2025-08-19
Chủ nghĩa xã hội có phổ biến như giới truyền thông nghĩ không?
(David Harsanyi, Washington Examiner, 19/8/2025)
Những người theo chủ nghĩa "xã hội chủ nghĩa dân chủ" đã được các phóng viên và biên tập viên của các hãng truyền thông lâu đời đối xử như thần tượng tuổi teen trong nhiều năm. Mối tình mới nhất của họ là ứng cử viên thị trưởng thành phố New York theo chủ nghĩa Marx và ủng hộ thánh chiến Zohran Mamdani .
Trong bài viết trang bìa dài 4.500 từ về ứng cử viên, "Ý nghĩa của Zohran Mamdani", tạp chí Time đã vẽ nên một bức tranh biếm họa về một người có thiện chí, chân thành và không quá cực đoan. Tạp chí Time gọi ông là "một nhà tư tưởng quan tâm đến các giải pháp sáng tạo". Chắc chắn, Mamdani có thể ủng hộ luận điệu diệt chủng, nhưng cộng đồng Do Thái sẽ rất vui khi biết rằng ông "thường nói về vấn đề bài Do Thái và nhu cầu tài trợ chống tội phạm thù hận".
Liệu Mamdani, như nhiều người vẫn nghĩ, có phải là một tài năng thế hệ mà chiến dịch của ông ta nên được đảng Dân chủ trên toàn quốc noi theo ? Đối với tôi, thật khó để thấy được nhiều “ý nghĩa” trong những lời lẽ sáo rỗng mà ông ta đưa ra. “Tôi nghĩ điều quan trọng nhất,” ứng cử viên này, giống như hầu hết những người theo chủ nghĩa xã hội, xuất thân từ một gia đình đặc quyền, lưu ý, “là mọi người nhìn thấy bản thân và những khó khăn của họ trong chiến dịch của ông.” Những điều sâu sắc. “Những giải pháp sáng tạo” của ông ta bao gồm những ý tưởng mới mẻ như kiểm soát tiền thuê nhà, một chính sách mà cá nhân Mamdani được hưởng lợi, được thiết lập vào năm 1943.
Trong khi các nhà báo vô cùng ấn tượng, sự thật là Mamdani đang tranh cử tại một thành phố cực tả, đối đầu với một nhóm Dân chủ tham nhũng, khó ưa và đã hết thời. Giống như Dân biểu Alexandra Ocasio-Cortez (Dân chủ-New York), danh tiếng của ông được thúc đẩy bởi chủ nghĩa cấp tiến và tuổi trẻ. Cả hai đều chưa thông qua được một dự luật quan trọng nào, chưa đưa ra được ý tưởng mới, chứ đừng nói đến giải pháp, hay có một bài phát biểu đáng nhớ.
Dù sao đi nữa, như một người bình luận đã chỉ ra, Thành phố New York đã là một thành phố “xã hội chủ nghĩa”, với 40% cư dân sống trong các căn hộ có giá thuê được kiểm soát, 600.000 người làm việc cho thành phố và 600.000 người khác làm việc cho các nhóm phi lợi nhuận phần lớn được chính phủ tài trợ.
Bạn có thể nhớ lại chiếc váy thanh lịch mà Ocasio-Cortez đã mặc với khẩu hiệu "Đánh thuế người giàu" được viết trên đó tại Met Gala 2021, nơi các khách mời do Anna Wintour của Vogue lựa chọn đã chi khoảng 35.000 đô la một người để giao lưu với những người giàu có và nổi tiếng tại Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan. Vâng, 1% người giàu nhất chi trả khoảng 48% hóa đơn của Thành phố New York và 0,01% trả gần 31%. 1% người giàu nhất của New York phải trả mức thuế cao nhất kết hợp là 52%, cao nhất cả nước. 10% người có thu nhập cao nhất đã trả khoảng hai phần ba doanh thu thuế lợi tức của thành phố. Năm 2023, 41% thuế được trả bởi các triệu phú, chiếm khoảng 4% dân số.
Về mặt kỹ thuật, chủ nghĩa xã hội đòi hỏi nhà nước kiểm soát các phương tiện sản xuất và phân phối. Mặt khác, "chủ nghĩa xã hội của đảng Dân chủ" đòi hỏi giới trẻ phải yêu cầu người khác trả tiền cho tất cả những lợi ích của hệ thống kinh tế thị trường mà họ giả vờ căm ghét.
Và không còn nghi ngờ gì nữa, "chủ nghĩa xã hội" đang ngày càng phổ biến và được bình thường hóa, đặc biệt là trong giới trẻ. Một cuộc thăm dò gần đây của Viện Cato và YouGov cho thấy mặc dù 59% người Mỹ vẫn có quan điểm tích cực về chủ nghĩa tư bản (41% không tích cực), nhưng 62% người trong độ tuổi từ 18 đến 29 lại có "quan điểm tích cực" về chủ nghĩa xã hội. Hơn nữa, hơn một phần ba giới trẻ có quan điểm tích cực về chủ nghĩa cộng sản. Liệu họ có thực sự hiểu rằng 100 triệu người đã chết trong quá trình cố gắng biến nó thành hiện thực? Có lẽ vậy.
Sự thật là chúng ta thậm chí còn chưa có sự hiểu biết chung về chủ nghĩa xã hội. Thống đốc Tim Walz (Đảng Dân chủ-MN) định nghĩa chủ nghĩa xã hội là “tình làng nghĩa xóm”. Định nghĩa của Google AI về chủ nghĩa xã hội là sự kiểm soát sản xuất của “toàn thể cộng đồng”, một cách nói hoa mỹ cho việc nhà nước dùng vũ lực để tước đoạt tài sản của bạn. Thậm chí, theo trí tuệ nhân tạo, còn có một chủ nghĩa xã hội “dựa trên thị trường”.
Trong khi đó, thế hệ trẻ đầy oán giận tự thuyết phục mình rằng họ đang sống trong thời đại tồi tệ nhất từng xảy ra với loài người. “Những người cùng độ tuổi với chúng ta chưa bao giờ được chứng kiến sự thịnh vượng của nước Mỹ trong cuộc sống trưởng thành — đó là lý do tại sao rất nhiều thế hệ millennials đang ủng hộ chủ nghĩa xã hội dân chủ”, đó là lời Charlotte Alter, nhà văn tốt nghiệp Harvard, từng viết trong bài bìa tạp chí Time với tiêu đề “'Thay đổi gần hơn chúng ta nghĩ'”. Bên trong sự trỗi dậy bất ngờ của Alexandria Ocasio-Cortez.
George Will gần đây đã lập luận rằng chiến thắng của Mamdani tại Thành phố New York sẽ có lợi trong việc nhắc nhở cả nước về "nhiều tác hại của chủ nghĩa xã hội". Những tư tưởng tập thể luôn thất bại, nhưng chúng không bao giờ chết. Kể từ quá trình đô thị hóa do thị trường thúc đẩy vào những năm 90, các thành phố ngày càng trở nên tiến bộ và theo đó, đắt đỏ hơn và được quản lý kém. Phe cánh tả sẽ đổ lỗi cho các tập đoàn, tỷ phú, Tổng thống Donald Trump, hoặc Israel. Thượng nghị sĩ Bernie Sanders (I-VT) đã ủng hộ Hugo Chavez vào những năm 2000. Ngay cả sau khi người dân Venezuela bắt đầu tìm kiếm thức ăn như dự đoán, Sanders, một trong những chính trị gia được yêu mến nhất cả nước, vẫn tiếp tục ủng hộ hệ thống cũ. Không phải là chúng ta chưa rút ra được bài học.
Quả thực, chúng ta đã và đang tranh luận về những vấn đề tương tự mãi mãi. Quan niệm sai lầm về tổng bằng không [sự thiệt hại của người này là lợi ích của người khác] cho rằng chủ nghĩa tư bản vốn dĩ xấu xa và gian lận đã ăn sâu vào lương tâm chúng ta qua nhiều thế kỷ. Chúng ta đã thuyết phục hàng triệu người Mỹ rằng một nhóm người giàu có có thể gây ra thảm họa kinh tế vì lợi nhuận, kiểm soát nền kinh tế để làm suy yếu giai cấp công nhân, và đẩy giá hàng hóa lên cao để thu lợi nhuận.
Thật là bi kịch khi Đảng Dân chủ tiếp tục nghiêng về cánh tả trên mọi mặt trận để xoa dịu và xoa dịu tầng lớp hoạt động của họ. Vấn đề không chỉ nằm ở kinh tế. Chủ nghĩa xã hội "dân chủ" hiện đại đi kèm với hàng loạt lập trường không chỉ làm suy yếu chất lượng cuộc sống mà còn xung đột với quan điểm đạo đức của những người bình thường: luận điệu ủng hộ khủng bố, ủng hộ chủ nghĩa bản sắc; ủng hộ tội phạm và nhập cư bất hợp pháp; cơn cuồng loạn chống biến đổi khí hậu; và những lời ngụy biện khoa học xã hội điên rồ về giới tính, chỉ mới bắt đầu. Tôi tự hỏi chủ nghĩa xã hội thực sự phổ biến đến mức nào.
Có lẽ một ngày nào đó quan điểm của chúng ta sẽ thay đổi, nhưng hiện tại, không có bằng chứng thực sự nào cho thấy quan điểm xã hội chủ nghĩa có hiệu quả ở hầu hết mọi nơi. Nó hầu như không có hiệu quả ở các thành phố. Nếu đảng Dân chủ không chia phiếu bầu cho Thị trưởng Thành phố New York Eric Adams và cựu Thống đốc Andrew Cuomo, và có lẽ tìm được một ứng cử viên chưa làm hoen ố bản thân, thì Mamdani có thể sẽ thua.
Trong một cuộc phỏng vấn với tờ Wall Street Journal, cựu thị trưởng Chicago và ứng cử viên tổng thống năm 2028 Rahm Emanuel đã ủng hộ việc phản đối những ý tưởng cực đoan của phe cánh tả, cho rằng đảng Dân chủ nên vận động tranh cử theo những ý tưởng trung dung, chẳng hạn như "xây dựng, xây dựng, xây dựng". Sẽ rất thú vị khi biết đảng Dân chủ sẽ lên kế hoạch thực hiện điều này như thế nào mà không phải đảo ngược cơn cuồng loạn về khí hậu đang làm suy yếu tăng trưởng và lãng phí hàng tỷ đô la vào các kế hoạch năng lượng chưa hoàn thiện.
Nhưng ông ấy có lý. Những người theo đường lối trung dung của Đảng Dân chủ đang sẵn sàng giành chiến thắng ở toàn bộ các bang màu tím như Virginia, cho thấy sức hút rộng rãi hơn nhiều so với Mamdani, người gần như không nhận được bất kỳ sự chú ý nào. Một trong những thống đốc được yêu thích nhất nước Mỹ hiện nay là Andy Beshear của Kentucky, một đảng viên Dân chủ tại một bang có cơ quan lập pháp do Đảng Cộng hòa kiểm soát mà Trump đã giành chiến thắng với cách biệt hơn 30 điểm. Tại sao ông ấy không phải là con đường phía trước cho Đảng Dân chủ? Các thống đốc khác trong top 10 cũng có quan điểm tương tự, bao gồm Josh Stein của North Carolina và Josh Shapiro của Pennsylvania, cả hai đều ở những bang mà Trump đã giành chiến thắng. Tất cả họ đều có lập trường ôn hòa, thiên tả, không hoàn toàn ủng hộ các quan điểm chống thị trường, chống phương Tây, phân biệt chủng tộc đang thịnh hành ở các thành phố.
Không có trang bìa tạp chí GQ nào dành cho họ.
Đảng Dân chủ đã trở thành đảng của người giàu và người nghèo phụ thuộc, bởi vì người giàu có thể chi trả cho chủ nghĩa xã hội, còn người nghèo chỉ được hưởng lợi một phần nhỏ. California, Illinois, Massachusetts và New York đã chứng kiến dòng di cư ròng đáng kể kể từ năm 1990, trong khi các tiểu bang theo định hướng thị trường với quy định và thuế suất thấp hơn như Florida, Nevada, Bắc Carolina, Nam Carolina, Tennessee và Texas đã chứng kiến sự gia tăng đáng kể số lượng người mới đến. Điều này diễn ra trước khi chủ nghĩa xã hội được triển khai.
Chủ nghĩa xã hội phổ biến đến mức nào? Quá phổ biến. Nhưng không phổ biến như Đảng Dân chủ và truyền thông muốn chúng ta tin. Ít nhất là chưa.
https://www.washingtonexaminer.com/in_focus/3759887/zohran-mamdani-socialism-as-popular-as-media-think/
NVV dịch