Friday, November 8, 2024

 2024-11-07 

Tại sao tôi bỏ phiếu chống lại đảng Dân chủ 
Tôi không quan tâm đến Trump, nhưng tôi cần phải đánh lại sự hung hăng và cuồng tín của phe cánh tả
.

(Ann Bauer, WSJ, 7/11/2024)

Hầu như không ai tôi biết bỏ phiếu cho bất kỳ ứng cử viên tổng thống nào. Chúng tôi - bạn bè, gia đình và tôi - đều bỏ phiếu chống lại Donald Trump và JD Vance hoặc chống lại Kamala Harris và Tim Walz. Và chúng tôi đã nhượng bộ để làm như vậy. Tại một bữa tiệc tối cuối tuần trước, tôi đã than thở về sự cần thiết này.

"Tôi rất muốn thấy một cuộc bầu cử mà cử tri hào hứng với người mà họ bỏ phiếu cho", tôi nói. "Lần cuối cùng chúng ta có một cuộc bầu cử như vậy là khi nào?"

"Thực ra", một người bạn nói, "Tôi nghĩ đây là cách tối ưu. Một cuộc bầu cử mà bạn bỏ phiếu chống thay vì bỏ phiếu ủng hộ thì hợp lý hơn, ít cảm xúc hơn. Nó mang lại kết quả tốt hơn".

Bạn tôi đã ngoài 60 tuổi, một người bảo thủ kín đáo. Tôi đã quen anh ấy 30 năm nhưng không biết gì về chính trị của anh ấy cho đến năm 2020, khi Twin Cities trở thành tâm điểm của chủ nghĩa hoạt động cấp tiến và tôi bắt đầu đặt câu hỏi về đức tin suốt đời của mình vào đảng Dân chủ.

Đó là lúc bạn tôi, một giáo viên sân khấu và nhà đạo đức học, công khai với tôi. Chúng tôi đồng ý về các xu hướng phi tự do mà chúng tôi đang thấy, đặc biệt là ở các trường công. Đóng cửa kéo dài vì Covid ngay cả khi phần lớn các nơi còn lại của đất nước đang mở cửa trở lại. Các cuộc đình công của giáo viên chặn đường. Tỷ lệ chuyển giới tăng cao ở thanh thiếu niên thành thị. Bất bình đẳng giáo dục rõ ràng giữa các khu vực da trắng và da đen, mặc dù đã dạy "lý thuyết chủng tộc quan trọng" ngay từ lớp ba.

Dân tộc tôi đã quá đắm chìm trong chính nghĩa, họ đã trở thành một trò hề sống. Trong ba tháng, tôi đã ngồi trong một hội đồng bảo tồn nước của Minnesota với những du khách giàu có, những người giữ cho các sân golf luôn xanh tươi trong khi khuyến nghị phân phối nước cho nông dân. Người đứng đầu nhóm đề xuất chúng tôi tổ chức một sự kiện "cấp độ Trân Châu Cảng" để dọa công chúng tắm nhanh hơn.

Bất kỳ sự phản đối nào đối với những ý tưởng như vậy đều bị đáp trả bằng những lời thì thầm nhẹ nhàng về chủ nghĩa bài ngoại hoặc chủ nghĩa phát xít. Bài phát biểu trên biển báo sân là điểm yếu về mặt hùng biện, đặc biệt là ở một nơi toàn màu xanh.

Đó là những gì người Mỹ như tôi đã bỏ phiếu chống lại. Chúng tôi đã không bỏ phiếu cho ông Trump. Chúng tôi đã bỏ phiếu để ngăn chặn sự đột biến ung thư của những ý tưởng có ý định tốt, bị các tổ chức sử dụng sai mục đích, trở nên ích kỷ và độc tài bởi một số ít người ưu tú. Đây là câu chuyện về rất nhiều thảm họa, từ chủ nghĩa Lysenko và việc giam giữ người Mỹ gốc Nhật đến vũ khí hủy diệt hàng loạt và đạo luật Patriot Act. Chúng tôi đã theo dõi những cơn cuồng loạn diễn ra song song trên vô số mặt trận.

Sự chấp nhận đầy yêu thương đối với người chuyển giới đã chuyển thành sự kiểm soát lời nói và là nhóm người tiêu dùng cho các phương pháp điều trị bằng hormone của Big Pharma. Việc trao quyền cho các nhà giáo dục đã trở thành sự coi thường đối với sức khỏe của trẻ em. Sự phản đối chủ nghĩa phân biệt chủng tộc đã biến thành các nghi lễ bêu xấu phức tạp và có lợi nhuận. Những người may mắn, được ưu ái, đã đánh cắp lý do của những người nghèo đói, trở nên tức giận và đánh lại khi những người bị áp bức dám tự mình lên tiếng.

Quyền tự do ngôn luận đã bị tấn công trên toàn thế giới. Nhiều người tôi biết đã bỏ phiếu chống lại ông Trump một phần vì ông đã đe dọa sẽ đóng cửa các hãng truyền thông không thân thiện. Đây là quan điểm mà tôi tôn trọng. Nhưng theo quan điểm của tôi - cũng như nhiều cử tri phản đối Harris - thì chính đảng Dân chủ đã đi quá xa, vi phạm quyền Tu chính án thứ nhất của chúng ta hết lần này đến lần khác, sử dụng những sự quanh co khôn vặt như "thông tin sai lệch" và "âm mưu" để biện minh cho việc đàn áp những ý tưởng mà họ không thích.

Chúng tôi đã bỏ phiếu để kiểm soát động lực của những phong trào này - để ngăn chặn một căn bệnh tiến triển. Chúng tôi đã bỏ phiếu chống lại ý tưởng rằng tiến xa hơn thì luôn tốt hơn. Trong thâm tâm, nhiều người trong chúng ta đang phản kháng lại sự áp đặt, những người bảo chúng ta quá ngu ngốc để hiểu, hoặc quá phân biệt chủng tộc, quá phân biệt giới tính, quá tự ghét mình, quá giống Đức Quốc xã. Chúng ta đã bỏ phiếu để chấm dứt những cuộc tranh luận gây chia rẽ và phá hoại dữ dội đó.

Tôi nhận ra bạn tôi đã nói đúng về những bất lợi khi bỏ phiếu cho một ứng cử viên. Lần cuối cùng tôi làm như vậy là vào năm 2012. Barack Obama rất nhẹ nhàng, tốt bụng và thông minh. Ông ấy đã khóc thương những đứa trẻ bị giết (tôi tin là ông ấy khóc một cách chân thực), nói chuyện với thẩm quyền của mọi người và có gu âm nhạc và sách tuyệt vời. Tôi cảm thấy có mối liên hệ tình cảm sâu sắc với người đàn ông đại diện cho hy vọng và sự thay đổi này. Thật đáng yêu, thật dễ chịu, thật mơ hồ. Tuy nhiên, tôi - cùng với cộng đồng của mình - cảm thấy được nâng đỡ, "được nhìn thấy" và được tôn vinh khi ông ấy thắng cử.

Nhiều năm sau, những tiết lộ về ông Obama bắt đầu xuất hiện. Giống như những lần ngoại tình cũ, mỗi lần như một cái tát. Việc san phẳng đất công viên được bảo vệ ở Chicago để thư viện tổng thống của ông có tầm nhìn tốt hơn. Những câu chuyện bịa đặt vô tình xóa bỏ chủ nghĩa bè phái và sự thăng tiến giao dịch xã hội của ông. Bữa tiệc sinh nhật xa hoa, với những ngôi sao và 200 khách của ông trong thời gian đóng cửa vì Covid. Gần đây hơn, sự hạ mình đáng kinh ngạc của ông khi vận động cho bà Harris, khi ông mắng những người đàn ông da đen vì cho là họ phân biệt giới tính, và chỉ cho họ cách bỏ phiếu.

Việc bỏ phiếu cho một ứng cử viên vào thời điểm đó khiến tôi nghĩ đến những tiêu chí nhẹ nhàng: sự quyến rũ, ấm áp, một nụ cười thoáng qua. Cuối cùng, tôi cảm thấy thất vọng và bị phản bội - những cạm bẫy của một mối quan hệ tình cảm. Không có điều nào trong số này có ở ông Trump. Tôi không mong đợi ông ấy quyến rũ hay ấm áp; tôi không quan tâm đến "YMCA" [là bài hát trong các rally MAGA]. Tôi thường không thích những điều ông ấy nói.

Hành vi của ông vào ngày 6 tháng 1 năm 2021 là vô cùng đáng xấu hổ, hoàn toàn là sự kiêu ngạo, và có thể đã bị loại nếu không có phản ứng khó hiểu từ đảng Dân chủ, những người đã nắm bắt sự kiện này và sử dụng nó để chứng minh cho các hành vi vi phạm hiến pháp kể từ ngày đó trở đi. Trong một phản ánh gần đây về hiệu ứng này, tôi đã rùng mình và gần như đầu hàng vào ngày một diễn viên hài kể một câu chuyện cười xúc phạm không thể bào chữa tại cuộc biểu tình của ông Trump tại Quảng trường Madison. Nhưng ý chí bỏ phiếu chống lại chế độ Dân chủ của tôi đã được hồi sinh khi Tổng thống Biden chế nhạo rằng hơn một nửa công dân của đất nước là "rác rưởi" vì ủng hộ Trump.

Tôi sợ sự thống trị của Big Pharma, sự điều chỉnh khoa học điên rồ đối với trẻ em, chính sách tiền tệ lạm phát và những cuộc chiến tranh dai dẳng theo kiểu Cheneyesque. Hơn bất cứ điều gì, tôi trân trọng quyền tự do ngôn luận và tin rằng đó là quyền tâm linh nhất của chúng ta. Cầu nguyện, thơ ca, truyện kể, âm nhạc - chúng là những thứ nâng chúng ta lên khỏi không gian phàm trần này. Ý tưởng có sức nặng siêu hình. Tôi thà chết còn hơn sống trong một thế giới không có quyền tự do này, điều mà tôi thấy đảng Dân chủ liên tục cố gắng kiểm soát và hạn chế.

Cuộc đánh cá tốt nhất của tôi vào năm 2024 là các ông Trump và Vance sẽ kìm hãm những xu hướng nguy hiểm này.

Tôi đã nói chuyện với bạn tôi vào sáng thứ Tư để xin phép anh ấy viết về cuộc trò chuyện của chúng tôi. Sau đó, tôi hỏi anh ấy có vui về kết quả bầu cử không.

"Không hẳn là vui", anh ấy trả lời. "Nhưng nó tốt hơn nhiều so với phương án khác".


https://www.wsj.com/opinion/why-i-voted-against-democrats-fanaticism-of-the-left-swayed-over-trump-dislike-874daacc?st=ctXLiS

NVV dịch

 

 2025-01-21  Kết thúc của chấn động và kinh ngạc: Bộ Tư pháp đã đưa ra lập luận như thế nào về lệnh ân xá J6 (Jonathan Turley, 21/1/2025) Và...