2025-08-04
Bốn lời nói dối đã lật đổ chính quyền Biden
(Peter Laffin, Washington Examiner, 4/8/2025)
Trong gần một thập kỷ, giới tinh hoa của Đảng Dân chủ, những người Cộng hòa Never Trump và những nhân vật truyền thông kỳ cựu đã cảnh báo rằng "những bức tường đang khép lại" đối với Tổng thống Donald Trump .
Tuy nhiên, bảy tháng sau nhiệm kỳ thứ hai của Trump, giới cầm quyền đó, bị từ chối vào năm 2024, bị các mạng lưới gạt ra và bị vạch trần bởi các vụ bê bối, đang đứng bên bờ vực sụp đổ.
Tuần trước, hai trụ cột của cơ quan này đã phải chịu đòn chí mạng: Quốc hội đã cắt ngân sách cho Tập đoàn Phát thanh Công cộng, cắt giảm 1.500 đài Phát thanh Công cộng Quốc gia và Dịch vụ Phát thanh Công cộng, trong khi CBS lên kế hoạch hủy bỏ chương trình The Late Show của Stephen Colbert do lượng người xem và doanh thu giảm.
Và như một minh chứng hoàn hảo cho sự suy thoái này, chương trình The Late Show đã mời cựu Phó Tổng thống Kamala Harris đến trò chuyện nhạt nhẽo về cuốn sách mới của bà vào tuần trước. Màn trình diễn của họ phản ánh sự phai nhạt của một thế lực đang bám víu vào tàn dư mờ nhạt của thời kỳ hoàng kim trước đây.
Sự suy thoái rõ rệt này là đỉnh điểm của nhiều năm xói mòn lòng tin của công chúng. Trong nhiều thập kỷ, một chuỗi những lời bịa đặt và dối trá đã làm xói mòn một cách có hệ thống uy tín của giới tinh hoa và đẩy họ đến bờ vực sụp đổ. Mặc dù có vô số ví dụ có thể được trích dẫn, bốn câu chuyện cụ thể nổi bật với tác động sâu sắc của chúng trong việc đẩy nhanh sự sụp đổ của giới bảo thủ.
1. Vũ khí hủy diệt hàng loạt ở Iraq
Chiến tranh Iraq năm 2003 được quảng bá như một cuộc tấn công phủ đầu nhằm bảo vệ Hoa Kỳ khỏi vũ khí hủy diệt hàng loạt được cho là của Tổng thống Iraq Saddam Hussein. Các quan chức chính quyền Bush, những người sau này trở thành nền tảng của phong trào "Never Trump", và các nhân vật truyền thông chính thống đã tung lời nói dối này vào công chúng vẫn còn bàng hoàng sau vụ 11/9.
Vào tháng 8 năm 2002, Phó Tổng thống Dick Cheney tuyên bố rằng "không còn nghi ngờ gì nữa rằng Saddam Hussein hiện đang sở hữu vũ khí hủy diệt hàng loạt". Cùng tháng đó, cố vấn an ninh quốc gia Condoleezza Rice đã cảnh báo trên CNN, "Chúng tôi không muốn bằng chứng rõ ràng trở thành đám mây hình nấm". Nhà báo Judith Miller của tờ New York Times đã đưa tin, trích dẫn các quan chức giấu tên, rằng Iraq đang mua các ống nhôm để làm giàu uranium, một bước quan trọng hướng tới vũ khí hạt nhân.
Sau đó, vào tháng 2 năm 2003, Ngoại trưởng Colin Powell, người hùng được kính trọng của Chiến dịch Bão táp Sa mạc, đã nói với Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc rằng Iraq đang có các chương trình vũ khí hóa học và sinh học, rằng nước này đang theo đuổi vũ khí hạt nhân và rằng Iraq có quan hệ với al Qaeda.
Tuy nhiên, các thanh tra viên của Liên Hợp Quốc, do Hans Blix dẫn đầu, không tìm thấy WMD nào vào năm 2002 hoặc 2003, và báo cáo năm 2004 của Nhóm khảo sát Iraq xác nhận các chương trình WMD của Iraq đã kết thúc vào năm 1991. Bush và các đồng minh của ông đã cố gắng chuyển hướng lý lẽ của cuộc chiến khỏi mục đích tự vệ phủ đầu sang vấn đề "mở rộng dân chủ", nhưng mọi thẩm quyền đạo đức đã bị mất đi cùng với lời nói dối về WMD.
Nhiều năm sau, ứng cử viên Trump đã sử dụng lời nói dối này để giải thoát đảng Cộng hòa khỏi sự kìm kẹp của giới cầm quyền.
"Cuộc chiến là một sai lầm lớn, nghiêm trọng," ông nói trên sân khấu tranh luận ở Nam Carolina. "Chúng ta đã tiêu tốn 2 nghìn tỷ đô la, hàng ngàn sinh mạng. Lẽ ra chúng ta không bao giờ nên ở Iraq. Họ đã nói dối. Họ nói rằng có vũ khí hủy diệt hàng loạt, nhưng thực tế là không có, và họ biết là không có."
2. Sự thông đồng với Nga
Lời nói dối rằng Nga thông đồng với chiến dịch tranh cử của Trump để can thiệp vào cuộc bầu cử tổng thống năm 2016 đã thống trị tin tức quốc gia trong ba năm đầu nhiệm kỳ tổng thống của Trump. Và bất chấp kết luận của báo cáo Mueller rằng "không chứng minh được các thành viên của Chiến dịch tranh cử của Trump đã thông đồng hay phối hợp với chính phủ Nga", và lời chỉ trích gay gắt của báo cáo Durham sau đó đối với việc FBI khởi xướng cuộc điều tra, giới cầm quyền vẫn bám vào câu chuyện sai sự thật, sử dụng nó để làm suy yếu tính chính danh của chính quyền và phá vỡ khả năng điều hành của nó.
Hôm nay, cuối cùng chúng ta cũng bắt đầu vạch trần những âm mưu mờ ám đã cho phép trò lừa bịp này lan truyền. Trong những tuần gần đây, các tài liệu mới được Giám đốc Tình báo Quốc gia Tulsi Gabbard công bố đã nêu chi tiết những nỗ lực của chính quyền Obama nhằm thao túng và tạo ra bằng chứng để hạ bệ Trump, vị tổng thống mới đắc cử.
Bất kể có quan chức nào bị đưa ra xét xử hay không — Giám đốc CIA John Ratcliffe hôm Chủ nhật cho biết cựu Giám đốc CIA John Brennan, cựu Giám đốc FBI James Comey, và cựu Ngoại trưởng Hillary Clinton có thể phải đối mặt với các cáo buộc liên quan — vụ lừa đảo thông đồng với Nga đã làm giảm nghiêm trọng niềm tin của công chúng vào giới cầm quyền, đặc biệt là vào giới truyền thông. Cuộc thăm dò mới nhất của Gallup cho thấy niềm tin vào truyền thông đại chúng đã giảm mạnh trong số những người Cộng hòa và độc lập vào thời điểm báo cáo Mueller được công bố, kéo mức độ tin tưởng chung vào truyền thông xuống mức thấp kỷ lục.
3. Những thông tin sai lệch về COVID-19
Các chính trị gia và nhà báo thuộc giới cầm quyền đã đạt đến mức độ gian dối mới trong đại dịch COVID-19. Tiến sĩ Anthony Fauci, người trở thành lãnh đạo trên thực tế của giới cầm quyền trong thời kỳ này, đã dựng nên một chiến dịch thao túng công chúng với tư cách là giám đốc Viện Dị ứng và Bệnh Truyền nhiễm Quốc gia.
Những hành vi sai trái của ông bao gồm việc nói "những lời nói dối cao quý", chẳng hạn như vào tháng 3 năm 2020 khi ông đảm bảo với mọi người rằng việc đeo khẩu trang là vô ích, nhưng rồi lại thay đổi quan điểm một tháng sau đó. Lý do cho sự thay đổi này là gì? Vào thời điểm đó, Fauci nói rằng đó là do khoa học đang phát triển. Nhưng một năm sau, ông thừa nhận đã khuyến cáo không nên đeo khẩu trang vì tình trạng thiếu hụt khẩu trang trong đội ngũ nhân viên y tế.
Tương tự, ông ta cũng nói dối về tỷ lệ phần trăm dân số cần được tiêm vắc-xin để đạt được miễn dịch cộng đồng. "Khi các cuộc thăm dò cho thấy chỉ khoảng một nửa người Mỹ sẽ tiêm vắc-xin, tôi đã nói rằng miễn dịch cộng đồng sẽ đạt 70% đến 75%", ông nói. "Sau đó, khi các cuộc khảo sát mới hơn cho thấy 60% hoặc hơn sẽ tiêm, tôi nghĩ, 'Mình có thể đẩy tỷ lệ này lên một chút,' nên tôi đã tăng lên 80, 85."
Nhưng lời nói dối lớn nhất của Fauci là dàn dựng một vụ che đậy nguồn gốc COVID-19, có thể là để che giấu vai trò của ông ta trong việc tài trợ cho nghiên cứu tại phòng thí nghiệm Vũ Hán. Các email bị phát hiện giữa Fauci và Tiến sĩ Francis Collins, cựu giám đốc Viện Y tế Quốc gia, đã tiết lộ một âm mưu nhằm thúc đẩy thuyết nguồn gốc tự nhiên và bác bỏ giả thuyết rò rỉ phòng thí nghiệm mặc dù thiếu bằng chứng. Họ đã đặt hàng một bài báo với mục đích này, "Nguồn gốc gần nhất của SARS-CoV-2", sau đó được xuất bản trên tạp chí Nature Medicine, biên tập bài báo một cách bí mật, và sau đó trích dẫn nó tại một cuộc họp báo như thể đó là bằng chứng độc lập.
Sau đó, người ta tiết lộ rằng một trong những tác giả chính của bài báo, Tiến sĩ Kristian Anderson, đã nhận được khoản tài trợ 8,9 triệu đô la từ NIAID của Fauci ngay sau đó.
Truyền thông chính thống, với sự hợp tác của các công ty mạng xã hội, đã chế giễu những người ủng hộ thuyết rò rỉ phòng thí nghiệm. Phóng viên Apoorva Mandavilli của tờ New York Times chuyên viết về COVID-19 đã đăng bài rằng thuyết rò rỉ phòng thí nghiệm COVID-19 có "nguồn gốc phân biệt chủng tộc". Ngày nay, đây là lời giải thích được chấp nhận về COVID-19 bởi FBI, CIA và "Phòng Z" tinh nhuệ của Bộ Năng lượng.
Nhiều lời nói dối về COVID-19 đã làm xói mòn niềm tin của công chúng vào các thể chế chính phủ, đặc biệt là trong lĩnh vực y tế công cộng, trong thời kỳ khủng hoảng. Vai trò của giới chính trị và truyền thông trong việc duy trì những thông tin sai lệch về COVID-19 đã gây ra sự hoài nghi lan rộng, khiến những nỗ lực trong tương lai nhằm giải quyết các thách thức quốc gia trở nên khó khăn hơn đáng kể.
4. Sự che đậy nhận thức của Biden
Cuộc tranh luận gần đây nhất trong bốn cuộc tranh luận đã gây chấn động trước mắt cả nước tại cuộc tranh luận tổng thống đầu tiên vào mùa hè năm ngoái, khi nhà lãnh đạo của thế giới tự do xuất hiện tại cuộc tranh luận với vẻ yếu ớt và bối rối đến mức đáng báo động.
Trong những tháng trước cuộc tranh luận tai tiếng này, các chính trị gia và truyền thông đã chỉ trích những video quay cảnh Tổng thống Joe Biden đi lang thang, bắt tay không trung và thể hiện các hành vi suy giảm nhận thức khác là "đồ giả rẻ tiền".
Nhà phân tích truyền thông chính của CNN, Brian Stelter, giải thích rằng các video của Biden được thiết kế "để lừa mọi người tin vào điều hoàn toàn sai sự thật" và rằng chúng "chỉ là những video bị bóp méo, lệch lạc, bị cắt xén theo những cách nhất định, được dàn dựng theo những cách nhất định. Đó là những gì chúng ta đang thấy."
Trớ trêu thay, đồng nghiệp của Stelter tại CNN là Jake Tapper, từ lâu được coi là biểu tượng của báo chí chính thống, đã viết cuốn sách định nghĩa về vụ che đậy này, nêu chi tiết cách nhóm thân cận của Biden che giấu sự suy yếu của ông trước công chúng và cách các nhà báo truyền thông lâu đời hành động vì lòng trung thành với đảng phái và nỗi sợ bị từ chối quyền tiếp cận (vớii chính quyền).
Cuốn sách được coi là một cơn địa chấn chính trị trong khu vực nội đô Washington, nhưng đối với công chúng nói chung, nó chỉ xác nhận những nghi ngờ bấy lâu về khả năng đảm nhiệm chức tổng thống của Biden. Và cùng với sự xác nhận đó là hàng loạt câu hỏi khó trả lời. Ví dụ, ai là người điều hành đất nước trong chính quyền Biden? Và mức độ hợp tác giữa Tòa Bạch Ốc và giới truyền thông chính thống để giữ bí mật về sức khỏe của Biden chính xác là như thế nào?
Chúng ta mới chỉ bắt đầu tìm hiểu câu trả lời cho những câu hỏi này, và với mỗi tiết lộ mới, công chúng lại được nhắc nhở về sự kiêu ngạo và độc ác của tầng lớp tinh hoa.
Giới cầm quyền cố gắng tô vẽ sự sụp đổ của mình như một hệ quả phụ của sự trỗi dậy của Trump, mà họ tự coi mình là "phe kháng cự". Nhưng điều ngược lại có lẽ đúng hơn. Trump đã đứng lên chống lại những lời dối trá của giới cầm quyền. Phong trào "Đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại" của ông chính là sự phản kháng lại những hành vi sai trái của họ. Hãy để nó cảnh báo các giới cầm quyền tương lai: Sự thật, chứ không phải sự lừa dối, mới xây dựng nên quyền lực lâu dài.
https://www.washingtonexaminer.com/in_focus/3490071/four-lies-that-toppled-political-establishment/
NVV dịch(Peter Laffin, Washington Examiner, 4/8/2025)
Trong gần một thập kỷ, giới tinh hoa của Đảng Dân chủ, những người Cộng hòa Never Trump và những nhân vật truyền thông kỳ cựu đã cảnh báo rằng "những bức tường đang khép lại" đối với Tổng thống Donald Trump .
Tuy nhiên, bảy tháng sau nhiệm kỳ thứ hai của Trump, giới cầm quyền đó, bị từ chối vào năm 2024, bị các mạng lưới gạt ra và bị vạch trần bởi các vụ bê bối, đang đứng bên bờ vực sụp đổ.
Tuần trước, hai trụ cột của cơ quan này đã phải chịu đòn chí mạng: Quốc hội đã cắt ngân sách cho Tập đoàn Phát thanh Công cộng, cắt giảm 1.500 đài Phát thanh Công cộng Quốc gia và Dịch vụ Phát thanh Công cộng, trong khi CBS lên kế hoạch hủy bỏ chương trình The Late Show của Stephen Colbert do lượng người xem và doanh thu giảm.
Và như một minh chứng hoàn hảo cho sự suy thoái này, chương trình The Late Show đã mời cựu Phó Tổng thống Kamala Harris đến trò chuyện nhạt nhẽo về cuốn sách mới của bà vào tuần trước. Màn trình diễn của họ phản ánh sự phai nhạt của một thế lực đang bám víu vào tàn dư mờ nhạt của thời kỳ hoàng kim trước đây.
Sự suy thoái rõ rệt này là đỉnh điểm của nhiều năm xói mòn lòng tin của công chúng. Trong nhiều thập kỷ, một chuỗi những lời bịa đặt và dối trá đã làm xói mòn một cách có hệ thống uy tín của giới tinh hoa và đẩy họ đến bờ vực sụp đổ. Mặc dù có vô số ví dụ có thể được trích dẫn, bốn câu chuyện cụ thể nổi bật với tác động sâu sắc của chúng trong việc đẩy nhanh sự sụp đổ của giới bảo thủ.
1. Vũ khí hủy diệt hàng loạt ở Iraq
Chiến tranh Iraq năm 2003 được quảng bá như một cuộc tấn công phủ đầu nhằm bảo vệ Hoa Kỳ khỏi vũ khí hủy diệt hàng loạt được cho là của Tổng thống Iraq Saddam Hussein. Các quan chức chính quyền Bush, những người sau này trở thành nền tảng của phong trào "Never Trump", và các nhân vật truyền thông chính thống đã tung lời nói dối này vào công chúng vẫn còn bàng hoàng sau vụ 11/9.
Vào tháng 8 năm 2002, Phó Tổng thống Dick Cheney tuyên bố rằng "không còn nghi ngờ gì nữa rằng Saddam Hussein hiện đang sở hữu vũ khí hủy diệt hàng loạt". Cùng tháng đó, cố vấn an ninh quốc gia Condoleezza Rice đã cảnh báo trên CNN, "Chúng tôi không muốn bằng chứng rõ ràng trở thành đám mây hình nấm". Nhà báo Judith Miller của tờ New York Times đã đưa tin, trích dẫn các quan chức giấu tên, rằng Iraq đang mua các ống nhôm để làm giàu uranium, một bước quan trọng hướng tới vũ khí hạt nhân.
Sau đó, vào tháng 2 năm 2003, Ngoại trưởng Colin Powell, người hùng được kính trọng của Chiến dịch Bão táp Sa mạc, đã nói với Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc rằng Iraq đang có các chương trình vũ khí hóa học và sinh học, rằng nước này đang theo đuổi vũ khí hạt nhân và rằng Iraq có quan hệ với al Qaeda.
Tuy nhiên, các thanh tra viên của Liên Hợp Quốc, do Hans Blix dẫn đầu, không tìm thấy WMD nào vào năm 2002 hoặc 2003, và báo cáo năm 2004 của Nhóm khảo sát Iraq xác nhận các chương trình WMD của Iraq đã kết thúc vào năm 1991. Bush và các đồng minh của ông đã cố gắng chuyển hướng lý lẽ của cuộc chiến khỏi mục đích tự vệ phủ đầu sang vấn đề "mở rộng dân chủ", nhưng mọi thẩm quyền đạo đức đã bị mất đi cùng với lời nói dối về WMD.
Nhiều năm sau, ứng cử viên Trump đã sử dụng lời nói dối này để giải thoát đảng Cộng hòa khỏi sự kìm kẹp của giới cầm quyền.
"Cuộc chiến là một sai lầm lớn, nghiêm trọng," ông nói trên sân khấu tranh luận ở Nam Carolina. "Chúng ta đã tiêu tốn 2 nghìn tỷ đô la, hàng ngàn sinh mạng. Lẽ ra chúng ta không bao giờ nên ở Iraq. Họ đã nói dối. Họ nói rằng có vũ khí hủy diệt hàng loạt, nhưng thực tế là không có, và họ biết là không có."
2. Sự thông đồng với Nga
Lời nói dối rằng Nga thông đồng với chiến dịch tranh cử của Trump để can thiệp vào cuộc bầu cử tổng thống năm 2016 đã thống trị tin tức quốc gia trong ba năm đầu nhiệm kỳ tổng thống của Trump. Và bất chấp kết luận của báo cáo Mueller rằng "không chứng minh được các thành viên của Chiến dịch tranh cử của Trump đã thông đồng hay phối hợp với chính phủ Nga", và lời chỉ trích gay gắt của báo cáo Durham sau đó đối với việc FBI khởi xướng cuộc điều tra, giới cầm quyền vẫn bám vào câu chuyện sai sự thật, sử dụng nó để làm suy yếu tính chính danh của chính quyền và phá vỡ khả năng điều hành của nó.
Hôm nay, cuối cùng chúng ta cũng bắt đầu vạch trần những âm mưu mờ ám đã cho phép trò lừa bịp này lan truyền. Trong những tuần gần đây, các tài liệu mới được Giám đốc Tình báo Quốc gia Tulsi Gabbard công bố đã nêu chi tiết những nỗ lực của chính quyền Obama nhằm thao túng và tạo ra bằng chứng để hạ bệ Trump, vị tổng thống mới đắc cử.
Bất kể có quan chức nào bị đưa ra xét xử hay không — Giám đốc CIA John Ratcliffe hôm Chủ nhật cho biết cựu Giám đốc CIA John Brennan, cựu Giám đốc FBI James Comey, và cựu Ngoại trưởng Hillary Clinton có thể phải đối mặt với các cáo buộc liên quan — vụ lừa đảo thông đồng với Nga đã làm giảm nghiêm trọng niềm tin của công chúng vào giới cầm quyền, đặc biệt là vào giới truyền thông. Cuộc thăm dò mới nhất của Gallup cho thấy niềm tin vào truyền thông đại chúng đã giảm mạnh trong số những người Cộng hòa và độc lập vào thời điểm báo cáo Mueller được công bố, kéo mức độ tin tưởng chung vào truyền thông xuống mức thấp kỷ lục.
3. Những thông tin sai lệch về COVID-19
Các chính trị gia và nhà báo thuộc giới cầm quyền đã đạt đến mức độ gian dối mới trong đại dịch COVID-19. Tiến sĩ Anthony Fauci, người trở thành lãnh đạo trên thực tế của giới cầm quyền trong thời kỳ này, đã dựng nên một chiến dịch thao túng công chúng với tư cách là giám đốc Viện Dị ứng và Bệnh Truyền nhiễm Quốc gia.
Những hành vi sai trái của ông bao gồm việc nói "những lời nói dối cao quý", chẳng hạn như vào tháng 3 năm 2020 khi ông đảm bảo với mọi người rằng việc đeo khẩu trang là vô ích, nhưng rồi lại thay đổi quan điểm một tháng sau đó. Lý do cho sự thay đổi này là gì? Vào thời điểm đó, Fauci nói rằng đó là do khoa học đang phát triển. Nhưng một năm sau, ông thừa nhận đã khuyến cáo không nên đeo khẩu trang vì tình trạng thiếu hụt khẩu trang trong đội ngũ nhân viên y tế.
Tương tự, ông ta cũng nói dối về tỷ lệ phần trăm dân số cần được tiêm vắc-xin để đạt được miễn dịch cộng đồng. "Khi các cuộc thăm dò cho thấy chỉ khoảng một nửa người Mỹ sẽ tiêm vắc-xin, tôi đã nói rằng miễn dịch cộng đồng sẽ đạt 70% đến 75%", ông nói. "Sau đó, khi các cuộc khảo sát mới hơn cho thấy 60% hoặc hơn sẽ tiêm, tôi nghĩ, 'Mình có thể đẩy tỷ lệ này lên một chút,' nên tôi đã tăng lên 80, 85."
Nhưng lời nói dối lớn nhất của Fauci là dàn dựng một vụ che đậy nguồn gốc COVID-19, có thể là để che giấu vai trò của ông ta trong việc tài trợ cho nghiên cứu tại phòng thí nghiệm Vũ Hán. Các email bị phát hiện giữa Fauci và Tiến sĩ Francis Collins, cựu giám đốc Viện Y tế Quốc gia, đã tiết lộ một âm mưu nhằm thúc đẩy thuyết nguồn gốc tự nhiên và bác bỏ giả thuyết rò rỉ phòng thí nghiệm mặc dù thiếu bằng chứng. Họ đã đặt hàng một bài báo với mục đích này, "Nguồn gốc gần nhất của SARS-CoV-2", sau đó được xuất bản trên tạp chí Nature Medicine, biên tập bài báo một cách bí mật, và sau đó trích dẫn nó tại một cuộc họp báo như thể đó là bằng chứng độc lập.
Sau đó, người ta tiết lộ rằng một trong những tác giả chính của bài báo, Tiến sĩ Kristian Anderson, đã nhận được khoản tài trợ 8,9 triệu đô la từ NIAID của Fauci ngay sau đó.
Truyền thông chính thống, với sự hợp tác của các công ty mạng xã hội, đã chế giễu những người ủng hộ thuyết rò rỉ phòng thí nghiệm. Phóng viên Apoorva Mandavilli của tờ New York Times chuyên viết về COVID-19 đã đăng bài rằng thuyết rò rỉ phòng thí nghiệm COVID-19 có "nguồn gốc phân biệt chủng tộc". Ngày nay, đây là lời giải thích được chấp nhận về COVID-19 bởi FBI, CIA và "Phòng Z" tinh nhuệ của Bộ Năng lượng.
Nhiều lời nói dối về COVID-19 đã làm xói mòn niềm tin của công chúng vào các thể chế chính phủ, đặc biệt là trong lĩnh vực y tế công cộng, trong thời kỳ khủng hoảng. Vai trò của giới chính trị và truyền thông trong việc duy trì những thông tin sai lệch về COVID-19 đã gây ra sự hoài nghi lan rộng, khiến những nỗ lực trong tương lai nhằm giải quyết các thách thức quốc gia trở nên khó khăn hơn đáng kể.
4. Sự che đậy nhận thức của Biden
Cuộc tranh luận gần đây nhất trong bốn cuộc tranh luận đã gây chấn động trước mắt cả nước tại cuộc tranh luận tổng thống đầu tiên vào mùa hè năm ngoái, khi nhà lãnh đạo của thế giới tự do xuất hiện tại cuộc tranh luận với vẻ yếu ớt và bối rối đến mức đáng báo động.
Trong những tháng trước cuộc tranh luận tai tiếng này, các chính trị gia và truyền thông đã chỉ trích những video quay cảnh Tổng thống Joe Biden đi lang thang, bắt tay không trung và thể hiện các hành vi suy giảm nhận thức khác là "đồ giả rẻ tiền".
Nhà phân tích truyền thông chính của CNN, Brian Stelter, giải thích rằng các video của Biden được thiết kế "để lừa mọi người tin vào điều hoàn toàn sai sự thật" và rằng chúng "chỉ là những video bị bóp méo, lệch lạc, bị cắt xén theo những cách nhất định, được dàn dựng theo những cách nhất định. Đó là những gì chúng ta đang thấy."
Trớ trêu thay, đồng nghiệp của Stelter tại CNN là Jake Tapper, từ lâu được coi là biểu tượng của báo chí chính thống, đã viết cuốn sách định nghĩa về vụ che đậy này, nêu chi tiết cách nhóm thân cận của Biden che giấu sự suy yếu của ông trước công chúng và cách các nhà báo truyền thông lâu đời hành động vì lòng trung thành với đảng phái và nỗi sợ bị từ chối quyền tiếp cận (vớii chính quyền).
Cuốn sách được coi là một cơn địa chấn chính trị trong khu vực nội đô Washington, nhưng đối với công chúng nói chung, nó chỉ xác nhận những nghi ngờ bấy lâu về khả năng đảm nhiệm chức tổng thống của Biden. Và cùng với sự xác nhận đó là hàng loạt câu hỏi khó trả lời. Ví dụ, ai là người điều hành đất nước trong chính quyền Biden? Và mức độ hợp tác giữa Tòa Bạch Ốc và giới truyền thông chính thống để giữ bí mật về sức khỏe của Biden chính xác là như thế nào?
Chúng ta mới chỉ bắt đầu tìm hiểu câu trả lời cho những câu hỏi này, và với mỗi tiết lộ mới, công chúng lại được nhắc nhở về sự kiêu ngạo và độc ác của tầng lớp tinh hoa.
Giới cầm quyền cố gắng tô vẽ sự sụp đổ của mình như một hệ quả phụ của sự trỗi dậy của Trump, mà họ tự coi mình là "phe kháng cự". Nhưng điều ngược lại có lẽ đúng hơn. Trump đã đứng lên chống lại những lời dối trá của giới cầm quyền. Phong trào "Đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại" của ông chính là sự phản kháng lại những hành vi sai trái của họ. Hãy để nó cảnh báo các giới cầm quyền tương lai: Sự thật, chứ không phải sự lừa dối, mới xây dựng nên quyền lực lâu dài.
https://www.washingtonexaminer.com/in_focus/3490071/four-lies-that-toppled-political-establishment/