2025-08-17  

Các thành phố lớn là bộ mặt của Đảng Dân chủ

(Don Feder, The Washington Times, 17/8/2025)

Ngày xưa, thành phố thật là vui.

Tôi từng thích đi dạo quanh Quận Columbia, tham quan các địa điểm như Tòa nhà Lưu trữ Quốc gia và Đài tưởng niệm Lincoln, những bài hát bằng đá ca ngợi sự vĩ đại của chúng ta.

Mỗi thành phố đều có nét quyến rũ riêng: Trung tâm Rockefeller của New York, Chợ Pike Place của Seattle và bến tầu Fisherman’s Wharf ở San Francisco.

Giờ đây, cần một tâm hồn can đảm để đến thăm những thành phố từng là niềm tự hào của nước Mỹ mà không cần một người hộ tống vũ trang.

Những bài hát được viết về các thành phố của chúng ta vào thời hoàng kim: “New York, New York — Thật là một thị trấn tuyệt vời”, “Chicago, Chicago!” và “I Left My Heart in San Francisco”. Ngày nay, bạn cũng có thể để lại ví và xe ở đó.

Các thành phố của chúng ta đã trở thành bộ mặt của Đảng Dân chủ, giống như sinh vật trong phim “Alien” vào một ngày tóc tai bù xù.

Mặc dù chúng là những thất bại rõ ràng, nhưng các thành phố lại quyết định chính trị của nhiều tiểu bang.

Nếu không có năm thị trấn và một vài quận ở phía bắc, tiểu bang New York sẽ hoàn toàn là đảng Cộng hòa. Nếu không có Los Angeles, San Diego và San Francisco, California vẫn sẽ là kiểu tiểu bang đã hai lần bầu Ronald Reagan làm thống đốc.

Năm 1800, Thomas Jefferson — trớ trêu thay, người sáng lập Đảng Dân chủ — đã viết: "Tôi coi những thành phố lớn là mầm mống gây hại cho đạo đức, sức khỏe và quyền tự do của con người." Điều đó đã xảy ra trước khi có các khu trại vô gia cư, chợ ma túy ngoài trời, các đám đông phân biệt chủng tộc và các thành phố trú ẩn.

Ngày nay, các thành phố của chúng ta nổi tiếng với thuế phạt, tội phạm tràn lan, nghèo đói cùng cực, trường học thất bại, lãng phí và tham nhũng. Từ năm 2013 đến năm 2023, thuế bất động sản thương mại của Chicago đã tăng vọt 93%.

Ứng cử viên thị trưởng New York Zohran Mamdani — với dịch vụ xe buýt miễn phí, dịch vụ chăm sóc trẻ em và các chợ  miễn phí của thành phố — chỉ đơn thuần là bước đi hợp lý tiếp theo trong quá trình tản quyền của nước Mỹ đô thị.

Tội phạm là dấu hiệu dễ thấy nhất của sự suy thoái đô thị. Tỷ lệ giết người của Đặc khu này cao gấp năm lần so với Thành phố Mexico. Năm 2024, có 1.026 vụ tấn công bằng vũ khí nguy hiểm tại thủ đô nước ta. Điều này xảy ra sau khi các quan chức gian lận sổ sách để làm cho tỷ lệ tội phạm có vẻ thấp hơn.

Trên toàn quốc, nạn trộm cắp vặt đã tăng 54% vào năm 2021. Cựu Thị trưởng Chicago Lori Lightfoot đổ lỗi cho các chủ cửa hàng vì không khóa chặt hàng hóa cao cấp, điều này cũng giống như đổ lỗi cho nạn nhân hiếp dâm vì họ dễ bị tổn thương.

Một số thị trưởng đáng bị lên án. Thị trưởng Chicago Brandon Johnson đổ lỗi cho tội phạm vị thành niên là do "cảm giác tuyệt vọng". Thị trưởng Los Angeles Karen Bass đã lang thang ở Ghana trong khi L.A. đang bốc cháy.

Đối với các thành phố lớn, giải pháp tiêu chuẩn cho bất kỳ vấn đề nào là vung tiền vào đó.

Trung bình mỗi đêm vào năm 2024, có 771.450 người vô gia cư tại Hoa Kỳ. San Francisco chi 1 tỷ đô la hàng năm cho dân số vô gia cư, con số này đã tăng 32% kể từ năm 2010.

Vấn đề vô gia cư kéo theo tội phạm, nghiện ngập, bệnh tật và bệnh tâm thần. Hai phần ba số người vô gia cư là người nghiện ngập hoặc nghiện rượu. Đường phố thành phố đã bị biến thành nhà vệ sinh. San Francisco phổ biến bản đồ để giúp người đi bộ định hướng giữa những đống phân người.

Những thành phố từng giáo dục nhiều thế hệ người nhập cư giờ đây trở thành những lò đào tạo mù chữ. Năm 2020, Sở Giáo dục Illinois ước tính cứ 10 trường học ở Chicago thì chỉ có 1 trường có học sinh đọc hoặc làm toán đúng trình độ.

Các thành phố xanh đã thúc đẩy làn sóng di cư đô thị. Từ năm 2020 đến năm 2022, hơn 2 triệu người đã rời bỏ 10 thành phố lớn nhất của chúng ta.

Chỉ có một trong 15 thành phố lớn nhất của chúng ta có thị trưởng là đảng viên Cộng hòa. Windy City (Chicago) đã bầu ra thị trưởng Cộng hòa cuối cùng vào năm 1927.

Nhiều đảng viên Dân chủ nổi tiếng đã phát biểu trong chính trường thành phố, sau đó lại tiếp tục phá hoại những thứ khác. Cựu Phó Tổng thống Kamala Harris từng là Biện lý Quận San Francisco. Thống đốc California Gavin Newsom từng là thị trưởng. Cựu Bộ trưởng Giao thông Pete Buttigieg từng là thị trưởng của South Bend, Indiana.

Làm thế nào mà các thành phố lớn lại trở thành những đồn điền phúc lợi xã hội tự do?

Cỗ máy đô thị là một phát minh của Đảng Dân chủ do Boss Tweed khởi xướng. Khi những người dân thành thị có năng suất rời đến các tiểu bang đỏ, những người ở lại ngày càng trở nên nghèo đói và dễ bị thao túng.

Tiền bố thí luôn có sức hấp dẫn đặc biệt đối với cử tri thành phố lớn, đó là lý do tại sao ông Mamdani lại có vị thế trong các cuộc thăm dò.

Sau một loạt vụ giết người và tấn công gây chấn động, Tổng thống Trump đã triển khai 800 lính Vệ binh Quốc gia đến Quận DC vào tuần trước. Đảng Dân chủ đang ca thán về "chế độ độc tài" của Trump như thể điều đầu tiên Adolf Hitler làm khi lên nắm quyền là ngăn chặn các vụ cướp xe ở Berlin.

Người đứng đầu Công đoàn Cảnh sát D.C., người thừa nhận "tội phạm đang ngoài tầm kiểm soát", ủng hộ tổng thống.

Ông Trump đã dành phần lớn sự nghiệp của mình để kinh doanh tại thành phố lớn nhất và bận rộn nhất nước Mỹ. (Trump Tower không nằm ở Tupelo, Mississippi.) Nếu có ai đó đủ khả năng mang lại sự tỉnh táo cho nước Mỹ đô thị, thì đó chính là vị tổng thống thứ 47 của Hoa Kỳ.

https://www.washingtontimes.com/news/2025/aug/17/big-cities-face-democratic-party/
 

NVV dịch