Thursday, October 3, 2024

 2024-10-02 

Đời sống ở California của Kamala

(Edward Ring, American Greatness, 2/10/2024)

Đây là mùa bầu cử, và vì California là một tiểu bang độc đảng, chúng ta không thấy nhiều quảng cáo vận động tranh cử cho Kamala Harris. Nhưng các sáng kiến ​​bỏ phiếu lại là một câu chuyện khác. Một sáng kiến ​​bỏ phiếu gây tranh cãi gay gắt, Proposition 33, nếu được cử tri chấp thuận, sẽ cho phép các thành phố và quận của California áp dụng biện pháp kiểm soát tiền thuê nhà. Cách những người ủng hộ biện pháp kiểm soát tiền thuê nhà đưa ra lập luận của họ là điển hình. Lòng tham và sự áp bức đối với những nạn nhân bất hạnh, bất lực và vô tội. Nhưng chính phủ ở đây để giúp đỡ!

Quảng cáo ủng hộ Dự luật 33 là những kiệt tác về hình ảnh cảm xúc. Lần lượt, một nhóm người thuê nhà khốn khổ xuất hiện trên màn hình tivi, mỗi người trong số họ lặp lại cụm từ "Tiền thuê nhà quá cao". Một quảng cáo khác thúc đẩy việc bỏ phiếu đồng ý cho Dự luật 33 cũng theo cùng một mô hình, nhưng lần này, lần lượt, một nhóm người thuê nhà buồn bã hỏi, "Tôi sẽ sống ở đâu?" trong khi chồng lên màn hình là dòng chữ "Tiền thuê nhà trung bình, 2.800 đô la".

Trong cả hai trường hợp, người xem đều được khuyên “bỏ phiếu kiểm soát tiền thuê nhà”.

Sự gian dối trắng trợn của những quảng cáo này không được hầu hết người dân California nhận ra. Họ đã bị điều kiện hóa để tin rằng giá nhà cao và tiền thuê nhà hàng tháng cao là kết quả của việc tăng giá quá mức của những chủ nhà tham lam khi trên thực tế, tình trạng thiếu nhà ở đang diễn ra vì phe Dân chủ chiếm đa số trong cơ quan lập pháp của tiểu bang đã thông qua vô số luật khiến việc xin giấy phép xây dựng nhà trở nên gần như bất khả thi. Không có gì ngạc nhiên khi giá trung bình của một ngôi nhà ở California là 904.000 đô la .

Hãy bỏ phiếu cho Kamala Harris và bộ máy mà bà đại diện, và chứng kiến ​​điều này xảy ra với toàn bộ đất nước.

Nếu có một thị trường nhà ở cạnh tranh ở California, như vẫn còn ở hầu hết các tiểu bang được gọi là đỏ, nhà ở sẽ có giá cả phải chăng cho những người có thu nhập trung bình thuê hoặc mua. Nhưng chính lòng tham và sự can thiệp quá mức của chính phủ, không chỉ ở cấp tiểu bang mà còn ở mọi thành phố và quận, đã tạo ra tình trạng thiếu nhà ở.

Hiện tượng tương tự cũng xảy ra với xăng ở California, nơi hơn một phần ba giá mỗi gallon được dùng để trang trải thuế, hầu hết là cho các chương trình của tiểu bang. Nhưng thay vì lùi bước trong cuộc chiến pháp lý đối với các nhà máy lọc dầu và các nhà sản xuất trong tiểu bang, thống đốc lại tổ chức các phiên điều trần về "hành vi tăng giá" của các nhà máy lọc dầu, cáo buộc rằng họ cố tình đóng cửa để bảo trì nhằm tạo ra tình trạng thiếu hụt và giá cao. Không cần quan tâm đến việc giá xăng biến động ở California  theo sát chính xác với giá dầu thô biến động.

Trong mọi lĩnh vực thiết yếu của nền kinh tế California - bắt đầu từ những điều cơ bản về năng lượng, nước, thực phẩm, giao thông và nhà ở - các quy định của chính phủ ngoài tầm kiểm soát đã làm tê liệt đầu tư và đổi mới. Chúng khiến tiểu bang trở nên quá đắt đỏ đối với các gia đình có lợi tức thấp và trung bình, và để ứng phó, tiểu bang đã mở rộng các chương trình viện trợ và trợ cấp của mình.

Những gì đã xảy ra ở California sẽ xảy ra với toàn bộ quốc gia nếu Kamala Harris được bầu làm tổng thống, vì bà là một ví dụ điển hình của một người là sản phẩm của cỗ máy chính trị Dân chủ của tiểu bang. Những gì đã xảy ra ở California là một liên minh giữa các viên chức nhà nước có nghiệp đoàn với các doanh nghiệp có mối liên hệ chính trị tìm kiếm trợ cấp của chính phủ. Các nhóm lợi ích đặc biệt khác cũng được hưởng lợi - những người vận động hành lang bảo vệ môi trường, các nhà hoạt động công lý xã hội, các tổ chức phi chính phủ dịch vụ công, luật sư tòa án - nhưng mối quan hệ cốt lõi là quan hệ đối tác giữa một chính phủ tự phục vụ và các doanh nghiệp thân hữu có quy mô kinh tế để chống lại các quy định trừng phạt và phát triển mạnh nhờ trợ cấp.

Khẳng định trung thực duy nhất mà những người ủng hộ sáng kiến ​​kiểm soát tiền thuê nhà đưa ra trong các quảng cáo chiến dịch của họ là thực tế là tiền thuê nhà quá cao ở California. Nhưng kiểm soát tiền thuê nhà sẽ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Như vậy, hầu hết các nhà phát triển sẽ không kinh doanh ở California. Tại sao lại cố gắng xây dựng một khu dân cư ở Thung lũng Silicon, nơi giấy phép có thể mất 10-20 năm để được chấp thuận, khi họ có thể đến Texas và xin phê duyệt các kế hoạch trong vòng 10-20 tuần? Tại sao lại xây dựng bất cứ thứ gì ở một tiểu bang mà bất cứ lúc nào một tổ chức bảo vệ môi trường khác cũng có thể đệ đơn kiện đòi bồi thường hàng triệu đô la và mất nhiều năm để giải quyết?

Nếu Prop. 33 được thông qua, các nhà phát triển nhà ở đa gia đình sẽ phải đối mặt với thực tế là lợi tức cho thuê sẽ không được phép theo kịp giá thị trường, điều này không chỉ làm nản lòng người mua mà còn làm giảm động lực đầu tư liên tục vào việc bảo trì và nâng cấp bất động sản. Kiểm soát tiền thuê nhà sẽ khiến tình trạng thiếu nhà ở tại California trở nên tồi tệ hơn.

Cách California đối phó với tình trạng thiếu nhà ở cho đến nay là một bài học thực tế về cách chính phủ can thiệp để giải quyết vấn đề mà họ tạo ra và sau đó làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn. Khi kết hợp nguồn tài trợ của tiểu bang và địa phương, California đã dễ dàng chi hơn 30 tỷ đô la  tiền thuế của người dân cho "chương trình gia cư được hỗ trợ lâu dài" (permanent supportive housing) cho người vô gia cư của tiểu bang, chỉ để chứng kiến ​​dân số người vô gia cư không có nơi trú ẩn đạt 186.000 người trong năm nay, một kỷ lục mới. Số tiền đã chuyển vào tay các nhà phát triển, quan chức và các tổ chức phi chính phủ dịch vụ, và sau khi mọi người đã lấy phần của họ, chi phí xây dựng trung bình là hơn 500.000 đô la cho mỗi đơn vị , với chi phí cố định cho việc quản lý và dịch vụ cho người thuê nhà.

Các dự án "nhà ở giá rẻ" của California đã tiêu tốn một lượng lớn hơn nữa doanh thu thuế của tiểu bang và địa phương. Không ai đưa ra được ước tính chính xác nhưng con số này vượt xa 30 tỷ đô la chi cho người vô gia cư. Chi tiêu ước tính cho nhà ở giá rẻ chỉ trong năm 2023  là hơn 18 tỷ đô la.  Chỉ trong một năm.  Khoản chi này đến dưới hình thức trợ cấp và ưu đãi thuế dành cho các nhà phát triển không thể xây dựng nhà ở hoặc căn hộ mà mọi người có thể mua được và vẫn có lãi. Sau đó, chính những người thuê nhà sẽ nhận được thêm tiền thuế của người nộp thuế để đủ khả năng chi trả tiền thuê nhà hàng tháng.

Tuy nhiên, đây là giải pháp “toàn diện” rõ ràng, thường được Harris nêu ra, cho những ngôi nhà và tiền thuê nhà không đủ khả năng chi trả. Thêm trợ cấp cho các nhà phát triển để xây dựng “nhà ở giá rẻ” và thêm trợ cấp cho người thuê nhà để trả tiền thuê nhà hàng tháng. Việc bãi bỏ quy định đối với ngành này sẽ nhanh chóng chấm dứt tình trạng thiếu nhà ở của Hoa Kỳ, không tốn kém gì cho người nộp thuế và khôi phục lại giấc mơ sở hữu nhà của người Mỹ. Nhưng điều đó sẽ không có lợi cho các quan chức hoặc những người thân tín kiểm soát cỗ máy độc đảng.

Các thành phố của California có thể không tệ đến vậy, ít nhất là không phải ở mọi nơi, như những nhà phê bình bảo thủ tuyên bố, nhưng không thể phủ nhận là chúng đang hỗn loạn. Thành phố Oakland là ví dụ điển hình cho sự rối loạn chức năng của chính quyền địa phương. Việc mất cả hai đội thể thao chuyên nghiệp của họ là một ví dụ điển hình về sự lãnh đạo thất bại. Họ vừa mất đội Oakland A’s sau 57 năm hoạt động. Và kể từ năm 2020, đội Oakland Raiders đã trở thành đội Las Vegas Raiders. Việc mất đi những đội bóng mang tính biểu tượng này chỉ là triệu chứng của sự sụp đổ có hệ thống. Thành phố Oakland đang sụp đổ. Tội phạm tràn lan. Thành phố phải đối mặt với cuộc khủng hoảng ngân sách. Trong khi đó, họ đang tiên phong trong việc thanh toán cho “lợi tức cơ bản toàn dân” (universal basic income) và “tính di động cơ bản toàn dân” (universal basic mobility).

Nhìn chung, các thành phố lớn của California được kiểm soát bởi các nhà hoạt động công lý xã hội, những người thậm chí không hiểu biết gì về cách quản lý. Họ thu hút những khoản đóng góp chính trị lớn từ các nghiệp đoàn viên chức nhà nước đại diện cho những người lao động mà họ phải giám sát. Và miễn là họ chấp thuận mọi yêu cầu về tiền lương và phúc lợi mà các nghiệp đoàn này đưa ra, họ có thể tự do thông qua nhiều sắc lệnh tức cười như họ muốn. Rốt cuộc, những thành phố này càng đàn áp người dân trên con đường tiến tới xã hội lý tưởng, thì càng cần nhiều công chức để thực thi.

Cuộc sống ở California của Kamala là như vậy. Các chỉ thị của tiểu bang hiện nay can thiệp vào  những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày. Nếu bạn từ chối bỏ rác thải nhà bếp vào thùng "hữu cơ" thay vì thùng rác, bạn là người phủ nhận biến đổi khí hậu và bạn sẽ bị phạt. Rốt cuộc, tất cả những bông cải xanh và xương gà bị vứt bỏ trong bãi rác có thể tạo ra khí mê-tan, một loại khí nhà kính! Sự chấp thuận tương tự sẽ rơi vào bạn nếu bạn phản đối lệnh cấm túi nhựa gần đây, và không quan tâm đến tiện ích của chúng hoặc thực tế là hầu như mọi thứ trong thế giới văn minh đều được làm từ nhựa .

Nhưng thực tế không phải là sự thật ở California. Tổng chưởng lý hiện tại của họ, Rob Bonta, vừa kiện Exxon vì "lừa dối công chúng về khả năng tái chế các sản phẩm nhựa". Đối với Bonta, người đang thèm thuồng cơ hội trở thành thống đốc tiếp theo của California vào năm 2026, đây là một chiêu trò quảng cáo có thể mang lại một thỏa thuận có lợi cho cơ quan của ông. Nhưng đối với những người còn lại, đây lại là một ví dụ khác về một chính quyền tiểu bang độc đảng tham gia vào hành vi quấy rối không ngừng nghỉ đối với các công dân và công ty có năng suất của mình. Các chính trị gia Dân chủ của California quyết tâm quản lý vi mô mọi khía cạnh của đời sống kinh tế của các doanh nghiệp và gia đình trong tiểu bang.

Các cử tri ở Mỹ nên hiểu rằng cuộc bầu cử quốc gia này không chỉ là về các vấn đề xã hội. Chúng có tầm quan trọng sống còn, nhưng không được làm lu mờ những gì khác đang bị đe dọa: quyền tự do kinh tế của chúng ta. Một chính quyền Harris sẽ áp đặt chế độ chuyên chế mềm mỏng của California lên toàn bộ quốc gia trong khi những người bạn thân của bà ta cười vang trên đường đến ngân hàng.


https://amgreatness.com/2024/10/02/life-in-kamalas-california/


NVV dịch



 

 2025-01-22  Nước Mỹ yêu thích một người tinh hoa chống lại giới tinh hoa (Eli Lake, The Free Press, 22/1/2025) Donald Trump, vừa tuyên thệ...