành Nhà thương điên

(Sasha Stone, 17/10/2025)

"Nếu quy tắc mà anh đang tuân theo đã dẫn anh đến tình cảnh này, thì quy tắc đó có ích gì?"
"Anh có biết mình điên rồ đến mức nào không?"
"Ý anh là bản chất của cuộc trò chuyện này à?"
"Ý tôi là bản chất của anh."

Đấy là một cuộc trao đổi trong cuốn "Không chốn dung thân", nhưng đó là cuộc đối thoại mà đảng Dân chủ có thể tự nói với chính mình khi họ tụ tập cho một cuộc biểu tình khác sau mười năm. Nếu luật lệ mà các ông đang tuân theo đã dẫn các ông đến tình cảnh này, thì luật lệ đó còn có ích gì?”

Biểu tình được cho là tiếng nói của những người không được lắng nghe. Nhưng những cuộc biểu tình này lại là tiếng nói của những người không bao giờ im lặng. Không phải một phút, không phải mười năm, và tất cả chúng ta đều phải chịu đựng chúng như thể bị mắc kẹt bên trong nhà máy sô cô la của Willy Wonka với hàng trăm nghìn viên Veruca Salts.

Rốt cuộc thì những cuộc biểu tình "No Kings" của họ là gì? Chúng là gì kể từ năm 2016? Họ đang cố gắng nói điều gì? Liệu có giống như người vợ cũ đập vỡ tất cả bát đĩa trong bếp khi chồng cô ấy định bỏ đi không? Tôi sẽ không để bị làm ngơ, DONALD.

Ý nghĩa của nó là gì? Giờ thì vì mục đích gì? Luật lệ đó có ích gì?

Tiếng nói của những người không được lắng nghe? Giống như phe nắm giữ tất cả mọi thứ. Tất cả các phương tiện truyền thông, tất cả các thể chế, tất cả văn hóa, và trong một thời gian, tất cả là của chính phủ. Người dân chỉ có Trump.

Họ đã quyên góp những khoản tiền nhỏ của mình và, bằng một phép màu nào đó, đã bầu cho ông ấy, bởi vì họ có quyền được đại diện, bởi vì đây cũng là đất nước của họ. Đó là một hành động cách mạng đã khơi dậy sự phản đối đối với một phong trào đã nuốt chửng phần lớn xã hội Mỹ và yêu cầu tất cả chúng ta phải tham gia hoặc bị bỏ lại phía sau.

Họ đã xoay sở để có được người mự đe ra những cuộc biểu tình vào mùa hè năm 2020, đập vỡ cửa sổ, đốt phá nhà cửa, đánh đập cảnh sát và nổi cơn thịnh nộ với khẩu hiệu "WE’RE MAD!" Nhưng tức giận vì điều gì? Dân chủ ư? Xin lỗi, vì bạn đã thua cuộc bầu cử ư?

Tôi cố nhớ lại mình cũng từng là một trong số họ và cũng cảm thấy như vậy. Nhưng tại sao chúng ta lại nghĩ mình có quyền phản đối một cuộc bầu cử chỉ vì nó không diễn ra theo ý mình? Và không chỉ phản đối, mà còn phản đối mọi lúc mọi nơi về mọi thứ. Bởi vì chúng ta có tất cả quyền lực và chúng ta không thể thỏa hiệp với nửa còn lại của đất nước. Họ phải ra đi, MAGA phải ra đi. Chúng ta đã phản đối họ. Họ là những kẻ phân biệt chủng tộc, chúng ta đã nói vậy.

Các cuộc bầu cử chỉ được tính nếu đảng Dân chủ thắng. Phe đối lập không được phép thắng, cố gắng tạo ra thay đổi, hay đấu tranh cho quyền được đại diện của họ. Không phải vào năm 2016 và cũng không phải vào năm 2024. Vì vậy, các cuộc biểu tình sẽ không kết thúc vì người dân phải chịu đựng đau khổ vì lá phiếu của họ.

Vậy thì tốt thôi, người dân Mỹ đã nói vào năm 2020. Được rồi, chúng tôi sẽ bỏ phiếu cho ông ta. Donald Trump là một mối đe dọa hiện hữu, và đất nước chúng ta hoàn toàn hỗn loạn. Thời buổi tuyệt vọng đòi hỏi những biện pháp tuyệt vọng, đến nỗi, bạn biết đấy, giống như việc gian lận bầu cử, trở nên cần thiết.

Được rồi, chúng ta sẽ bầu cho Joe Biden, có lẽ điều đó sẽ xoa dịu tình hình - cuối cùng, các cuộc biểu tình sẽ kết thúc. Chuyển sang một cuộc rút quân khỏi Afghanistan bất thành, 13 lính Mỹ thiệt mạng, hai cuộc chiến ở Nga và Trung Đông, một mùa đông dài tăm tối, một nền kinh tế tồi tệ, và liệu chúng ta có cởi trần ở Tòa Bạch Ốc không?

Cứ như thể George Spahn đã chuyển đến và mở đường cho Gia đình Manson. Mọi thứ trở nên kỳ lạ, và văn hóa im lặng cùng bầu không khí sợ hãi đồng nghĩa với việc không ai nói với họ rằng họ đang khiến nước Mỹ hoảng sợ.

Đảng Dân chủ đã trở nên độc tài khi nắm quyền, không chỉ kiểm duyệt ngôn luận trên mạng xã hội, không chỉ là văn hóa tẩy chay được thể chế hóa, và một sự lây lan của người chuyển giới đang vượt khỏi tầm kiểm soát, một nỗi ám ảnh về chủng tộc, phân biệt chủng tộc và chống phân biệt chủng tộc, và nếu điều đó chưa đủ, họ đã biến Bộ Tư pháp thành vũ khí và cố gắng đẩy Trump vào tù và loại khỏi cuộc bỏ phiếu. Đột nhiên, sự hỗn loạn của Trump trông không còn tệ nữa.

Nhưng chúng ta vẫn sống qua thời tổng thống đầu tiên bị FBI khám xét nhà, lần đầu tiên bị chụp ảnh, rồi chứng kiến ​​ông ta suýt bị bắn vỡ đầu trên truyền hình trực tiếp. Chẳng có gì trong số đó tạo nên sự khác biệt dù là nhỏ nhất. Họ vẫn là nạn nhân, dù họ đã thua cả hai cuộc bầu cử năm 2016 và 2024 hoàn toàn do lỗi của chính họ.

Lỗi của ai khi Joe Biden, hành xử như một vị vua, gạt bỏ mọi đối thủ cạnh tranh mặc dù ông ta đang sa sút nghiêm trọng? Lỗi của ai khi đảng Dân chủ và giới truyền thông im lặng? George Clooney im lặng cho đến khi bị bẽ mặt trước công chúng sau cuộc tranh luận.

Lỗi của ai khi họ đề cử Kamala Harris làm ứng cử viên, nghĩ rằng sẽ dễ dàng đánh bại Trump, xét cho cùng, ông ta là một tên tội phạm đã hai lần bị luận tội, bốn lần bị truy tố và bị kết án!

Lỗi của ai mà Kamala Harris lại là một ứng cử viên tệ hại, và mọi đảng viên Dân chủ chân chính đều biết điều đó vào năm 2020. Nhưng bỗng nhiên mọi người lại giả vờ không nhớ đến việc bà ấy đã bị Tulsi Gabbard làm nhục và kích động, rồi lại bỏ cuộc vì kết quả thăm dò quá tệ?

Lỗi của ai mà Đảng Dân chủ lại để đảng của mình rơi vào tay những kẻ điên rồ vẫn khăng khăng rằng phụ nữ chuyển giới là phụ nữ và họ nên được phép thi đấu thể thao với phụ nữ thực thụ? "Chúng ta chỉ cần thay đổi thông điệp", Vua Barack nói. Những người có lý trí còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ phiếu loại bỏ Đảng Dân chủ và giữ họ ở lại cho đến khi họ có thể tỉnh táo trở lại?

Họ đấu tranh chống lại việc trục xuất hàng loạt và muốn mở cửa biên giới, đồng thời đòi hỏi chăm sóc sức khỏe miễn phí cho tất cả mọi người. Họ chưa bao giờ thấy có vấn đề gì với điều này. Đối với họ, đó là quyền con người mà luôn có người khác phải trả giá. Họ là nạn nhân ở đây, và toàn bộ nước Mỹ được kỳ vọng sẽ đáp ứng nhu cầu của họ, NẾU KHÔNG THÌ. KHÔNG CÓ VUA!

Họ giống như một đứa trẻ mẫu giáo đói khát sự chú ý, cứ khóc mãi trong góc, một người yêu cũ theo dõi từng cử chỉ của bạn, và một bà vợ cằn nhằn không chịu để bạn yên, tất cả gộp lại thành một — còn TÔI thì sao? Còn NHU CẦU của tôi thì sao?

Họ là đảng của người giàu, vậy mà lại giả vờ là tiếng nói của nhân dân. Cứ như thể. Con tàu đó đã ra khơi từ lâu rồi. Chủ nghĩa xã hội kiểu Bernie Sanders/ AOC/ Zohran Mamdani lại càng ra vẻ đạo đức giả cho những người tốt nghiệp các trường đại học Ivy League và những người nổi tiếng giàu có. Miễn là bạn ra hiệu "Đánh thuế người giàu", bạn có thể kết thân với Anna Wintour và Kim Kardashian.

Nghe có vẻ hay ho đấy chứ? Cứ để người nghèo được ăn chơi thoải mái, rồi họ sẽ để yên cho những người giàu như chúng ta. Họ sẵn lòng trả thuế tội lỗi miễn là họ có thể lên Instagram ban ngày và ngủ ngon giấc ban đêm. Hãy cho người nghèo và những người yếu thế bất cứ thứ gì họ cần, và hãy cùng tôi lên du thuyền sau buổi gây quỹ về biến đổi khí hậu đó.

Tôi sẽ thông cảm hơn nếu sau mười năm, họ có được điều gì đó, bất cứ điều gì khác ngoài việc biểu tình. Nếu họ có thể đối mặt với sự thật về việc họ đã trở nên điên rồ như thế nào. Nếu họ có thể hiểu dù chỉ trong một phút rằng họ chỉ được nghe một phía câu chuyện từ một cỗ máy truyền thông được vũ trang hóa, thiên vị, dường như thích thú với việc khiến họ mất kiểm soát về mặt tinh thần và cảm xúc. Giá mà có ai trong số họ đủ can đảm để đứng lên chống lại chính đảng của mình, thì họ lại quá sợ hãi. Ngay cả Gavin Newsom cũng sợ.

Giờ này họ đang cố gắng thuyết phục ai bằng những cuộc biểu tình này? Ai sẽ bị lôi kéo và muốn bỏ phiếu cho họ? Chủ yếu là những người thuộc thế hệ Baby Boomers đang già đi và khán giả của Jen Psaki, những ông già khỏa thân đạp xe, những phụ nữ đeo khuyên mũi gọi trẻ sơ sinh là ký sinh trùng, và những phụ nữ độc thân mua sắm ở Erewon và Lululemon sau những buổi tập pilates đắt đỏ vào Chủ nhật.

Tại sao lại muốn phô bày tất cả những điều điên rồ đó khi hầu hết người Mỹ chỉ đang cố gắng vượt qua tuần làm việc? Uống bia vào cuối tuần, có thể đi dạo lúc hoàng hôn, có thể lái chiếc Tesla không bị vấy bẩn bởi phân hay bị kẹt bên hông. Và hy vọng rằng con mình không phải quyết định giới tính ở trường mẫu giáo, hoặc, trời ơi, thoáng thấy một bộ phận sinh dục trần truồng khi đi ngang qua một cuộc biểu tình trong công viên hoặc chỉ đang cố gắng sử dụng nhà vệ sinh nữ.

Tại sao vậy, này những người theo Đảng Dân chủ, tại sao?

Người duy nhất còn khá lý trí trong số họ là John Fetterman, người mà tôi từng tin rằng lẽ ra không bao giờ nên ra tranh cử sau khi bị đột quỵ. Tôi nghĩ họ làm vậy để có phiếu thuận. Trời ơi, hóa ra lại sai lầm, và giờ đây, ông ta là cơn ác mộng tồi tệ nhất của họ vì ông ta tự suy nghĩ và không sợ họ. Giờ đây, theo Axios, họ đang cố gắng đẩy ông ta ra.

Đúng vậy, người duy nhất còn khá lý trí trong Đảng Dân chủ giờ đây là nhân vật không được hoan nghênh đối với những kẻ toàn trị, bởi vì, dĩ nhiên, ông ta là người như vậy. Họ trừng phạt những người bất đồng chính kiến. Đó là lý do tại sao họ lâm vào tình cảnh này.

Các cuộc biểu tình cho công chúng thấy rằng Đảng Dân chủ bất lực, rằng họ không có khả năng chiến thắng trong các cuộc bầu cử, không có khả năng thỏa hiệp hay có bất kỳ cuộc đối thoại lý trí nào về bất cứ điều gì, chứ đừng nói đến bất kỳ kế hoạch nào để dẫn dắt nước Mỹ. Thông điệp của họ trong mười năm nay là tất cả hoặc không có gì. Hãy cho chúng tôi những gì chúng tôi muốn, nếu không chúng tôi sẽ nổi cơn thịnh nộ. Hãy nghe họ điên rồ như thế nào với những video TikTok.

Họ xa lánh bất cứ ai bỏ phiếu cho Trump. Họ đối xử với nửa còn lại của đất nước như rác thải độc hại. Họ không có cách nào thu hút cử tri mới. Ai còn muốn dính líu gì đến họ nữa? Chắc chắn, họ vẫn có rất nhiều tiền và những cử tri cuồng nhiệt, hoang tưởng, chưa kể đến truyền thông lâu đời và Hollywood.

Trong thế giới tưởng tượng của họ, Trump là một vị vua, một nhà độc tài và một tên phát xít, trong khi thực tế, ông ta chỉ là kẻ mà họ không thể tiêu diệt hay đánh bại. Chưa bao giờ là Trump.

Nước Mỹ đã kiệt sức. Mười năm của thế kỷ 19, những cơn suy nhược thần kinh mà cánh tả đã trải qua vì Trump, chỉ để rồi lại thất bại trước ông ta vào năm 2024, và có thể là trước JD Vance vào năm 2028 và 2032, là quá đủ. Đảng Dân chủ đang tăng cường chính điều khiến họ trở nên đáng ghét đối với cử tri. Sự bất lực và cơn thịnh nộ không phải là cách để dẫn dắt bất cứ ai đi đến đâu.

https://www.sashastone.com/p/no-kings-the-lunatics-are-running

NVV dịch