2025-10-06  

Đảng Dân chủ vẫn chưa biết sai ở đâu

(Jonathan Chait, The Atlantic, 6/10/2025)

Trong một hội thảo gần đây của các nhà hoạt động tiến bộ phân tích những sai lầm trong cuộc bầu cử năm 2024, tác giả, nhà hoạt động và ứng cử viên chính trị thất bại là Qasim Rashid đã phát biểu đầy tự tin về con đường phía trước của Đảng Dân chủ. Ông nhấn mạnh, vấn đề không phải là Đảng Dân chủ đã đi quá xa khỏi dư luận mà là Đảng đã quá quan tâm đến nó. "Nói điều đúng một cách rụt rè", ông tuyên bố, "còn kém hiệu quả hơn là nói điều sai một cách to tiếng".

Lập luận của Rashid hoàn toàn không hề rụt rè, và nó chắc chắn đã gây ấn tượng mạnh trong căn phòng ở Washington, D.C., nơi mạng lưới các nhà tài trợ tiến bộ Way to Win đang tổ chức một hội nghị mang tên Persuasion 2025. Tuy nhiên, Rashid muốn sự kiện này không chỉ là một bài phát biểu khích lệ giữa các đồng minh. Lời kêu gọi của ông về một nền tảng tiến bộ tự tin, không pha tạp chính là "cách bạn thấy mọi người chuyển ghế đỏ sang ghế xanh", ông nói.

Thành tích ứng cử của Rashid không hoàn toàn ủng hộ đánh giá tự tin này. Ông đã tranh cử ba lần, và lần nào cũng thất bại. Năm 2020, ông đã thua cuộc đua vào Quốc hội với cách biệt 16 điểm tại một khu vực mà Joe Biden đã thua cách biệt bốn điểm. Sau đó, ông thành lập một công ty chuyên về "truyền thông quan hệ để truyền cảm hứng và huy động cộng đồng thúc đẩy công bằng kinh tế, công bằng xã hội, hành động vì khí hậu và bảo vệ nền dân chủ của chúng ta". Công ty này được gọi một cách mỉa mai là Just Win (Chiến thắng Công bằng).

Mục đích của hội nghị này là tái khẳng định chiến lược của cánh tả nhằm giành lại quyền kiểm soát Đảng Dân chủ và, ít nhất là trên lý thuyết, giành được đa số cầm quyền trên toàn quốc. Tuy nhiên, ẩn sau những tuyên bố táo bạo, người ta có thể nhận thấy một luồng tư tưởng phòng thủ tiềm ẩn. Sau gần một thập kỷ gần như không bị thách thức, quyền lực tối cao của phong trào tiến bộ đối với đảng này không còn chắc chắn nữa.

Vào cuối thời Obama, hầu hết đảng viên Dân chủ (bao gồm cả tôi) đều coi sự trỗi dậy của chủ nghĩa tự do là điều gần như không thể tránh khỏi. Do đó, họ thấy ít có tổn thất khi đi trước xu hướng rõ ràng của dư luận. Khi Thượng nghị sĩ Bernie Sanders thách thức Hillary Clinton từ phe cánh tả kinh tế vào năm 2016, bà đã đáp trả bằng cách đẩy ông sang cánh tả về các vấn đề xã hội, đồng thời phá vỡ lập trường ôn hòa của chính quyền Obama về thương mại (bà phản đối Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) của Tổng thống Barack Obama) và giáo dục (bà đã rút lui khỏi sự ủng hộ của ông đối với các trường tư thục và các biện pháp cải cách khác).

Năm 2020, gần như toàn bộ ứng cử viên tổng thống của đảng đều chuyển sang cánh tả. Sanders, sau khi chứng kiến ​​những người ủng hộ Clinton tấn công ông về vấn đề chủng tộc và giới tính, ông đã đưa chính trị bản sắc vào thông điệp của mình. Thượng nghị sĩ Elizabeth Warren đã cạnh tranh để được coi là không kém phần tiến bộ so với Sanders, và các đảng viên Dân chủ khác đã cố gắng bắt kịp cả hai. Các nhóm hoạt động tiến bộ đóng vai trò trọng tài, khen thưởng những ứng cử viên ủng hộ danh sách các yêu cầu chính sách ngày càng dài của họ. Các cuộc tranh luận biến thành cuộc tranh giành xem ai có thể đối xử rộng lượng hơn với người nhập cư không có giấy tờ hoặc hứa hẹn một chương trình nghị sự trong nước toàn diện hơn. Biden, người mà hầu hết đảng viên Dân chủ và các phóng viên đều bỏ rơi, đã giành chiến thắng phần lớn vì ông, là ứng cử viên nổi tiếng duy nhất không từ bỏ di sản của Obama, nên đã chiếm được vị thế tư tưởng mà hầu hết cử tri của đảng vẫn ủng hộ.

Trong bối cảnh đó, lời hứa của Kamala Harris với ACLU rằng bà sẽ ủng hộ các ca phẫu thuật chuyển đổi giới tính do người đóng thuế tài trợ cho tù nhân và người di cư bị giam giữ đã nhận được rất ít sự chú ý—đó chỉ là một cam kết chính sách táo bạo, thiên tả trong một chiến dịch tranh cử chẳng có gì khác, và chiến dịch tranh cử đang gặp khó khăn của bà đã nhanh chóng bị lu mờ.

Lời hứa này dường như đã đóng một vai trò lớn trong chiến dịch tranh cử tổng thống thất bại của Harris năm năm sau đó. Harris, người mà vị trí trong liên danh của bà vốn là một lời xoa dịu các nhà hoạt động đã yêu cầu một phó tổng thống da đen, một nữ tổng thống, đã trở nên khó xử khi trở thành ứng cử viên mặc định của Đảng Dân chủ. Thất bại của bà đã buộc những người Dân chủ ôn hòa phải suy ngẫm về cách mà các nhà hoạt động cấp tiến không chỉ đẩy toàn bộ phe cánh tả sang cánh tả mà còn gây áp lực buộc Harris phải chấp nhận một lập trường độc hại đến mức nó đã truyền cảm hứng cho quảng cáo hiệu quả nhất của chiến dịch tranh cử của Trump. Quảng cáo duy nhất này, với khẩu hiệu mạnh mẽ—“Kamala là cho they/them [những người không muốn xác định giới tính của mình]. Tổng thống Trump là cho bạn”—đã khiến lượng người xem thay đổi ước tính 2,7 điểm, một sự thay đổi lớn hơn biên độ chiến thắng của Trump ở hầu hết các bang dao động.

Kể từ đó, phe Dân chủ ôn hòa đã dàn dựng một cuộc phản công, bao gồm một nhóm chuyên gia tư vấn mới (Viện Searchlight), một nhóm nghị sĩ ôn hòa (Đảng Dân chủ Đa số), một tạp chí (The Argument) và một hội nghị tổ chức (Welcomefest, tổ chức lần đầu tiên vào năm 2024 nhưng đã thu hút được nhiều sự chú ý hơn trong năm nay). Điểm chung của những nhóm này là tất cả đều đổ lỗi cho các nhóm lợi ích tiến bộ vì không ngừng thúc đẩy đảng Dân chủ áp dụng các lập trường thiên tả, xa với mong muốn của công chúng.

Persuasion 2025 là lời đáp trả của phe cánh tả. Dân biểu Greg Casar, một đảng viên Dân chủ cấp tiến đến từ Texas, đã khiển trách tất cả những ai "đổ lỗi cho các tổ chức cấp tiến về các vấn đề của Đảng Dân chủ". Jenifer Fernandez Ancona, đồng sáng lập Way to Win, đã kêu gọi "sự liên kết giữa các lực lượng đảng phái và phong trào", điều này rõ ràng có nghĩa là đưa Đảng Dân chủ đến gần hơn với các lập trường cấp tiến, thay vì tránh các lập trường và luận điệu gây mất lòng cử tri.

Nhiều diễn giả đã cảnh báo về việc "bôi nhọ" bất kỳ khu vực bầu cử cấp tiến nào, một cụm từ đã trở thành một thuật ngữ nghệ thuật trong cuộc chiến phe phái. Nó đại diện cho quan điểm rằng Đảng Dân chủ không nên rút lui khỏi các lập trường được đưa ra thay mặt cho các đồng minh, dù chúng có thể không được lòng dân đến đâu. Không thỏa hiệp với cử tri là nguyên tắc thường trực của hội nghị.

Học thuyết này nghe có vẻ phi lý đối với bất kỳ ai nhận ra rằng chiến thắng trong các cuộc bầu cử đòi hỏi sự ủng hộ của chính cử tri đó. Nhưng các nhà hoạt động cấp tiến đã xây dựng một lập luận mạch lạc, nếu không muốn nói là thuyết phục, cho điều đó.

Đầu tiên, họ phủ nhận rằng các cuộc thăm dò cho thấy bất kỳ quan điểm cánh tả nào không được ủng hộ đều truyền tải thông tin có ý nghĩa. Anat Shenker-Osorio, một chiến lược gia tiến bộ, đã thẳng thừng bác bỏ sự liên quan của việc thăm dò ý kiến, gọi đó là "chủ nghĩa thăm dò ý kiến", và bác bỏ chính quan niệm cho rằng các chính trị gia có thể giành được sự ủng hộ bằng cách lắng nghe dư luận. "Chúng ta biết rằng con người thực chất là những sinh vật phi lý trí", bà giải thích tại một hội thảo tại Persuasion 2025.

Hơn nữa, khi cử tri ủng hộ các quan điểm thoái bộ, Đảng Dân chủ nên bác bỏ điều này như một dạng ý thức sai lầm. Như nhiều diễn giả đã lập luận, cử tri thuộc tầng lớp lao động đang đối mặt với căng thẳng kinh tế có xu hướng chỉ trích những mục tiêu dễ bị tổn thương. "Khi mọi người bất an về mặt tâm lý, họ không thể chào đón những người khác biệt với họ", nhà hoạt động Erica Payne nói. "Đây là vấn đề tiền bạc. Tiền, tiền, tiền, tiền, tiền, tiền, tiền."

Cố gắng vô hiệu hóa các cuộc tấn công của cánh hữu bằng cách từ bỏ những lập trường không được lòng cử tri này và các cử tri khác không chỉ là không cần thiết mà còn vô ích. "Bạn không thể nuôi dưỡng luận điệu của phe đối lập", Shenker-Osorio lập luận. Bà thậm chí còn quả quyết hơn trên trang web của mình: "Quan niệm thông thường cho rằng hãy gặp gỡ mọi người ở nơi họ đang ở. Nhưng, trong hầu hết các vấn đề, nơi họ đang ở là không thể chấp nhận được".

Việc nhanh chóng thay đổi niềm tin của công chúng Mỹ là một nhiệm vụ khó khăn - càng khó khăn hơn nếu bạn bác bỏ các giá trị hiện tại của họ là không thể chấp nhận được. Phe thực dụng của Đảng Dân chủ đã và đang kêu gọi mở rộng phạm vi, lý tưởng nhất là trước khi chính quyền Trump dập tắt mọi sự phản đối. Những người theo chủ nghĩa cấp tiến của đảng dường như quyết tâm cải tạo công chúng thay vì thỏa hiệp để giành phiếu bầu. Đây là một cách tiếp cận hấp dẫn nếu mục tiêu là sự thuần khiết về tư tưởng. Nó chỉ trở thành vấn đề nếu đảng hy vọng giành chiến thắng trong các cuộc bầu cử.

https://www.msn.com/en-us/news/opinion/democrats-still-have-no-idea-what-went-wrong/ar-AA1NWddB
 

NVV dịch