2024-11-07
Cuộc bầu cử của Trump tác động thế nào đến Tòa án Tối cao
(Jonathan Turley, 7/11/2024)
Dưới đây là bài viết của tôi trên Fox.com về tác động của việc tái đắc cử của Donald Trump và việc chuyển giao Thượng viện cho Tòa án Tối cao. Cuộc bầu cử có thể đã chứng minh là một trong những cuộc bầu cử quan trọng nhất đối với Tòa án trong lịch sử của mình.
Sau đây là cột báo:
Năm 1937, người ta nói rằng một sự thay đổi quan trọng của một thẩm phán trong một vụ án đã chấm dứt dự định tăng nhân số Tòa án của Franklin Delano Roosevelt. Nó được mô tả là "sự thay đổi về thời gian tiết kiệm được chín người". Năm 2024, một sự thay đổi trong Thượng viện có thể đã có tác động tương tự. Chiến thắng của Trump có nghĩa là nếu không có sự đổi mới của kế hoạch mở rộng tòa án và các biện pháp cực đoan khác của phe cánh tả, Tòa án sẽ vẫn không thay đổi về mặt thể chế trong ít nhất một thập kỷ.
Kỳ vọng là Thẩm phán Clarence Thomas có thể sử dụng thời điểm hoàn hảo này để nghỉ hưu và đảm bảo rằng ghế của ông sẽ được thay thế bởi một luật gia bảo thủ. Thẩm phán Samuel Alito cũng có thể coi đây là thời điểm tốt để ra đi an toàn. Họ có một vài năm trước khi đạt đến giới hạn bổ nhiệm trước cuộc bầu cử tiếp theo.
Cuộc bầu cử có nghĩa là các kế hoạch tăng nhấn số tòa án hiện đã bị phá hủy hiệu quả mặc dù có sự ủng hộ của các thượng nghị sĩ Dân chủ như Elizabeth Warren (D., Mass.) và Sheldon Whitehouse (D., RI). Với sự ủng hộ được báo cáo của Kamala Harris, Tòa án Tối cao đã tránh được một trong những mối đe dọa lớn nhất đối với tính toàn vẹn của mình trong lịch sử.
Tác động lên luật cũng sẽ rất rõ rệt. Việc đưa vấn đề phá thai trở lại các tiểu bang sẽ không thay đổi. Một thế hệ trẻ hơn sẽ lớn lên ở một đất nước mà cử tri của mỗi tiểu bang được phép quyết định những giới hạn nào sẽ áp dụng cho phá thai.
Tương tự như vậy, quyền sở hữu súng và quyền tín ngưỡng sẽ tiếp tục được bảo vệ mạnh mẽ. Các biện pháp kiểm soát đối với nhà nước hành chính cũng có khả năng được tăng cường. Các biện pháp thúc đẩy thuế tài sản và các biện pháp khác có khả năng sẽ nhận được sự hoài nghi hơn nữa từ tòa án.
Việc bổ nhiệm hai thẩm phán mới có thể sẽ giúp Trump có tổng cộng năm đến sáu người được đề cử vào tòa án. Những người theo chủ nghĩa tự do trước đây đã nhấn mạnh rằng đã đến lúc Thẩm phán Sonia Sotomayor phải rời khỏi Tòa án, một chiến dịch mà tôi phản đối. Việc bổ nhiệm bảy trong số chín thẩm phán bởi một tổng thống duy nhất sẽ là chưa từng có. (Tôi cho rằng, giống như những lời kêu gọi "chấm dứt filibuster" là phi dân chủ, chiến dịch của phe tự do nhằm thúc đẩy Sotomayor nghỉ hưu đã kết thúc vào khoảng 2:30 sáng thứ Ba).
Trump đã thể hiện sự phán đoán đáng khen ngợi trong các đề cử trước đây của mình. Cả ba người - Gorsuch, Kavanaugh và Barrett - đều là những luật gia phi thường đã tạo ra những di sản đáng kể. Tôi đã làm chứng tại phiên điều trần phê chuẩn của Thượng viện đối với Neil Gorsuch và vẫn coi ông là một trong những sự bổ sung quan trọng và xuất sắc nhất cho Tòa án trong nhiều thập kỷ.
Những thẩm phán này đã phải chịu sự đối xử khủng khiếp trong quá trình xác nhận của họ, bao gồm cả các cuộc tấn công vào Barrett vì bà nhận nuôi những đứa trẻ Haiti. Những người mới được Trump đề cử có thể mong đợi chiến dịch thiêu rụi tương tự từ giới truyền thông và cánh tả, nhưng họ sẽ có đa số đáng tin cậy tại Thượng viện để chuẩn thuận.
Những thẩm phán này đã thể hiện trí tuệ và sự chính trực mang lại uy tín cho Tòa án, bao gồm cả việc bỏ phiếu trong các vụ án quan trọng cùng với các đồng nghiệp theo chủ nghĩa tự do khi các nguyên tắc của họ đòi hỏi. Trump có thể củng cố di sản của mình bằng cách tiếp tục di sản đó trong bốn năm tới với những người được đề cử có cùng tầm cỡ.
Theo cách này, cuộc bầu cử có thể chứng minh là thời điểm then chốt để chấm dứt một trong những giai đoạn đe dọa nhất trong sự tồn tại của Tòa án. Với việc mất quyền kiểm soát Thượng viện, việc thúc đẩy các giới hạn mới đối với Tòa án và kêu gọi điều tra các thẩm phán bảo thủ sẽ lắng xuống trong thời điểm hiện tại. Tuy nhiên, cơn thịnh nộ trong giới truyền thông và học thuật có khả năng sẽ chỉ tăng lên.
Cả giới truyền thông và các nhà bình luận học thuật đều thúc đẩy những thay đổi hiến pháp toàn diện, bao gồm cả việc tăng nhân số Tòa án hoặc hạn chế thẩm quyền của Tòa án. Nhiều người coi Chính quyền Harris-Walz là phương tiện cho những biện pháp cực đoan như vậy. Bản thân Harris đã cam kết "cải cách" Tòa án.
Một số nhân vật theo chủ nghĩa tự do thậm chí còn kêu gọi giải tán Tòa án và thực hiện những thay đổi cấp tiến khác.
Erwin Chemerinsky, hiệu trưởng trường luật UC Berkeley, đã kêu gọi xóa bỏ các yếu tố hiến pháp quan trọng trong bài viết “Không nền dân chủ nào tồn tại mãi mãi: Hiến pháp đe dọa Hoa Kỳ như thế nào”. Trong bài xã luận trên tờ Los Angeles Times, ông mô tả các thẩm phán bảo thủ là “những kẻ theo đảng phái”.
Trên tờ New York Times, nhà phê bình sách Jennifer Szalai đã lên án cái mà bà gọi là “Sự tôn thờ Hiến pháp” và cảnh báo rằng “Người Mỹ từ lâu đã cho rằng Hiến pháp có thể cứu chúng ta; một nhóm ngày càng đông đảo hiện đang tự hỏi liệu chúng ta có cần được cứu khỏi nó hay không.” Bà lo lắng rằng bằng cách hạn chế quyền lực của đa số, Hiến pháp “có thể thúc đẩy chủ nghĩa hoài nghi lan rộng giúp chủ nghĩa độc tài phát triển.”
Trong bài xã luận trên tờ New York Times có tiêu đề “Hiến pháp đã bị phá vỡ và không nên được khôi phục”, các giáo sư luật Ryan D. Doerfler của Harvard và Samuel Moyn của Yale đã kêu gọi những người theo chủ nghĩa tự do “khôi phục nước Mỹ từ chủ nghĩa hiến pháp”.
Các giáo sư luật khác đã lên án “giáo phái hiến pháp” và Tu chính án thứ nhất là gót chân Achilles của nước Mỹ .
Do phần lớn cử tri phản đối chính trị của sự hoảng sợ và chương trình nghị sự cấp tiến nên những nhân vật này có khả năng trở nên tích cực và hung hăng hơn.
Gần đây tôi đã tranh luận với một giáo sư Harvard tại Trường Luật Harvard về tình trạng thiếu tự do ngôn luận và sự đa dạng tinh thần tại trường. Tôi lưu ý rằng Harvard có hơn 75 phần trăm giảng viên tự nhận mình là “tự do” hoặc “rất tự do”. Chỉ có 5 phần trăm tự nhận mình là “bảo thủ” và chỉ có 0,4% là “rất bảo thủ”. Không phải là Harvard không giống với nước Mỹ, thậm chí nó không giống với Massachusetts trong việc thanh trừng ảo các giáo sư bảo thủ hoặc Cộng hòa.
Chúng ta vừa có một đất nước mà phần lớn cử tri đã chọn Donald Trump. Trong số các giảng viên trường luật đã quyên góp hơn 200 đô la cho một đảng chính trị, 91 phần trăm giảng viên Harvard đã quyên góp cho đảng Dân chủ.
Tuy nhiên, giáo sư đã bác bỏ ý tưởng rằng giảng viên Harvard hoặc sinh viên của trường nên giống như nước Mỹ (chỉ có 7 phần trăm sinh viên mới được xác định là bảo thủ). Vì vậy, trong khi Tòa án Tối cao có phần lớn là những người bảo thủ và gần một nửa số thẩm phán liên bang là người bảo thủ, sinh viên luật Harvard sẽ tiếp tục được giảng dạy bởi những giáo sư hoàn toàn bác bỏ những giá trị đó, và một số thậm chí còn bác bỏ "chủ nghĩa hiến pháp".
Kết quả là Tòa án sẽ tiếp tục bị coi là quỷ dữ trong khi giới truyền thông và học viện vẫn duy trì hệ tư tưởng cứng nhắc của họ.
Cơn thịnh nộ sẽ tiếp tục và có khả năng gia tăng trong những năm tới. Tuy nhiên, thể chế quan trọng này vừa thoát khỏi nguy hiểm trong cuộc bầu cử này. Nó sẽ vẫn là thể chế ổn định chính trong hệ thống hiến pháp thành công nhất trong lịch sử.
https://jonathanturley.org/2024/11/07/a-shift-in-time-saves-nine-how-the-trump-election-impacts-the-supreme-court/#more-225145
NVV dịch