2024-08-24
Bài học của RFK là cách Đảng Dân chủ xua đuổi cử tri của chính mình
(Giáo sư Jonathan Turley, NY Post, 24/8/2024)
Việc Robert F. Kennedy Jr. rút lui khỏi cuộc đua tổng thống và sự ủng hộ của ông đối với cựu Tổng thống Donald Trump lại là một khoảnh khắc phi thường khác trong một cuộc bầu cử không thể đoán trước được.
Chỉ một năm trước, không thể tưởng tượng được rằng một tổng thống đương nhiệm lại bị loại khỏi liên danh và thay thế bằng một ứng cử viên không giành được một phiếu bầu tổng thống nào.
Giờ đây, cháu trai của John F. Kennedy và con trai của Robert F. Kennedy không chỉ rút khỏi Đảng Dân chủ mà còn ủng hộ ứng cử viên của Đảng Cộng hòa.
Giữa tất cả những cái gọi là “niềm vui” của Đại hội toàn quốc của Đảng Dân chủ, có một thực tế nghiêm túc đang bị báo chí và các chuyên gia ngây ngất phớt lờ: đây là cách Đảng Dân chủ tạo nên các đảng viên Cộng hòa.
Có một câu nói cũ rằng “người bảo thủ là người theo chủ nghĩa tự do đã bị cướp bóc (mugged)”.
Irving Kristol giải thích phong trào tân bảo thủ được xây dựng bởi các đảng viên Dân chủ “bị thực tế tấn công”.
Kennedy đã không trở thành đảng viên Cộng hòa mà gia nhập gần một nửa số người Mỹ hiện được xác định là những người độc lập. Trong khi đất nước này nằm dưới sự độc quyền quyền lực của hai đảng chính, chỉ có 25% người dân cả nước xác định là đảng viên Đảng Dân chủ và 25% là đảng viên Cộng hòa.
Việc Kennedy rời bỏ Đảng Dân chủ đã bị báo chí chế nhạo. Tuy nhiên, khi ông phát biểu về việc rút lui, nhiều người trong chúng tôi, những người đã là đảng viên trọn đời, đồng tình với nhận xét của ông.
Tôi xuất thân từ một gia đình Dân chủ tự do hoạt động chính trị ở Chicago. Tôi đã dành phần lớn cuộc đời mình làm việc cho những người theo chủ nghĩa tự do kể từ lần đầu tiên tôi đến Washington với tư cách là thành viên của Đảng Dân chủ vào những năm 1970. Tôi đã từng tham gia vào tờ Hill hoặc tham gia các chiến dịch tranh cử với các đảng viên Dân chủ, từ dân biểu Sid Yates (Ill.) đến Thượng nghị sĩ William Proxmire (Wis.) đến Mo Udall (Arz.). Tôi thậm chí còn tham gia vào chiến dịch tranh cử và tranh cử đại biểu cho chú của RFK Jr., Thượng nghị sĩ Ted Kennedy.
Sau đó đảng đã thay đổi. Nơi mà trước đây họ từng bảo vệ quyền tự do ngôn luận, các đảng viên Dân chủ đã tập hợp lại để ủng hộ việc kiểm duyệt và đưa vào danh sách đen những người có quan điểm đối lập. Họ đã tìm cách chặn hàng chục đảng viên Cộng hòa trên lá phiếu, trong đó có cựu Tổng thống Trump. Tệ hơn nữa, họ đã làm như vậy dưới danh nghĩa nền dân chủ.
Những hành động đó đã được Kennedy nêu lên trong bài phát biểu rút lui đầy mạnh mẽ và sâu sắc của mình. Ông trình bày chi tiết cách Đảng Dân chủ đã ngăn cản ông tranh cử với Tổng thống Biden trong cuộc bầu cử sơ bộ, bao gồm cả những nỗ lực ngăn cản ông trên lá phiếu. Đó là một khoảnh khắc mỉa mai. Sau khi quấy rối các ứng cử viên như RFK và Dân biểu Dean Phillips của tiểu bang Minnesota, ban lãnh đạo đảng Dân chủ sau đó chỉ đơn giản cài đặt lựa chọn của họ tại đại hội trong một chiêu trò lật lọng chưa từng có.
Có thể đã có một cuộc bầu cử sơ bộ quan trọng bộc lộ trạng thái tinh thần sa sút của Biden và cho phép lựa chọn có tính dân chủ về ứng cử viên tốt nhất. Thay vào đó, Đảng Dân chủ đã ngăn cản việc đưa ra những lựa chọn như vậy và chọn ra một người lãnh đạo có tất cả sự minh bạch và cân nhắc kỹ lưỡng của một Đại hội đảng ở Trung Quốc.
Kennedy nói rằng Đảng Dân chủ gần như đã đẩy ông và các cử tri khác vào vòng tay của Donald Trump và Đảng Cộng hòa.
Kennedy nhận xét rằng “Tôi bắt đầu cuộc hành trình này với tư cách là một đảng viên Dân chủ, đảng của cha tôi, của chú tôi, đảng mà tôi đã cam kết trung thành từ rất lâu trước khi tôi đủ tuổi bầu cử.”
Ông nói rằng đảng của ông là đảng ủng hộ quyền tự do ngôn luận, sự minh bạch của chính phủ và phản đối các cuộc chiến tranh phi nghĩa. “Đúng như tên gọi của nó, đó là đảng của nền dân chủ.”
Ông nói rằng đảng đã quay lưng lại với tất cả các giá trị từng xác định đảng. Đối với những cựu thành viên Đảng Dân chủ như Kennedy, việc chạy đua vì “niềm vui” không thể thay thế được những thay đổi sâu sắc này trong đảng.
Thật vậy, DNC gần như đáng sợ khi hết diễn giả này đến diễn giả khác đưa ra ý tưởng rằng, nếu cử tri có thể chấp nhận việc ứng cử của Harris, họ sẽ ngay lập tức trải nghiệm niềm vui giống như một quảng cáo chính trị nào đó.
Không rõ liệu viên thuốc đỏ/viên thuốc xanh có đủ hay không, hay liệu sự ủng hộ của Kennedy có làm thay đổi số phiếu quan trọng ở các tiểu bang xung đột hay không.
Tuy nhiên, DNC đã cho thấy các đảng viên Dân chủ tạo nên các đảng viên Cộng hòa như thế nào. Nền chính trị bản sắc (dựa trên màu da) không ngừng nghỉ và những tuyên bố bảo vệ nền dân chủ (trong khi phản đối sự lựa chọn mang tính dân chủ) chỉ tái khẳng định với nhiều người rằng đảng của Roosevelt và Kennedy không còn là cái lều lớn nữa.
Có một câu hỏi nghiêm túc là liệu John F. Kennedy có công nhận hay ủng hộ Đảng Dân chủ hiện tại hay không. Bây giờ đảng này đã bác bỏ nhiều giá trị cốt lõi, chủ đạo của ông.
Cháu trai của ông nhấn mạnh điều trớ trêu là đảng không chỉ ngăn chặn khả năng thách thức Tổng thống Biden mà còn ra tay “che giấu sự suy giảm nhận thức của tổng thống đương nhiệm”.
Ngay cả tờ Washington Post mới đây cũng thừa nhận “người đàn ông 81 tuổi này đã có dấu hiệu sa sút trong thời gian dài, nhưng đám thân cận của ông đã ra tay che giấu sự sa sút của ông”.
Tuy nhiên, Post không lưu ý rằng Phó Tổng thống Kamala Harris là một phần của đám thân cận đó. Thật vậy, bà ấy đã đề cao sự hợp tác thân thiết của mình với Biden trong chiến dịch tranh cử của mình.
Có rất ít người thừa nhận rằng, nếu đúng, điều đó có nghĩa là Harris, Tòa Bạch Ốc và các đảng viên Dân chủ hàng đầu đã nói dối công chúng về tình trạng sa sút tinh thần của Biden vì lợi ích chính trị của riêng họ.
Đối với Kennedy, tất cả là quá đáng “và đáng buồn nhất là… nhân danh cứu nền Dân chủ, Đảng Dân chủ đã tự mình phá bỏ nó, thiếu niềm tin vào ứng cử viên của mình, rằng ứng cử viên của họ có thể giành chiến thắng trong một cuộc bầu cử công bằng tại phòng bỏ phiếu. ”
Có rất ít “niềm vui” trong đó.
https://nypost.com/2024/08/24/opinion/what-rfk-jr-endorsement-means-for-the-democratic-party/
(Giáo sư Jonathan Turley, NY Post, 24/8/2024)
Việc Robert F. Kennedy Jr. rút lui khỏi cuộc đua tổng thống và sự ủng hộ của ông đối với cựu Tổng thống Donald Trump lại là một khoảnh khắc phi thường khác trong một cuộc bầu cử không thể đoán trước được.
Chỉ một năm trước, không thể tưởng tượng được rằng một tổng thống đương nhiệm lại bị loại khỏi liên danh và thay thế bằng một ứng cử viên không giành được một phiếu bầu tổng thống nào.
Giờ đây, cháu trai của John F. Kennedy và con trai của Robert F. Kennedy không chỉ rút khỏi Đảng Dân chủ mà còn ủng hộ ứng cử viên của Đảng Cộng hòa.
Giữa tất cả những cái gọi là “niềm vui” của Đại hội toàn quốc của Đảng Dân chủ, có một thực tế nghiêm túc đang bị báo chí và các chuyên gia ngây ngất phớt lờ: đây là cách Đảng Dân chủ tạo nên các đảng viên Cộng hòa.
Có một câu nói cũ rằng “người bảo thủ là người theo chủ nghĩa tự do đã bị cướp bóc (mugged)”.
Irving Kristol giải thích phong trào tân bảo thủ được xây dựng bởi các đảng viên Dân chủ “bị thực tế tấn công”.
Kennedy đã không trở thành đảng viên Cộng hòa mà gia nhập gần một nửa số người Mỹ hiện được xác định là những người độc lập. Trong khi đất nước này nằm dưới sự độc quyền quyền lực của hai đảng chính, chỉ có 25% người dân cả nước xác định là đảng viên Đảng Dân chủ và 25% là đảng viên Cộng hòa.
Việc Kennedy rời bỏ Đảng Dân chủ đã bị báo chí chế nhạo. Tuy nhiên, khi ông phát biểu về việc rút lui, nhiều người trong chúng tôi, những người đã là đảng viên trọn đời, đồng tình với nhận xét của ông.
Tôi xuất thân từ một gia đình Dân chủ tự do hoạt động chính trị ở Chicago. Tôi đã dành phần lớn cuộc đời mình làm việc cho những người theo chủ nghĩa tự do kể từ lần đầu tiên tôi đến Washington với tư cách là thành viên của Đảng Dân chủ vào những năm 1970. Tôi đã từng tham gia vào tờ Hill hoặc tham gia các chiến dịch tranh cử với các đảng viên Dân chủ, từ dân biểu Sid Yates (Ill.) đến Thượng nghị sĩ William Proxmire (Wis.) đến Mo Udall (Arz.). Tôi thậm chí còn tham gia vào chiến dịch tranh cử và tranh cử đại biểu cho chú của RFK Jr., Thượng nghị sĩ Ted Kennedy.
Sau đó đảng đã thay đổi. Nơi mà trước đây họ từng bảo vệ quyền tự do ngôn luận, các đảng viên Dân chủ đã tập hợp lại để ủng hộ việc kiểm duyệt và đưa vào danh sách đen những người có quan điểm đối lập. Họ đã tìm cách chặn hàng chục đảng viên Cộng hòa trên lá phiếu, trong đó có cựu Tổng thống Trump. Tệ hơn nữa, họ đã làm như vậy dưới danh nghĩa nền dân chủ.
Những hành động đó đã được Kennedy nêu lên trong bài phát biểu rút lui đầy mạnh mẽ và sâu sắc của mình. Ông trình bày chi tiết cách Đảng Dân chủ đã ngăn cản ông tranh cử với Tổng thống Biden trong cuộc bầu cử sơ bộ, bao gồm cả những nỗ lực ngăn cản ông trên lá phiếu. Đó là một khoảnh khắc mỉa mai. Sau khi quấy rối các ứng cử viên như RFK và Dân biểu Dean Phillips của tiểu bang Minnesota, ban lãnh đạo đảng Dân chủ sau đó chỉ đơn giản cài đặt lựa chọn của họ tại đại hội trong một chiêu trò lật lọng chưa từng có.
Có thể đã có một cuộc bầu cử sơ bộ quan trọng bộc lộ trạng thái tinh thần sa sút của Biden và cho phép lựa chọn có tính dân chủ về ứng cử viên tốt nhất. Thay vào đó, Đảng Dân chủ đã ngăn cản việc đưa ra những lựa chọn như vậy và chọn ra một người lãnh đạo có tất cả sự minh bạch và cân nhắc kỹ lưỡng của một Đại hội đảng ở Trung Quốc.
Kennedy nói rằng Đảng Dân chủ gần như đã đẩy ông và các cử tri khác vào vòng tay của Donald Trump và Đảng Cộng hòa.
Kennedy nhận xét rằng “Tôi bắt đầu cuộc hành trình này với tư cách là một đảng viên Dân chủ, đảng của cha tôi, của chú tôi, đảng mà tôi đã cam kết trung thành từ rất lâu trước khi tôi đủ tuổi bầu cử.”
Ông nói rằng đảng của ông là đảng ủng hộ quyền tự do ngôn luận, sự minh bạch của chính phủ và phản đối các cuộc chiến tranh phi nghĩa. “Đúng như tên gọi của nó, đó là đảng của nền dân chủ.”
Ông nói rằng đảng đã quay lưng lại với tất cả các giá trị từng xác định đảng. Đối với những cựu thành viên Đảng Dân chủ như Kennedy, việc chạy đua vì “niềm vui” không thể thay thế được những thay đổi sâu sắc này trong đảng.
Thật vậy, DNC gần như đáng sợ khi hết diễn giả này đến diễn giả khác đưa ra ý tưởng rằng, nếu cử tri có thể chấp nhận việc ứng cử của Harris, họ sẽ ngay lập tức trải nghiệm niềm vui giống như một quảng cáo chính trị nào đó.
Không rõ liệu viên thuốc đỏ/viên thuốc xanh có đủ hay không, hay liệu sự ủng hộ của Kennedy có làm thay đổi số phiếu quan trọng ở các tiểu bang xung đột hay không.
Tuy nhiên, DNC đã cho thấy các đảng viên Dân chủ tạo nên các đảng viên Cộng hòa như thế nào. Nền chính trị bản sắc (dựa trên màu da) không ngừng nghỉ và những tuyên bố bảo vệ nền dân chủ (trong khi phản đối sự lựa chọn mang tính dân chủ) chỉ tái khẳng định với nhiều người rằng đảng của Roosevelt và Kennedy không còn là cái lều lớn nữa.
Có một câu hỏi nghiêm túc là liệu John F. Kennedy có công nhận hay ủng hộ Đảng Dân chủ hiện tại hay không. Bây giờ đảng này đã bác bỏ nhiều giá trị cốt lõi, chủ đạo của ông.
Cháu trai của ông nhấn mạnh điều trớ trêu là đảng không chỉ ngăn chặn khả năng thách thức Tổng thống Biden mà còn ra tay “che giấu sự suy giảm nhận thức của tổng thống đương nhiệm”.
Ngay cả tờ Washington Post mới đây cũng thừa nhận “người đàn ông 81 tuổi này đã có dấu hiệu sa sút trong thời gian dài, nhưng đám thân cận của ông đã ra tay che giấu sự sa sút của ông”.
Tuy nhiên, Post không lưu ý rằng Phó Tổng thống Kamala Harris là một phần của đám thân cận đó. Thật vậy, bà ấy đã đề cao sự hợp tác thân thiết của mình với Biden trong chiến dịch tranh cử của mình.
Có rất ít người thừa nhận rằng, nếu đúng, điều đó có nghĩa là Harris, Tòa Bạch Ốc và các đảng viên Dân chủ hàng đầu đã nói dối công chúng về tình trạng sa sút tinh thần của Biden vì lợi ích chính trị của riêng họ.
Đối với Kennedy, tất cả là quá đáng “và đáng buồn nhất là… nhân danh cứu nền Dân chủ, Đảng Dân chủ đã tự mình phá bỏ nó, thiếu niềm tin vào ứng cử viên của mình, rằng ứng cử viên của họ có thể giành chiến thắng trong một cuộc bầu cử công bằng tại phòng bỏ phiếu. ”
Có rất ít “niềm vui” trong đó.
https://nypost.com/2024/08/24/opinion/what-rfk-jr-endorsement-means-for-the-democratic-party/
NVV dịch