2024-01-31
Các ứng cử viên độc lập có kế hoạch leo qua núi trên đường tới Tòa Bạch Ốc
(Adam Garrie, RealClear Politics, 31/1/2024)
Dù họ sống ở bang đỏ hay bang xanh, hầu hết người Mỹ đều mong muốn thay đổi. Theo một cuộc thăm dò gần đây của Gallup, cả hai đảng truyền thống đều không được đa số người Mỹ ưa thích. Trong môi trường như vậy, không có gì ngạc nhiên khi Robert F. Kennedy Jr. quyết định tranh cử với tư cách ứng cử viên độc lập.
Trong khi Kennedy đang nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ trên khắp đất nước thì con đường tới Washington vẫn đầy rẫy những trở ngại không đáng có đối với các ứng cử viên độc lập. Để có tên trên lá phiếu ở tất cả 50 tiểu bang, một ứng cử viên độc lập phải tuân thủ 50 bộ quy định ghi danh trên lá phiếu. Bởi vì việc này được quy định bởi các cơ quan lập pháp của từng tiểu bang, nên hai đảng truyền thống được có vị trí độc đáo chống lại các ứng cử viên độc lập.
Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa đương nhiên được hưởng lợi từ việc gây khó khăn cho đối thủ trong việc ghi danh trên lá phiếu và do đó cố gắng xây dựng những bức tường giữa các ứng cử viên độc lập và lá phiếu. Trong khi các đảng viên Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa tham gia vào các cuộc tranh luận sơ bộ trên sân khấu, các ứng cử viên độc lập buộc phải tiến hành những cuộc đấu tranh đắt giá để tồn tại về chính trị trước khi được trao cơ hội có ý nghĩa để đưa chính sách của họ ra trước cử tri.
Ballot Access News cung cấp một biểu đồ nêu chi tiết các yêu cầu khác nhau của tiểu bang đối với các ứng cử viên độc lập, những người phải thu thập chữ ký từ các cử tri đã ghi danh để có tên trên lá phiếu ở mỗi tiểu bang. California và Texas yêu cầu số lượng chữ ký lớn nhất lần lượt là 219.403 và 145.040. California gây khó khăn cho thu thập chữ ký, chỉ được thực hiện sau ngày 26 tháng 4, và tất cả các chữ ký phải được gửi trước ngày 9 tháng 8. Cơ hội thu thập chữ ký của New York thậm chí còn hẹp hơn, với ngày bắt đầu là ngày 16 tháng 4 và ngày nộp hồ sơ là 28 tháng 5.
Mặc dù sự nhiệt tình là dồi dào dành cho các ứng cử viên độc lập, nhưng các chiến dịch của họ thường phải chịu chi phí cao đáng ngạc nhiên để đảm bảo quyền trên lá phiếu. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống độc lập năm 1992, Ross Perot đã chi 200.000 USD để thu thập 80.000 chữ ký ở tiểu bang New York theo những người ủng hộ ông vào thời điểm đó, theo báo cáo của Washington Post. Được điều chỉnh theo lạm phát, con số này là 438.590 USD.
Nghiên cứu được thực hiện bởi American Values 2024, Super PAC hỗ trợ hoạt động tranh cử của Kennedy, ước tính rằng chi phí vào năm 2024 sẽ lên tới 13 triệu USD, chỉ được bù đắp bằng nỗ lực đáng kể của những người tình nguyện. Sáu mươi phần trăm số chữ ký và chi phí đến từ năm tiểu bang thách thức nhất bao gồm California, Florida, New York, North Carolina và Texas. Đây là một nỗ lực chưa từng có nhưng là một thử thách thú vị.
Chi phí thu thập và xác minh chữ ký ở California và Texas ước tính khoảng 2 triệu USD ở mỗi tiểu bang. Chi phí ước tính ở Arizona là 500.000 USD, trong khi ở Bắc Carolina dự kiến chiến dịch tranh cử của Kennedy sẽ tiêu tốn 250.000 USD.
Thêm gánh nặng lên các ứng cử viên độc lập đang chạy đua với các đảng truyền thống, các đảng viên Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa có thể sẽ thách thức (khiếu nại) tính hợp lệ của các chữ ký do nhóm của Kennedy thu thập, tìm kiếm ai có địa chỉ không chính xác và các cử tri nào chưa đăng ký bầu cử. Do đó, chiến dịch tranh cử của Kennedy và bất kỳ ứng cử viên nào khác tranh cử với tư cách độc lập sẽ cần thu thập số lượng chữ ký lớn hơn đáng kể so với số lượng mà luật pháp yêu cầu để vượt qua những thách thức này.
Viết trong cuốn “Reform the Kakistocracy”, luật sư và cựu chiến binh Washington William L. Kovacs giải thích cách các cơ quan lập pháp cấp tiểu bang do Đảng Cộng hòa và Đảng Dân chủ kiểm soát “liên tục thay đổi các quy tắc [ghi danh tranh cử] để có lợi cho mình”. Một báo cáo của New York Times từ tháng trước khẳng định rằng phe Tổng thống Biden đặc biệt ngoan cường trong nỗ lực ngăn chặn quyền tiếp cận lá phiếu của các ứng cử viên độc lập và bên thứ ba. Viết trên Kennedy Beacon (của báo Substack), Nikos Biggs-Chiropolos giải thích rằng “Các phương pháp thao túng của Đảng Dân chủ bao gồm nộp đơn kiện để ngăn cản các ứng cử viên bên thứ ba xuất hiện trên lá phiếu trong các cuộc bầu cử và thay đổi luật ở các tiểu bang do Đảng Dân chủ kiểm soát để giảm khả năng hội đủ điều kiện của ứng cử viên ngay từ đầu”.
Ngay cả đối với những người đã quen với môi trường chính trị phân cực cao, mức độ thù hận công khai đối với các ứng cử viên độc lập và bên thứ ba là điều đáng kinh ngạc. Nếu các đảng viên Đảng Dân chủ đặc biệt quan tâm đến việc củng cố nền dân chủ như họ tuyên bố, thì họ sẽ hoan nghênh ý kiến đa dạng hơn là sử dụng mọi biện pháp theo ý mình để ngăn cản những ý kiến này được trình bày trước cử tri.
Hệ thống này cần được đơn giản hóa và do đó được dân chủ hóa theo cách cung cấp con đường tiếp cận lá phiếu đơn giản cho các ứng cử viên độc lập. Dân chủ thực sự có nghĩa là không nên có những rào cản vô lý đối với việc tiếp cận lá phiếu. Một hệ thống công bằng và minh bạch sẽ làm cho quá trình ghi tên ứng cử viên vào lá phiếu cũng đơn giản như đăng ký bỏ phiếu.
Tổng thống Kennedy đã nói: “Chúng ta chọn lên Mặt trăng trong thập kỷ này hay làm những việc khác, không phải vì những việc này dễ mà vì chúng khó”. Việc tranh cử với tư cách một ứng cử viên độc lập chắc chắn khó hơn việc tranh cử với sự hậu thuẫn của một đảng nổi tiếng. Nhưng giống như một tia sáng mặt trăng, nó đòi hỏi sự cống hiến hết mình của những người tin rằng lá phiếu là niềm hy vọng tốt nhất cuối cùng để định hình thế giới của chúng ta theo hướng vừa hòa bình vừa sâu sắc.
https://www.realclearpolitics.com/articles/2024/01/31/independents_plan_to_scale_a_mountain_on_road_to_white_house__150408.html
NVV dịch
LỜI BÀN: Các đảng truyền thống chỉ ác cảm với các ứng cử viên độc lập tách ra từ đảng mình (ví sợ bị chia phiếu), nhưng rất ưu ái các ứng cử viên độc lập tách ra từ đảng đối lâp (vì bên kia bị chia phiếu).
(Adam Garrie, RealClear Politics, 31/1/2024)
Dù họ sống ở bang đỏ hay bang xanh, hầu hết người Mỹ đều mong muốn thay đổi. Theo một cuộc thăm dò gần đây của Gallup, cả hai đảng truyền thống đều không được đa số người Mỹ ưa thích. Trong môi trường như vậy, không có gì ngạc nhiên khi Robert F. Kennedy Jr. quyết định tranh cử với tư cách ứng cử viên độc lập.
Trong khi Kennedy đang nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ trên khắp đất nước thì con đường tới Washington vẫn đầy rẫy những trở ngại không đáng có đối với các ứng cử viên độc lập. Để có tên trên lá phiếu ở tất cả 50 tiểu bang, một ứng cử viên độc lập phải tuân thủ 50 bộ quy định ghi danh trên lá phiếu. Bởi vì việc này được quy định bởi các cơ quan lập pháp của từng tiểu bang, nên hai đảng truyền thống được có vị trí độc đáo chống lại các ứng cử viên độc lập.
Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa đương nhiên được hưởng lợi từ việc gây khó khăn cho đối thủ trong việc ghi danh trên lá phiếu và do đó cố gắng xây dựng những bức tường giữa các ứng cử viên độc lập và lá phiếu. Trong khi các đảng viên Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa tham gia vào các cuộc tranh luận sơ bộ trên sân khấu, các ứng cử viên độc lập buộc phải tiến hành những cuộc đấu tranh đắt giá để tồn tại về chính trị trước khi được trao cơ hội có ý nghĩa để đưa chính sách của họ ra trước cử tri.
Ballot Access News cung cấp một biểu đồ nêu chi tiết các yêu cầu khác nhau của tiểu bang đối với các ứng cử viên độc lập, những người phải thu thập chữ ký từ các cử tri đã ghi danh để có tên trên lá phiếu ở mỗi tiểu bang. California và Texas yêu cầu số lượng chữ ký lớn nhất lần lượt là 219.403 và 145.040. California gây khó khăn cho thu thập chữ ký, chỉ được thực hiện sau ngày 26 tháng 4, và tất cả các chữ ký phải được gửi trước ngày 9 tháng 8. Cơ hội thu thập chữ ký của New York thậm chí còn hẹp hơn, với ngày bắt đầu là ngày 16 tháng 4 và ngày nộp hồ sơ là 28 tháng 5.
Mặc dù sự nhiệt tình là dồi dào dành cho các ứng cử viên độc lập, nhưng các chiến dịch của họ thường phải chịu chi phí cao đáng ngạc nhiên để đảm bảo quyền trên lá phiếu. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống độc lập năm 1992, Ross Perot đã chi 200.000 USD để thu thập 80.000 chữ ký ở tiểu bang New York theo những người ủng hộ ông vào thời điểm đó, theo báo cáo của Washington Post. Được điều chỉnh theo lạm phát, con số này là 438.590 USD.
Nghiên cứu được thực hiện bởi American Values 2024, Super PAC hỗ trợ hoạt động tranh cử của Kennedy, ước tính rằng chi phí vào năm 2024 sẽ lên tới 13 triệu USD, chỉ được bù đắp bằng nỗ lực đáng kể của những người tình nguyện. Sáu mươi phần trăm số chữ ký và chi phí đến từ năm tiểu bang thách thức nhất bao gồm California, Florida, New York, North Carolina và Texas. Đây là một nỗ lực chưa từng có nhưng là một thử thách thú vị.
Chi phí thu thập và xác minh chữ ký ở California và Texas ước tính khoảng 2 triệu USD ở mỗi tiểu bang. Chi phí ước tính ở Arizona là 500.000 USD, trong khi ở Bắc Carolina dự kiến chiến dịch tranh cử của Kennedy sẽ tiêu tốn 250.000 USD.
Thêm gánh nặng lên các ứng cử viên độc lập đang chạy đua với các đảng truyền thống, các đảng viên Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa có thể sẽ thách thức (khiếu nại) tính hợp lệ của các chữ ký do nhóm của Kennedy thu thập, tìm kiếm ai có địa chỉ không chính xác và các cử tri nào chưa đăng ký bầu cử. Do đó, chiến dịch tranh cử của Kennedy và bất kỳ ứng cử viên nào khác tranh cử với tư cách độc lập sẽ cần thu thập số lượng chữ ký lớn hơn đáng kể so với số lượng mà luật pháp yêu cầu để vượt qua những thách thức này.
Viết trong cuốn “Reform the Kakistocracy”, luật sư và cựu chiến binh Washington William L. Kovacs giải thích cách các cơ quan lập pháp cấp tiểu bang do Đảng Cộng hòa và Đảng Dân chủ kiểm soát “liên tục thay đổi các quy tắc [ghi danh tranh cử] để có lợi cho mình”. Một báo cáo của New York Times từ tháng trước khẳng định rằng phe Tổng thống Biden đặc biệt ngoan cường trong nỗ lực ngăn chặn quyền tiếp cận lá phiếu của các ứng cử viên độc lập và bên thứ ba. Viết trên Kennedy Beacon (của báo Substack), Nikos Biggs-Chiropolos giải thích rằng “Các phương pháp thao túng của Đảng Dân chủ bao gồm nộp đơn kiện để ngăn cản các ứng cử viên bên thứ ba xuất hiện trên lá phiếu trong các cuộc bầu cử và thay đổi luật ở các tiểu bang do Đảng Dân chủ kiểm soát để giảm khả năng hội đủ điều kiện của ứng cử viên ngay từ đầu”.
Ngay cả đối với những người đã quen với môi trường chính trị phân cực cao, mức độ thù hận công khai đối với các ứng cử viên độc lập và bên thứ ba là điều đáng kinh ngạc. Nếu các đảng viên Đảng Dân chủ đặc biệt quan tâm đến việc củng cố nền dân chủ như họ tuyên bố, thì họ sẽ hoan nghênh ý kiến đa dạng hơn là sử dụng mọi biện pháp theo ý mình để ngăn cản những ý kiến này được trình bày trước cử tri.
Hệ thống này cần được đơn giản hóa và do đó được dân chủ hóa theo cách cung cấp con đường tiếp cận lá phiếu đơn giản cho các ứng cử viên độc lập. Dân chủ thực sự có nghĩa là không nên có những rào cản vô lý đối với việc tiếp cận lá phiếu. Một hệ thống công bằng và minh bạch sẽ làm cho quá trình ghi tên ứng cử viên vào lá phiếu cũng đơn giản như đăng ký bỏ phiếu.
Tổng thống Kennedy đã nói: “Chúng ta chọn lên Mặt trăng trong thập kỷ này hay làm những việc khác, không phải vì những việc này dễ mà vì chúng khó”. Việc tranh cử với tư cách một ứng cử viên độc lập chắc chắn khó hơn việc tranh cử với sự hậu thuẫn của một đảng nổi tiếng. Nhưng giống như một tia sáng mặt trăng, nó đòi hỏi sự cống hiến hết mình của những người tin rằng lá phiếu là niềm hy vọng tốt nhất cuối cùng để định hình thế giới của chúng ta theo hướng vừa hòa bình vừa sâu sắc.
https://www.realclearpolitics.com/articles/2024/01/31/independents_plan_to_scale_a_mountain_on_road_to_white_house__150408.html
NVV dịch
LỜI BÀN: Các đảng truyền thống chỉ ác cảm với các ứng cử viên độc lập tách ra từ đảng mình (ví sợ bị chia phiếu), nhưng rất ưu ái các ứng cử viên độc lập tách ra từ đảng đối lâp (vì bên kia bị chia phiếu).