Monday, October 2, 2023

 2023-10-02 

Đảng Dân chủ đã bước vào một cái bẫy nhập cư
Sự nhiệt tình của cánh tả Mỹ đã phản tác dụng

(Unherd, 2/10/2023)

Đối với cánh tả Mỹ, 4 năm làm tổng thống của Donald Trump mang đến nhiều cơ hội để chỉ trích chính sách nhập cư của ông. Đó là những ngày các sân bay từ bờ biển này đến bờ biển khác đóng cửa và biểu tình trên đường phố, những người hipster mặc áo phông “Bãi bỏ ICE” và một cuối tuần mà Liên minh Tự do Dân sự Hoa Kỳ (American Civil Liberties Union) đã huy động được 24 triệu đô la tiền quyên góp chỉ bằng cách hứa nộp đơn kiện lên tòa án, chống sắc lệnh của Trump. Các nhà hoạt động và các nhà lập pháp Đảng Dân chủ đều đến biên giới để phản đối các trung tâm giam giữ mà mà họ cho là hiện thân của chủ nghĩa phát xít.

Hai năm sau, lòng nhiệt thành của họ dường như đã phản tác dụng: đối mặt với làn sóng di cư kỷ lục ở biên giới phía nam, sự phân cực về nhập cư đã đặt Tổng thống Joe Biden vào một mối liên kết với chính trị và quan liêu. Các nhân viên Biên phòng ước tính rằng chỉ trong khoảng thời gian 24 giờ vào tháng 9, 10.000 người di cư đã đến Eagle Pass, một thị trấn nhỏ ở biên giới Mỹ-Mexico, nơi sinh sống của 30.000 cư dân. Xa hơn về phía bắc, Thị trưởng El Paso, Texas, đã cảnh báo rằng thành phố biên giới, nơi hứng chịu dòng 1.200 người di cư mỗi ngày, đang ở “điểm đột phá”.

Dòng di cư khó kiểm soát này, vốn đã tràn ngập các bệnh viện và giường tạm trú ở New York và Chicago, đang nhanh chóng gây ra phản ứng dữ dội giữa các nhà lãnh đạo Đảng Cộng hòa cũng như Dân chủ địa phương. Và sự căng thẳng đang tràn sang cuộc đua tổng thống. Các cuộc thăm dò gần đây cho thấy Biden rất không được ưa chuộng, một phần do phản ứng của ông đối với vấn đề di cư. Một cuộc thăm dò gần đây của Washington Post /ABC News cho thấy 62% người Mỹ không tán thành hành động của ông về vấn đề này.

Để đối phó với cuộc khủng hoảng, Biden dường như đã làm mạnh hơn, gửi tín hiệu rằng chính quyền của ông chào đón nhiều người nhập cư hơn. Tháng trước, ông đã cấp tư cách làm việc hợp pháp cho gần 500.000 người Venezuela đã vào nước này trong hai năm qua. Các biện pháp có thể ngăn cản những người đang cân nhắc chuyến đi, chẳng hạn như thực thi chặt chẽ hơn luật nhập cư hoặc an ninh biên giới, sẽ không còn được cân nhắc. Tuy nhiên, mặc dù phản ứng này phù hợp với cách tiếp cận vấn đề này của Đảng Dân chủ hiện đại, nhưng nó vẫn khác xa với chuẩn mực lịch sử.

Ví dụ, Ronald Reagan đã thông qua các luật sâu rộng tạo ra các hình phạt mới đối với việc di cư bất hợp pháp đồng thời mở rộng lệnh ân xá cho hàng triệu người. Barack Obama và George W. Bush sau đó đã ủng hộ việc thực thi mạnh mẽ hơn đồng thời khuyến khích các nhà lập pháp ban hành các biện pháp bảo vệ mới đối với những người không có giấy tờ. Ngay cả bản thân Biden dường như cũng đã thay đổi quan điểm của mình. “Mọi người, tôi đã bỏ phiếu cho một hàng rào,” ông nói với một câu lạc bộ Rotary nhỏ ở Nam Carolina vào năm 2006. “Tôi đã bỏ phiếu cho 700 dặm hàng rào.” Và ông không phải là người duy nhất: đạo luật mà ông đang đề cập đến, Đạo luật Hàng rào An toàn (Secure Fence Act) - được hầu hết các cuộc họp kín của đảng Dân chủ ủng hộ, bao gồm Thượng nghị sĩ lúc bấy giờ là Hillary Clinton và Lãnh đạo Đa số Thượng viện hiện tại Chuck Schumer.

Sau này, với tư cách là Phó Tổng thống, Biden sát cánh cùng Obama trong khi chính quyền vượt kỷ lục về số vụ trục xuất, cuối cùng đạt tới 3 triệu người ra đi. Biden, giống như hầu hết các đảng viên Đảng Dân chủ vào thời điểm đó, cũng vận động để có các biện pháp giám sát và thực thi lớn hơn, bao gồm cả cuộc cải cách an ninh biên giới trị giá 46 tỷ USD đã được Thượng viện thông qua vào năm 2013 nhưng đã sụp đổ do sự tấn công dữ dội từ một làn sóng mới các chính trị gia Đảng Cộng hòa tại Hạ viện – nhiều người trong số họ đã thất bại, những người đại diện cho các quận có nhiều công đoàn trong lịch sử thuộc tầng lớp lao động trong vành đai sản xuất của vùng Trung Tây. Những nhà lập pháp này phản đối gay gắt những người di cư và người tị nạn mới, thay vào đó kêu gọi loại bỏ tư cách pháp nhân ngay cả đối với con cái của những người di cư sinh ra trên đất Mỹ. Cách tiếp cận theo chủ nghĩa trả thù này đã báo trước phong cách đã sớm hình thành nên Trump, người đã tuyên bố tranh cử tổng thống vào năm 2015 bằng cách cảnh báo một cách đen tối rằng những người di cư từ Mexico là “những kẻ hiếp dâm” mang ma túy vào nước này.

Khi lời lẽ của ông trở nên hiếu chiến hơn, những ngày mà đảng Dân chủ hành động cứng rắn đối với nhân viên công lực hoặc những tiếng nói lo ngại về việc người lao động Mỹ bị buộc phải cạnh tranh với những người nhập cư lương thấp đã nhanh chóng im tiếng. Có nhiều sự ủng hộ các quyền của người di cư hơn và phản đối việc thực thi luật pháp đã trở thành một phép thử đối với các ứng cử viên. Điều quan trọng là điều này phản ánh sự thay đổi nhân khẩu học với Đảng Dân chủ, đảng ngày càng nhận được sự ủng hộ ở các vùng ngoại ô giàu có, nơi cử tri ít coi người di cư có mức lương thấp là sự cạnh tranh kinh tế và có nhiều khả năng coi việc di cư là một điều tích cực.

Các nhà lãnh đạo doanh nghiệp, có lẽ để che giấu sự ủng hộ của họ đối với các chính sách quản lý và thuế của Trump, cũng lớn tiếng tuyên bố phản đối ông về vấn đề nhập cư, đồng thời hứa quyên góp lớn cho các nhà hoạt động cải cách nhập cư, những người ngày càng có tiếng nói trong giới Dân chủ. Về phần mình, Biden, khi vận động tranh cử tổng thống vào năm 2020, đã rút lại hồ sơ chính quyền Obama của mình. “Tôi nghĩ đó là một sai lầm lớn,” ông thừa nhận , đồng thời hứa sẽ chấm dứt việc xây dựng bức tường biên giới của Trump và làm mọi thứ trong khả năng của mình để thúc đẩy di cư hợp pháp cũng như không có giấy tờ.

Điều đáng chú ý không kém là việc dỡ bỏ các biện pháp kiểm soát nhập cư ở cấp địa phương. Phần lớn cơ quan trục xuất dựa vào việc người di cư bị bắt vì tội phạm tại địa phương, thường là vì vi phạm giao thông như lái xe khi say rượu, và sau đó được xử lý thông qua việc chuyển từ các nhà tù địa phương đến cơ quan nhập cư liên bang. Tuy nhiên, trong cuộc nổi dậy chống lại Trump, các tiểu bang thuộc Đảng Dân chủ, các thị trưởng và các lãnh đạo địa phương khác đã chuyển sang cấm sự hợp tác như vậy. Các quy tắc về “thành phố trú ẩn” hạn chế đáng kể sự tham gia của cơ quan thực thi pháp luật địa phương vào việc thi hành luật nhập cư, từng là một điều kỳ quặc ở các thành trì tự do như San Francisco, đã trở thành tiêu chuẩn khi toàn bộ tiểu bang California áp dụng các quy tắc như vậy. Mặc dù sự thúc đẩy này có tác dụng mong muốn là làm giảm khả năng trục xuất của Trump,

Và ai là người có lỗi? Tại một buổi dạ tiệc vào tháng 9, Biden đã chỉ trích Trump vì những vấn đề liên quan đến vấn đề nhập cư của ông. Ông nói: “Các nghị sĩ Đảng Cộng hòa Maga của người tiền nhiệm của tôi đã mất bốn năm để phá bỏ hệ thống nhập cư. Và, ở một khía cạnh nào đó, ông ấy đã đúng. Trump và Đảng Cộng hòa tại Hạ viện đã biến vấn đề nhập cư thành một chiến trường chính trị. Tuy nhiên, vấn đề thực sự là phe cánh tả chống Trump không thể ngăn mình vui mừng nắm lấy cơ hội chiến đấu mà không biết rằng, chỉ hai năm sau, nó sẽ chứng tỏ là một cái bẫy.


Tác giả: Lee Fang (Lý Phương)


Dưới đây, người dịch trích một vài trong nhiều bình luận của độc giả


Daniel P:

Việc nhập cư bất hợp pháp ngoài tầm kiểm soát sẽ giết chết những người theo chủ nghĩa dân chủ vào năm tới.

Những nơi như NYC, Chicago và LA, tất cả đều được coi là nơi trú ẩn khi họ chẳng tốn kém gì, giờ đây họ đang phát điên khi các thành phố của họ bị tràn ngập và những người bỏ phiếu theo đảng Dân chủ của họ phát điên về chi phí phải trả. Chi phí tài chính để quản lý người nhập cư, nhà ở và thức ăn cho họ, vận chuyển họ, cung cấp trường học cho con cái họ, vật lộn với vấn đề thông dịch viên và giáo viên song ngữ, gánh nặng đối với các sở cảnh sát vẫn đang quay cuồng vì thảm họa “Defund the Police” đang khiến họ tức giận. Nhu cầu biến các khách sạn, trường học và trung tâm cộng đồng thành trung tâm tạm trú đang khiến họ tức giận. Họ mắc vào chính cái bẫy của mình và xấu hổ vì hành vi NIMBY (Not in My Backyard - không phải địa phườn của tôi) của chính họ. [Nơi họ sống đẹp như Martha's Vineyard]

Việc những thành phố tự do, trong xanh tươi sáng này không thể yêu cầu chính quyền Biden gửi trợ giúp cho họ cũng đang khiến họ thất vọng.

Không, RẤT NHIỀU nhà Dân chủ hiện đang bị ảnh hưởng, không chỉ các bang biên giới như Texas, và họ không vui, không vui chút nào. Đừng thấy họ bỏ phiếu cho bất kỳ ứng cử viên nào thiên về biên giới mở hoặc những người muốn cắt ngân sách của ICE, hoặc bất kỳ ứng cử viên nào khác không đóng cửa biên giới phía nam.

ĐIỀU ĐÓ sẽ thực sự khó xử đối với nhiều chính trị gia Dân chủ, những người đang được ghi âm, ghi hình, nói về việc Trump đã sai như thế nào và chúng ta nên chào đón như thế nào, chúng ta cần trở thành những thành phố trú ẩn như thế nào để ngăn chặn việc trục xuất. Sẽ là cơn ác mộng đối với họ.

Bây giờ, tôi có nghĩ rằng rất nhiều nhà Dân chủ cốt lõi sẽ bỏ phiếu cho đảng cộng hòa không? Chắc chắn, MỘT SỐ sẽ làm như vậy, nhưng tác động từ những người chỉ đơn giản từ chối bỏ phiếu có thể có tác động lớn hơn. Tất cả những gì cần làm để xoay chuyển một tiểu bang như IL, NY hoặc NJ là các đảng viên Dân chủ ở các thành phố lớn có thể chọn không bỏ phiếu.

Và chết tiệt, chúng ta thậm chí còn chưa đề cập đến những thứ như chi tiêu liên bang, lạm phát và thực tế là Fed rất có thể sẽ đẩy nước Mỹ vào một cuộc suy thoái sâu sắc vào năm tới và làm như vậy với mục đích đã nêu là làm tăng tỷ lệ thất nghiệp.

Đưa ra các vấn đề xung quanh quyền của người chuyển giới và trường học? KHÔNG phổ biến trong cộng đồng người da đen và người Latinh. Có thể thấy nhiều đảng viên Dân chủ hơn nữa từ chối bỏ phiếu để phản đối, bất kể điều đó có nghĩa là Trump thắng hay không. Một số nhà Dân chủ ghét Trump cũng ghét các vấn đề nhập cư trong cộng đồng của họ hơn và sẽ hoàn toàn vui mừng nếu ông ấy quay lại và giải quyết vấn đề đó để họ đỡ phải làm vậy.

Có thể là một năm thú vị mọi người.


Steve Jolly
Trả lời  Daniel P

Nếu Biden và Trump 2.0, một trận đấu mà phần lớn người Mỹ không muốn xem, không phải là bằng chứng cho thấy hệ thống bầu cử Mỹ ở cấp quốc gia đã bị phá vỡ khủng khiếp đến mức không thể sửa chữa được, thì tôi không biết đó là gì. Tôi không chắc nó có thể sửa được vào thời điểm này. Hy vọng lớn nhất của chúng ta không nằm ở đảng nào hay bất kỳ ứng cử viên toàn quốc nào. Hy vọng của chúng tôi nằm ở hệ thống chủ nghĩa liên bang được ban hành bởi những người sáng lập từ nhiều thế kỷ trước nhằm phân chia quyền lực giữa chính quyền tiểu bang và liên bang. Các tiểu bang có thể tự tạo ra con đường riêng của mình và thực thi luật nhập cư nếu họ chọn. Texas và Florida có thể, và đang thực hiện, đưa người di cư đến cái gọi là thành phố trú ẩn nơi họ bị mắc kẹt, và buộc những thành phố đó, vốn là nguồn gốc của phần lớn chính sách tồi tệ, phải giải quyết vấn đề. Nước Mỹ không giống nước Anh. Không ai ở cấp liên bang sẽ ra tay giải cứu California nếu chính sách nhập cư của họ biến các thành phố của họ thành những vùng đất hoang tàn. Điều họ nhận được nhiều nhất là một số tiền thuế được ném vào vấn đề này, bất kể chính sách quốc hội nào cho phép, và gần đây số tiền đó không nhiều. Chính phủ liên bang không thể làm bất cứ điều gì về vấn đề này vì lý do tương tự họ không thể làm gì khác. Chính quyền quá chia rẽ và từ lâu đã đánh mất lòng tin của công chúng, ngoại trừ những tín đồ thực sự của cả hai bên, những người thống trị các cuộc bầu cử sơ bộ nhưng có lẽ không chiếm tới 30% tổng dân số. Đây là lý do tại sao việc cung cấp năng lượng cho cơ sở lại được ưa chuộng hơn là thu hút rộng rãi (cư dân). Khi các tiểu bang ngày càng bất đồng về mặt chính trị, người dân sẽ bỏ phiếu bằng đôi chân của mình và chính phủ liên bang có thể sẽ càng bị chia rẽ gay gắt hơn và bế tắc đến vô vọng. Về lâu dài, sự xói mòn quyền lực liên bang (giống như quyền lực của Liên Âu) là điều không thể tránh khỏi trong bối cảnh xu hướng hiện tại. Đây sẽ là một quá trình mài giũa chậm rãi bị cơ sở (của đảng) phản đối ở mọi bước, nhưng nó đã được tiến hành tốt và đối với tôi, tôi không thể thấy bất kỳ cách nào để đảo ngược nó, bất kể giới quyền lực có thể muốn đến mức nào. Quốc hội hầu như không thể làm được gì và tình hình có thể sẽ trở nên tồi tệ hơn chứ không tốt hơn.


Deena Flinchum


Danh tiếng Tổng thống Obama là người trục xuất (Deporter-in-chief) là không có thật. Ông ta chỉ đơn giản là thay đổi cách tính số lần trục xuất. Trước khi ông nhậm chức, những người nhập cư bất hợp pháp bị bắt tại/gần biên giới được coi là bị trả lại hoặc bị trục xuất và được tính tách biệt với các trường hợp bị trục xuất, tức là những người bị bắt ở nội địa Hoa Kỳ. Sự thay đổi này đương nhiên làm tăng đáng kể số lượng 'trục xuất' vì nó kết hợp tất cả các lần trục xuất. Toán học đơn giản.
Obama cũng đã thúc đẩy dự luật của Thượng viện vào năm 2013 nhằm tăng đáng kể số lượng người nhập cư bằng cách ân xá - mặc dù nó không được gọi như vậy - và giúp việc đến Mỹ hợp pháp trở nên dễ dàng hơn. Một sự thật ít được biết đến là, trong khi nó được (quốc hội) cấp tiền để giúp những người được ân xá có tiền trong các tài khoản An sinh xã hội của họ, nhiều tài khoản trong số đó là hành vi trộm cắp danh tính, nó đã đưa ra mức phạt lên tới 10 nghìn đô la cho bất kỳ nhân viên chính phủ nào có đủ can đảm cảnh báo một công dân Hoa Kỳ rằng một người nước ngoài bất hợp pháp đã ăn cắp SS# của anh ta, để người này làm sạch hồ sơ của mình. Đây là cách Đảng Dân chủ chăm sóc công dân chứ không chăm sóc những người thậm chí không có quyền sống ở Hoa Kỳ.

https://unherd.com/2023/10/the-democrats-have-walked-into-an-immigration-trap/

NVV
 

 2025-01-21  Kết thúc của chấn động và kinh ngạc: Bộ Tư pháp đã đưa ra lập luận như thế nào về lệnh ân xá J6 (Jonathan Turley, 21/1/2025) Và...