Saturday, March 2, 2024

 2024-02-20 

Tiền phạt khủng khiếp cho Trump vi phạm điều 8 hiến pháp

(Giáo sư Alan M. Dershowitz, 20/2/2024)

    Vụ án dân sự chống lại Donald Trump được đưa ra bởi Bộ trưởng Tư pháp New York Letitia James, một công tố viên đã vận động cho chức vụ dân cử của bà với cam kết sẽ bắt được Trump. Bằng cách đưa ra một vụ án dân sự thay vì truy tố hình sự, James đã từ chối cho Trump một phiên tòa có bồi thẩm đoàn, điều mà ômg ta không thể có được trong loại vụ án này; một yêu cầu về bằng chứng không có sự nghi ngờ hợp lý và các biện pháp bảo vệ khác theo hiến pháp. Bây giờ bà ấy tìm cách từ chối ông được sự bảo vệ của Tu chính án thứ tám cấm các khoản tiền phạt quá mức.

Arthur Engoron, thẩm phán Tòa án Tối cao New York trong vụ kiện bất động sản do tổng chưởng lý bang khởi kiện Donald Trump, đã phạt Trump và các thành viên trong gia đình ông 464 triệu USD. Điều này đặt ra câu hỏi liệu khoản tiền phạt - không phản ánh những thiệt hại thực tế đã xảy ra - có "quá mức" theo Tu chính án thứ tám của Hiến pháp Hoa Kỳ hay không, nội dung như sau: "Không yêu cầu bảo lãnh quá mức, không áp dụng mức phạt quá cao, cũng không tàn ác. và những hình phạt bất thường được đưa ra."

Tòa án cũng ra lệnh cho Trump phải trả 111.000 USD tiền lãi mỗi ngày và ông "bị cấm làm nhân viên cấp cao hoặc giám đốc của một tập đoàn ở New York hoặc các pháp nhân khác ở tiểu bang trong ba năm và không thể nộp đơn xin vay từ bất kỳ tổ chức tài chính nào đã đăng ký tại tiểu bang trong ba năm..."

Ngoài ra, tòa án còn phạt hai con trai của ông, Donald Trump Jr. và Eric Trump, mỗi người 4 triệu USD, đồng thời cấm họ làm giám đốc điều hành tại Trump Organization trong hai năm.

Mặc dù Tu chính án thứ tám không giới hạn một cách rõ ràng đối với các vụ án hình sự, ba chủ đề của nó - bảo lãnh, phạt tiền và hình phạt - tất cả đều liên quan chung đến các vụ án hình sự. Khoản tiền phạt của Trump được áp dụng trong một vụ án dân sự. Nhưng đó không phải là một vụ kiện dân sự truyền thống giữa các bên tư nhân, bởi vì không có bên tư nhân nào bị Trump cho là gây thiệt hại. Đó là một vụ việc do tiểu bang New York đưa ra, nới sẽ nhận tiền phạt. Hơn nữa, khoản tiền phạt này nhằm mục đích ngăn chặn loại hành vi mà Trump bị cáo buộc.

Những yếu tố này làm cho mức phạt dường như gần với những đặc điểm thông thường của một vụ án hình sự công quyền hơn là một vụ án dân sự tư nhân. Phân tích chức năng về khoản tiền phạt trong trường hợp này có thể kết luận rõ ràng rằng nó thực sự có tính chất tội phạm và cần được quy định trong Tu chính án thứ tám.

Các luật sư của Trump chắc chắn sẽ tranh luận vềi điểm này, mặc dù họ khó có thể thành công trong lần kháng cáo ban đầu. Sau đó, họ gần như chắc chắn sẽ yêu cầu certiorari, một sự xem xét lại của Tòa án Tối cao Hoa Kỳ, bằng cách cáo buộc vi phạm Tu chính án thứ tám. Nếu Tòa án Tối cao cho phép xem xét, tòa sẽ phải xem xét hai vấn đề: thứ nhất là liệu khoản tiền phạt do tiểu bang áp đặt này và những khoản tiền khác tương tự có được bao gồm trong Tu chính án thứ tám hay không; nếu có, vấn đề thứ hai là liệu mức phạt 464 triệu USD có quá cao hay không.

Câu trả lời cho câu hỏi thứ hai dễ hơn câu hỏi đầu tiên. Mức phạt rõ ràng là quá mức so với bất kỳ tiêu chuẩn hợp lý nào. Nó không phản ánh những thiệt hại thực tế gây ra cho người khác do việc Trump thổi phồng giá trị tài sản của mình. Nó cũng không phản ánh một cách hợp lý lợi nhuận mà Trump thực sự kiếm được bằng cách thổi phòng những tài sản này theo cáo buộc.

Đối với câu hỏi đầu tiên, thậm chí không có bất kỳ cáo buộc nào về thiệt hại gây ra cho các tổ chức ngân hàng khổng lồ mà Trump đã vay mượn. Họ không mất tiền, không tuyên bố thua lỗ và nóng lòng muốn làm ăn với nhà phát triển bất động sản, người đã trả lại các khoản vay kèm theo lãi suất.

Cũng không thể kết luận một cách hợp lý rằng Trump đã thu lợi từ việc định giá quá cao của mình, bằng cách nhận được mức lãi suất thấp hơn. Lãi suất cho vay bất động sản được thỏa thuận chủ yếu dựa vào cung cầu. Các ngân hàng rất háo hức với hoạt động kinh doanh của Trump, và nếu họ cố gắng tăng lãi suất, ông ấy có thể dễ dàng đi nơi khác và thương lượng mức lãi suất mà ông ấy thực sự nhận được. Mức phạt được áp dụng trong trường hợp này rõ ràng là mang tính trừng phạt về ý định, hiệu quả và thực tế. Điều này dẫn đến một vấn đề hiến pháp cơ bản hơn là liệu khoản tiền phạt quá mức này có bị cấm theo Tu chính án thứ tám hay không.

Các quốc gia có lịch sử lâu dài tìm cách né tránh các quy định chặt chẽ của Tu chính án thứ tám bằng cách coi các biện pháp trừng phạt là dân sự chứ không phải hình sự. Nhưng đôi khi tòa án công nhận rằng khi nó đi như vịt và kêu như vịt thì đó là vịt. Con vịt đặc biệt này có tất cả các yếu tố của một khoản phạt hình sự do nhà nước áp đặt như một hình phạt nhằm ngăn chặn hành vi sai trái trong tương lai.

Vụ án dân sự chống lại Trump được đưa ra bởi Bộ trưởng Tư pháp New York Letitia James, một công tố viên đã vận động cho chức vụ dân cử của bà với cam kết sẽ bắt được Trump. Bằng cách đưa ra một vụ án dân sự thay vì truy tố hình sự, James đã từ chối cho Trump một phiên tòa xét xử có bồi thẩm đoàn, điều mà ông không thể có được trong loại vụ án này; một yêu cầu về bằng chứng không có sự nghi ngờ hợp lý và các biện pháp bảo vệ khác theohiến pháp. Bây giờ bà ấy tìm cách từ chối ông ta có sự bảo vệ của Tu chính án thứ tám cấm các khoản tiền phạt quá mức.

Các tòa án nên tập trung vào thực tế của khoản tiền phạt này và nhận thấy nó quá mức vi hiến.


    Alan M. Dershowitz là Giáo sư Luật Felix Frankfurter, danh dự tại Trường Luật Harvard.


https://www.gatestoneinstitute.org/20438/trump-fine-unconstitutional

NVV dịch



LỜI BÀN của NVV 

Không những khoản tiền phạt không lồ cho Trump vi phạm điều 8 hiến pháp mà luật của tiểu bang New York còn vi phạm 2 tu chính án số 5 và số 14 về "due process".

Luật của tiểu bang New York bắt buộc bị cáo phạm tội loại này phải đóng tiền phạt mới được kháng cáo. Nểu một bị cáo không có khả năng nộp phạt thì không được kháng cáo, như vậy là luật tước đi quyền kháng cáo của bị can, trái thủ tục pháp lý thông thường, hợp pháp, gọi là "due process".

Hơn nữa, tòa NY lại cho kỳ han kháng cáo chỉ 1 tháng, điều này lại làm tăng nguy cơ bị cáo không thể kháng cáo do cản trở trong việc nộp phạt.

Dù rằng bị can có khai phá sản thì cũng không hội đủ điều kiện kháng cáo.

Đó là gian ý của cả thẩm phán và công tố khi áp đặt khoản tiền phạt chưa từng có trong lịch sử đối với Trump.

Xin xem 2 nội dung  hai tu chính án nói trên:

Tu chính án thứ năm nói với chính phủ liên bang rằng không ai có thể bị "tước đoạt mạng sống, quyền tự do hoặc tài sản nếu không có thủ tục tố tụng hợp pháp". Tu chính án thứ mười bốn, được phê chuẩn năm 1868, sử dụng cùng 11 từ, được gọi là Điều khoản về thủ tục tố tụng, để mô tả nghĩa vụ pháp lý của tất cả các tiểu bang.

Nguyên văn:
The Fifth Amendment says to the federal government that no one shall be "deprived of life, liberty or property without due process of law." The Fourteenth Amendment, ratified in 1868, uses the same eleven words, called the Due Process Clause, to describe a legal obligation of all states.
(Tu chính án thứ năm nói với chính phủ liên bang rằng không ai có thể bị "tước đoạt mạng sống, quyền tự do hoặc tài sản nếu không có thủ tục tố tụng hợp pháp". Tu chính án 14, được phê chuẩn năm 1868, sử dụng cùng 11 từ, được gọi là Điều khoản về thủ tục tố tụng, để mô tả nghĩa vụ pháp lý của tất cả các tiểu bang)



 

 2025-01-21  Kết thúc của chấn động và kinh ngạc: Bộ Tư pháp đã đưa ra lập luận như thế nào về lệnh ân xá J6 (Jonathan Turley, 21/1/2025) Và...