Wednesday, April 27, 2022

 2022-04-27 

Sự thiên vị của Wikipedia

(By John Stossel, Apr 27, 2022)


Tôi yêu Wikipedia. Tôi đã quyên góp hàng nghìn đô la cho Wikimedia Foundation.

Trước Wikipedia, tất cả những gì chúng ta có đều là bách khoa toàn thư đã in - đã lỗi thời vào thời điểm chúng ta mua chúng.

Sau đó, Jimmy Wales theo chủ nghĩa tự do đã đưa ra một bách khoa toàn thư dựa trên web, có nguồn gốc từ quần chúng.

Nguồn gốc từ quần chúng? Một biên tập viên Britannica gọi Wikipedia là "một nhà vệ sinh công cộng." Nhưng Wales đã thắng. Các bách khoa toàn thư của Britannica không còn được in nữa.

Xin chúc mừng Wales.

Nhưng gần đây tôi được biết rằng người đồng sáng lập Wikipedia, Larry Sanger, nói rằng các trang chính trị của Wikipedia đã trở thành "tuyên truyền" của phe cánh tả.

Thật là khó chịu. Những người cánh tả đã tiếp quản việc chỉnh sửa?

Đáng buồn thay, đúng vậy. Tôi đã kiểm tra.

Tất cả các chỉnh sửa được thực hiện bởi các tình nguyện viên. Wales hy vọng sẽ có đủ sự tuyết phục chính trị đa dạng để những người khác phản bác lại những thành kiến.

Nhưng đó không phải là những gì đang xảy ra.

Những người cánh tả chỉ thích viết.

Những người bảo thủ xây dựng mọi thứ: công ty, nhà cửa, trang trại. Bạn thấy mô hình so sánh các khoản quyên góp chính trị từ các ngành nghề khác nhau: Bác sĩ phẫu thuật, công nhân dầu mỏ, tài xế xe tải, lâm tặc và phi công nghiêng về cánh hữu. Nghệ sĩ, nhân viên pha chế, thủ thư, phóng viên và giáo viên nghiêng về cánh tả.

Những người bảo thủ không có nhiều thời gian để tweet hoặc tranh luận trên web. Những người cánh tả làm. Và họ thích làm điều đó. Điều này giúp họ tiếp quản các phương tiện truyền thông, các trường đại học và bây giờ là Wikipedia.

Jonathan Weiss được Wikipedia gọi là Wikipedian "Top 100" vì ông ấy đã thực hiện gần nửa triệu chỉnh sửa. Ông ấy nói rằng ông ấy đã nhận thấy một xu hướng mới. "Wikipedia thực hiện rất tốt những thứ như khoa học và thể thao, nhưng bạn sẽ thấy nhiều sựu thiên vị chính trị xuất hiện khi bạn nói về các sự kiện hiện tại."

Weiss không bảo thủ. Trong các cuộc bầu tổng thống, ông bầu cho Al Gore, Ralph Nader và Barack Obama. Không bao giờ cho một đảng viên Cộng hòa. "Tôi thực sự chưa bao giờ xác định bản thân rõ ràng với bất kỳ đảng chính trị nào," ông nói.

Có lẽ đó là lý do tại sao ông ta nhận thấy sự thiên vị Wikipedia mới.

"Những người ở cánh tả hơn hẳn những người ở cánh trung tâm và cánh phải ... rất nhiều người cánh tả công khai theo chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa Mác." Một số thậm chí còn đăng ảnh Che Guevara và Lenin trên trang cá nhân của họ.

Đây là những người quyết định những nguồn tin tức mà người viết Wikipedia có thể trích dẫn. Trang "Reliable sources" được Wikipedia phê duyệt từ chối báo cáo chính trị từ Fox nhưng gọi CNN và MSNBC là "đáng tin cậy."

Các hãng tin bảo thủ tốt như The Federalist, The Daily Caller và The Daily Wire đều bị coi là "không đáng tin cậy". Tương tự với New York Post (Đó có thể là lý do tại sao Wikipedia gọi các email của Hunter Biden là thuyết âm mưu ngay cả sau khi các phương tiện truyền thông tự do khác cuối cùng cũng thừa nhận rằng chúng là thật).

Trong khi loại trừ Fox, Wikipedia chấp thuận ngay cả những phương tiện truyền thông cánh tả như Vox, Slate, The Nation, Mother Jones và Jacobin, một ấn phẩm xã hội chủ nghĩa.

Cho đến gần đây, các trang "chủ nghĩa xã hội" và "chủ nghĩa cộng sản" của Wikipedia không đề cập đến hàng triệu người bị giết bởi chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản. Weiss nói, ngay cả bây giờ, những cái chết đã nằm sâu trong bài báo, "được coi như một cuộc tranh luận giáo dục (academic) phức tạp. Nhưng chúng ta đang nói về giết người hàng loạt!"

Trang chủ nghĩa cộng sản thậm chí còn nói thêm rằng chúng ta không thể bỏ qua "những sinh mạng được cứu bởi hiện đại hóa cộng sản"! Đây là điên.

Tra cứu "trại tập trung và thực tập" và bạn sẽ tìm thấy, cùng với Holocaust, "biên giới Mexico-Hoa Kỳ", và dưới đó là "chính sách chia cắt gia đình của chính quyền Trump."
Cái gì vậy? Các cuộc kiểm soát biên giới của cựu Tổng thống Donald Trump, dù khắc nghiệt đến đâu, cũng rất khác với các vụ giết người hàng loạt của Đức Quốc xã.

Wikipedia nói rằng "bất kỳ ai cũng có thể chỉnh sửa." Vì vậy, tôi đã thực hiện một bổ sung nhỏ để cân bằng chính trị, đề cập đến việc Tổng thống Barack Obama đã xây dựng những chiếc lồng đó [lồng sắt do chính quyền Obama dựng lên để nhốt di dân lậu]. Bản chỉnh sửa của tôi đã bị gỡ xuống.

Tôi đã viết cho người sáng lập Wikipedia, Wales, để nói rằng có phải sự sáng tạo bây giờ  của ông ấy chỉ sử dụng các nguồn tin cấp tiến, thì tôi sẽ không quyên góp nữa.

Ông ấy trả lời: "Tôi hoàn toàn tôn trọng quyết định không cho chúng tôi thêm tiền. Tôi là một người hâm mộ và rất tôn trọng bạn cũng như công việc của bạn." Nhưng sau đó ông ấy nói rằng "chỉ sai 100% ... rằng 'chỉ những nguồn tin dòng chính (mainstream) theo chủ nghĩa toàn cầu, cấp tiến' mới được phép."

Ông đưa ra ví dụ về các phương tiện truyền thông cánh tả mà Wikipedia bác bỏ, như Raw Story và Occupy Democrats.

Tôi rất vui khi ông ấy từ chối chúng. Những trang web đó là cực tả ấu trĩ.

Sau đó, tôi viết lại một lần nữa để hỏi tại sao "không có một phương tiện truyền thông thiên hữu nào được Wiki dán nhãn 'đáng tin cậy' về chính trị, nhưng Vox, Slate, The Nation, Mother Jones, CNN, MSNBC" lại được chấp thuận.

Wales sau đó ngừng trả lời email của tôi.

Trừ khi sự thiên vị của Wikipedia được sửa chữa, tôi sẽ hoài nghi khi đọc bất cứ điều gì trên trang web này.


By John Stossel, Apr 27, 2022
https://townhall.com/columnists/johnstossel/2022/04/27/wikipedia-bias-n2606403

____________________


VÀI THÍ DỤ KHÁC

Trong vấn đề VN, Wikipedia hoàn toàn đăng tin của VC viết, bóp méo hoàn toàn cuộc chiến VN.

A co-founder of Wikipedia is launching a competing website as a free-speech-friendly alternative to what he views as the increasingly monolithic left-wing bias of his former organization.

Last May, Wikipedia co-founder Larry Sanger wrote an op-ed on his personal website titled "Wikipedia is Badly Biased" claiming that Wikipedia's neutrality policy — known as  "NPOV," or neutral point of view — "is dead."

...Sanger referred to a Fox News report last week by Maxim Lott, which noted, "The two main pages for 'Socialism' and 'Communism' span a massive 28,000 words, and yet they contain no discussion of the genocides committed by socialist and communist regimes, in which tens of millions of people were murdered and starved."

Wikipedia's socialism page claims, "The Soviet era saw some of the most significant technological achievements of the 20th century," Lott reported, but it "ignores a man-made famine in which Soviet dictator Joseph Stalin commandeered the food from regions like Ukraine and Kazakhstan, leaving millions to starve to death even as the Soviet Union exported grain to foreign countries."

https://justthenews.com/nation/technology/wikipedia-co-founder-launching-competitor-website-upset-about-pro-socialism

***

Wikipedia xóa bài viết về công ty đầu tư của Hunter Biden

Các biên tập viên của Wikipedia đã xóa một bài viết về công ty đầu tư Rosemont Seneca Partners của ông Hunter Biden, theo những bình luận trên trang Thảo Luận về bài viết này.

Ông Hunter Biden, con trai của Tổng thống Joe Biden, là đồng sáng lập công ty đầu tư và tư vấn Hoa Kỳ Rosemont Seneca Partners năm 2009, cùng với ông Chris Heinz, con riêng của cựu Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry và ông Devon Archer, một trong những đối tác của ông Hunter. Công ty này đã bị Quốc hội giám sát và phải đối mặt với các câu hỏi về các giao dịch kinh doanh ở ngoại quốc của con trai ông Biden.

Theo trang Thảo Luận của Wikipedia, bài viết về Rosemont Seneca đã bị xóa vào hôm 20/04. Một số biên tập viên đã nói rằng bài viết này “không đáng chú ý” và cho rằng nó có quá ít chi tiết.

https://www.ntdvn.net/the-gioi/wikipedia-xoa-bai-viet-ve-cong-ty-dau-tu-cua-ong-hunter-biden-336312.html

***

Người đồng sáng lập cảnh báo: 'Wikipedia ngày càng phiến diện hơn bao giờ hết'

Theo The Epoch Times đưa tin, ông Larry Sanger — người đồng sáng lập của Wikipedia, mới đây đã cảnh báo rằng, trang bách khoa toàn thư trực tuyến lớn nhất thế giới này “đang trở nên phiến diện hơn bao giờ hết”.

Nhận xét này của ông Sanger căn cứ trên các bài viết của Wikipedia về Black Lives Matter, cuộc bầu cử năm 2020, hai bản luận tội cựu Tổng thống Donald Trump và các chủ đề gây tranh cãi khác. Ông Sanger đặc biệt chỉ ra vấn đề về cách lấy nguồn của Wikipedia.

Cụ thể, trong một bài viết đăng trên trang web cá nhân của mình, ông Sanger viết rằng: “Nói tóm lại, trừ một số trường hợp ngoại lệ, thì chỉ có những nguồn chính thống theo chủ nghĩa toàn cầu, chủ nghĩa cấp tiến — và những nguồn thân thiện với chủ nghĩa toàn cầu cấp tiến — thì mới được [đăng lên website này]”.

Ông Sanger nói rằng, một số hãng tin tức trung lập như The Daily Telegraph, The Wall Street Journal và The Weekly Standard đôi khi cũng được dùng để làm nguồn. Tuy nhiên, các biên tập viên của Wikipedia [sẽ] “cẩn thận không bao giờ rời khỏi tư tưởng Cửa sổ Overton cấp tiến hiện tại”.

Không giống như Facebook và Twitter — vốn có cách tiếp cận từ trên xuống để kiểm duyệt nội dung, thì đối với Wikipedia — trang bách khoa toàn thư trực tuyến vừa tròn 20 năm tuổi này, phần lớn phụ thuộc vào các tình nguyện viên không nhận lương để xử lý các vấn đề liên quan đến hành vi của người dùng, chỉnh sửa các bài viết và các khía cạnh khác trong việc quản lý trang web.

Theo một bài báo của Reuters, Wikipedia có 230.000 biên tập viên tình nguyện làm việc trên các bài viết có nguồn từ cộng đồng, hơn 3.500 “quản trị viên” có thể thực hiện các hành động như chặn tài khoản, hoặc hạn chế chỉnh sửa đối với một số trang nhất định.

Ông Sanger nhấn mạnh rằng, các biên tập viên của Wikipedia còn tiến xa hơn nữa khi “thanh trừng một cách có hệ thống các nguồn truyền thông chính thống thuộc phe cánh hữu”, bởi vì các biên tập viên của trang này “không muốn những thứ mà họ bác bỏ, cho đó là ‘thông tin sai lệch’, ‘thuyết âm mưu ’, v.v., để [phải] nhận bất kỳ phiên điều trần nào. Nói như vậy, họ (và các tổ chức thiên vị tương tự) rõ ràng đang tuyên bố độc quyền kiểm soát những gì có thể suy nghĩ được. Họ muốn thiết lập ranh giới cho các cuộc tranh luận, và họ muốn điều hướng suy nghĩ của các bạn”.

Nhà đồng sáng lập cũng cho biết rằng, Wikipedia đã cấm sử dụng các tin tức chính trị của hãng Fox News, New York Post và Daily Mail để làm nguồn. Theo một trang của Wikipedia về các nguồn tin có thể sử dụng được, thì các trang web thuộc cánh hữu khác như Breitbart, The Blaze, The Daily Wire, The Gateway Pundit và Newsmax cũng bị cấm.

Ông Sanger nói thêm rằng: “Nhiều nguồn chính thống có quan điểm thuộc cánh hữu, [thuộc phe] tự do hoặc [phe] đối lập cũng đều bị cấm trên Wikipedia, bao gồm Quillette, The Federalist và Daily Caller”.

Ông Sanger viết trên trang web của mình rằng: “Không quá khi nói rằng, Wikipedia — giống như nhiều tổ chức có thành kiến ​​sâu sắc khác, đã tự biến mình thành một loại cảnh sát tư tưởng và xiềng xích các quan điểm bảo thủ mà họ không đồng ý”. “Nền dân chủ không thể phát triển trong những điều kiện như vậy: Tôi khẳng định rằng, Wikipedia đã trở thành kẻ thù của [một] nền dân chủ mạnh mẽ”.

Ông Sanger lập luận rằng: “Nền dân chủ đó yêu cầu các cử tri phải cung cấp đầy đủ quan điểm [của họ] về các vấn đề gây tranh cãi, để sau đó họ có thể tự ra quyết định”.

Ông Sanger và một người đồng sáng lập khác của Wikipedia là ông Jimmy Wales, đã tạo ra Wikipedia vào năm 2001. Ông Sanger đã rời dự án 1 năm sau đó, đồng thời chỉ trích trang web này trong suốt nhiều năm qua. Hiện The Epoch Times đã liên hệ với Wikipedia để yêu cầu bình luận về thông tin trên.

https://www.ntdvn.net/the-gioi/nguoi-dong-sang-lap-canh-bao-wikipedia-ngay-cang-phien-dien-hon-bao-gio-het-210887.html

 

 2022-04-27 

Hội Đồng Quản Trị Thông Tin Sai Lệch

Bộ An ninh Nội địa đang thành lập Hội đồng quản trị thông tin sai lệch (Disinformation Governance Board) trong nỗ lực chống lại “thông tin sai lệch” trên mạng.

Bộ trưởng An ninh Nội địa Alejandro Mayorkas đã nói về hội đồng quản trị “vừa được thành lập” trong phiên điều trần trước quốc hội vào hôm thứ Tư, cho rằng nó sẽ giúp giảm bớt các mối đe dọa trong nước đối với Hoa Kỳ.

Nhóm sẽ tập trung vào vấn đề di cư bất thường và Nga, theo báo cáo từ Daniel Lippman của Politico.

Nina Jankowicz, một thành viên của Trung tâm Wilson, đã xác nhận các báo cáo rằng bà ấy sẽ chỉ đạo hội đồng quản trị, chia sẻ chân dung chính thức của chính phủ trên trang mạng xã hội của bà ấy.

Bà viết: “Cat’s out of the bag (bật mí): đây là những gì tôi đã làm được trong hai tháng qua."


Bà tuyên bố hội đồng mới được thành lập để “duy trì cam kết của Bộ trong việc bảo vệ quyền tự do ngôn luận, quyền riêng tư, quyền công dân và quyền tự do dân sự”.

Phe bảo thủ ngay lập tức gọi vai trò của Jankowicz trong việc hạ thấp thông tin từ máy tính xách tay của Hunter Biden vào năm 2020, khẳng định đây có thể là “một tác phẩm gây ảnh hưởng của Nga”.


Jankowicz từ lâu đã là người ủng hộ việc kiểm duyệt và quản lý mạng xã hội.


Vào tháng 10/2020, Jankowicz đã làm chứng trước Ủy ban Lựa chọn Hạ viện về Tình báo House Select Committee on Intelligence) về sự nguy hiểm của thông tin sai lệch và các thuyết âm mưu cũng như cách ngăn chặn trực tuyến.

“Thông tin sai lệch là một mối đe dọa đối với nền dân chủ,” bà cảnh báo và chỉ trích chính phủ và các nền tảng truyền thông xã hội, những người đã “thoái thác tất cả trách nhiệm của mình” để giải quyết “thông tin sai lệch trong nước”.

Trong lời khai của mình, Jankowicz khuyến nghị Quốc hội nên bắt đầu chi nhiều tiền thuế hơn để tài trợ cho một “phương tiện truyền thông đại chúng mạnh mẽ” và nỗ lực toàn cầu để chống lại thông tin sai lệch.

Bà cũng ca ngợi những nỗ lực của Twitter trong việc kiểm duyệt người dùng trong cuộc bầu cử năm 2020 và kêu gọi nhiều công ty công nghệ làm theo tấm gương của họ. “Twitter là ví dụ tốt nhất về một nền tảng đang đi đúng hướng trong bối cảnh này, nhưng môi trường chính trị của Hoa Kỳ sẽ được phục vụ tốt hơn bởi sự minh bạch và công bằng hơn xung quanh việc thực thi các biện pháp này,” bà nói.


https://www.breitbart.com/politics/2022/04/27/department-of-homeland-security-sets-up-disinformation-governance-board-to-fight-misinformation/

_____________________


Bà chúa mới của Biden phụ trách "thông tin sai lệch" là người từ chối máy laptop của Hunter
Biden’s new ‘misinformation czar’ is a Hunter laptop denier


Nhóm Biden đang theo bước chân của Barack Obama bằng cách thành lập Ban quản trị thông tin sai lệch. Và chính quyền hiện tại thậm chí còn nâng cao vị thế của cựu tổng thống bằng cách sử dụng Bộ An ninh Nội địa để chống lại cái mà họ gọi là “thông tin sai lệch”.

Obama đã tạo ra một trang web vào năm 2011 có tên là “Attack Watch” để phản bác lại những gì mà chiến dịch năm 2012 của ông sẽ gán cho là bôi nhọ và dối trá. Vào năm 2013, Stephanie Cutter, người đại diện của ông ta được bổ nhiệm làm người đứng đầu Tổ chức Hành động “Truth Team”. Mới tuần trước, Obama đã quay trở lại cuộc tranh luận về “thông tin sai lệch” mà không hề có chút ý thức về bản thân hay sự mỉa mai.

Tuy nhiên, Ủy Ban thông tin sai lệch của Biden ít đưa ra thông tin riêng của nó. Liệu nó sẽ có là thành viên nội các? Các giám đốc của nó phải được Quốc hội chấp thuận không? Ai biết? Chính quyền Biden chắc chắn không nói.

Ủy Ban quản trị thông tin sai lệch đã có giám đốc. Politico báo cáo rằng người ta đã nghe lén được Nina Jankowicz giúp Nhà Trắng Biden chống lại cái mà họ gọi là "thông tin sai lệch liên quan đến an ninh nội địa, đặc biệt tập trung vào di dân bất thường và Nga."

Vấn đề là Jankowicz có tiền sử buôn bán thông tin sai lệch của riêng mình. Ví dụ, vào tháng 10 năm 2020, cô ấy đã tweet cái laptop của Hunter là sự dàn dựng của Nga.



Tất nhiên, không chỉ tờ New York Post đã xác nhận rằng nó đã cho nổ ra câu chuyện ban đầu mà còn cả Washington Post và New York Times, rằng máy tính xách tay và email của Hunter Biden là có thật và không phải là sản phẩm của thông tin sai lệch của Nga.

Vào tháng 8 năm 2020, Jankowicz quảng bá một podcast về thông tin sai lệch không ai khác ngoài Christopher Steele, đặc vụ tình báo thất sủng đứng sau hồ sơ Steele bị phanh phui và khét tiếng.

Jankowicz tiếp tục hoài nghi về máy tính xách tay của mình vào tháng 3 năm 2021, trên dòng tweet: "IC has a high degree of confidence that the Kremlin used proxies to push influence narratives, including misleading or unsubstantiated claims about President Biden, to US media, officials, and influencers, some close to President Trump. A clear nod to the alleged Hunter laptop."


Cả hai nỗ lực làm mất tin tưởng câu chuyện về máy tính xách tay Hunter Biden và sự đón nhận của giới truyền thông đối với hồ sơ Steele đều là những thông tin sai lệch đã được chứng minh. Do đó, DHS và Jankowicz không có ý định ngừng cung cấp thông tin sai lệch mà chỉ cắt bỏ thông tin mà họ thấy bất lợi.

Joe Biden và Barack Obama không thể là người quản lý thông tin sai lệch và không cơ quan chính phủ nào được có thẩm quyền đối với các nền tảng trực tuyến để quyết định đâu là "thông tin sai lệch" và đâu là không. Thuật ngữ "Orwellian" được sử dụng rất nhiều, nhưng trong trường hợp này, nó phù hợp. Chính quyền này đang cố gắng thành lập Bộ Sự thật với một giám đốc đã chứng tỏ mình chỉ là một đảng phái tham nhũng khác.


By Stephen L. Miller, April 29, 2022
https://spectatorworld.com/topic/hunter-laptop-denier-jankowicz-biden-disinformation-board/

______________________

Trong một bức thư gửi cho bộ trưởng DHS Alejandro Mayorkas, các nhà lập pháp Đảng Cộng hòa kêu gọi tất cả các tài liệu và thông tin liên lạc liên quan đến việc thành lập hội đồng quản trị, lựa chọn giám đốc điều hành và cách DHS xác định những gì cấu thành “thông tin sai lệch”.

Các nhà lập pháp Đảng Cộng hòa viết: “Bộ máy an ninh nội bộ của Hoa Kỳ phải phục vụ để bảo vệ người dân Hoa Kỳ khỏi các mối đe dọa đối với quê hương đất nước, không bị vũ khí hóa bởi một Tổng thống không được lòng dân để đưa ra những lời nói sai sự thật và làm mất uy tín của các diễn văn hợp pháp. “Việc thành lập 'Ban quản trị thông tin sai lệch (Disinformation Governance Board)' dường như nhằm thúc đẩy việc Chính quyền này tiếp tục lạm dụng tiền thuế của người dân và quyền hạn của chính phủ liên bang để tấn công những người Mỹ không đồng ý với các chính sách của họ, bôi nhọ họ là những kẻ cực đoan và thủ phạm của 'thông tin sai lầm và ác ý.' Với sự chỉ trích những người phản đối chính quyền về vắc-xin COVID-19 và mặt nạ là 'những kẻ cực đoan bạo lực trong nước' hoặc bôi nhọ các bậc cha mẹ lo lắng về việc đảm bảo con cái của họ nhận được một nền giáo dục chất lượng như những kẻ khủng bố trong nước, thì chính quyền dường như đã dứt khoát đàn áp các ý kiến ​​đối lập với chương trình nghị sự cấp tiến của họ."

DHS đang thành lập “Ban quản trị thông tin sai lệch” theo kiểu độc tài Orwell để giám sát các bài phát biểu liên quan đến vấn đề di cư bất thường và Nga. Nina Jankowicz đã được đề cử để lãnh đạo hội đồng quản trị với tư cách là Giám đốc điều hành của nó và bà ấy có tiền sử đưa thông tin sai lệch. Bà ấy đã quảng bá việc làm của Christopher Steele, tác giả của hồ sơ Steele bị mất uy tín rộng rãi, và quảng cáo sai sự thật rằng câu chuyện máy tính xách tay Hunter Biden là thông tin sai lệch của Nga. Các nhà lập pháp của Đảng Cộng hòa nêu lên lo ngại việc bổ nhiệm của bà báo hiệu hội đồng mới được thành lập đang được thành lập để cung cấp vỏ bọc cho Chính quyền Biden và phát động các cuộc tấn công chính trị chống lại phe bảo thủ.


https://republicans-oversight.house.gov/release/comer-oversight-republicans-blast-bidens-orwellian-disinformation-governance-board/

_____________________

Chính quyền Biden hiện đang thành lập một "Bộ Sự thật (Ministry of Truth)" của độc tài kiểu Orwell để "chống lại thông tin sai lệch"?

Đúng.

Ngoài việc gợi ý rằng nơi đầu tiên để bắt đầu chống lại thông tin sai lệch sẽ là với chính chính quyền Biden (ví dụ, tuyên bố rằng Joe không biết gì về các hoạt động kinh doanh của Hunter, lạm phát là nhất thời và do Putin gây ra, đám đông [di dân] ở biên giới là "theo mùa", " việc rút quân khỏi Afghanistan là một "thành công", v.v.), đã đến lúc phải gọi chính xác cuộc tấn công của chính phủ vào quyền tự do ngôn luận là gì: chủ nghĩa phát xít từ ngoài vào trong.

Và tôi không dùng thuật ngữ đó một cách tùy tiện.

Ở đây trên một trang web có tên libertarianism.org là dòng tiêu đề có liên quan rõ ràng từ lịch sử: "Mussolini đã cố gắng cải tạo tâm trí người Ý, vì lợi ích cá nhân trong việc áp dụng hai công cụ kiểm duyệt và tuyên truyền."

Dưới đây là những gì trang này kể chi tiết về trùm phát xít Ý và cách đối phó của ông ta với các phương tiện truyền thông Ý, trong thời của ông ta chỉ có báo chí và đài phát thanh:

    "Dự án độc tài toàn trị của Chủ nghĩa Phát xít Ý dựa trên một sự cân bằng cẩn thận, đòi hỏi cả sự tin tưởng và mức độ sợ hãi của quần chúng. Tham vọng của dự án này không chỉ đến với chính phủ, luật pháp và kinh tế, mà còn xâm nhập vào tâm trí của người dân Ý, những người mà phe Phát xít tin rằng họ có thể định hình lại và chuyển giao cho nhà nước….

    "Không có ý tưởng nào về báo chí đối lập, về việc phục tùng các hành động của nhà nước để điều tra và giám sát, lại lây nhiễm vào tâm trí của các nhà văn và biên tập viên báo chí của quốc gia. Thay vì Mussolini lập luận rằng “Chủ nghĩa phát xít đòi hỏi báo chí chiến đấu”, các tờ báo của đất nước tự thể hiện mình là “một khối vững chắc”, hết mình với "chính nghĩa" và che đậy hoặc chôn vùi hoàn toàn bất kỳ sự kiện hoặc câu chuyện nào trái ngược với nó. Thậm chí hơn cả sự kiểm duyệt hậu thực tế, Mussolini ủng hộ kiểu chỉ đạo chủ động của báo chí, hầu như không tinh tế và xác định rõ ràng kỳ vọng của ông với tư cách là nhà lãnh đạo quân sự và dân sự của nhân dân. Ở nước Ý phát xít, áp lực xã hội và chính trị - và các phương tiện truyền thông tự trị - ít nhất cũng quan trọng như các lệnh cấm thực tế về mặt pháp lý, có lẽ còn quan trọng hơn nhiều….

   "Cũng giống như tấm gương của Mussolini đã truyền cảm hứng cho Hitler và phong trào Xã hội Chủ nghĩa Quốc gia non trẻ, Bộ Tuyên truyền và Khai sáng của Đức Quốc xã, được thành lập vào năm 1933, dường như đã thúc đẩy Mussolini áp dụng một cách tiếp cận mới được tiếp thêm sinh lực để kiểm duyệt…. Vì vậy, theo một nghĩa nào đó, phe phát xít đã thành công trong việc tạo ra, mượn cụm từ của Orwell, một “không khí tư tưởng” mới.

Nói một cách dễ hiểu, những gì chính quyền Biden nói về việc thành lập “Ban quản trị thông tin sai lệch” của DHS chẳng kém gì phiên bản của Mỹ về cái mà năm 1933 đã truyền cảm hứng cho Mussolini và những kẻ phát xít của ông ta - “Bộ tuyên truyền và khai sáng bình dân” của Đức Quốc xã.


https://spectator.org/biden-ministry-of-truth-mayorkas/

___________________________


Tạo một "Disinformation Governance Board"? Ý kiến ​​tồi. Đặt nó bên trong Bộ An ninh Nội địa? Ý kiến ​​tồi. Chọn một người lãnh đạo có vẻ như họ được thiết kế trong một phòng thí nghiệm để chọc tức bất kỳ ai có quyền trong ban biên tập The New York Times? Có lẽ, một ý tưởng rất tồi.

Các giới chức liên bang không thể ngạc nhiên khi người Mỹ phản ứng với thái độ hoài nghi đối với một chiến dịch của chính phủ nhằm chống lại "thông tin sai lệch" về các chủ đề nhạy cảm về mặt chính trị. Khả năng lạm dụng và tuyên truyền là rõ ràng. Tuy nhiên, có vẻ như không có bước nào được thực hiện để cố gắng xoa dịu những lo ngại không thể tránh khỏi của các nhà phê bình. Việc triển khai Disinformation Governance Board khiến nó trông giống như mọi thứ mà bạn sợ hãi.

Tất nhiên, bất kỳ cơ quan chính phủ nào chuyên chống lại “thông tin sai lệch” sẽ gióng lên hồi chuông cảnh báo. Ngay cả khi được thực hiện với mục đích tốt nhất, một sáng kiến ​​như vậy sẽ làm lạnh đi những lời chỉ trích của chính phủ và tạo động lực cho việc hạn chế tự do ngôn luận. Vì lý do này, hầu như bất kỳ nỗ lực nào của chính phủ để giám sát sự thật trong chính trị đều có nguy cơ lạm dụng quyền lực.

Ở mức độ có một vai trò của các cơ quan chính phủ, đó là cảnh báo người dân về các trường hợp cụ thể mà nước ngoài tuyên truyền. Việc triển khai của hội đồng quản trị mang lại ít niềm tin rằng hội đồng quản trị sẽ tiếp tục tập trung vào nhiệm vụ hạn chế đó. Nó cũng hoàn toàn không quan tâm đến việc giải đáp những lo ngại có cơ sở của công dân về cách một hội đồng quản trị như vậy có thể làm lạnh hoặc hạn chế bài phát biểu chính trị. Việc chính phủ không lường trước và xử lý các mối quan ngại là điều đáng kinh ngạc.

Rốt cuộc, cuộc tranh luận về ‘thông tin sai lệch’ không phải là mới vào thời điểm này. Để đơn giản hóa quá mức, một bên là bạn có người thúc giục các chính phủ và tập đoàn kiểm soát nhiều hơn luồng thông tin để đối phó với lo ngại về “thông tin sai lệch” từ nước ngoài và trong nước. Mặt khác, bạn có các nhà phê bình cảnh báo rằng các tổ chức này chắc chắn sẽ có thành kiến ​​trong việc xác định những gì được coi là “thông tin sai lệch”, bảo vệ lời tường thuật chính thức và thậm chí đôi khi đàn áp sự thật. (Cũng thật khó để trở thành người phân xử sự thật trong chính trị - nếu bạn nghĩ khác, hãy nêu tên một người kiểm chứng sự thật được cả Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa tin tưởng).

Vật chứng A và B trong trường hợp của các nhà phê bình là việc xử lý sai đại dịch COVID-19, trong đó hướng dẫn chính thức được chứng minh là sai ở nhiều điểm và sự kiểm duyệt trên mạng xã hội đối với báo cáo của tờ New York Post về máy tính xách tay của Hunter Biden, sau đó đã được chứng minh xác thực. Nếu hội đồng quản trị thông tin sai lệch đạt được bất kỳ sự tín nhiệm nào dưới thời chính quyền của đảng Dân chủ, thì bước đầu tiên là chọn một người lãnh đạo đưa ra những lời kêu gọi đúng đắn về những vấn đề mang tính chính trị hóa cao đó. Tương tự, bước đầu tiên đối với chính quyền Đảng Cộng hòa sẽ là chọn một người lãnh đạo đưa ra những tuyên bố sai trái sự gian lận bầu cử vào năm 2020.

Thay vào đó, Giám đốc điều hành Nina Jankowicz dường như giữ quan điểm của một đảng viên Đảng Dân chủ về cả hai chủ đề. Khi bà ấy không hát các giai điệu của Mary Poppins về thông tin sai lệch trên TikTok, bà ấy đã phàn nàn trên Twitter rằng người Mỹ quá “rảnh rỗi” để tuân theo các giao thức an toàn COVID và cổ vũ cho chính phủ “nhốt chúng tôi lại!” Bà ấy không bao giờ chỉ trích và dường như đã ủng hộ những gì đã xảy ra với The Post, nói với các phóng viên rằng họ nên xem thông tin về chiếc máy tính xách tay “như một sản phẩm của chiến dịch Trump” và chia sẻ một bài báo mà bà ấy mô tả là “tạo thêm nghi ngờ về nguồn gốc câu chuyện Hunter Biden trên NY Post"

Nói thẳng ra, việc đánh hơi những tuyên bố sai lầm của các đối thủ chính trị của bạn là không khó lắm. Đó là mũi "sai lệch thông tin" thu hút những thành kiến ​​có thể thực sự gây ấn tượng của bạn. Về điểm số đó, không có bằng chứng nào về việc Jankowicz có bất kỳ kỹ năng ấn tượng nào.

https://www.ifs.org/blog/bidens-disinformation-governance-board-isnt-even-trying-to-earn-americans-trust/


_____________________


Với cách thức mà sự bổ nhiệm Jankowicz đã được khá nhiều người đón nhận, chúng ta có thể sẽ thấy một số chỉ trích trong những ngày tới. Nhưng tại thời điểm này, đã quá muộn cho tất cả những điều đó. Thay vào đó, chúng ta cần một số đảm bảo. Ít nhất, người Mỹ phải biết đám Jankowicz đang làm gì ở mọi thời điểm mà “hội đồng quản trị” của họ đang hoạt động. Các cuộc họp của bà ấy phải được ghi hình; email của bà ấy phải được công khai; các cuộc điện thoại của bà ấy phải được ghi âm; và, như một biện pháp dự phòng khiêm tốn, bà ấy phải đeo máy quay phim mỗi khi thực hiện nhiệm vụ của mình. Đây là Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, không phải Cuba, và về nguyên tắc cơ bản, chúng ta không nên có bất cứ thứ gì được gọi là “Ban quản trị thông tin của Bộ An ninh Nội địa”. Nếu vì bất cứ lý do gì, tổng thống không đồng ý với nguyên tắc đó thì ông phải chịu trách nhiệm về nguyên tắc đó. Việc bổ sung giám sát 24/7 và vòng đeo tay được giám sát chặt chẽ cho những nhân vật như Nina Jankowicz là mức tối thiểu mà công dân có thể yêu cầu để đổi lại.

Sẽ rất khó để tìm ra một ví dụ hoàn hảo hơn về chủ nghĩa cấp tiến của Mỹ hiện đại hơn thế này trong một thời gian ngắn. Nó thể hiện một sự tự tin về nhận thức luận hoàn toàn không cần thiết. Nó được thúc đẩy bởi một sự hoảng loạn đạo đức thích hợp, bắt đầu và kết thúc trực tuyến. Nó là độc đoán rõ ràng trong khái niệm và trong giọng điệu. Nó liên quan đến việc bổ sung vào biên chế công một trong những người ngớ ngẩn nhất trên mặt đất.


https://www.nationalreview.com/2022/04/nina-jankowicz-bidens-disinformation-board-chief-must-be-placed-in-an-ankle-monitor/


 

Tuesday, April 26, 2022

 2022-04-26 

Elon Musk là mối đe dọa đối với độc quyền thông tin của Obama
 

By Washington Examiner, April 26, 2022


Cựu Tổng thống Barack Obama đã đưa ra một tầm nhìn chi tiết trong bài phát biểu của mình vào thứ Năm tuần trước về việc ông ấy muốn mạng xã hội đi theo hướng nào. Và hôm thứ Hai, tỷ phú doanh nhân Elon Musk đã đưa Twitter theo hướng ngược lại.

Việc Musk sẵn sàng đầu tư tiền của mình để duy trì tương lai của quyền tự do ngôn luận ở Hoa Kỳ không thể đến vào thời điểm tốt hơn.

Ở cấp độ bề ngoài, bài phát biểu của Obama đã đánh trúng tất cả các điểm nhạy cảm về truyền thông xã hội trong một nền dân chủ hiện đại. Ông ấy đã nói những điều tốt đẹp về Tu chính án thứ nhất, tự nhận mình là “khá gần với một nhà tuyệt đối bảo vệ Tu chính án thứ nhất”. Ông nói rằng ông “không có nhiều tin tưởng rằng bất kỳ cá nhân hoặc tổ chức nào, tư nhân hay công cộng, đều phải có trách nhiệm hoặc làm tốt công việc xác định ai được nghe những gì”. Và ông thậm chí còn xác định chính xác lý do tại sao mạng xã hội lại khiến thế giới phân cực hơn, lưu ý rằng khả năng “chiếm lĩnh các thực thể truyền thông hoàn toàn khác nhau” cho phép chúng ta “chọn lọc các sự kiện và ý kiến ​​củng cố thế giới quan hiện có của chúng ta và lọc ra những điều không phù hợp”.

Tất cả điều đó nghe có vẻ khá công bằng và bình đẳng. Nhưng khi đọc kỹ hơn, bài phát biểu cho thấy Obama không thể nhận ra những định kiến ​​của chính mình.

Tất cả các ví dụ về thông tin sai lệch mà Obama đã xác định trong bài phát biểu của mình - bao gồm tuyên bố của cựu Tổng thống Donald Trump rằng cuộc bầu cử năm 2020 đã bị đánh cắp, hoài nghi vắc xin và thông tin sai lệch của Nga năm 2016 nhắm vào cử tri da đen - đều đến từ các đối thủ chính trị của ông. Không một lần nào trong toàn bộ bài phát biểu của mình, ông giải thích khả năng thông tin sai lệch cũng đến từ phe cánh tả.

Và tất nhiên, nó thường có những tác động thảm hại. Thậm chí ông ta đã không một lần đề cập đến hồ sơ Steele, đầy những lời nói dối về Trump đã được bí mật chi trả bởi chiến dịch tranh cử của Hillary Clinton. Ông ta không ghi nhận được chiến dịch cung cấp thông tin sai lệch của một số quan chức tình báo Hoa Kỳ hiện tại và cựu quan chức rằng các email trên máy tính xách tay của Hunter Biden là hàng giả do Nga tạo ra. Obama không đề cập đến chiến dịch thông tin sai lệch của cánh tả về luật Giáo dục Quyền của cha mẹ (Parental Rights in Education law) ở Florida, trong đó giới truyền thông đã tham gia bằng cách gọi luật là dự luật “Don’t Say Gay (Đừng nói đồng tính)” cũng như các chiến dịch thông tin sai lệch của đảng Dân chủ liên quan về tác động của luật cải cách bầu cử ở Georgia và Texas, trong số các tiểu bang khác.

Và đương nhiên, Obama đã không đề cập đến giải thưởng "Lie of the Year (Lời nói dối của năm)", giải thưởng mà ông giành được từ PolitiFact vào năm 2013 vì đã nói với mọi người rằng "nếu bạn thích chương trình sức khỏe của mình, bạn có thể giữ nó" theo Obamacare.

Cánh tả chiếm giữ bong bóng truyền thông của riêng mình, nơi đầy rẫy những lời dối trá không kém gì cánh hữu - và cánh tả thường gây hại hơn nhiều vì các phương tiện truyền thông sẵn sàng che giấu thông tin sai lệch của họ hơn rất nhiều. Obama không có nhận thức về bản thân trong vấn đề này. Việc ông không thể thừa nhận bất kỳ thông tin sai lệch nào bên ngoài vùng an toàn của ông trở nên rõ ràng khi xét đến khán giả của ông và thông điệp cuối cùng của ông.

Bài phát biểu của Obama đã được đọc trong khuôn viên của Đại học Stanford ở trung tâm của Thung lũng Silicon. Ông khẳng định rằng “những người trong cộng đồng công nghệ sẽ sớm tham gia vào cộng đồng công nghệ, không chỉ các nhà lãnh đạo công ty, mà nhân viên ở mọi cấp độ đều phải là một phần của giải pháp”.

Và chính xác thì giải pháp của Obama là gì? Đó có phải là lời kêu gọi tự do ngôn luận hơn không? Hoặc xem xét nội tâm hơn từ các nhân viên truyền thông xã hội về thành kiến ​​của chính họ và bong bóng truyền thông? Tuyệt đối không. Obama đặc biệt nói rằng việc kiểm duyệt phương tiện truyền thông xã hội hiện tại "không đi đủ xa." Trong phần kết của mình, ông kêu gọi những người đang lắng nghe không đấu tranh cho "sự thật tuyệt đối" hay "sự thật đã chỉnh sửa" mà đấu tranh "cho cái mà, trong sâu thẳm, chúng ta biết là đúng hơn, là đúng." Nói cách khác, Obama muốn họ chấp nhận những thành kiến ​​của riêng mình. Ông muốn họ tham gia vào ngành với mục tiêu kiểm duyệt mạng xã hội mạnh mẽ hơn để phù hợp với định kiến ​​của chính họ - tức là những gì họ cảm thấy là “đúng”.

Obama không câm. Ông ấy biết rằng các nhân viên của Facebook, Twitter, Google và các công ty truyền thông xã hội khác đều đóng góp hơn 90% số tiền quyên góp chính trị cho Đảng Dân chủ của chính ông ấy. Những nhân viên đưa ra quyết định kiểm duyệt tại các công ty truyền thông xã hội mạnh mẽ này trông không giống phần còn lại của nước Mỹ. Họ được biên chế bởi những người cực tả cực đoan, những người có quan điểm khác xa với ý kiến ​​của người bình thường về mọi thứ, từ nhập cư đến chủ nghĩa chuyển giới cho đến giá năng lượng.

May mắn thay, Musk sẽ thay đổi tất cả những điều đó, ít nhất là đối với Twitter.

"Tôi hy vọng rằng ngay cả những người chỉ trích tồi tệ nhất của tôi vẫn còn trên Twitter, bởi vì đó là ý nghĩa của tự do ngôn luận", Musk đã tweet vào ngày hôm qua.

Đây là thái độ sẽ cứu nền dân chủ - một thái độ từ chối kiểm duyệt thay vì chấp nhận nó. Hy vọng rằng những người khác ở Thung lũng Silicon sẽ hiểu ra và làm theo.


https://www.washingtonexaminer.com/opinion/editorials/elon-musk-is-a-threat-to-obamas-information-oligopoly

 

Sunday, April 24, 2022

 2022-04-24 

Cuộc chiến Phương Tây chống Phương Tây
The West’s War on the West

Những bậc cha mẹ bực tức thường bảo những đứa trẻ tự cao tự đại, xấc xược hoặc hờn dỗi bằng những từ “Con là kẻ thù tồi tệ nhất của chính mình”. Tuy nhiên, giới tinh hoa tiến bộ ở phương Tây vẫn say sưa biến mình trở thành kẻ thù tồi tệ nhất của chính phương Tây.

Lịch sử cho thấy những quốc gia đã gánh chịu tai họa trên đầu họ qua những cuộc phiêu lưu liều lĩnh ở nước ngoài hoặc sa vào tham nhũng và suy đồi ở quê nhà. Từ Plato đến Hegel, các triết gia chính trị đã cảnh báo rằng để chống lại những mầm mống của sự hủy diệt gieo nằm trong những ý tưởng và thể chế tiêu biểu của họ, các chế độ nên tạo ra một hệ thống giáo dục kiểm tra những xu hướng xấu nhất của họ và nuôi dưỡng những đức tính thiết yếu cho an ninh, thịnh vượng và hạnh phúc của họ. Nhưng ở Hoa Kỳ - và ở các nền dân chủ tự do phương Tây khác - giới tinh hoa đã vận động hệ thống giáo dục chống lại nền văn minh phương Tây.

Các trường K-12 của Mỹ thường khắc sâu vào học sinh của họ niềm tin - được khuếch đại trong các trường cao đẳng và đại học - rằng đất nước của họ và nền văn minh phương Tây, trong đó có Mỹ, là độc ác và bất công. Giáo viên hướng dẫn học sinh rằng cốt lõi là nước Mỹ phân biệt chủng tộc - đó không phải là một trong số các ý kiến, nhưng đó là sự thật. Chương trình giảng dạy củng cố giáo điều rằng những bất công do người da trắng gây ra đối với người da đen, người da màu khác và phụ nữ là lăng kính chính mà qua đó lịch sử và các sự kiện hiện tại của Hoa Kỳ phải được nhìn nhận.

Sự phân biệt chủng tộc trong hầu hết mọi thứ là bản cáo trạng nhiều tội danh của tầng lớp cấp tiến chống lại Hoa Kỳ. Họ cáo buộc rằng các trụ cột của nền văn minh phương Tây - đức tin Kinh thánh, triết học cổ điển, tư duy Khai sáng - đầy rẫy sự phân biệt chủng tộc và cơn điên cường muốn khuất phục các dân tộc và quốc gia khác. Họ coi lịch sử Hoa Kỳ là một chương đặc biệt xấu xa của nền văn minh phương Tây, bản thân nó là một cảnh tượng đáng hổ thẹn về chủ nghĩa thực dân, chủ nghĩa đế quốc và sự bóc lột môi trường. Trong khi đó, chính những tầng lớp tinh hoa này lại bỏ qua hoặc từ chối các chế độ độc tài và chủ nghĩa toàn trị; sự xâm lược đẫm máu, giết người hàng loạt và tàn phá các di sản văn hóa; nghèo đói, kiểm duyệt và ô nhiễm không khí và nước uống là những vấn đề thường xuyên xảy ra đối với những người sống bên ngoài các nền dân chủ tự do kiểu phương Tây.

Bản cáo trạng của giới ưu tú của phương Tây mô tả khoa học tự nhiên là tài sản riêng của phương Tây chứ không phải tài sản chung của nhân loại, đồng thời cho rằng chúng đồng lõa với thói ham muốn vô độ của phương Tây kiểm soát người khác. Các nhà giáo dục khẳng định rằng ngay cả số học đơn giản như 2 + 2 = 4 cũng phản ánh và củng cố thái độ phân biệt chủng tộc đồng thời làm giảm bớt các hình thức tư duy phi tuyến tính (non-linear) mà họ cho rằng đây là hình thức chuyên biệt của những người không phải da trắng. Các nhà phê bình tuyên bố rằng kho tàng nghệ thuật phương Tây - tiểu thuyết, hội họa, âm nhạc, v.v. - phải được hiểu là những cỗ xe cho sự áp bức lâu dài. Những tiếng nói có ảnh hưởng ở cánh tả tố cáo việc vay mượn tín ngưỡng của các dân tộc và quốc gia khác và thi hành nó là “chiếm đoạt văn hóa”. Và các trường học, tập đoàn lớn và chính phủ liên bang phá bỏ những hiểu biết truyền thống về giới tính và gia đình bằng cách thúc đẩy thay đổi giới tính và bằng cách ban hành các quy tắc cho phép các vận động viên có nhiễm sắc tố nam và sinh học nam thi đấu trong các môn thể thao của phụ nữ.

Trong cuốn “The War on the West”, Douglas Murray có đầy đủ tài liệu về sự phổ biến của những lời buộc tội này. Ông cũng kêu gọi độc giả bảo vệ nền văn minh phương Tây.

Là một tác giả bán chạy nhất, phó tổng biên tập của The Spectator, và là trí thức công chúng rộng rãi, Murray viết với sự sáng suốt tuyệt vời về nhiều mặt trận mà phương Tây đang tiến hành cuộc chiến chống lại chính họ. Và ông ấy viết với một cảm giác khẩn trương. Trong khi giới tinh hoa phương Tây say mê “thói tự ngược đãi bản thân”, thì Đảng Cộng sản Trung Quốc kiên nhẫn theo đuổi ở Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương và trên toàn cầu, một sự chuyển đổi trật tự thế giới bác bỏ các chuẩn mực của nền dân chủ tự do để ủng hộ chính phủ độc tài và nghĩa vụ của cá nhân tuân theo các quy định của nhà nước.

....

Phương Tây đã cung cấp cho thế giới rất nhiều khoa học, công nghệ và điều trị y tế. Nó đã thành lập các trường đại học lâu đời nhất thế giới. Nó nổi trội trong việc nghiên cứu các dân tộc và nơi khác, bao gồm cả các nền văn minh đã mất và đã chết. Nó đã phát triển chủ nghĩa tư bản thị trường tự do, chủ nghĩa đã làm được nhiều việc hơn bất kỳ hệ thống kinh tế nào khác để đưa mọi người trên toàn thế giới thoát khỏi đói nghèo. Nó đã xây dựng và thiết lập các nguyên tắc về tự do cá nhân và bình đẳng của con người, các quyền bất khả xâm phạm và giới hạn của chính phủ. Nó đã tạo ra các tác phẩm nghệ thuật vượt qua vẻ đẹp được ngưỡng mộ - và cung cấp niềm an ủi, hy vọng và nguồn cảm hứng - trên khắp thế giới. Những người di cư chạy trốn khỏi sự áp bức hoặc tìm kiếm cơ hội kinh tế tốt hơn cho bản thân và cho con cái của họ chảy về một hướng - sang phương Tây, và trên hết là đến Hoa Kỳ. Và trong khi không thể tưởng tượng được rằng, thiis dụ, một người phương Tây da trắng có thể di cư đến Trung Quốc và vươn lên đứng đầu Đảng Cộng sản Trung Quốc, “Chính nước Mỹ đã hai lần bầu ra một tổng thống da đen - con trai của một người cha đến từ Kenya,” Murray viết. "Và đó là nước Mỹ có phó tổng thống hiện tại là con gái của những người nhập cư từ Ấn Độ và Jamaica."

Việc bảo vệ phương Tây về những lợi ích mà các nước này mang lại cho chính công dân và những đóng góp của nó cho nhân loại, Murray nhận xét, “vẫn là ranh giới của những điều có thể nói ra.” Bản thân việc thu hẹp giới hạn quan điểm đáng kính của họ là một thước đo nổi bật về thiệt hại mà giới tinh hoa phương Tây gây ra.

Vì những lời khuyến cáo không có khả năng xoa dịu những lời chỉ trích cay nghiệt chống lại phương Tây do những người tự cao tự đại, xấc xược và ngoan cố trong giới tinh hoa, nên một cuộc phản công phải được thực hiện cho trái tim và tinh thần của đồng bào chúng ta. Nó nên được dựa trên nền tảng cải cách hệ thống giáo dục để các trường học và đại học của chúng ta giảng dạy hơn là bôi nhọ nền văn minh phương Tây.


By  Peter Berkowitz, April 24, 2022
Peter Berkowitz là thành viên cấp cao của Tad và Dianne Taube tại Viện Hoover, Đại học Stanford. Từ năm 2019 đến năm 2021, ông giữ chức vụ Giám đốc hoạch định chính sách tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ.



https://www.realclearpolitics.com/articles/2022/04/24/the_wests_war_on_the_west_147515.html

 

Tuesday, April 19, 2022

 2022-04-19 

Các nhà lãnh đạo ở Washington làm ngơ nạn phân biệt chủng tộc da đen, bạo lực băng đảng

(Lee Habeeb, Newsweek, 19/4/2022)

Mối đe dọa hàng đầu của chủ nghĩa cực đoan trong nước đến từ những phần tử cực đoan bạo lực có động cơ chủng tộc hay sắc tộc, đặc biệt là những người thượng tôn da trắng", Tổng chưởng lý Merrick Garland kiểm tường trình trước Thượng viện hồi tháng 5 năm ngoái.

Giám đốc FBI Christopher Wray đã đưa ra những cảnh báo tương tự, cũng như Tổng thống Joe Biden trong vô số lần. Bạn sẽ nghĩ rằng bây giờ sẽ có một làn sóng khủng bố trong nước của các nhóm cực đoan da trắng chống lại người da đen và các nhóm thiểu số khác, xét theo những cảnh báo thảm khốc được đưa ra từ D.C.

Một điều gì đó hoàn toàn khác đã xảy ra. Hai hành động khủng bố trong nước nổi tiếng nhất được thực hiện trong năm qua không phải do những người theo chủ nghĩa thượng tôn da trắng mà do những người đàn ông Mỹ gốc Phi phân biệt chủng tộc công khai. Và sau đó, vấn đề bạo lực băng đảng trong nội thành thậm chí còn lớn hơn, nếu ít được báo cáo rộng rãi hơn.

Tháng 11 năm ngoái, Darrell Brooks, một người đàn ông Mỹ gốc Phi, đã lái chiếc SUV màu đỏ của mình qua một cuộc diễu hành Giáng sinh ở Waukesha, Wisconsin. Brooks bị buộc tội 6 vụ cố ý giết người. Tất cả 6 nạn nhân đều là người da trắng, bao gồm các thành viên của Milwaukee Dancing Grannies và một cậu bé 8 tuổi. Thêm 60 người chứng kiến ​​bị thương trong hành động cố ý khủng bố này.  [Truyền thông cánh tả không nhắc đến màu da của thủ phạm trong một thời gian]

Chúng tôi sớm biết rằng Brooks đã đăng những lời lẽ phân biệt chủng tộc nhiều lần. "So when we start bakk knokkin white people TF out ion wanna hear it...the old white ppl 2, KNOKK DEM TF OUT!! PERIOD", Brooks viết trên Facebook dưới tên rap của mình là MathBoi Fly. Brooks cũng chia sẻ một số ý kiến ​​bài Do Thái, được Daily Mail chụp lại trong một bức ảnh chụp màn hình.

Báo chí chính thống hầu như không đề cập đến sự phân biệt chủng tộc và bài Do Thái của Brooks. Các ủy viên tại Facebook, Google và Twitter bằng cách nào đó cũng bỏ qua các chi tiết đó. Chúng ta không nghe thấy tổng thống, tổng chưởng lý hoặc giám đốc FBI nói về sự phân biệt chủng tộc đằng sau hành động khủng bố trong nước này — hoặc bất kỳ cáo buộc tội ác thù hận nào sắp xảy ra. Nhưng ngoài màu da và vũ khí lựa chọn, Brooks không khác gì Dylann Roof, kẻ thượng tôn da trắng đã cố tình sát hại 9 người da đen vô tội trong một nhà thờ ở Charleston, Nam Carolina.

Gần đây là ở Brooklyn vào tuần trước. Một người đàn ông Mỹ gốc Phi 62 tuổi tên là Frank James đã bị bắt vì thực hiện vụ xả súng hàng loạt tồi tệ nhất trong lịch sử hệ thống tàu điện ngầm của thành phố New York. Anh ta đã bắn 33 phát đạn vào những người đi làm buổi sáng bị kẹt trong một toa tàu điện ngầm. Mười bị trúng đạn. Nhiều người bị thương trong tình trạng hỗn loạn.

New York Times và các phương tiện truyền thông khác đã hạ thấp các thông điệp chống người da trắng trong nhiều video YouTube của James. Đây là một: "It's just a matter of time before these white motherf***ers decide, 'Hey listen. Enough is enough. These n****** got to go.... And so the message to me is: I should have gotten a gun, and just started shooting motherf***ers."

James đã phát ra những câu rap bài Do Thái thấp hèn như vậy, và liên tục kêu gọi tách biệt các chủng tộc. Anh ta giờ phải đối mặt với cáo buộc khủng bố, nhưng liệu anh ta có phải đối mặt với việc truy tố tội thù hận không?

Mối đe dọa ít được báo chí nói rộng rãi hơn, nhưng lại phổ biến hơn rất nhiều, là bạo lực băng đảng. Chỉ trong vài tuần qua, các thành viên băng đảng người Mỹ gốc Phi chịu trách nhiệm cho các vụ xả súng hàng loạt ở hai trung tâm mua sắm. "Ngày càng rõ ràng rằng bạo lực băng đảng là trung tâm của thảm kịch này", cảnh sát Sacramento cho biết trong một tuyên bố về vụ đấu súng khiến 6 người thiệt mạng và 12 người bị thương tại một trung tâm thương mại hồi đầu tháng.

Và sau đó, vào cuối tuần qua, 9 người đã bị bắn và thêm 5 người bị thương tại một trung tâm mua sắm ở Columbia, Nam Carolina. Các nhà chức trách tin rằng nguyên nhân là sự trả đũa giữa các băng đảng.


Frank James subway shooting suspect


Nghi phạm Frank James bị cảnh sát từ Quận 9 dẫn đầu sau khi bị bắt vì liên quan đến vụ xả súng hàng loạt tại ga tàu điện ngầm 36th St vào ngày 13 tháng 4 năm 2022 ở thành phố New York. James, nghi phạm xả súng trong vụ xả súng hôm thứ Ba, đã bị bắt sau lời mách của một người gọi đường dây nóng. James được cho là đã bắn 10 người, khiến 5 người bị thương nặng, trên chuyến tàu N trong giờ cao điểm sáng thứ Ba.

Mỗi tuần, các băng nhóm đã khủng bố các khu dân cư nội thành của quốc gia chúng ta, với số lượng người ngày càng tăng ở những nơi như Chicago, New York, Atlanta, Baltimore và Philadelphia. Thủ phạm của bạo lực - và cả nạn nhân - là những người đàn ông Mỹ gốc Phi. Và một số lượng lớn những người Mỹ gốc Phi tốt và tử tế sống trong các khu dân cư bị các băng nhóm bạo lực bắt làm con tin.

Những con số thật đáng kinh ngạc. Trong số những người Mỹ bị sát hại vào năm 2020, gần 10.000 người da đen, 7.000 người da trắng, 3.000 người gốc Tây Ban Nha và 500 người thuộc các chủng tộc khác. Những con số đó cứ được nhắc đi nhắc lại vì nó khiến người ta giật mình. Mặc dù người Mỹ gốc Phi chỉ chiếm 13% dân số, nhưng họ chiếm hơn 50% số nạn nhân của các vụ giết người ở Mỹ vào năm 2020. Và hơn 50% thủ phạm cũng vậy.

Vào cuối năm nay, 10.000 người Mỹ gốc Phi trở lên sẽ là nạn nhân của các vụ giết người ở Mỹ, một con số đau lòng. Đó là 200 người - chủ yếu là nam giới - chết mỗi tuần.

Mặc dù xác suất một người da đen bị giết bởi người khác cao hơn khoảng 30 lần so với xác suất bị giết bởi một thành viên thực thi pháp luật, nhưng câu chuyện cho rằng người da trắng cực đoan và người da trắng là mối nguy hiểm rõ ràng và hiện tại đối với người da đen — và người dân Hoa Kỳ nói chung - tiếp tục được rao giảng bởi tổng thống, tổng chưởng lý và giám đốc FBI của quốc gia chúng ta. Và cả các phương tiện truyền thông và học viện.

Biden, Garland, Wray và phe cánh trong quan hệ công chúng của họ có lẽ đã không biết tới cuộc thăm dò của Gallup năm 2020 cho thấy hơn 80% người da đen ủng hộ sự hiện diện của cảnh sát ở mức tương đương hoặc cao hơn trong khu dân cư của họ. Có một lý do tại sao: những người da đen cực kỳ tử tế và tuân thủ luật pháp sống trong các khu dân cư nội thành là những người phải hứng chịu nhiều nhất khi có ít cảnh sát trên đường. Và chính các băng đảng là nhóm đang thịnh vượng. Những kẻ xấu đang chiến thắng dưới sự lãnh đạo của đội thực thi pháp luật của Tổng thống Biden. Những người tốt đang thua.

Nhà văn Rav Arora, người có gia đình di cư từ Ấn Độ đến Canada, thường viết về các vấn đề chủng tộc và sắc tộc. Trong một chuyên mục gần đây, ông đã viết về một người phụ nữ tên là Sylvia Bennett-Stone, giám đốc của Voices of Black Mothers United. Cô ấy đang cống hiến cuộc đời mình để khuếch đại tiếng nói của những bà mẹ da đen đã mất một đứa con vì bạo lực băng đảng. Bà ấy biết về vết thương lòng đó ngay từ đầu: đứa con gái 19 tuổi của bà ấy đã bị giết trong trận nổ súng dữ dội khi đang ngồi trong xe hơi tại một trạm xăng ở Fairfield, Alabama, vào năm 2004. "Một viên đạn bắn xuyên qua cửa kính xe hơi của cô ấy và xuyên qua thân của cô ấy trước khi đi vào trái tim của bạn cô ấy. Con gái của Sylvia đã bị giết ngay lập tức, và người bạn của cô ấy sau đó đã chết tại bệnh viện ", Arora viết.

Sylvia tức giận khi báo chí không đưa tin về cái chết của con gái mình. "Không ai biết tên cô ấy. Không ai biết tên của Krystal Joy Bennett", Bennett-Stone nói với Arora. "Nếu cô ấy bị cảnh sát bắn, cả thế giới sẽ biết. Mỗi ngày chúng tôi mất những đứa trẻ và không ai biết. Đó là trường hợp của rất nhiều đứa trẻ, hàng chục nghìn đứa trẻ."

Người mẹ giận dữ vẫn chưa kết thúc. "Tôi nghĩ rằng mọi người nói chung đã trở nên không còn nhạy cảm với tội phạm da-đen-giết-da-đen," bà nói thêm. "Bạo lực ở các khu dân cư da đen đang trở nên quá bình thường. Vì nó liên quan đến truyền thông, nó không nhận được xếp hạng."

Cơn thịnh nộ của Bennett-Stone không chỉ nhắm vào giới truyền thông. Người mẹ mất con gái vì bạo lực tập thể không có gì tốt đẹp để nói về phong trào "giảm ngân sách cảnh sát", và những người hàng xóm của bà ấy cũng cảm thấy tương tự. "Khi bạn nói chuyện với những người trong cộng đồng, 80% trong số họ không tin vào việc giảm ngân sách cảnh sát", bà nói.

Ước mơ của Bennett-Stone — và cách tốt nhất để tôn vinh ký ức của con gái bà — là thành lập một phong trào quốc gia để giải quyết bạo lực băng đảng. "Chúng ta phải bắt đầu trong gia đình, từ những cá nhân trong ngôi nhà đó. Chúng ta làm điều đó vì tình yêu," cô nói với Arora.

Có lẽ các quan chức thực thi pháp luật hàng đầu của chúng tôi ở D.C. — tổng thống, tổng chưởng lý và giám đốc FBI — nên dành một chút thời gian với Bennett-Stone và nhóm những bà mẹ da đen chính nghĩa của bà ấy. Một điều mà giới tinh hoa D.C. sẽ học cách lắng nghe họ là: Những Proud Boys, Oath Keepers, Klan and Neo-Nazis — đáng ghét và hèn hạ — không nằm trong danh sách lo lắng của họ. Hoặc danh sách khủng bố của họ. Họ quá bận rộn với thực tế — và những hậu quả rất thực — của sự khủng bố do bạo lực băng đảng.


By Lee Habeeb
Lee Habeeb là phó chủ tịch phụ trách nội dung của Salem Radio Network và người dẫn chương trình "Our American Stories". Ông sống ở Oxford, Mississippi, với vợ, Valerie và con gái của ông, Reagan.



https://www.newsweek.com/leaders-washington-ignore-black-racism-gang-violence-opinion-1698589

 

Sunday, April 17, 2022

 2022-04-17 

Người Mỹ tẩy chay hãng Disney vì thúc đẩy truyền bá giới tính cho trẻ em

Một phụ huynh cho biết, Disney đã truyền bá về đồng giới trong nhiều năm, thao túng tâm trí của trẻ nhỏ, và hiện giờ họ đã công khai thừa nhận điều đó.

Theo Thời báo Epoch Times, vào ngày 13/4 vừa qua, một tổ chức dân sự của Mỹ là Hold the Line đã tổ chức một buổi mít tinh có tên gọi “Tẩy chay Disney” trên các con phố gần khu vui chơi Disneyland ở quận Cam, thuộc tiểu bang California.

Người tham dự đã cầm các biểu ngữ mang thông điệp như: “Bảo vệ Trẻ em”, “Chấm dứt nạn ấu dâm” và “Tẩy chay Disney”. Được biết, vào hồi tuần trước, tổ chức này cũng đã cử hành một cuộc mít tinh kháng nghị tại trụ sở Disney ở Burbank, thành phố Los Angeles.

Trước đó, vào ngày 29/3, tiểu bang Florida đã thông qua Đạo luật HB1557, còn có tên gọi là “Quyền của Cha mẹ trong Giáo dục” (Parental Rights in Education). Đạo luật khẳng định các quyền cơ bản của cha mẹ trong việc chăm sóc và nuôi dạy trẻ em; đồng thời, yêu cầu các học khu phải thông báo cho phụ huynh và học sinh biết về tất cả các dịch vụ và các thay đổi liên quan đến chăm sóc sức khỏe cho trẻ em. Luật cũng nghiêm cấm việc giảng dạy cho học sinh từ mẫu giáo đến lớp 3 về các khuynh hướng tình dục và bản dạng giới.

Sau khi Đạo luật được thông qua, hãng Disney đã ra một tuyên bố trên Twitter vào ngày 31/3, cho biết: “[Đạo luật] HB1557 của Florida, còn được gọi là Đạo luật ‘Không được Nói Đồng tính’ (Don’t Say Gay), đáng lẽ không được thông qua, cũng không nên được ký thành luật. Với tư cách là một công ty, mục tiêu của chúng tôi là yêu cầu cơ quan lập pháp hoặc tòa án bãi bỏ luật này, và hỗ trợ cho các tổ chức quốc gia và tiểu bang làm việc hướng tới mục tiêu đó. Chúng tôi cam kết duy trì gia đình Disney, duy trì quyền và sự an toàn của các thành viên LGBTQ+ ở [tiểu bang] Florida và trên toàn quốc”.

Được biết, toàn bộ dự luật mới của Florida không đề cập đến tổ chức đồng tính hoặc LGBTQ+, mà chỉ cấm dạy về khuynh hướng tình dục và dạng giới cho học sinh dưới lớp 4, đồng thời nhấn mạnh quyền được biết và quyền ra quyết định của phụ huynh. Tuy nhiên, dường như đạo luật này đã động chạm đến “lợi ích” của một số tổ chức nào đó, nó cũng cho thấy rằng, trẻ em luôn là mục tiêu của họ.

Trong một video từ một cuộc họp nội bộ của Disney, nhà sản xuất phim Latoya Raveneau cho biết, nhóm của cô đã thực hiện một “chương trình đồng tính không giấu diếm” và thường xuyên thêm từ ‘queer’ vào chương trình dành cho trẻ em”. “Queer” là chỉ những người đa dạng tính dục, không chắc chắn về giới tính của mình hoặc chưa xác định được giới tính.

Một phụ huynh tên là Rieta cho biết: “Họ [tức Disney] đã làm điều này trong nhiều năm, thao túng tâm trí của trẻ nhỏ, và hiện giờ họ đã công khai thừa nhận điều đó. Là một người mẹ, người bà, tôi không thể giữ im lặng, mọi người cần biết cái ác đang đứng đằng sau Disney; chúng ta không thể cứ ngồi yên, mà phải để cho con cái chúng ta được là những đứa trẻ thực sự, chỉ sau khi trưởng thành rồi mới quyết định hành vi giới tính của chúng”.

Về mặt y học, trẻ em trước tuổi dậy thì (trước khoảng 12 tuổi) dễ dàng bị thay đổi giới tính khi sinh ra bằng cách sử dụng thuốc ngăn cản dậy thì. Theo Thời báo Epoch Times, hãng Disney đã đưa nhiều nội dung không phù hợp cho trẻ em vào các bộ phim và công viên giải trí trong suốt nhiều năm.

Một người được phỏng vấn tên là Mark Perez cho biết: “Khi tôi đăng bài và chỉ ra vấn đề này vào năm 2014, có rất nhiều người chỉ trích tôi nói dối, nhưng bây giờ, nhiều người đã tỉnh ngộ và nhận ra rằng đó là sự thật”.

Không chỉ phụ huynh thể hiện hành động phản đối, mà một số nhân viên từng làm việc cho Disney nhiều năm cũng đứng ra bày tỏ sự không hài lòng, một người được phỏng vấn cho biết: “Tôi cảm thấy mình bị ép buộc, trong khi tôi muốn tạo ra một môi trường và nội dung an toàn cho trẻ em.”

Một nhân viên khác từng làm việc tại Disney 14 năm tên là Desi, cho biết, việc quảng bá tình dục trên các chương trình, cũng như truyền bá lối sống mà trẻ em không nên biết cho đến khi chúng lớn, là một phần trong chương trình nghị sự của Disney.

Cô Desi nói: “Nếu quan điểm của bạn khác với quan điểm của họ, họ sẽ coi bạn là cố chấp, phân biệt chủng tộc, kỳ thị đồng tính hoặc biến thái. Những thứ đó rất nhỏ, các biểu tượng với ý nghĩa cụ thể xuất hiện từng chút một trong các bộ phim và trong công viên giải trí của Disney. Một số quản lý cấp cao của Disney vẫn đang thúc đẩy chương trình nghị sự, đưa vào nhiều vai đa giới tính hoặc ‘đồng tính’, trước đây, những thứ này là rất nhỏ, nhưng hiện giờ họ đang hy vọng cho thêm nhiều những thứ này vào hơn nữa”.

Desi tiếp tục: “Nhiều người vẫn tin rằng Disney là một nơi hạnh phúc, đầy lý tưởng và sự quan tâm, là nơi có thể tránh xa cuộc sống thực tế để được vui chơi. Nhưng theo thời gian, một thứ gì đó đã dần dần bị bào mòn và thay đổi như giọt nước nhỏ xuống từng chút một. Trẻ em thích xem phim hoạt hình, chúng thấy nó vui nhộn và thú vị. Nhưng không nên đưa thêm những định nghĩa và nội dung chuyển giới vào, bộ não (và quan niệm) của chúng vẫn đang hình thành và chúng xem bằng mắt khi còn nhỏ, cho nên, mọi thứ chúng nhìn thấy và nghe thấy sẽ để lại ấn tượng lâu dài”.

Một người đàn ông tham gia vào buổi mít tinh cho biết: “Mọi người có thể chọn tiếp tục đến Disney và phớt lờ những sự thật này, nhưng họ cũng có thể chọn làm điều đúng đắn. Dù có thể mất đi bạn bè hoặc cơ hội làm việc, nhưng chúng ta cần phải đặt ý chí của Thiên Chúa ở vị trí hàng đầu. Chỉ cần kiên định, chúng ta mới có thể đưa đất nước này đi đúng hướng”.


https://www.theepochtimes.com/crowd-protests-disneys-woke-agenda_4390086.html
https://www.theepochtimes.com/disney-employees-say-fearful-silent-majority-in-favor-of-parental-rights-in-education-bill_4380886.html
https://www.ntdvn.net/the-gioi/nguoi-my-tay-chay-disney-vi-truyen-ba-gioi-tinh-cho-tre-em-333721.html

________________


Disney, Được xây dựng dựa trên những câu chuyện cổ tích và giả tưởng, Đối đầu với thế giới thực
Disney, Built on Fairy Tales and Fantasy, Confronts the Real World


Kể từ khi thành lập vào năm 1923, Walt Disney Co. đã đứng một mình ở Hollywood theo một cách cơ bản: Các bộ phim gia đình, chương trình truyền hình và các chuyến đi chơi trong công viên giải trí, ít nhất là trên lý thuyết, luôn hướng đến tất cả mọi người, có tiềm năng chính trị và tránh những cạm bẫy văn hóa một cách nhiệt tình.

Thương hiệu Disney nói về ước muốn trở thành những ngôi sao và tìm thấy tình yêu đích thực và sống hạnh phúc mãi mãi. Trong trường hợp các lâu đài trong truyện cổ tích quá tế nhị, các công viên giải trí của Disney hứa hẹn một cuộc trốn chạy khỏi thực tế với những tấm biển chào mừng có nội dung “Hôm nay bạn rời khỏi đây và bước vào thế giới của ngày hôm qua, ngày mai và tưởng tượng”.

Tuy nhiên, gần đây, sự xấu xí trong thế giới thực đã len lỏi vào Vương quốc Phép thuật. Trong thời điểm đầy tính đảng phái này, cả hai phe của sự chia rẽ chính trị đều đang dồn lên vai Disney, gây nguy hiểm cho một trong những thương hiệu nổi tiếng nhất thế giới - một trong những thương hiệu tượng trưng cho chính nước Mỹ - khi hãng này cố gắng điều hướng một ngành công nghiệp giải trí đang thay đổi nhanh chóng.

Trong một số trường hợp, Disney sẵn sàng lấn sân sang các vấn đề văn hóa. Mùa hè năm ngoái, để hoan nghênh từ những người cấp tiến và những tiếng gầm gừ từ phía cực tả, Disney đã quyết định đưa ra các thông báo trên loa tại các công viên giải trí của mình về giới tính trung lập, loại bỏ các từ “ladies and gentlemen, boys and girls” để thay bằng “dreamers of all ages (những người mơ mộng ở mọi lứa tuổi)”. Nhưng gã khổng lồ giải trí cũng bị lôi vào cuộc tranh cãi gần đây về luật mới của Florida, trong số nhiều điều khoản khác, hạn chế việc giảng dạy trong lớp cho đến lớp ba về khuynh hướng tình dục và bản dạng giới và đã bị đối phương gán cho là “Don't Say Gay."

Lúc đầu, Disney cố gắng không đứng về phía nào đối với dự luật, ít nhất là công khai, điều này đã thúc đẩy một cuộc phản kháng của nhân viên. Disney sau đó đã mạnh mẽ tố cáo dự luật - chỉ để thấy mình bị chỉ trích bởi những người dẫn chương trình Fox News và thống đốc của Florida, Ron DeSantis, người đã gửi một email gây quỹ cho những người ủng hộ nói rằng “Woke Disney” đã “mất bất kỳ thẩm quyền đạo đức nào để bảo bạn biết nên làm gì.” Các nhà lập pháp Florida bắt đầu đe dọa thu hồi đạo luật 55 tuổi cho phép Walt Disney World về cơ bản hoạt động như chính quyền thành phố của chính mình. (Disney đã mâu thuẫn với thống đốc về các vấn đề đại dịch như nhiệm vụ tiêm vắc xin cho nhân viên.)

Khi cố gắng không xúc phạm ai, Disney dường như đã đánh mất tất cả mọi người.

Martin Kaplan, giáo sư Norman Lear về giải trí, truyền thông và xã hội tại Đại học Nam California và là cựu CEO của Walt Disney, cho biết: “Sứ mệnh của thương hiệu Disney luôn thực sự rõ ràng: Không làm gì có thể khiến khán giả trong gia đình khó chịu hoặc bối rối.  “Vui vẻ cho tất cả. Không có gì đáng phản đối. Hãy để tất cả được biến đổi bởi cây đũa thần. Nhưng chúng ta ngày nay quá chia rẽ, quá quay cuồng, đến nỗi ngay cả Disney cũng gặp khó khăn trong việc gắn kết chúng ta lại với nhau ”.

Tất nhiên, việc tránh những chủ đề gây chia rẽ xã hội, bản thân nó đã phản ánh một thế giới quan nhất định. Xét cho cùng, người sáng lập cùng tên của Walt Disney Co., là một người bảo thủ chống công đoàn. Chủ nghĩa yêu nước ở Main Street USA được trưng bày nổi bật tại các công viên giải trí của Disney. Câu chuyện Giáng sinh truyền thống được kể vào mỗi tháng 12 tại Disney World ở Florida và Disneyland ở California với các sự kiện rước đèn dưới ánh nến, các câu Kinh thánh, vâ vân.

Phải đến năm 2009, công ty mới đưa ra một công chúa Da đen.

Nhưng trong những năm gần đây, đã có một sự thay đổi đáng chú ý. Robert Iger, người từng là Giám đốc điều hành từ năm 2005 đến năm 2020, đã thúc đẩy công ty giải trí lớn nhất thế giới đè cao việc tuyển chọn và kể chuyện đa dạng. Như ông ấy đã nói tại cuộc họp cổ đông năm 2017 của Disney, đề cập đến sự hòa nhập và bình đẳng, “Chúng tôi có thể tiếp nhận những giá trị mà chúng tôi cho là quan trọng về mặt xã hội và thực sự thay đổi hành vi của mọi người - khiến mọi người chấp nhận nhiều hơn về những khác biệt và văn hóa, chủng tộc và tất cả các khía cạnh khác của cuộc sống và con người của chúng ta.”

Về bản chất, giải trí như vận động.

Iger là người đã thúc đẩy bộ phim bom tấn toàn cầu “Black Panther”, bộ phim có dàn diễn viên gần như hoàn toàn là người da đen và một cốt truyện mạnh mẽ của người da đen. Trong nhiệm kỳ của mình, Disney đã lại chú ý vào loạt phim "Star Wars" xung quanh các nhân vật nữ. Một cuộc diễu hành của các bộ phim hoạt hình (“Moana,” “Coco”, “Raya and the Last Dragon”, “Soul,” “Encanto”) giới thiệu nhiều chủng tộc, văn hóa và sắc tộc khác nhau.

Kết quả, phần lớn, rất ăn khách hết phim này đến phim khác. Nhưng một lượng lớn khán giả của Disney đã chống lại.

“Eternals”, một bộ phim trị giá 200 triệu đô la của Disney-Marvel, đã bị “đánh bom” vào mùa thu vì phim mô tả một siêu anh hùng đồng tính hôn chồng mình, với những trò lừa đảo trực tuyến tràn ngập mạng lưới phim trên internet với hàng trăm bài đánh giá một sao chống đồng tính. Vào tháng 1, Disney đã bị nam diễn viên Peter Dinklage và những người khác buộc tội tráo đổi khuôn mẫu cá nhân (stereotype) khi tiếp tục với một bộ phim live-action “Snow White” - cho đến khi có thông tin rằng công ty đã lên kế hoạch thay thế bảy chú lùn bằng những “sinh vật huyền bí được tạo ra bởi kỹ thuật số," khiến những người khác bất mãn về sự "xóa sổ" những chú lùn.

Các giám đốc điều hành của Disney có xu hướng coi thường những sự chống đối, coi như cơn bão trong ấm trà: xu hướng hôm nay trở thành một lời phàn nàn mới vào ngày mai. Nhưng ngay cả những cơn bão trực tuyến vừa phải cũng có thể khiến công ty phải suy nghĩ lại. Các cuộc họp được tổ chức về cách thức và liệu có nên trả lời hay không; các đối tác tài năng khó chịu phải được yên tâm.

Khi Disney chuẩn bị giới thiệu dịch vụ phát trực tuyến của mình vào năm 2019, hãng đã bắt đầu đánh giá toàn diện thư viện phim của mình. Là một phần của sáng kiến, được gọi là Stories Matter, Disney đã bổ sung tuyên bố từ chối trách nhiệm đối với nội dung mà công ty xác định là bao gồm “mô tả tiêu cực hoặc ngược đãi con người hoặc nền văn hóa”. Ví dụ bao gồm các tập của "The Muppet Show" từ những năm 1970 và phiên bản 1941 của "Dumbo."

“Những định kiến ​​này khi đó đã sai và bây giờ đã sai,” tuyên bố từ chối trách nhiệm viết.

Theo hai giám đốc điều hành hiện tại của Disney, nhóm Stories Matter đã lưu ý nhau các nhân vật khác là có khả năng có vấn đề.

Ursula, phù thủy biển phản diện trong “The Little Mermaid” (1989), là một. Bảng màu tối của cô ấy (da màu oải hương, chân đen) có thể được nhìn qua lăng kính chủng tộc, nhóm Stories Matter cảnh báo; cô ấy cũng là một nhân vật "được mã hóa kỳ lạ", với phong cách được lấy cảm hứng một phần từ phong cách của một nữ hoàng phái nam (drag queen) ngoài đời thực.

Theo các giám đốc điều hành, Tinker Bell bị đánh dấu cảnh báo vì cô ấy “có ý thức về cơ thể” và ghen tị với Peter Pan, trong khi thuyền trưởng Hook có thể khiến Disney bị buộc tội phân biệt đối xử hoặc thành kiến ​​với những người khuyết tật vì anh ta là nhân vật tồi bại.

Ít nhất một số người trong Disney lo ngại rằng sự nhạy cảm như vậy đã đi quá xa. Một trong những giám đốc điều hành lo lắng rằng việc xem xét các sáng tạo nghệ thuật thông qua một “bộ lọc chính xác về mặt chính trị” có thể làm suy yếu sự sáng tạo.

Disney từ chối bình luận cho bài báo này.

Tất cả những điều này xảy ra vào thời điểm nguy hiểm đối với Disney, hãng đang chạy đua để tự làm lại mình như một đại gia kỹ thuật trực tuyến khi Amazon và Apple tiến sâu hơn vào lĩnh vực kinh doanh giải trí và các mạng cáp truyền thống như ESPN của Disney đang dần tàn lụi. Disney cũng đang đối phó với sự thay đổi đột ngột của người bảo vệ, với việc Iger từ chức chủ tịch điều hành vào tháng 12.

Iger thỉnh thoảng phát biểu về các vấn đề chính trị nổi bật trong thời gian làm Giám đốc điều hành. Người kế nhiệm của ông, Bob Chapek, đã quyết định (với sự hậu thuẫn từ hội đồng quản trị Disney) tránh liên quan đến các cuộc chiến chính trị giữa các bang. Tuy nhiên, những người vận động hành lang của Disney sẽ tiếp tục làm việc ở hậu trường, giống như những gì họ đã làm với luật pháp Florida.

Trong trường hợp của Florida, cách tiếp cận đã phản tác dụng, đầu tiên là các cuộc biểu tình của nhân viên và một cuộc đi bộ và sau đó là phản ứng dữ dội của cánh hữu. Người dẫn chương trình Fox News, Tucker Carlson cho biết Disney có “một chương trình làm việc về tình dục cho trẻ 6 tuổi” và “rùng rợn như địa ngục”. Theo công ty phân tích ListenFirst, các dòng tweet với hashtag #boycottDisney đã tích lũy hàng triệu lượt hiển thị trong khoảng thời gian từ ngày 28/3 đến ngày 3/4.

Các giám đốc điều hành của Disney từ lâu đã giữ quan điểm rằng tẩy chay sẽ chỉ ảnh hưởng tối thiểu đến hoạt động kinh doanh của công ty, nếu có. Disney là một tập đoàn khổng lồ (tạo ra khoảng 70 tỷ đô la doanh thu hàng năm) nên việc né tránh các sản phẩm của mình là điều gần như không thể.

Nhưng phạm vi tiếp cận rộng lớn khiến Disney khó bị tẩy chay cũng khiến nó nổi lên trong các cuộc tranh luận về văn hóa của đất nước. Hầu như không tháng nào mà không có cãi cọ, thường là về nhận dạng giới tính và phái tính.

Mùa hè năm ngoái, “Muppet Babies”, một bộ phim Disney Junior dành cho trẻ em từ 3-8 tuổi, đã nhẹ nhàng khám phá bản dạng giới tính. Gonzo mặc một chiếc áo choàng, bất chấp chỉ thị từ Miss Piggy "rằng các cô gái đến với tư cách là công chúa và các chàng trai là hiệp sĩ." Tạp chí Out đã viết rằng tập phim “vừa gửi một thông điệp mạnh mẽ về tình yêu thương và sự chấp nhận cho những đứa trẻ có đa dạng giới tính ở khắp mọi nơi!” Và một chuyên gia cực hữu đã chỉ trích Disney vì đã “thúc đẩy chương trình nghị sự chuyển giới” đối với trẻ em, gây ra một đám cháy nhỏ trực tuyến.

Cùng lúc đó, một số người ủng hộ LGBTQ đã chỉ trích Disney về “Loki”, một show siêu anh hùng của Disney +. Trong tập thứ ba của “Loki”, nhân vật chính lần đầu tiên thừa nhận ngắn gọn trên màn ảnh điều mà người hâm mộ truyện tranh đã biết từ lâu: Anh ta là người song tính. Tuy nhiên, cách tiết lộ thông tin chớp nhoáng đã khiến một số thành viên của cộng đồng LGBTQ tức giận.

Cuộc chiến chắc chắn sẽ tiếp tục: Bộ phim “Lightyear” của Disney-Pixar dự kiến ​​phát hành vào tháng 6, mô tả một cặp đôi đồng tính nữ yêu nhau, trong khi “Thor: Love and Thunder”, sẽ ra mắt vào tháng 7, sẽ giới thiệu một nhân vật LGBTQ chính.

Vào tháng 3, khi Disney tổ chức cuộc họp cổ đông gần đây nhất, Chapek (CEO của Disney) đã được các cổ đông từ cánh tả và cánh hữu quan tâm.

Một người đã kêu gọi Disney giao nhiệm vụ đóng góp cho các nhà lập pháp, những người đã ủng hộ các dự luật hạn chế quyền bầu cử và quyền sinh sản. Chapek nói rằng Disney đã trao tiền cho “cả hai bên lối đi” và họ đang đánh giá lại các chính sách quyên góp của mình. (Sau đó, ông ấy đã tạm dừng tất cả các khoản đóng góp ở Florida.) Một đại diện khác của một nhóm vận động cổ đông sau đó cầm micrô và lưu ý rằng “Disney ngay từ những ngày đầu thành lập đã luôn đại diện cho một nơi trú ẩn an toàn cho trẻ em,” trước khi xoay quanh những bình luận về chống đồng tính và chuyển giới và đòi Chapek "bỏ chính trị hóa và ý thức hệ giới tính."

Đáp lại, Chapek lưu ý những lo ngại tương phản của cổ đông. “Tôi nghĩ rằng tất cả những người tham gia cuộc gọi hôm nay có thể thấy khó khăn như thế nào khi cố gắng luồn kim giữa sự phân cực cực đoan của các quan điểm chính trị,” ông nói.

“Những gì chúng tôi muốn Disney trở thành là một nơi mà mọi người có thể đến với nhau,” ông ấy tiếp tục. “Ý kiến ​​của tôi là, khi ai đó bước xuống Main Street và đến cổng công viên của chúng tôi, họ gạt sự khác biệt của mình sang một bên và nhìn xem những gì họ có như một niềm tin chung - niềm tin chung về sự huyền ảo, hy vọng, ước mơ và trí tưởng tượng của Disney.”


By Brooks Barnes, April 17, 2022


https://www.sfgate.com/business/article/Disney-Built-on-Fairy-Tales-and-Fantasy-17085733.php
https://www.nytimes.com/2022/04/17/business/disney-politics-florida.html

__________________


Lời thú nhận của một nhà văn Disney
Confessions of a Disney writer


Trong nhiều năm, tôi kiếm sống bằng việc viết các chương trình truyền hình cho Disney. Tôi tự hào về công việc của mình, coi đó là một đặc ân để làm cho trẻ em trên toàn thế giới cười. Nhưng trước sự chấp nhận tai hại của Disney về các chính sách chống nạn ấu dâm, tôi rất vui vì mình đã dần vỡ mộng với TV dành cho trẻ em và rời bỏ lĩnh vực này.

Mọi tác giả truyền hình dành cho trẻ em đều biết rằng, khi viết một câu chuyện, bạn phải cẩn thận về "hành vi mẫu mực". Bất cứ điều gì trẻ nhìn thấy, chúng đều bắt chước, vì vậy bạn nên "mô phỏng" những đặc điểm tích cực trong chữ viết của mình, đặc biệt là khi viết cho trẻ mẫu giáo. Hãy tưởng tượng chèn một nhân vật Larry David rất nhỏ vào câu chuyện của bạn, một người đáng ghét, hay tranh cãi và lén lút. Chắc chắn, bạn sẽ nhận được ghi chú từ người biên tập câu chuyện yêu cầu bạn sửa đổi kịch bản để tránh mô hình hóa hành vi tiêu cực.

Vì vậy, cam kết gần đây của Disney về việc "thêm sự kỳ lạ" bất cứ khi nào có thể không thể được giải thích là chỉ cố gắng dạy sự khoan dung và hòa nhập. Các giám đốc điều hành biết rằng bằng cách thể hiện "sự kỳ lạ", họ đang làm mẫu cho sự kỳ lạ và khuyến khích trẻ em bắt chước hành vi đó.

Trên thực tế, Disney đã có vấn đề về tình dục trẻ em trong một thời gian dài. Cole Sprouse, một cựu ngôi sao của Disney Channel, gần đây đã lưu ý rằng anh ấy và anh trai bạn diễn của mình đều bị chấn thương trong sự nghiệp diễn xuất của họ. Anh ấy nói thêm, "Những phụ nữ trẻ trên [Disney Channel] bị lạm dụng tình dục ở độ tuổi sớm hơn anh trai tôi và tôi, đến mức hoàn toàn không có cách nào để chúng tôi có thể so sánh trải nghiệm của mình."

Bạn chỉ cần chứng kiến ​​những màn bùng nổ ngoạn mục của các ngôi sao nhí Disney Britney Spears và Lindsay Lohan để tự hỏi những chấn thương tâm lý nào đã thay đổi họ từ những đứa trẻ đáng yêu thành những kẻ cuồng dâm. Theo dõi những rắc rối pháp lý vô tận, những cơn nghiện phá hoại và suy sụp tinh thần của các cựu ngôi sao Disney gần như đã trở thành một trò chơi trong phòng khách, như trong bài báo chán nản này, "20 ngôi sao nhí bị Disney tàn phá." Điều gì đã xảy ra với những đứa trẻ xinh đẹp đã phá hủy sự tỉnh táo của họ?

Chúng ta biết rằng Disney có lịch sử để lộ các diễn viên trẻ của mình vào những tội phạm lạm dụng tình dục trẻ em. Brian Peck ngồi tù 16 tháng sau khi nhận tội hai tội lạm dụng tình dục một diễn viên nhí Nickelodeon. Một năm sau khi anh được thả ra, Disney đã thuê anh làm việc cho loạt phim dành cho trẻ em "Yay, Me! Starring London Tipton" và "The Suite Life of Zack and Cody." Victor Salva đã phải ngồi tù 15 tháng vì tội cưỡng hiếp và quay video một cậu bé đang diễn xuất trong một bộ phim do anh làm đạo diễn. Tuy nhiên, Disney đã thuê anh làm đạo diễn cho bộ phim Powder.

Và sau đó là trường hợp của James Gunn, nhà biên kịch kiêm đạo diễn cực kỳ thành công của hai bộ phim Guardians of the Galaxy đầu tiên. Disney đã sa thải Gunn vào năm 2018 sau khi những dòng tweet tình dục ghê tởm của anh ấy về các cậu bé gây ra làn sóng phản đối kịch liệt. Ông chủ của Disney đã công khai tuyên bố rằng những dòng tweet của Gunn "không phù hợp với các giá trị của hãng phim của chúng tôi và chúng tôi đã cắt đứt mối quan hệ kinh doanh với anh ấy." Nhưng điều đó không kéo dài. Vài tháng sau, Disney lặng lẽ thuê lại Gunn để đạo diễn Guardians of the Galaxy 3, sau khi nhiều ngôi sao của loạt phim này viết thư ngỏ cầu xin Gunn quay lại. Quá nhiều cho các giá trị studio.

Các bậc cha mẹ hiện đang rất tức giận về chương trình làm việc của Disney nhằm giới tính hóa trẻ em, và họ đang tổ chức và phản đối. Liệu việc người tiêu dùng tẩy chay các sản phẩm và công viên giải trí của Disney có ảnh hưởng lâu dài đến lợi nhuận của Disney? Còn quá sớm để nói, nhưng thái độ thù địch của Disney đối với các giá trị gia đình truyền thống không khiến họ chiến thắng được bạn bè, và sự thần diệu của thương hiệu của hãng dường như đang biến mất.

Về phần tôi, tôi rất vui khi trở thành một nhà văn cũ của Disney. Sự vỡ mộng của tôi với ngành giải trí bắt đầu từ Lễ trao giải Oscar năm 2003, khi Meryl Streep dẫn đầu sự hoan nghênh nhiệt liệt dành cho Roman Polanski, kẻ đã nhận tội cưỡng hiếp một bé gái 13 tuổi. Điều gì đã xảy ra với những người này? Có phải tất cả họ đều bị bệnh? Khi tôi biết về các vấn đề của Disney trong việc thuê tội phạm tình dục và bản chất săn mồi của rất nhiều người trong ngành kinh doanh (hãy xem bộ phim tài liệu An Open Secret để tìm hiểu thêm), tôi ngày càng cảm thấy không thoải mái khi tham gia vào lĩnh vực có nhiều kẻ ấu dâm.

Trẻ em hiện đang sống trong thế giới đa phương tiện, dành đến chín giờ mỗi ngày để xem hoặc sử dụng màn hình. Kết nối của chúng với thực tế vật lý đang giảm dần khi độ bão hòa của chúng trong hình ảnh được lập trình tăng lên. Tình trạng không lành mạnh này khiến tâm trí dễ bị uốn nắn của họ chín muồi một cách đáng sợ, để rồi bị bóc lột. Người lớn phải gây chiến để bảo vệ sự trong trắng của các em. Hạ gục Disney sẽ là một chiến thắng lớn trong cuộc chiến khôi phục lại sự thánh thiện của tuổi thơ.


By Stella Paul, April 18, 2022
https://www.americanthinker.com/blog/2022/04/confessions_of_a_disney_writer.html

 

Friday, April 8, 2022

 2022-04-08 

Các trường luật là tiền tuyến mới trong cuộc chiến tranh tự do ngôn luận

By Jeremiah Poff, April 08, 2022

Các trường hợp nổi tiếng về nỗ lực kiểm duyệt tại các trường luật danh tiếng của Hoa Kỳ đã đặt cơ sở đào tạo cho các luật sư của quốc gia vào trung tâm của các cuộc chiến tranh tự do ngôn luận trong khuôn viên trường.

Đầu tháng này, tại Trường Luật Yale, một nhóm sinh viên cánh tả biểu tình, liên tục cố gắng áp đảo Kristen Wagoner của Liên minh bảo thủ Bảo vệ Tự do, người đang tham gia một cuộc thảo luận về các vấn đề tự do ngôn luận với Monica Miller trong Hiệp hội nhân văn, một tổ chức vô thần cấp tiến.

Vụ việc đã tạo ra các tiêu đề trên toàn quốc, với nhiều người chỉ trích hành động của sinh viên là không phù hợp với các luật sư đầy tham vọng, những người sẽ kiếm sống bằng cách đối mặt với những bất đồng.

Mối quan tâm về hành vi của các sinh viên đã lan rộng đến tận các phòng của Thẩm phán Laurence Silberman của Tòa án Phúc thẩm D.C., người được cho là đã gửi email tới các thẩm phán liên bang nói rằng họ nên "xem xét cẩn thận xem có sinh viên nào trong cuộc biểu tình đó nên bị loại khỏi các vị trí thư ký tiềm năng. "

Trong một cuộc phỏng vấn với Washington Examiner, Wagoner cho biết hành vi "bắt nạt" và "hung hăng" của các sinh viên là "thấp kém hơn nhiều so với tiêu chuẩn nghề nghiệp của những gì bạn nên mong đợi ở một trường luật và chắc chắn là các luật sư tương lai."

"Không nghi ngờ gì rằng cách thức, thời gian, địa điểm mà họ thực hiện việc này gây ra những lo ngại lớn về việc Yale về cơ bản sẽ được điều hành bởi một đám đông, sẽ dẫn đến sự chuyên chế thay vì sản sinh ra những nhà tư tưởng phản biện và dấu ấn của một luật sư ngoại hạng,” Wagoner nói.

Hôm thứ Năm, một lá thư có chữ ký của 1.400 chính trị gia, nhà hoạt động và luật sư gửi ban lãnh đạo trường luật Yale đã được công bố nhằm kêu gọi trường luật tiếp tục ủng hộ quyền tự do ngôn luận, đồng thời lên án hành động của những người biểu tình và trừng phạt những người có liên quan.

"Những gì đã xảy ra tại Trường Luật Yale vào ngày 10 tháng 3 năm 2022 thật đáng hổ thẹn. Nhưng nó tạo cơ hội để bạn gửi một thông điệp rõ ràng đến đất nước về tầm quan trọng của tự do ngôn luận và diễn ngôn dân sự", bức thư viết.

Những người ký tên bao gồm 24 tổng chưởng lý tiểu bang, năm thống đốc tiểu bang, một số thành viên của Quốc hội, và hàng trăm luật sư, nhà hoạt động ngôn luận tự do và học giả.

Cuộc biểu tình ngang ngược tại Yale không phải là trường hợp duy nhất gần đây về việc sinh viên trường luật thách thức quyền tự do ngôn luận trong khuôn viên trường và đòi bịt miệng một tiếng nói bảo thủ.

Tại Trường Luật Georgetown vào tháng Hai, một nhóm sinh viên đã đối đầu với hiệu trưởng của trường và yêu cầu một không gian để khóc trong bối cảnh thất bại từ một tweet được gửi bởi học giả luật hiến pháp Ilya Shapiro. Ông này đề nghị Biden chọn Sri Srinivasan, chánh án gốc Ấn Độ, cho ứng viên Tòa án Tối cao Hoa Kỳ thay cho Thẩm phán Stephen Breyer đã nghỉ hưu. "Nhưng than ôi, Srinivasan không phù hợp với hệ thống đa dạng mới nhất, do đó chúng ta có thể có một phụ nữ "ít đen hơn".." [Dịch giả viết lại đoạn này cho rõ hơn]

Shapiro recommended that Biden select Sri Srinivasan, chief judge of the U.S. Court of Appeals for the District of Columbia Circuit, who is of South Asian descent: “But alas [Srinivasan] doesn’t fit into the latest intersectionality hierarchy so we’ll get lesser black woman. Thank heaven for small favors?”]

Georgetown đã đặt Shapiro nghỉ hành chính trong khi chờ điều tra, một động thái cũng bị lên án rộng rãi bởi những người ủng hộ tự do học thuật.

Trong một bức thư ngỏ gửi hiệu trưởng trường luật Georgetown, William Treanor, do Tổ chức vì Quyền cá nhân trong Giáo dục, hơn 200 giáo sư đại học tại các cơ sở khác nhau trên toàn quốc đã kêu gọi Treanor phục hồi Shapiro và hủy bỏ cuộc điều tra chống lại anh ta.

"Việc sa thải Shapiro vì bày tỏ quan điểm của mình sẽ gửi một thông điệp đến những người khác ở Georgetown - cả giảng viên (và đặc biệt là giảng viên chưa được đào tạo) và sinh viên - rằng cuộc tranh luận về các vấn đề liên quan đến chủng tộc và tình dục không còn tự do nữa", bức thư viết.

Các sự kiện ở Yale và ở Georgetown được chứng minh là những trường hợp nổi bật nhất của các cuộc tranh cãi về quyền tự do ngôn luận, vốn đã trở nên phổ biến ở cấp đại học, đang tiến đến cấp sau đại học và vào khuôn viên trường luật.

Và đối với Cherise Trump, giám đốc điều hành của tổ chức ngôn luận tự do trong khuôn viên trường Speech First, các vụ việc cho thấy chính các nhà hoạt động trong khuôn viên trường, những người trước đây đã gây tranh cãi ở các trường đại học thì nay đang chuyển sang nghiên cứu sau đại học và mang theo đường lối hoạt động của họ.

"Vụ việc tại trường Luật Yale là dấu hiệu cho thấy điều gì sẽ xảy ra khi những sinh viên "tỉnh thức" này sẽ tốt nghiệp đại học và bắt đầu nghiên cứu sau đại học", Trump nói với Washington Examiner, lưu ý lịch sử của các cuộc biểu tình và hoạt động nổi tiếng đã dẫn đến nhiều vụ hủy bỏ diễn giả và thậm chí là bạo loạn trong khuôn viên trường đại học trong những năm gần đây.

Sự cố Yale, bà Trump nói, là một dấu hiệu đáng kể cho thấy sự không khoan nhượng cấp tiến thấy trong các khuôn viên trường không bị ngăn cản trong phạm vi nhà trường và khiến người ta tin rằng các chiến thuật như la hét đả đảo diễn giả dẫn đến kết quả tích cực.

Bà nói: “Chúng ta phải tự nhắc nhở bản thân rằng những gì xảy ra trong khuôn viên trường không nằm lì trong khuôn viên trường. "Vụ việc ở trường Luật Yale chứng minh rằng tham vọng độc tài của sinh viên không bị dập tắt bởi thực tế khi cuộc đời của họ bước qua một chương mới. Ngoài ra, kinh nghiệm lúc chưa tốt nghiệp của họ rất ít khi dạy họ cách khác."

Wagoner của ADF đưa ra giả thuyết rằng lý do sinh viên trường luật sử dụng chiến thuật đám đông tại các sự kiện như của bà ấy là vì họ đã thấy những chiến thuật như vậy mang lại kết quả tích cực trong các tình huống khác và "nghĩ rằng thông qua sự hung hăng và hiếu chiến, người ta có thể tìm được cách của mình."

“Nhìn thấy những người khác đã thành công trong [chiến thuật đám đông] ở những nơi khác, tôi nghĩ đã khuyến khích những người trẻ tuổi này rằng thực sự nên cư xử như người lớn,” Wagoner nói.

Trong khi đó, bà Trump liệt kê một loạt các chính sách và hành động hạn chế bài phát biểu trong khuôn viên trường mà sinh viên làm hàng ngày ở tầng lớp chưa tốt nghiệp, thêm vào đó "có gì ngạc nhiên khi những sinh viên giống nhau này lại theo học các chương trình sau đại học chỉ để thể hiện những phẩm chất tương tự?"

“Không có gì ngạc nhiên khi những học sinh kém có thiên hướng chuyên chế được khuyến khích bởi môi trường học đường của họ tiếp tục la hét những người không đồng ý với họ sau khi họ tốt nghiệp,” bà tiếp tục. "Họ đã học cách sử dụng các chính sách trong khuôn viên trường của mình để giành ưu thế và át đi tiếng nói bất đồng, nhờ đó, giành lấy thành công cho chính mình."

Với một nhóm các sinh viên hoạt đầu được cổ vũ thường thấy các yêu cầu của họ được đáp ứng khi sử dụng các chiến thuật gây tranh cãi như vậy, bà Trump nói rằng các trường luật phải nắm quyền sở hữu và bảo vệ các bài diễn văn trong khuôn viên trường.

Bà Trump nói: “Tại thời điểm này, trách nhiệm của trường luật là phải khuyến khích các cuộc tranh luận và thảo luận cởi mở và lên án những hành động ngăn cản người khác tự do phát biểu ý kiến.


https://www.washingtonexaminer.com/restoring-america/faith-freedom-self-reliance/law-schools-are-the-new-front-lines-in-free-speech-wars

 

 2025-01-21  Kết thúc của chấn động và kinh ngạc: Bộ Tư pháp đã đưa ra lập luận như thế nào về lệnh ân xá J6 (Jonathan Turley, 21/1/2025) Và...