2024-10-10
Bộ quần áo mới của Nữ hoàng Kamala
Giống như Biden vào tháng 6 và tháng 7, bà không được đánh giá cao khi xuất hiện trước công chúng.
(Kimberley A. Strassel, Wall Street Journal, 10/10/2024)
Tiêu đề chính trị tuần này có cảm giác kỳ lạ giống với những tiêu đề hồi đầu tháng 7, sau cuộc tranh luận quan trọng giữa Joe Biden và Donald Trump. Đó là cảm giác của một Đảng Dân chủ nhận ra (một lần nữa) rằng khung cửi thực sự không có chỉ, rằng ứng cử viên của họ - bị phơi bày trước toàn quốc - trông có vẻ hơi trần trụi.
"Đảng Dân chủ bắt đầu nhấn nút hoảng loạn". "Kamala Harris đang mắc phải những sai lầm tương tự như bà đã mắc phải vào năm 2019". "Đảng Dân chủ ngày càng lo lắng". Bà Harris "đang vật lộn để đột phá với tầng lớp lao động" và "vật lộn để phân biệt mình với Biden" và "vật lộn để trả lời các câu hỏi" và nói chung là... vật lộn. "Kamala Harris có thể gặp rắc rối".
Xin hãy cho biết, như thế nào? Vài tuần trước, bà Harris là người cầm cờ của “niềm vui”, “tự do” và “cơ hội”, “kẻ khổng lồ” thể hiện “sức mạnh thầm lặng” và “làm nhục” đối thủ của mình, “đánh bại trong cuộc tranh luận” và điều hành một “chiến dịch xuất sắc” và “thống trị” trong số các cử tri. “Nữ hoàng hình tượng (meme) Gen Z” mà đảng của bà đã “đánh giá thấp” “tài năng thô sơ” của bà một cách đáng tiếc.
Những lời cường điệu này đến từ cùng một đội ngũ báo chí đảng phái đã khăng khăng rằng ông Biden vẫn ổn - cho đến khi họ không thể làm vậy. Cùng một phương tiện truyền thông đã cảnh báo về những gánh nặng to lớn của bà Harris trước cuộc tranh luận của Biden - cho đến khi họ bị mắc kẹt với bà. Cùng một đội ngũ báo chí hiện đang phát hiện ra rằng ngay cả những lời ca tụng không ngừng nghỉ cũng không thể bù đắp cho những điểm yếu của Harris.
Vấn đề của bà - giống như của ông Biden - cuối cùng cũng được nhìn nhận. Bà đã vượt trội hơn ông Trump trong cuộc tranh luận của họ một tháng trước, mặc dù bà đã làm điều đó bằng cách không nói gì quan trọng. Kể từ đó, bà đã bắt đầu một "cuộc tấn công truyền thông", và khi làm như vậy, bà đã khẳng định sự khôn ngoan của tất cả những cố vấn đã đấu tranh để không bao giờ để điều đó xảy ra [để bà đừng trả lời phỏng vấn]. Những tuần gần đây đã cho thấy một ứng cử viên có câu trả lời cho mọi câu hỏi đều được viết sẵn, được ghi nhớ, không có nội dung. Chỉ riêng trong tuần này, bà đã hai lần thất bại trong những cuộc phỏng vấn thân thiện được thiết kế để cho phép bà kín đáo cắt đứt quan hệ với vị tổng thống hiện tại không được ưa chuộng. "The View": "Bà đã làm điều gì khác với Tổng thống Biden không?" Bà Harris: "Không có điều gì xuất hiện trong đầu tôi cả."
Tiết lộ nhiều nhất là cuộc phỏng vấn "60 Minutes" của bà với Bill Whitaker của CBS, người đã cung cấp cái nhìn hiếm hoi về báo chí thực thụ bằng cách đặt ra những câu hỏi khó và phản bác lại những câu trả lời trống rỗng chung chung của bà. Khi ông hỏi bà sẽ trả tiền cho loạt quyền lợi mới của mình như thế nào, bà đã bày tỏ tình yêu của mình dành cho các doanh nghiệp nhỏ. Rõ ràng là vậy. Khi được hỏi lại cách bà sẽ "trả", bà đã đưa ra mức thuế "chia sẻ công bằng". Khi được hỏi bà sẽ thuyết phục Quốc hội thông qua như thế nào, bà gợi ý rằng những đảng viên Cộng hòa giấu tên trong Quốc hội đã bí mật ủng hộ việc tăng thuế của bà. Khi được yêu cầu giải thích lý do tại sao chính quyền của bà lại cho phép "làn sóng di cư lịch sử" vượt biên giới, bà đã né tránh - bốn lần. Khi được mời nói rõ cho nhiều cử tri "vẫn nói rằng họ không biết bà là ai", bà Harris đồng ý rằng bà chắc chắn cần phải "kiếm" được phiếu bầu của họ - và không nói bằng cách nào.
Những lời bào chữa cho số phiếu thăm dò đang giảm sút của bà đã xuất hiện. Bà phải đối mặt với sự kỳ thị nam giới. Ứng cử viên đảng Xanh Jill Stein là kẻ phá đám. Ông Biden không giúp ích gì. Cử tri sẽ không thừa nhận thời kỳ kinh tế "tốt". Câu hỏi đặt ra là phải mất bao lâu để đảng Dân chủ và giới truyền thông cuối cùng thừa nhận rằng vấn đề không phải là một tổng thống yếu đuối, hay thông điệp tệ hại, hay những người phỏng vấn tệ hại, hay các bên thứ ba, hay những cử tri ngu ngốc.
Vấn đề là các chính sách tồi tệ - do ông Biden và phe cánh tả tiến bộ tạo ra, được bà Harris tăng cường, bị cử tri bác bỏ. Chỉ có 28% người Mỹ tin rằng đất nước đang đi đúng hướng. Và các cuộc khảo sát xác nhận điều khiến họ không hài lòng: chi tiêu điên rồ (lạm phát và nợ quốc gia), chính sách mở cửa biên giới (nhập cư), phong trào cắt giảm ngân sách cảnh sát (tội phạm), rối loạn toàn cầu (an ninh quốc gia) và những thay đổi văn hóa cấp tiến (nam giới trong thể thao nữ).
Không phải là đảng Dân chủ không biết chương trình nghị sự này là vấn đề; họ đã dành nhiều năm để tìm cách giải quyết vấn đề. Đó là lý do tại sao ông Biden hầu như không vận động tranh cử vào năm 2020, và chỉ sau đó là Covid và những lời cam kết mơ hồ về việc khôi phục "sự đoàn kết". Đó là lý do tại sao họ định nghĩa lại chi tiêu là "đầu tư". Điều đó giải thích cho cuộc chiến pháp lý chống lại ông Trump, một nỗ lực giành chiến thắng trong cuộc bầu cử bằng những phương tiện khác ngoài các vấn đề. Đó là lý do đằng sau sự tập trung duy nhất của đảng vào phá thai và quyền bỏ phiếu, được thiết kế để đánh lạc hướng sự chú ý khỏi giá cả cao, tình trạng hỗn loạn biên giới và tội phạm và để dọa người Mỹ bỏ phiếu chống lại đảng Cộng hòa. Đó là lý do tại sao bà Harris đã dành hai tháng để tránh mọi cuộc thảo luận về các quan điểm trong quá khứ hoặc các kế hoạch tương lai của bà.
Việc đảng Dân chủ từ chối đối mặt với vấn đề của họ cũng được hỗ trợ bởi quyết định tái đề cử ông Trump của đảng Cộng hòa, ứng cử viên duy nhất không được ưa chuộng về mặt cá nhân, cũng như chương trình nghị sự của phe cánh tả không được ưa chuộng. Bất kỳ ứng cử viên Cộng hòa nào khác có khả năng sẽ dễ dàng giành chiến thắng trong cuộc đua này, gây áp lực buộc đảng Dân chủ phải thừa nhận những thất bại về chính sách.
Đúng, bà Harris có vấn đề. Nhưng đó không phải là kết quả của một số sai lầm gần đây hoặc thiếu tập trung hoặc thiếu nguồn lực hoặc xử lý sai lầm bão táp chính trị. Đó là cùng một vấn đề lớn mà bà ấy đã gặp phải cách đây hai tuần, bốn tháng, ba năm. Bà ấy sở hữu một mớ hỗn độn về chính sách và từ chối thay đổi hướng đi. Sự khác biệt là các cử tri đang bắt đầu nhận thấy điều đó, và ngay cả sự cổ vũ của truyền thông cũng không thể khiến cho nữ hoàng có vẻ như mặc quần áo.
https://www.wsj.com/opinion/empress-kamalas-new-clothes-2024-presidential-election-issues-402058dd?st=v4ECKG
Giống như Biden vào tháng 6 và tháng 7, bà không được đánh giá cao khi xuất hiện trước công chúng.
(Kimberley A. Strassel, Wall Street Journal, 10/10/2024)
Tiêu đề chính trị tuần này có cảm giác kỳ lạ giống với những tiêu đề hồi đầu tháng 7, sau cuộc tranh luận quan trọng giữa Joe Biden và Donald Trump. Đó là cảm giác của một Đảng Dân chủ nhận ra (một lần nữa) rằng khung cửi thực sự không có chỉ, rằng ứng cử viên của họ - bị phơi bày trước toàn quốc - trông có vẻ hơi trần trụi.
"Đảng Dân chủ bắt đầu nhấn nút hoảng loạn". "Kamala Harris đang mắc phải những sai lầm tương tự như bà đã mắc phải vào năm 2019". "Đảng Dân chủ ngày càng lo lắng". Bà Harris "đang vật lộn để đột phá với tầng lớp lao động" và "vật lộn để phân biệt mình với Biden" và "vật lộn để trả lời các câu hỏi" và nói chung là... vật lộn. "Kamala Harris có thể gặp rắc rối".
Xin hãy cho biết, như thế nào? Vài tuần trước, bà Harris là người cầm cờ của “niềm vui”, “tự do” và “cơ hội”, “kẻ khổng lồ” thể hiện “sức mạnh thầm lặng” và “làm nhục” đối thủ của mình, “đánh bại trong cuộc tranh luận” và điều hành một “chiến dịch xuất sắc” và “thống trị” trong số các cử tri. “Nữ hoàng hình tượng (meme) Gen Z” mà đảng của bà đã “đánh giá thấp” “tài năng thô sơ” của bà một cách đáng tiếc.
Những lời cường điệu này đến từ cùng một đội ngũ báo chí đảng phái đã khăng khăng rằng ông Biden vẫn ổn - cho đến khi họ không thể làm vậy. Cùng một phương tiện truyền thông đã cảnh báo về những gánh nặng to lớn của bà Harris trước cuộc tranh luận của Biden - cho đến khi họ bị mắc kẹt với bà. Cùng một đội ngũ báo chí hiện đang phát hiện ra rằng ngay cả những lời ca tụng không ngừng nghỉ cũng không thể bù đắp cho những điểm yếu của Harris.
Vấn đề của bà - giống như của ông Biden - cuối cùng cũng được nhìn nhận. Bà đã vượt trội hơn ông Trump trong cuộc tranh luận của họ một tháng trước, mặc dù bà đã làm điều đó bằng cách không nói gì quan trọng. Kể từ đó, bà đã bắt đầu một "cuộc tấn công truyền thông", và khi làm như vậy, bà đã khẳng định sự khôn ngoan của tất cả những cố vấn đã đấu tranh để không bao giờ để điều đó xảy ra [để bà đừng trả lời phỏng vấn]. Những tuần gần đây đã cho thấy một ứng cử viên có câu trả lời cho mọi câu hỏi đều được viết sẵn, được ghi nhớ, không có nội dung. Chỉ riêng trong tuần này, bà đã hai lần thất bại trong những cuộc phỏng vấn thân thiện được thiết kế để cho phép bà kín đáo cắt đứt quan hệ với vị tổng thống hiện tại không được ưa chuộng. "The View": "Bà đã làm điều gì khác với Tổng thống Biden không?" Bà Harris: "Không có điều gì xuất hiện trong đầu tôi cả."
Tiết lộ nhiều nhất là cuộc phỏng vấn "60 Minutes" của bà với Bill Whitaker của CBS, người đã cung cấp cái nhìn hiếm hoi về báo chí thực thụ bằng cách đặt ra những câu hỏi khó và phản bác lại những câu trả lời trống rỗng chung chung của bà. Khi ông hỏi bà sẽ trả tiền cho loạt quyền lợi mới của mình như thế nào, bà đã bày tỏ tình yêu của mình dành cho các doanh nghiệp nhỏ. Rõ ràng là vậy. Khi được hỏi lại cách bà sẽ "trả", bà đã đưa ra mức thuế "chia sẻ công bằng". Khi được hỏi bà sẽ thuyết phục Quốc hội thông qua như thế nào, bà gợi ý rằng những đảng viên Cộng hòa giấu tên trong Quốc hội đã bí mật ủng hộ việc tăng thuế của bà. Khi được yêu cầu giải thích lý do tại sao chính quyền của bà lại cho phép "làn sóng di cư lịch sử" vượt biên giới, bà đã né tránh - bốn lần. Khi được mời nói rõ cho nhiều cử tri "vẫn nói rằng họ không biết bà là ai", bà Harris đồng ý rằng bà chắc chắn cần phải "kiếm" được phiếu bầu của họ - và không nói bằng cách nào.
Những lời bào chữa cho số phiếu thăm dò đang giảm sút của bà đã xuất hiện. Bà phải đối mặt với sự kỳ thị nam giới. Ứng cử viên đảng Xanh Jill Stein là kẻ phá đám. Ông Biden không giúp ích gì. Cử tri sẽ không thừa nhận thời kỳ kinh tế "tốt". Câu hỏi đặt ra là phải mất bao lâu để đảng Dân chủ và giới truyền thông cuối cùng thừa nhận rằng vấn đề không phải là một tổng thống yếu đuối, hay thông điệp tệ hại, hay những người phỏng vấn tệ hại, hay các bên thứ ba, hay những cử tri ngu ngốc.
Vấn đề là các chính sách tồi tệ - do ông Biden và phe cánh tả tiến bộ tạo ra, được bà Harris tăng cường, bị cử tri bác bỏ. Chỉ có 28% người Mỹ tin rằng đất nước đang đi đúng hướng. Và các cuộc khảo sát xác nhận điều khiến họ không hài lòng: chi tiêu điên rồ (lạm phát và nợ quốc gia), chính sách mở cửa biên giới (nhập cư), phong trào cắt giảm ngân sách cảnh sát (tội phạm), rối loạn toàn cầu (an ninh quốc gia) và những thay đổi văn hóa cấp tiến (nam giới trong thể thao nữ).
Không phải là đảng Dân chủ không biết chương trình nghị sự này là vấn đề; họ đã dành nhiều năm để tìm cách giải quyết vấn đề. Đó là lý do tại sao ông Biden hầu như không vận động tranh cử vào năm 2020, và chỉ sau đó là Covid và những lời cam kết mơ hồ về việc khôi phục "sự đoàn kết". Đó là lý do tại sao họ định nghĩa lại chi tiêu là "đầu tư". Điều đó giải thích cho cuộc chiến pháp lý chống lại ông Trump, một nỗ lực giành chiến thắng trong cuộc bầu cử bằng những phương tiện khác ngoài các vấn đề. Đó là lý do đằng sau sự tập trung duy nhất của đảng vào phá thai và quyền bỏ phiếu, được thiết kế để đánh lạc hướng sự chú ý khỏi giá cả cao, tình trạng hỗn loạn biên giới và tội phạm và để dọa người Mỹ bỏ phiếu chống lại đảng Cộng hòa. Đó là lý do tại sao bà Harris đã dành hai tháng để tránh mọi cuộc thảo luận về các quan điểm trong quá khứ hoặc các kế hoạch tương lai của bà.
Việc đảng Dân chủ từ chối đối mặt với vấn đề của họ cũng được hỗ trợ bởi quyết định tái đề cử ông Trump của đảng Cộng hòa, ứng cử viên duy nhất không được ưa chuộng về mặt cá nhân, cũng như chương trình nghị sự của phe cánh tả không được ưa chuộng. Bất kỳ ứng cử viên Cộng hòa nào khác có khả năng sẽ dễ dàng giành chiến thắng trong cuộc đua này, gây áp lực buộc đảng Dân chủ phải thừa nhận những thất bại về chính sách.
Đúng, bà Harris có vấn đề. Nhưng đó không phải là kết quả của một số sai lầm gần đây hoặc thiếu tập trung hoặc thiếu nguồn lực hoặc xử lý sai lầm bão táp chính trị. Đó là cùng một vấn đề lớn mà bà ấy đã gặp phải cách đây hai tuần, bốn tháng, ba năm. Bà ấy sở hữu một mớ hỗn độn về chính sách và từ chối thay đổi hướng đi. Sự khác biệt là các cử tri đang bắt đầu nhận thấy điều đó, và ngay cả sự cổ vũ của truyền thông cũng không thể khiến cho nữ hoàng có vẻ như mặc quần áo.
https://www.wsj.com/opinion/empress-kamalas-new-clothes-2024-presidential-election-issues-402058dd?st=v4ECKG
NVV