Tuesday, May 30, 2023

 2023-05-30 

Biden có trở ngại với Kennedy
Cử tri dường như đánh giá Kennedy cao hơn Biden

(Lames Freeman, WSJ, 30/5/2023)

 
Tổng thống Joe Biden nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của các thành viên trong gia đình Kennedy, và có lẽ đặc biệt là trong số những thành viên của gia tộc Kennedy làm việc cho ông. Vấn đề là một trong những người không làm như vậy đang đưa ra một thách thức ghê gớm đối với Tòa Bạch Ốc và không rõ tổng thống có thể làm gì với điều đó.

Một cuộc thăm dò mới từ Echelon Insights cho thấy các cử tri tiềm năng có cái nhìn tích cực đáng kể về Robert F. Kennedy Jr., luật sư môi trường lập dị đang thách thức ông Biden cho vị trí ứng cử viên tổng thống của đảng Dân chủ. Trên thực tế, cuộc khảo sát của Echelon cho thấy rằng ông Kennedy có thể có tỷ lệ ủng hộ cao nhất trên toàn quốc so với bất kỳ chính trị gia nào trong nước. Có lẽ không có gì ngạc nhiên với tên tuổi và lịch sử gia đình khiến ông Kennedy cực kỳ nổi tiếng, nhưng số lượng tương đối ít những người có quan điểm bất lợi với ông Kennedy đang gây ấn tượng với các chính trị gia hiện nay.

Trong cuộc thăm dò của Echelon, 44% số người tham gia khảo sát có thiện cảm với ông Kennedy, chỉ nhỉnh hơn 4 điểm phần trăm so với 40% có quan điểm tương tự về ông Biden. Nhưng trong khi toàn bộ 58% cử tri có khả năng có quan điểm bất lợi về tổng thống, thì chỉ có 22% đánh giá thấp như vậy đối với ông Kennedy.

Sự tương phản gần như rõ rệt khi người ta so sánh ông Kennedy với toàn bộ Đảng Dân chủ. Ông Kennedy và đảng mà ông tìm cách lãnh đạo đều được 44% cử tri tiềm năng ủng hộ trong cuộc khảo sát của Echelon. Nhưng những người có quan điểm bất lợi cho đảng nhiều hơn gấp đôi so với những người có quan điểm bất lợi cho ông Kennedy.

Vâng, đó chỉ là một cuộc thăm dò ý kiến ​​và việc thăm dò ý kiến ​​không phải là một môn khoa học chính xác, ngay cả khi coi nó là một môn khoa học. Nhưng điều này xảy ra sau nhiều cuộc khảo sát khác gần đây cho thấy sức mạnh đáng ngạc nhiên của Kennedy và sự yếu kém liên tục của Biden. Xếp hạng ủng hộ của tổng thống đã giảm xuống mức thấp nhất trong năm trong cuộc thăm dò ý kiến ​​​​trung bình của RealClearPolitics — với những người không tán thành hiệu suất của ông trong chức vụ nhiều hơn những người tán thành hơn 13%.

Do nhiều người Mỹ liên tục nói với những người thăm dò ý kiến ​​rằng họ lo ngại về chính sách và sự nhạy bén về tinh thần của ông Biden, một số người có thể coi ông Kennedy như một phương tiện đơn thuần để bày tỏ sự không hài lòng với tổng thống hoặc một loại người phòng hờ cho đến khi một thống đốc quyết định thách thức ông Biden trong việc đề cử. Nhưng ông Kennedy không điều hành một chiến dịch Dân chủ chung chung. Ông nhấn mạnh sự ủng hộ đối với các quyền tự do dân sự và phản đối chiến tranh cũng như bộ máy an ninh quốc gia—những vấn đề từng gây được tiếng vang trong các cử tri Đảng Dân chủ và có thể sẽ tiếp tục như vậy.

Richard Allyn báo cáo cho KFMB, chi nhánh của CBS, về bài phát biểu ngày Memorial Day của ông Kennedy ở San Diego, trong đó ông lặp lại lời chú của mình John F. Kennedy:

      -Kennedy nói: “Cách quan trọng nhất để chúng ta tôn vinh những người đàn ông và phụ nữ đã hy sinh mạng sống của họ cho đất nước chúng ta là bảo vệ các quyền mà họ đã hy sinh để mang lại cho chúng ta.
     -Kennedy nói rằng ông lo ngại người Mỹ có nguy cơ mất một số quyền được bảo đảm theo Hiến pháp.
     -“Tôi cảm thấy như mình đang mất nước. Tôi cảm thấy như đảng của mình đã đi chệch hướng,” Kennedy nói với CBS 8.
     -Ông nói thêm: “Đảng này đã trở thành đảng của chiến tranh và đảng Dân chủ luôn hoài nghi về chiến tranh. Nó trở thành đảng kiểm duyệt, trái ngược với định nghĩa và truyền thống của chủ nghĩa tự do.”...
    -“Lệnh phong tỏa do Covid... những gì họ ủng hộ là cuộc chiến với người nghèo, cuộc chiến với người thiểu số... đất nước này thực sự phải chịu đựng rất nhiều trong thời kỳ đó,” anh nói.

Nếu ông nghe có vẻ như đang bắt đầu hàm ý điều gì đó ở đây, thì ông Kennedy cũng có thể tự hào về một lịch sử lâu dài của những tuyên bố đáng ngờ về môi trường và những lời hô hào thiếu hiểu biết về chống doanh nghiệp, vì vậy có rất nhiều cử tri cánh tả thích. Sau chuyến thăm gần đây của ông Kennedy tới tờ New York Post, tờ báo đã có bài xã luận về chiến dịch đang phát triển của ông:

    -"Đó sẽ là một thách thức nghiêm trọng, nếu trung ương đảng Dân chủ và các đồng minh truyền thông của nó không thể dập tắt anh ta.
    -"Kennedy có niềm tin và sức lôi cuốn thực sự, đồng thời ông ấy hoàn toàn độc lập với nhiều đảng phái đang trị vì trong đảng - tất cả những cái đó là điều hấp dẫn.

Vấn đề đối với Nhóm Biden là nếu các cuộc thăm dò tiếp tục cho thấy sự ủng hộ mạnh mẽ dành cho ông Kennedy — và cũng là sự ủng hộ xứng đáng cho đối thủ khác của đảng Dân chủ, chuyên gia Marianne Williamson — thì ông Biden cuối cùng sẽ phải tranh luận với họ. Nhưng không giống như một người đương nhiệm có năng lực điển hình, ông Biden có thể không có khả năng tấn công hai chính trị gia thiếu kinh nghiệm và khiến họ bị nghi ngờ về khả năng phù hợp với công việc của họ.

Cột báo này đã lưu ý vào tháng trước: "Chính điểm yếu của Joe Biden đang mời gọi các cử tri đảng Dân chủ xem xét các lựa chọn thay thế như vậy... Điều đáng lo ngại nữa đối với Tòa Bạch Ốc là nếu ông Biden không thể thực hiện chiến lược né tránh các cuộc tranh luận của mình và bằng cách nào đó kết thúc cuộc tranh luận với các đối thủ, ông ấy có thể dễ dàng trở thành người kỳ lạ nhất trong ba người."

Bất kể trung ương đảng Dân chủ muốn gì, nhiều cử tri trong đảng vẫn không chấp nhận ý tưởng rằng họ bị mắc kẹt với Joe Biden.


By Lames Freeman, 30 May, 2023
https://www.wsj.com/articles/biden-has-a-kennedy-problem-16487b87?mod=opinion_lead_pos11

Friday, May 26, 2023

 2023-05-26 

Biden phải tranh cử lại từ vòng sơ bộ
 

(D.D. Guttenplan & John Nichols, The Nation, 26/5/2023)

 
Chiến dịch tái tranh cử của Joe Biden không diễn ra tốt đẹp. Kể từ khi tuyên bố tranh cử nhiệm kỳ thứ hai vào tháng 4, số phiếu thăm dò ý kiến ​​của tổng thống vẫn rất ảm đạm. Tỷ lệ trung bình của các cuộc thăm dò gần đây của RealClearPolitics mang lại cho ông tỷ lệ tán thành là 41,4% trong số những cử tri có khả năng bầu cử, trong khi 53,8% không tán thành. Và nó sẽ không nhất thiết trở nên tốt hơn khi Biden tham gia cuộc đua hai người với một đảng viên Cộng hòa MAGA. Mức trung bình RCP tổng thể của các cuộc thăm dò gần đây hiện cho thấy Biden đang kém cựu tổng thống Donald Trump 1,4 điểm, trong khi một cuộc khảo sát giữa tháng 5 của Harvard CAPS/Harris đã hạ ứng cử viên đương nhiệm 7 điểm so với ứng cử viên Đảng Cộng hòa bị truy tố. Một cuộc thăm dò đầu tháng 5 của ABC News/ Washington Post có Thống đốc Florida Ron DeSantis dẫn trước Biden năm điểm.

Những con số này là một lời cảnh tỉnh rõ ràng. Biden đã từng là một tổng thống tốt hơn so với mong đợi của hầu hết những người cấp tiến và rõ ràng ông ấy được ưa thích hơn Trump, DeSantis và những đảng viên Cộng hòa khác cho 2024. Nhưng các đảng viên Đảng Dân chủ cấp cơ sở không thực sự ủng hộ việc tổng thống của họ tái ứng cử. Sau khi ông tuyên bố, 52% đảng viên Đảng Dân chủ được khảo sát cho một cuộc thăm dò của Associated Press/NORC vẫn cho biết họ muốn Biden không tranh cử, trong khi chỉ 25% đảng viên Đảng Dân chủ dưới 45 tuổi nói rằng họ chắc chắn sẽ ủng hộ ông vào năm 2024. Điều đó không có nghĩa là các cử tri bầu cử sơ bộ tiềm năng của đảng Dân chủ ủng hộ những người thách thức tổng thống—Robert F. Kennedy Jr., người có thái độ hoài nghi về vắc-xin đã khiến ông bị loại trong mắt nhiều đảng viên Đảng Dân chủ, và tác giả Marianne Williamson—người thu hút tổng cộng trung bình khoảng 25% trong các cuộc thăm dò toàn quốc. Nhưng điều đó có nghĩa là tư cách ứng cử của Biden có khoảng trống nhiệt tình nguy hiểm.

Điều đó phải thay đổi. Nếu Biden không bước sang một bên — và không ai có thể tưởng tượng rằng một người đã từng vận động cho chức tổng thống từ những năm 1980 sẽ bỏ cuộc do kết quả thăm dò không ổn định — thì ông ta phải bắt đầu lại việc ứng cử của mình. Ngay bây giờ, lá bài Biden đang bị lảng tránh và thiếu tầm nhìn một cách đau đớn. Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ (DNC) đang chuẩn bị đăng quang [đại hội đảng], tổ chức cuộc bầu cử sơ bộ đầu tiên ở Nam Carolina nghiêng về Đảng Cộng hòa — một động thái có lợi cho Biden và đồng minh James Clyburn của ông, nhưng không có tác dụng kích thích cơ sở ở các tiểu bang mà ông phải giành được vào tháng 11. DNC cũng không lên lịch cho các cuộc tranh luận chính, khiến sự đề cử trong đảng CH trở thành câu chuyện chính trị chính của mùa giải chính. Và đại hội năm 2024 của đảng sẽ diễn ra an toàn tại Illinois thuộc Đảng Dân chủ, chứ không phải là một tiểu bang chiến trường như Wisconsin hay Georgia.

Lễ đăng quang [đại hội đảng] này — giống như chiến lược từ chối các sự kiện vận động tranh cử tại Vườn hồng của Biden — là một sai lầm nguy hiểm. Thay vào đó, Biden nên tiến hành một chiến dịch kéo dài một năm để tiếp thêm sinh lực cho các đảng viên Đảng Dân chủ và những người độc lập tiến bộ ở các tiểu bang chiến trường như New Hampshire. Khi dân biểu Ro Khanna phát biểu trong bữa tối của Đảng Dân chủ ở Manchester vào tháng trước, ông đã tập hợp đám đông bằng lời kêu gọi Biden “đến New Hampshire” vào năm tới. Lo ngại trước các báo cáo rằng các xung đột về lịch trình có thể khiến tổng thống bỏ qua cuộc tranh cử của tiểu bang — khiến cử tri phải lựa chọn giữa Kennedy và Williamson — Khanna nói với The Nation, “Tôi không nghi ngờ gì rằng nếu tổng thống vận động tranh cử ở đây, ông ấy sẽ thắng…. Ông ấy cũng sẽ làm những gì cần thiết để giành được New Hampshire vào tháng 11.” Biden nên tổ chức một chiến dịch tranh cử sơ bộ toàn diện ở New Hampshire và các tiểu bang chiến địa khác để huy động cử tri cho việc ứng cử của chính ông ấy — và cho các cuộc đua nắm quyền kiểm soát Quốc hội.

Trọng tâm mở rộng hơn là điều cần thiết. Nếu đảng Dân chủ không kiểm soát Quốc hội, một Biden tái đắc cử sẽ dành bốn năm cuối cùng tại vị để thỏa hiệp với MAGA Đảng Cộng hòa — một kịch bản sẽ gây ra hậu quả thảm khốc cho mọi thứ, từ biến đổi khí hậu đến An sinh xã hội, làm tiêu tan mọi hy vọng đánh thuế người giàu hoặc phá vỡ các công ty độc quyền. Để tránh thảm họa đó, Biden phải thúc đẩy lực lượng ủng hộ bằng tầm nhìn kinh tế, xã hội và công bằng chủng tộc có thể kích thích giới trẻ và thu hút cử tri với số lượng kỷ lục vào tháng 11 năm 2024. Điều đó sẽ không xảy ra nếu tổng thống nhường sự chú ý của mùa bầu cử sơ bộ cho đảng Cộng Hòa.

Sẽ có những người nói rằng Biden được lợi thế tốt nhất bằng cách tập trung vào việc quản trị đất nước trong những tháng tới. Điều đó chỉ đúng một nửa. Một tổng thống đương nhiệm không thể dành toàn bộ thời gian cho chiến dịch tranh cử. Nhưng Biden nên nhận ra mối liên hệ giữa quản trị táo bạo và vận động tranh cử táo bạo. Thay vì lãng phí hàng tháng đàm phán với Chủ tịch Hạ viện Kevin McCarthy và phe Cộng hòa vui sướng giữ chân ông ta ở DC, Biden nên làm theo lời khuyên của TNS-Vermont Bernie Sanders và bỏ qua các đảng viên Cộng hòa — bắt đầu bằng cách triển khai các quyền trong Tu chính án thứ 14 của mình để chấm dứt trò chơi đố chữ về trần nợ một lần và mãi mãi. Sau đó, Biden nên bắt đầu chiến dịch tranh cử bằng một thông điệp cấp tiến táo bạo mà ông ấy cần cho nhiệm kỳ thứ hai để đánh bại đảng Cộng hòa MAGA và chuyển đổi nước Mỹ.

Nếu Biden chưa sẵn sàng để điều hành và vận động tranh cử một cách táo bạo như thời gian đòi hỏi, thì ông ấy nên suy nghĩ nghiêm túc về việc dọn đường cho một đảng viên Đảng Dân chủ sẵn sàng làm như vậy.


John Nichols là phóng viên về các vấn đề quốc gia của tờ The Nation, tạp chí cấp tiến cánh tả

https://www.thenation.com/article/politics/biden-new-hampshire-polling-strategy/

 

Monday, May 22, 2023

 2023-05-22

Báo cáo Durham: Biden và Obama biết sự thật về trò lừa bịp nhưng giữ im lặng

Một sự im lặng che giấu sự thật là một lời nói dối.  
 

(Gregg Jarrett, Fox News, 22/5/2023

 
Theo câu châm ngôn đó, có rất nhiều kẻ nói dối trong số những đảng viên Đảng Dân chủ nổi tiếng, những người biết rằng câu chuyện thông đồng Trump-Nga đáng nguyền rủa hoàn toàn là một trò lừa bịp. Nhưng họ đã chọn im lặng, và thích thú nhìn một tổng thống Mỹ bị hạ nhục không ngừng bởi một loạt những lời dối trá do giới truyền thông điều khiển. Nó băng hoại quốc gia trong nhiều năm và gây ra tác hại khôn lường. Không ai trong số họ có đủ thẳng thắn để tình nguyện nói ra sự thật.

Đây là một trong những phát hiện quan trọng trong báo cáo dài 306 trang của Durham đầu rẫy tài liệu về các hành vi quỷ quyệt, lưu manh và ác ý của các quan chức cấp cao trong chính phủ, những người mà chúng ta đáng lẽ phải tin tưởng nhưng lại không nên tin tưởng.    

Vào tháng 7 năm 2016, Giám đốc CIA John Brennan đã vội vã đến Tòa Bạch Ốc để thông báo cho Tổng thống lúc bấy giờ là Barack Obama và Joe Biden, tổng thống đương nhiệm của chúng ta, về những bằng chứng mới đáng báo động do tình báo Mỹ phát hiện. Cơ quan này đã có được thông tin đáng tin cậy rằng "Hillary Clinton đã thông qua kế hoạch tranh cử nhằm khuấy động vụ bê bối chống lại Donald Trump bằng cách ràng buộc ông ta với Putin và người Nga" (trang 81 của báo cáo).    

Đó là một lời buộc tội thái quá và hoàn toàn bịa đặt không được hỗ trợ bởi bất cứ điều gì ngoại trừ trí tưởng tượng điên rồ của Hillary. Mục tiêu khôn ngoan của bà là đổ lỗi cho đối thủ của mình vì những tội ác không xác định mà ông ta chưa bao giờ phạm phải và do đó, làm tổn hại hoặc đánh chìm tư cách ứng cử viên của ông ta.  

Như Durham đã lưu ý, sự bôi nhọ đê hèn có lợi ích kép là đánh lạc hướng khỏi vụ bê bối email của chính bà ấy đang làm giảm số điểm tín nhiệm của bà ấy trong các cuộc thăm dò. Như vậy con vịt cồ của Clinton được xếp hạng là thủ đoạn bẩn thỉu nhất trong chính trường Mỹ.

Obama và Biden biết tất cả về sự lừa lọc của Hillary và những người khác trong quỹ đạo của họ, những người đã được bí mật thông báo, bao gồm Bộ trưởng Tư pháp Loretta Lynch, Giám đốc Tình báo Quốc gia James Clapper và Giám đốc FBI James Comey. Điều này được xác nhận trong các ghi chú viết tay của Brennan. Trong ba năm tiếp theo, tất cả họ đều giữ im lặng về những phát hiện của CIA.  

Cùng nhau, họ che giấu sự thật về sự vô tội của Trump khi ông bị săn đuổi bởi những lời chỉ trích liên tục về việc thông đồng với Moscow, mặc dù ông không hề làm điều đó. Gần như hàng ngày, các phương tiện truyền thông tuyên bố ông ta có tội trước tòa án công luận. Brennan và Clapper đã lên sóng và tố cáo một cách dối trá Trump là tài sản của Nga, che giấu những gì họ biết.     

Khi bắt đầu trò lừa bịp, nhóm đệ tử tận tụy của Hillary đã âm mưu truyền bá sự dối trá. Họ đã bí mật trả tiền cho một cựu điệp viên bấn thỉu nước ngoài, Christopher Steele, để có được thông tin sai lệch của Nga về Trump và soạn một "hồ sơ" giả mạo. Họ đã tiết lộ nó cho các nhà báo, những người này ngay lập tức khẳng định rằng đó là sự thật mà không thèm xác minh hay chứng thực nội dung của nó. Các tổ chức truyền thông thậm chí còn công bố toàn bộ tuyển tập những lời nói dối được ban vận động tranh cử của Clinton và Ủy ban Quốc gia đảng Dân chủ bí mật tài trợ.  

Các phương tiện truyền thông vô liêm sỉ đã được khuyến khích bởi những thủ đoạn vô đạo đức của Comey và phe nhóm. Phó Giám đốc Andrew McCabe và đặc vụ phản gián cấp cao Peter Strzok đã mở một cuộc điều tra dai dẳng về Trump. Nó bắt đầu theo ngay vài ngày sau khi giám đốc FBI biết được âm mưu lừa đảo của Hillary.  

Theo Durham, văn phòng không có cơ sở nào để mở cuộc điều tra vì các đặc vụ thiếu "bất kỳ bằng chứng thực tế nào về sự thông đồng" và đưa ra các hướng dẫn nghiêm ngặt của riêng họ. Những người phụ trách đã phá vỡ mọi quy định trong nguyên tắc. Bằng một sự đảo ngược trắng trợn các tiêu chuẩn, họ sẵn sàng khai thác lời nói dối của Clinton như một cái cớ để bức hại Trump bằng những lời nói tục tĩu và sai trái. Báo cáo giải thích rằng những hành động vô luật pháp của họ đã bị kích động bởi "thành kiến ​​​​đối với ông ta" và "cảm giác thù địch công khai" của họ.

James Comey huênh hoang, người đã từ chối hợp tác với cuộc điều tra ở Durham, giờ đây công khai tuyên bố rằng mình gần như bị mất trí nhớ hoàn toàn. Đó là một vấn đề gây tò mò vì báo cáo của vị công tố đặc biệt tiết lộ rằng anh ta đã yêu cầu và nhận được "các cuộc họp giao ban hàng ngày". Bất cứ khi nào các đặc vụ làm việc trong vụ án dám phàn nàn rằng không có bằng chứng xác thực nào cho thấy Trump phạm bất kỳ hành vi sai trái nào, thì Comey lại nhét bông gòn vào tai mình. Anh ta đã thúc đẩy một cuộc săn lùng phù thủy không ngừng trong một nhiệm vụ điên cuồng để tiêu diệt người mà anh ta vô cùng ghê tởm.

Sự thiên vị của FBI chống lại Trump có lợi cho Clinton. Comey có thẩm quyền chỉ huy, anh ta không cần phải bỏ qua cho bà ấy về những tội trong việc xử lý sai các email mật và tiêu hủy bằng chứng theo trát đòi. Anh ta từ chối theo đuổi các cuộc điều tra về Hillary mặc dù có bằng chứng thuyết phục rằng bà ấy đã lạm dụng quỹ từ thiện của mình để làm giàu cho bản thân theo những cách tương tự một cách kỳ lạ với các kế hoạch hối mại quyền thế khét tiếng của gia đình Biden.

Hàng chục triệu đô la Nga đã đổ vào tổ chức phi lợi nhuận của Clinton, mà bà coi như con heo đất cá nhân của mình. Với sự lãnh đạo của Comey, bốn cuộc điều tra đang diễn ra về "hoạt động tội phạm" có khả năng đã biến mất một cách kỳ diệu. Trump đã không thông đồng với Nga, nhưng có vẻ như đối thủ của ông ấy đã thông đồng - và thoát tội.

Durham không úp mở lời khi mô tả tiêu chuẩn kép của FBI và "hệ thống tư pháp kép" mà nó tạo ra. Hillary đã nhận được ưu ái là một cuộc họp ngắn để bào chữa về các tác nhân nước ngoài tham nhũng, nhưng Trump thì không. FBI đã từ chối lệnh giám sát Clinton từ tòa án FISA bí mật trong khi tìm kiếm bốn lệnh theo dõi liên tiếp liên quan đến chiến dịch tranh cử của Trump. Để đảm bảo các vụ xâm nhập, bằng chứng ngoại phạm đã được giữ lại và thay đổi các tài liệu hỗ trợ.

Comey đã đánh lừa các thẩm phán bằng cách chứng minh độ tin cậy của hồ sơ giả mạo mà cơ quan của ông đã vạch trần. Anh ta tuyên bố rằng Steele là một nguồn đáng tin cậy trong khi anh ta biết rằng không phải như thế. Thật vậy, Steele đã bị FBI sa thải với tư cách là người cung cấp thông tin bí mật được trả tiền vì anh ta liên tục nói dối. Sự thật quan trọng này đã được cố tình che giấu với tòa án.     

Sự mỉa mai trong vụ thông đồng lớn được phơi bày hoàn toàn trong báo cáo của Durham. Thay vì âm mưu với Putin trong nội bộ điện Kremlin, Trump lại trở thành nạn nhân của thông tin sai lệch của Nga do Clinton gây ra. Phe cánh Hillary đã cung cấp phần lớn sự lừa dối trong tác phẩm hư cấu của Steele, nhưng Moscow cũng vậy.

Kể từ thời điểm tuyên thệ nhậm chức, tổng thống đảng Cộng hòa đã phải đối mặt với nhiều cuộc điều tra của FBI, Quốc hội và một công tố đặc biệt. Những yêu cầu về bản cáo trạng và luận tội của anh ta vang vọng khắp các sảnh của Đồi Capitol, trong các tòa soạn trên khắp nước Mỹ, trên sóng truyền hình và trên các trang web truyền thông xã hội ở khắp mọi nơi. Trong suốt thời gian đó, những người biết sự thật vẫn im lặng một cách đòng lõa.

Bản báo cáo đầy đủ tài liệu của công tố đặc biệt vén bức màn về hố sâu tham nhũng đã lây nhiễm FBI quá lâu. Ngoài Clinton, còn có nhiều nhân vật phản diện trong câu chuyện bẩn thỉu này nhưng không ai đáng khinh như Obama, Biden, Brennan, Clapper và Comey. Họ biết tất cả chỉ là một lời nói dối xảo quyệt nhưng vẫn im lặng để che giấu sự thật. Họ chứng kiến ​​hàng loạt cáo buộc sai trái xé nát đất nước.  

Sự im lặng như vậy nói lên rất nhiều điều về sự thiếu vắng tính cách và sự chính trực của họ. Họ rất sẵn lòng thổi bùng ngọn lửa chia rẽ chính trị ở Mỹ. Đó không phải là lãnh đạo. Đó là sự hèn nhát.



https://www.foxnews.com/opinion/durham-reports-shows-biden-obama-knew-truth-trump-collusion-hoax-kept-silent

Thursday, May 18, 2023

 2023-05-18 

Lý do Tối Cao Pháp Viện Mỹ bị giảm uy tín
Clarence Thomas đúng về một điểm nhưng sai về điểm khác


(The Hill, 18/5/2023)

Thẩm phán tòa tối cao Clarence Thomas rất lo lắng về tương lai của Tòa án Tối cao, và không phải không có lý do. Niềm tin của công chúng vào tòa án đã giảm mạnh, theo một cuộc thăm dò gần đây, chỉ khoảng 40%. Nhưng Thomas đã sai về nguyên nhân của sự suy giảm. Ông cho rằng vấn đề là hành vi, khi nó thực sự là thể chế.

Mối quan tâm sâu sắc của Thomas phát sinh bởi sự rò rỉ gần đây về ý kiến ​​đa số trong dự thảo của ông Samuel Alito trong vụ Dobbs kiện Tổ chức Y tế Phụ nữ Jackson, có vẻ như đã sẵn sàng để đảo ngược Roe v. Wade. Trong khi hàng triệu người Mỹ kinh hoàng trước viễn cảnh mất quyền phá thai theo hiến pháp, thì Thomas chủ yếu lo lắng về cách cư xử tồi tệ.

Phát biểu tại một hội nghị được tài trợ bởi ba tổ chức bảo thủ, Thomas đã đổ lỗi cho vụ rò rỉ là do một thư ký hoặc thẩm phán đồng nghiệp. Ông nói: Ngày xưa, không ai có thể rò rỉ một dòng ý kiến ​​nào, chứ đừng nói đến toàn bộ bản thảo. Có "niềm tin vào tòa án" làm cho bí mật bất khả xâm phạm. Bây giờ, than ôi, tòa án đã trải qua một loại “phản bội”. Ông giải thích rằng bạn “giám sát chặt chẽ (look over your shoulder),” điều này có nguy cơ “phá hủy các thể chế cần thiết cho một xã hội tự do.”

Thomas đã có những lời lẽ gay gắt không kém đối với những người biểu tình đòi quyền phá thai, những người đã lớn tiếng bao vây nhà của các Thẩm phán Alito và Brett Kavanaugh. Những người bảo thủ “sẽ không bao giờ đến thăm nhà của các thẩm phán Tòa án Tối cao khi mọi thứ không theo ý muốn của chúng tôi,” ông nói. "Chúng tôi không nổi cơn thịnh nộ."

Hầu như không ai ủng hộ việc tiết lộ bí mật đời tư (confidences) hoặc làm xáo trộn sự bình yên trong các khu dân cư, nhưng những hiện tượng đó chính là dấu hiệu của việc suy giảm sự tôn trọng đối với Tòa án Tối cao. Nguyên nhân sâu xa hơn, một số nguyên nhân có thể bắt nguồn từ việc các thẩm phán tối cao công khai coi thường các chuẩn mực đạo đức áp dụng cho mọi thẩm phán Mỹ khác.

Như hiện nay ai cũng biết, Tòa án Tối cao là tòa án duy nhất ở Hoa Kỳ không có văn bản quy tắc đạo đức. Tất cả các thẩm phán Hoa Kỳ khác, cả tiểu bang và liên bang, phải chịu trách nhiệm về hành vi của họ theo các quy tắc rõ ràng, trong khi chín thẩm phán Tòa án Tối cao tiếp tục nhấn mạnh, dưới sự lãnh đạo của Chánh án John Roberts, rằng họ không có lý do gì để thông qua một “bản hướng dẫn đạo đức” bởi vì tất cả đều“ tuân theo các tiêu chuẩn đạo đức cao. ”

Sự đảm bảo đó đã bị bào mỏng. Tổ chức phi đảng phái Fix the Court đã xác định hơn 50 điểm có khả năng vi phạm đạo đức kể từ năm 2014 bởi các thẩm phán Tòa án tối cao hiện tại hoặc trước đây, cả những người theo chủ nghĩa tự do và bảo thủ, chẳng hạn như phát biểu tại các sự kiện chính trị hoặc gây quỹ, không tiết lộ quà tặng và thu nhập, bình luận công khai về các vấn đề pháp lý hoặc chính trị đang chờ xử lý, tham gia vào các trường hợp mà họ hoặc các thành viên gia đình nắm giữ lợi ích tài chính hoặc lợi ích khác và không cáo tị trong các trường hợp mà “tính công bằng của họ có thể bị nghi ngờ một cách hợp lý”.

Trong tất cả, ngoại trừ một số ít các trường hợp này, các thẩm phán từ chối thừa nhận các câu hỏi từ các thành viên Quốc hội hoặc báo chí để làm rõ hoặc bảo vệ hành vi của họ. Có thắc mắc rằng sự tôn trọng đối với tòa án đã giảm sút khi các thẩm phán đã hành động tập thể như thể họ không nợ công chúng một lời giải thích cho hành động đáng nghi vấn của họ?

Các nỗ lực của Quốc hội nhằm khắc phục cuộc khủng hoảng lòng tin gần đây đã bị phá vỡ trên các khuynh hướng chính trị. Các đảng viên Đảng Dân chủ đã đề xuất luật cải cách để giải quyết các vấn đề thể chế cấp bách, với rất ít hoặc không có sự ủng hộ từ các đảng viên Cộng hòa.

Mới tuần trước, Ủy ban Tư pháp Hạ viện đã thông qua Đạo luật Đạo đức, Cáo tị và Minh bạch của Tòa án Tối cao (Supreme Court Ethics, Recusal, and Transparency Act  - SCERTA), đạo luật sẽ ban hành những cải cách đạo đức toàn diện nhất trong nhiều thập kỷ. Cuộc bỏ phiếu 22-16 diễn ra theo các đường lối nghiêm ngặt của đảng, với mọi đảng viên Dân chủ bỏ phiếu ủng hộ luật và mọi đảng viên Cộng hòa bỏ phiếu chống lại luật đó.

Các quy định chính của SCERTA sẽ yêu cầu Tòa án tối cao ban hành quy tắc ứng xử của riêng mình, để lại các quy định cụ thể của quy tắc cho các thẩm phán; yêu cầu công bố thông tin đối với quà tặng và thu nhập; đệ trình các đề nghị cáo tị cho toàn bộ tòa án, thay vì chỉ cho vị thẩm phán liên quan và cung cấp giải thích bằng văn bản cho tất cả các quyết định cáo tị, cả việc ban cấp và từ chối.

Không có điều khoản nào trong số này nên gây tranh cãi; họ sẽ áp dụng như nhau cho những người được bổ nhiệm của Đảng Cộng hòa và Dân chủ. Sự phản đối của Đảng Cộng hòa do đó có phần khó hiểu. Gần đây nhất vào năm 2018, các đảng viên Cộng hòa ở cả Hạ viện và Thượng viện đã ủng hộ Đạo luật ROOM, trong đó đưa ra một số cải cách - chẳng hạn như quy tắc ứng xử và giải thích về các quyết định cáo tị - hiện đã được đưa vào SCERTA.

Có lẽ các đảng viên Cộng hòa trong quốc hội tin rằng họ phải bảo vệ đa số bảo thủ 6-3 của tòa án ở mọi lúc, nhưng đó là một sai lầm. Niềm tin của công chúng suy giảm làm tổn thương hầu hết tất cả mọi người, vì các quyết định của họ phải vượt qua được thử thách để được chấp nhận rộng rãi.

Trong khi đó, Thomas quan tâm đến những ngày trước khi ý kiến ​​của Alito bị rò rỉ, khi các thẩm phán hòa hợp với nhau mà không có sự nghi ngờ nhau. “Ý tôi là, các bạn đã tin tưởng lẫn nhau. Các bạn đã cùng nhau cười. Các bạn đã đi ăn trưa cùng nhau mỗi ngày. ” Đối với Thomas, đó là “một tòa án tuyệt vời. Đó là một tòa án bạn mong muốn được trở thành một phần của nó."

Ông ta không biết bản chất thực sự của vấn đề tính chính đáng của tòa án, điều này hầu như không liên quan gì đến động lực bên trong của tòa án (vấn đề mà không ai khác quan tâm nhiều, ngoài việc muốn là người trong cuộc) và còn liên quan nhiều hơn đến thái độ ngạo mạn của tòa án đối với sự minh bạch công khai.


By Steven Lubet, May 18, 2022
Steven Lubet là Giáo sư Williams Memorial tại Trường Luật Pritzker của Đại học Tây Bắc.

https://thehill.com/opinion/judiciary/3491941-clarence-thomas-is-right-about-declining-respect-for-the-supreme-court-but-wrong-about-its-cause/

 

 2023-05-18 

Công lý đến với 51 kẻ nói dối về máy tính xách tay của Hunter Biden

(New York Post 18/5/2023)

Một trong những khía cạnh thú vị nhất của câu chuyện về máy tính xách tay Hunter Biden là 51 cựu quan chức tình báo, những người đóng vai trò quan trọng trong việc trấn áp các câu chuyện của The Post và che đậy cho Joe Biden trước cuộc bầu cử năm 2020 chưa bao giờ được tính đến.

"Dirty 51" đã nói dối bằng cách tô vẽ những câu chuyện của chúng tôi là thông tin sai lệch của Nga trong một bức thư ngày 19/10/2020 mà họ ký và gửi cho Politico 5 ngày sau khi The Post trình bày và 3 ngày trước cuộc tranh luận tổng thống cuối cùng của chiến dịch bầu cử.

Họ đã sử dụng sức mạnh định chế của các vai trò quyền lực trước đây của mình để hợp pháp hóa tuyên truyền chính trị đảng phái nhằm bôi nhọ The Post và tất cả những người có liên quan đến câu chuyện, và ngăn cản phần còn lại của giới truyền thông nhìn sâu hơn vào máy tính xách tay.

Bức thư, có tiêu đề “Tuyên bố công khai về email Hunter Biden,” và có chữ ký của các cựu Giám đốc CIA John Brennan, Leon Panetta và Mike Hayden, cựu quyền Giám đốc CIA Michael Morell, cựu Giám đốc Tình báo Quốc gia James Clapper và các cựu giám đốc khác, tuyên bố tài liệu trên ổ cứng của Hunter "có tất cả các dấu ấn cổ điển của hoạt động thông tin của Nga," mặc dù không ai trong số họ nhìn thấy nó.

Lời nói dối của họ "có thể ảnh hưởng đến kết quả" của cuộc đua tổng thống năm 2020, như cựu Bộ trưởng Tư pháp William Barr đã nói, mô tả bức thư là "cuộc tấn công đảng phái", "vô căn cứ" và được ký bởi "một nhóm các quan chức tình báo đã nghỉ hưu, những người đã mất vị trí chuyên môn. ”

Tuy nhiên, họ chưa bao giờ xin lỗi hay rút lại lời nói dối của mình. Trên thực tế, khi The Post liên hệ với nhóm vào tháng 3, sau khi New York Times thừa nhận muộn màng chiếc máy tính xách tay là thật, một số người, như Clapper, đã xuống giọng.

Một cựu nhân viên CIA đã ký vào bức thư, John Sipher, khoe rằng anh ta có “niềm tự hào đặc biệt khi đích thân loại bỏ Trump ra khỏi cuộc bầu cử”.

"Tôi đánh mất cuộc bầu cử của Trump?" Sipher đã viết trong một cuộc tranh cãi trên Twitter với một cựu quan chức Trump. “Vậy thì tôi [cảm thấy] khá tốt về ảnh hưởng của mình.”

Sự kiêu ngạo của những kẻ trong Nhà Nước Ngầm này cho bạn biết rằng họ tin rằng họ sẽ thoát được tội nói dối để ảnh hưởng đến một cuộc bầu cử.

Nhưng có một người luôn nói đến nó (a person with bee in his bonnet) sẽ không bỏ qua câu chuyện này: Donald Trump.

Cựu tổng thống đã nhờ luật sư Tim Parlatore về vụ Dirty 51. Vào thứ Tư, Parlatore đã khởi động giai đoạn đầu tiên của một chiến lược đa hướng nhằm khiến những người đã ký vào bức thư phải trả giá cho những thiệt hại mà họ đã gây ra đối với quyền tự do báo chí, bầu cử liêm chính và phúc lợi của quốc gia.

Mục tiêu của anh ta là phát hiện ra các liên lạc bị cáo buộc giữa Dirty 51 và chiến dịch Biden.

Parlatore bắt đầu bằng việc gửi năm lá thư khiếu nại đến các cơ quan trước đây đã sử dụng 51, bao gồm CIA - cơ quan bao gồm 43 cựu quan chức của họ trong nhóm - Cơ quan An ninh Quốc gia, Giám đốc Tình báo Quốc gia và Bộ Quốc phòng.


'Vi phạm nghiêm trọng'

Mỗi lá thư khiếu nại về “vi phạm nghiêm trọng” của các nhân viên cũ  “dường như đã bị cơ quan của quý vị bỏ qua, vì nó đã không được điều tra và chắc chắn không bị trừng phạt. Cụ thể, việc công bố và phổ biến trái phép một bản đánh giá tình báo, với mục đích dựa trên thông tin mật, đã được sử dụng một cách sai trái để ảnh hưởng đến kết quả của một cuộc bầu cử. ”

Nó chỉ ra rằng mỗi người trong số 51 người bị "ràng buộc bởi nghĩa vụ suốt đời" là gửi bức thư cho các cơ quan cũ của họ để giữ an toàn trước khi xuất bản nhằm đảm bảo nó không chứa thông tin mật, một quá trình có thể mất vài tháng. Bức thư sau đó sẽ được đóng dấu từ chối trách nhiệm (disclaimer) rằng cơ quan đã không xác minh về tính chính xác của nó.

Parlatore nói: “Điều đó sẽ phá hủy tính hữu dụng của tài liệu, cộng với việc quy trình đã trì hoãn quá lâu, nó sẽ không hữu ích” vì cuộc bầu cử đã kết thúc.

[Đại ý đoạn này nói nếu 51 người này làm đúng nguyên tắc ràng buộc họ suốt đời là phải trình lên cho FBI hay CIA xem trước thì họ không làm như thế, vì việc này sẽ kéo dài đến sau bầu cử]

Các bức thư được gửi đến John Hoffister Hedley, chủ tịch Hội đồng Đánh giá Phân loại Chế độ Cộng hòa tại CIA; Tướng Paul Nakasone, Giám đốc Cơ quan An ninh Quốc gia và chỉ huy Bộ Tư lệnh Không gian mạng Hoa Kỳ; Christine Abizaid, giám đốc Trung tâm Chống Khủng bố Quốc gia tại Văn phòng Giám đốc Tình báo Quốc gia; Caroline Krass, tổng cố vấn, Văn phòng Đánh giá An ninh và Chuẩn bị của Bộ Quốc phòng; và Avril Haines, giám đốc Bộ phận Quản lý Thông tin tại Văn phòng DNI.


'Chiến dịch Thông tin của Nga'

Các bức thư viết: “Trước cuộc bầu cử năm 2020, tờ New York Post đã công bố những tiết lộ tuyệt vời thu được một cách hợp pháp từ một chiếc máy tính xách tay trước đây thuộc về Hunter Biden, con trai của ứng cử viên Joe Biden lúc bấy giờ.

“Thông tin này, làm dấy lên những lo ngại đáng kể về các giao dịch tài chính của một ứng cử viên tổng thống và mối quan hệ tiềm tàng của ông ta với các đối thủ chính của quốc gia chúng ta, Trung Quốc và Nga, đã đe dọa làm suy yếu tư cách ứng cử viên của ông ta.

“Để phá hoại những tiết lộ này, 51 cựu quan chức tình báo… đã công bố một bản đánh giá tình báo dưới dạng một bức thư để phổ biến cho người dân Mỹ thông qua các phương tiện truyền thông tin tức. Bức thư này có chủ đích dựa vào sự tin cậy tổng hợp và được thiết lập của các quan chức tình báo này, thông qua kinh nghiệm tập thể và kiến ​​thức về thông tin tình báo, bao gồm cả tài liệu đã được phân loại mật, để đánh giá rằng chiếc máy tính xách tay không phải là xác thực và 'có tất cả các dấu ấn cổ điển của hoạt động thông tin của Nga.'

“Hơn một năm sau cuộc bầu cử, người ta thừa nhận rằng máy tính xách tay và nội dung của nó là xác thực, và phán quyết của 51 cựu quan chức tình báo này là vô căn cứ và sai lầm. Tuy nhiên, hệ lụy của sự vi phạm này vẫn tiếp tục. Các nhà truyền thông đã sử dụng bản đánh giá  này như một lời biện minh để không đưa tin về câu chuyện. Một số cuộc thăm dò cho thấy có tới 17% số người bỏ phiếu cho Tổng thống Biden sẽ không làm vậy nếu họ biết về nội dung của chiếc máy tính xách tay vào thời điểm đó”.

Parlatore kêu gọi mỗi cơ quan “tiến hành hành động pháp lý ngay lập tức để [đảm bảo] rằng những hành vi vi phạm các điều khoản bảo mật quan trọng như vậy không tiếp tục bị bỏ qua.”

Tiêu chuẩn tương tự nên được áp dụng cho 51 người như đã được áp dụng cho các nhân viên cơ quan khác đã vi phạm nghĩa vụ xét duyệt trước khi công khai: Họ sẽ bị tước bỏ các giấy phép an ninh và không bao giờ được phép làm việc trong lĩnh vực tình báo nữa.

Bước tiếp theo cho Parlatore là gửi một lá thư lên Ủy ban Bầu cử Liên bang, yêu cầu rằng lá thư Dirty 51 được ghi lại như một sự “đóng góp không bằng tiền” cho chiến dịch.

Sau đó, sẽ kiện tụng chống lại 51 người và chiến dịch Biden tại Tòa án Quận Hoa Kỳ, nhằm theo đuổi bất kỳ mối liên hệ nào giữa các người hoạt động cho Dân chủ và bức thư [của 51 người đó].

Biden đã trích dẫn lá thư trong cuộc tranh luận tổng thống cuối cùng của năm 2020 để bác bỏ là "rác" và một phần của email "kế hoạch Nga" từ máy tính xách tay được công bố bởi The Post, tờ báo đã cho thấy ông ta đã gặp giám đốc Ukraine ở Washington, DC, người trả lương cho Hunter, khi ông ta là Phó TT.

Barr, lúc đó là bộ trưởng tư pháp, gần đây đã nói với Fox News rằng ông “rất băn khoăn trong cuộc tranh luận khi ứng cử viên Biden nói dối người dân Mỹ về chiếc máy tính xách tay. Ông ta đối mặt trực tiếp với chiếc máy tính xách tay và ông ta cho rằng đó là thông tin sai lệch của Nga và chỉ ra bức thư do một số nhân viên tình báo viết là vô căn cứ - mà ông ta biết là dối trá…

“Khi bạn đang nói về sự can thiệp vào một cuộc bầu cử, tôi không thể nghĩ đến điều gì khác hơn là loại điều đó.”

Công lý có thể chậm, nhưng nó đang đến.


By Miranda Devine, May 18, 2022
https://nypost.com/2022/05/18/justice-coming-for-dirty-51-hunter-biden-laptop-liars/

 

Sunday, May 14, 2023

 2023-05-14 

Kế hoạch của đảng Dân chủ là bơm và xả Trump

(David Catron,Soectator, 14/5/2023)

 
Tóm tắt nội dung:  Đảng DC bơm Trump lên để trở thành ứng cử viên tổng thống của đảng CH và sẽ dễ dàng đánh bại Trump trong bầu cử, nhưng rất có thể họ sẽ thua vì thời kỳ suy thoái đang tới gần. (Người dịch)

Rõ ràng là Đảng Dân chủ và các đối tác truyền thông của họ tin rằng cơ hội tốt nhất để Tổng thống Biden ở lại Nhà Trắng sau năm 2024 là đảm bảo rằng đối thủ Đảng Cộng hòa của ông trong cuộc tổng tuyển cử là cựu Tổng thống Trump. Để đạt được mục tiêu đó, họ đã tung ra chiêu trò lừa đảo đầu tư “pump and dump” (nâng lên và loại bỏ) cũ rích về mặt chính trị, trong đó những kẻ lừa đảo phổ biến thông tin sai lệch để đẩy giá cổ phiếu lên một cách giả tạo và đột ngột bán cổ phiếu của chính họ khi “giá trị” của nó đạt đỉnh.

Quá trình bơm cổ phiếu của Trump bắt đầu vào ngày 30 tháng 3, khi có tin tức rằng Biện lý quận Manhattan Alvin Bragg đã thuyết phục một đại bồi thẩm đoàn truy tố ông. Tính hợp pháp đáng ngờ của bản cáo trạng kết hợp với việc đưa tin nín thở của các phương tiện truyền thông đã có tác dụng mong muốn. Tỷ lệ đảng viên Cộng hòa ủng hộ Trump cho đề cử tổng thống năm 2024 ngay lập tức tăng từ mức thấp 40 lên hơn 50 trong khi tỷ số dẫn đầu của Trump so với đối thủ cạnh tranh gần nhất của ông cho đề cử của đảng CH, Thống đốc Florida Ron DeSantis, đã tăng gấp đôi.

Khi tất cả những hỗn loạn liên quan đến bản cáo trạng của Bragg bắt đầu mờ dần khỏi tin tức, các phương tiện truyền thông đã cố gắng hết sức để tiếp tục bơm cổ phiếu của Trump. Vô số hãng tin đã đưa tin về “khả năng phục hồi đáng ngạc nhiên” của Trump trong các cuộc thăm dò. Làn sóng câu chuyện này lên đến đỉnh điểm trong cuộc khảo sát gần đây của Washington Post/ABC News, bề ngoài cho thấy Trump đang dẫn trước Biden 6 điểm trong một trận đấu giả định vào năm 2024. Theo bài viết trên WaPo, cuộc khảo sát thậm chí còn có nhiều tin xấu hơn đối với tổng thống già nua của chúng ta:

    "Tỷ lệ ủng hộ Biden thấp hơn nhiều trong hàng loạt nhóm ủng hộ ông với biên độ chênh lệch lớn vào năm 2020. Ông được 26% ủng hộ trong số những người Mỹ dưới 30 tuổi, 42% trong số những người trưởng thành không phải Da trắng, 41% trong số cư dân thành thị và 46% trong số những người có không có liên kết tôn giáo. Trong số những người độc lập đã bỏ phiếu cho Biden vào năm 2020, 57% tán thành trong khi 30% không tán thành. Trong số những người độc lập bỏ phiếu cho Trump, 96% không tán thành."

Nếu tất cả những điều này có vẻ quá tốt để khó trở thành sự thật, thì đúng là như vậy. Có vài điều vô giá trị hơn một cuộc thăm dò dư luận về cuộc bầu cử tổng thống sẽ được tổ chức trong 18 tháng tới. Điều này đặc biệt đúng khi xem xét rằng những người được hỏi là người lớn chứ không phải là cử tri tiềm năng. Các biên tập viên của tờ Washington Post biết rất rõ rằng nhiều người trong số họ không bỏ phiếu. Như Cục điều tra dân số đã báo cáo vào năm 2021, “Cuộc bầu cử tổng thống năm 2020 có tỷ lệ cử tri đi bầu cao nhất trong thế kỷ 21, với 66,8% công dân từ 18 tuổi trở lên bỏ phiếu.”

Mục đích của cuộc thăm dò ý kiến ​​của Washington Post/ABC News là thổi phồng giá trị của Trump với tư cách là một ứng cử viên cho đề cử của GOP một cách giả tạo bằng cách cho thấy rằng Biden sẽ là một ứng cử viên rất yếu trong cuộc bầu cử tổng thống vào năm 2024. Điều này là đúng nếu Biden thích hợp với chức vụ Tổng thống. Nhưng đảng Dân chủ và giới truyền thông ít lo lắng về những vấn đề như vậy hơn là lo lắng về chiến thắng, vì vậy họ sẽ tiếp tục bơm cổ phiếu của Trump. Harry Enten của CNN nhắc nhở chúng ta về lợi thế lớn trong lịch sử của Trump trong thăm dò sơ bộ:

    "Có rất ít ứng cử viên, trong cả hai đảng, trong các cuộc đua không (có tổng thống) đương nhiệm đạt gần hoặc vượt quá 50% trong các cuộc thăm dò sơ bộ quốc gia từ rất sớm. Một số ít người được như thế bao gồm Đảng Cộng hòa Bob Dole năm 1996 và George W. Bush năm 2000, Đảng viên Đảng Dân chủ Al Gore năm 2000 và Hillary Clinton năm 2016. Tất cả những ứng cử viên đó đều giành được đề cử của đảng họ và không có ai theo sát nút." (Harry Enten viết trong bài 'Trump’s primary polling advantage is historically large')

Điều kỳ lạ là Enten đã bỏ qua việc đề cập đến điều đó, mặc dù những ứng cử viên này đã giành được đề cử của các đảng tương ứng của họ, nhưng chỉ một người (G.W.Bush) trong số đó lọt vào Tòa Bạch Ốc và chỉ xoay sở để giành được điều đó bằng cách giành chiến thắng ở Florida với số phiếu khổng lồ 537. Điều này đưa chúng ta đến với chủ nhân của Enten và ví dụ rõ ràng nhất về chiến lược bơm và xả mà chúng ta đã thấy cho đến nay - thỏa thuận độc quyền của CNN với Trump để tổ chức một cuộc tọa đàm (town hall) trực tiếp ở New Hampshire. Trong khi phần còn lại của lĩnh vực GOP nhìn vào, Trump đã có hơn một giờ tiếp xúc quý giá.

Không thể tránh khỏi, trong sự kiện này, Trump bị cáo buộc phạm đủ mọi tội, bao gồm cả việc tấn công tàn bạo người điều hành, nhưng ông ấy biết không có gì gọi là quảng cáo xấu và việc vu khống của giới truyền thông khiến những người ủng hộ ông quý mến hơn. Thật vậy, ông ấy đã nhận được hai lần hoan nghênh nhiệt liệt từ những người tham dự town hall. Điều này sẽ khiến các đảng viên Đảng Dân chủ và CNN dừng cuộc tọa đàm, do sự khôn ngoan trong chiến lược của họ. Nhà sử học Niall Ferguson viết trên tờ Spectator rằng họ đang quên tác động của một cuộc suy thoái tất yếu nhưng không thể tránh khỏi vào năm 2024:

    "Joe Biden đang gặp nguy hiểm nghiêm trọng khi theo chân Gerald Ford, Jimmy Carter và George HW Bush vào thùng rác được đánh dấu là 'tổng thống một nhiệm kỳ'. Tại sao? Vì lý do đơn giản là không có tổng thống nào kể từ Calvin Coolidge một thế kỷ trước đảm bảo tái đắc cử nếu suy thoái kinh tế xảy ra trong hai năm trước khi cả nước bỏ phiếu. Nó không cần phải nghiêm trọng như cuộc Đại khủng hoảng đã phá hủy nhiệm kỳ tổng thống của Herbert Hoover. Một cuộc suy thoái cơ bản đơn giản cũng đủ."

Có thật một cuộc suy thoái thực sự nằm trong ván bài không? Theo một báo cáo trên tờ Wall Street Journal, “Tăng trưởng kinh tế của Hoa Kỳ sụt giảm trong quý đầu tiên trong bối cảnh lạm phát vẫn ở mức cao và lãi suất tăng, làm tăng thêm lo ngại về một cuộc suy thoái có thể xảy ra vào cuối năm nay. Tổng sản phẩm quốc nội tăng trưởng ở mức thấp 1,1 phần trăm. Nhiều nhà kinh tế dự đoán nền kinh tế sẽ chậm lại hơn nữa trong năm, dự đoán suy thoái sẽ xảy ra vào nửa cuối năm.”

Nếu điều này ảnh hưởng đến cuộc bầu cử năm 2024 như Ferguson gợi ý ở trên, thì kết quả sẽ lặp lại như năm 2016. Đảng Dân chủ và các phương tiện truyền thông cũng đã cố gắng bơm và dìm Trump trong cuộc bầu cử đó. Họ đảm bảo rằng ông ta sẽ giành được đề cử của Đảng Cộng hòa bằng cách tặng cho ông ta hàng tỷ đô la từ việc đưa tin trên các phương tiện truyền thông, ngang nhiên cho rằng Hillary Clinton sẽ dễ dàng đánh bại ông ta trong cuộc tổng tuyển cử. Bây giờ họ đang lặp lại sai lầm đó, cho rằng một người đương nhiệm yếu kém có thể đánh bại ông ta giữa thời kỳ suy thoái. Những người này thực sự là những người học chậm.


https://spectator.org/the-democrat-plan-to-pump-and-dump-trump/

Saturday, May 13, 2023

 2023-05-12 

Joe Biden chống dân Mỹ

(By Josh Hammer, May 12, 2022)

Tháng 6 năm ngoái, chính quyền Biden đã công bố “Chiến lược quốc gia chống khủng bố trong nước”. Mặc dù cái tên nghe có vẻ vô hại, "Chiến lược quốc gia" là bất cứ thứ gì nhưng không vô hại. Cuốn sách nhỏ thể hiện đỉnh điểm hợp lý của việc phe Cánh tả sử dụng bạo loạn ở Quốc hội Hoa Kỳ vào ngày 6 tháng 1 năm 2021 như một phương tiện thu hút tình cảm của cử tri chống Đảng Cộng hòa / chống Trump trên quy mô lớn trên toàn quốc. Kết quả, một lần nữa được chứng minh bằng bản ghi nhớ tháng 10 năm 2021 đáng hổ thẹn của Bộ trưởng Tư pháp Merrick Garland chỉ đạo FBI xâm nhập vào các cuộc họp của hội đồng giáo dục địa phương và trấn áp các cuộc nổi dậy của phụ huynh chống lại thuyết chủng tộc quan trọng (CRT), đã là một cuộc chiến tranh lạnh gay gắt do giai cấp thống trị tiến hành chống lại chúng ta "những kẻ sa đọa” và “suy nghĩ sai lầm" về chính trị của chúng ta.

Bây giờ, bảy tháng sau bản ghi nhớ khét tiếng ngày 4 tháng 10 của Garland, câu hỏi tốt hơn cần đặt ra không phải là liệu Tổng thống Joe Biden có tham gia vào một cuộc chiến tranh lạnh chỉ đơn thuần chống lại “những kẻ sa đọa” hay không. Chúng tôi biết câu trả lời cho điều đó: có. Thay vào đó, câu hỏi liên quan hơn là liệu chính quyền Biden hiện đang tham gia vào một cuộc chiến tranh lạnh chống lại một mục tiêu rộng lớn hơn: toàn bộ công dân Mỹ. Câu trả lời cho câu hỏi đó, dựa trên tất cả dữ liệu và chỉ số có liên quan, dường như giống nhau: có.

Hãy xem lại.

Rõ ràng nhất và có lẽ là quan trọng nhất, nạn lạm phát - mà Cục Dự trữ Liên bang cuối cùng đã thừa nhận gần đây không phải là "nhất thời" mà ở đây là nó sẽ kéo dài trong một thời gian - hiện là mức cao nhất trong bốn thập kỷ. Chỉ số giá tiêu dùng tăng 8,3% trong tháng 4 trên cơ sở hàng năm - thấp hơn một chút so với mức 8,5% của tháng 3, nhưng vẫn cao hơn mục tiêu 2% của Fed một cách đáng kể. Biden gần đây đã tuyên bố chống lạm phát là ưu tiên hàng đầu trong nước của mình, nhưng ông không muốn kiềm chế lạm phát thâm hụt chi tiêu hàng loạt vốn đã là đặc trưng cho nhiệm kỳ tổng thống của ông. Biden cũng không trao đổi với Chủ tịch Fed Jerome Powell rằng ông đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với các đợt tăng lãi suất quyết liệt hiện đang cần thiết để đưa lạm phát trở lại trong tầm kiểm soát. (ĐỌC THÊM: Lạm phát không thể kiểm duyệt - https://spectator.org/inflation-cant-be-censored/)

Biden cũng đang tìm cách “chống lại” lạm phát - một loại thuế lũy thoái [người nghèo đóng thuế nhiều hơn người giàu] trên thực tế ăn mòn tiền tiết kiệm của mọi người, nhưng lại đánh vào những người có thu nhập thấp và trung lưu nhiều nhất - không đúng chỗ ở mọi nơi. Định nghĩa kinh tế truyền thống của lạm phát là quá nhiều tiền chạy theo quá ít hàng hóa, nhưng đảng Dân chủ dường như hoàn toàn không quan tâm làm việc với đảng Cộng hòa về loại biện pháp chính sách công nghiệp cần thiết để cải tạo ngay lập tức sản xuất trong nước. Ngược lại, các ưu tiên của Biden hoàn toàn lạc hậu.

Trong bối cảnh tình trạng thiếu sữa bột trẻ em chưa từng có - và có khả năng gây chết người, ông ta đã không hành động nhanh chóng để viện dẫn Đạo luật Sản xuất Quốc phòng để tăng cường sản xuất trong nước (sau khi FDA của ông ta đóng cửa một cơ sở sản xuất sữa bột trẻ em) hoặc tạm thời dỡ bỏ thuế nhập khẩu mà nó đã giúp mở rộng thị trường sữa bột trẻ em trong nước. Đồng thời, Biden đã công khai suy nghĩ về việc chấm dứt các mức thuế đã ban hành của chính quyền Trump đối với Trung Quốc. Nhưng tất cả những gì có thể đạt được là khiến người tiêu dùng trung bình của Mỹ thậm chí còn phụ thuộc nhiều hơn vào kẻ thù không đội trời chung về địa chính trị của chúng ta. Đặt chính sách tiền tệ do Fed điều hành sang một bên, cách để chống lạm phát về khía cạnh tài khóa là tăng tốc sản xuất - không phải để củng cố cho thanh kiếm Damocles (lao động giá rẻ của Trung Quốc) đang treo trên nền kinh tế Mỹ.

Có lẽ tiết lộ nhất, theo báo cáo của Washington Examiner, Dân biểu Kat Cammack (R-Florida) đã tweet các bức ảnh dường như cho thấy “những kệ hàng và pallet chất đầy sữa bột trẻ em” tại các cơ sở giam giữ người nhập cư bất hợp pháp. Tất nhiên, điều này xảy ra, trong khi các bậc cha mẹ là công dân Hoa Kỳ thực tế đang điên cuồng tranh giành từ cửa hàng này sang cửa hàng khác để đảm bảo con họ không bị đói.

Diễn dịch: Người nhập cư bất hợp pháp kiểm soát sự cai trị (rule the roost).

Nhưng không chỉ sự vận động hành lang cho biên giới mở và ủng hộ người nhập cư bất hợp pháp đóng vai giai cấp thống trị của chúng ta như một trò lừa đảo; mà còn có những người nhiệt thành trong phong trào bảo vệ môi trường. Trong cùng một tuần mà gần 30 tiểu bang báo cáo mức cao nhất mọi thời đại đối với giá khí đốt trung bình tại cây xăng, chính quyền Biden đã hủy bỏ các hợp đồng thuê dầu và khí đốt tự nhiên ngoài khơi ở cả Alaska và Vịnh Mexico. Nhưng Biden đồng thời thừa nhận rằng năng lượng chiếm tới 60% mức lạm phát mà người Mỹ đang trải qua. Rốt cuộc, giá nhiên liệu cao hơn cho xe tải và máy kéo sẽ giáng xuống và ảnh hưởng đến tất cả hàng hóa và thực phẩm được nuôi trồng và vận chuyển.

[Hôm qua, May 12, Biden hủy bỏ việc cho thuê đất liên bang ở Alaska để khai thác dầu khí]

Giữa sự tàn phá này đối với các tài khoản tiết kiệm và hưu trí của người Mỹ, việc chính quyền hạn chế hơn nữa sản xuất năng lượng trong nước là điều không thể hiểu được. Tác động duy nhất của những hạn chế đó - nhằm xoa dịu những người năng lượng xanh và những người cấp tiến Malthusian [theo chủ thuyết của Malthus] đang ngày càng chiếm ưu thế trong cơ sở các nhà tài trợ của đảng Dân chủ - là khiến người Mỹ ngày càng phụ thuộc nhiều hơn vào các thành trì [chống] nhân quyền như Venezuela và Saudi Arabia. Giai cấp thống trị của chúng ta, những chủ sở hữu ô tô điện chắc chắn sẽ ngủ ngon vào ban đêm trong khi những người Mỹ bình thường phụ thuộc vào xăng bị tiêu diệt ngay tại cây xăng.

Trong khi đó, Quốc hội đang chạy đua để thông qua khoản viện trợ khẩn cấp trị giá 40 tỷ USD cho Ukraine, một vùng đất xa xôi hiện đang trải qua tháng thứ tư của cuộc khủng hoảng nhân đạo tê liệt nhưng hầu như không phải là mối quan tâm cấp bách trong nước. Cách mạng hậu-Maidan Ukraine là một sân chơi nổi tiếng dành cho các quỹ hối lộ và các lợi ích của tổ chức phi chính phủ, nhưng điều đó dường như đã không khiến Hạ viện Hoa Kỳ tạm dừng việc xem xét luật để giảm thiểu bất kỳ ngân khoản cho không [gratuitous pork - đúng ra là gratuitous pork barrel] nào; nó nhanh chóng vượt qua Hạ Viện của Quốc hội với tỷ số chênh lệch là 368-57.

Tình hình ở Ukraine thật bi thảm - nhưng tình hình ở biên giới Mỹ - Mexico cũng như vậy, nơi đã bị tàn phá hoàn toàn trong những tháng gần đây bởi những người di cư bất hợp pháp buôn bán ma túy xuyên quốc gia. Những người di cư và các-ten đó được khuyến khích thực hiện và dàn dựng cuộc hành trình nguy hiểm về phía bắc do nhiều nam châm ân xá của chính quyền Biden, chẳng hạn như chính sách "bắt và thả" thời Obama đối với người nước ngoài bất hợp pháp trong nội địa Hoa Kỳ.

Diễn dịch: Biên giới của Ukraine với Nga quan trọng hơn biên giới của Mỹ với Mexico.

Thật khó để nhớ lại lần cuối cùng một tổng thống Hoa Kỳ kiên trì hành động theo cách trái ngược với lợi ích của một công dân bình thường mà tổng thống đó tuyên thệ theo hiến pháp là che chở và bảo vệ. May mắn thay, xếp hạng ủng hộ thấp trong lịch sử của Biden gợi ý về thùng phiếu như một biện pháp khắc phục cho những tai ương quốc gia của chúng ta: Một làn sóng đỏ vẫy gọi vào mùa thu này.


https://spectator.org/joe-biden-versus-we-the-people/

 

Tuesday, May 9, 2023

 2023-05-09

Dershowitz: phán quyết Trump-Carroll bất hợp pháp và vi hiến

(Alan Dershowitz, 9/5/2023)

 
Phán quyết pha trộn do bồi thẩm đoàn đưa ra trong vụ án hiếp dâm dân sự Donald Trump sẽ được giải thích khác nhau bởi những người ủng hộ và phản đối cựu tổng thống.  

Về tội danh chính mà Trump đã cưỡng hiếp E. Jean Carroll, bồi thẩm đoàn gồm chín người nhất trí cho rằng ông ta không làm vậy. Nguyên đơn thậm chí không thể đáp ứng nghĩa vụ nhỏ nhoi là đưa ra bằng chứng, cụ thể là (không có) bằng chứng vượt trội. Khi phát hiện như vậy, bồi thẩm đoàn dường như không tin ít nhất một phần lời khai của nguyên đơn. Bà ấy nói rất cụ thể về việc bị hãm hiếp, không chỉ bị lạm dụng tình dục hay sờ soạng như bồi thẩm đoàn đã thấy.

Đó là một bản án kỳ lạ. Bồi thẩm đoàn dường như đã tin vào một số lời khai của bà ấy; cụ thể là bà ấy đã gặp Trump tại Bergdorf Goodman vào giữa những năm 1990, điều mà Trump đã kiên quyết phủ nhận, cả trong các lời khai và trong các tuyên bố công khai. Ông đã không xuất hiện tại phiên tòa để làm chứng hoặc ngồi trong phòng xử án, nhưng luật sư của ông đã trình bày những lời phủ nhận của ông trước bồi thẩm đoàn.

Cũng khó có thể dung hòa kết luận của bồi thẩm đoàn rằng ông không cưỡng hiếp bà ấy với kết luận rằng anh ta đã phỉ báng cô ấy một cách ác ý bằng cách nói rằng anh ta không cưỡng hiếp bà ấy.

Theo đó, Tòa phúc thẩm Hoa Kỳ Khu Vực 2, nơi sẽ xử kháng cáo vụ kiện này, sẽ hủy bỏ vụ này. Sẽ có những vấn đề quan trọng khác trong kháng cáo. Chúng bao gồm việc nới dài thời hiệu, sau khi nó đã hết hạn, để cho phép nguyên đơn đưa ra một vụ kiện kéo dài một phần tư thế kỷ. Điều này cũng có thể cấu thành việc từ chối thủ tục hợp pháp trong Tu Chính Án số 5. Các vấn đề phúc thẩm khác sẽ bao gồm phán quyết kỳ lạ của thẩm phán rằng tên của các bồi thẩm viên sẽ được ẩn danh ngay cả với các luật sư, do đó từ chối cho họ khả năng nghiên cứu các bồi thẩm và xác định liệu có thể tồn tại bất kỳ thành kiến ​​ẩn giấu nào hay không. Điều này có thể vi phạm quyền lập hiến của bị cáo được xét xử bởi bồi thẩm đoàn được bảo đảm bởi Tu chính án số 7.

Các vấn đề phúc thẩm bổ sung sẽ bao gồm quyết định của thẩm phán thừa nhận một số bằng chứng do nguyên đơn đưa ra, chẳng hạn như đoạn băng khét tiếng Access Hollywood, trong đó Trump nói rằng phụ nữ cho phép những người nổi tiếng chạm vào vùng kín của họ, cũng như lời khai của những phụ nữ khác bị coi là để chứng thực lời khai của nguyên đơn. Thẩm phán cũng loại trừ một số bằng chứng mà bị cáo muốn được thừa nhận.

Nói chung, nếu người kháng cáo trong trường hợp này có một cái tên khác không phải Donald Trump, thì rất có thể toàn bộ phán quyết có thể bị đảo ngược. Nhưng hầu như không ai, dù là thẩm phán hay bồi thẩm đoàn, không có thành kiến về cựu tổng thống. Liệu những quan điểm này có ảnh hưởng đến các quyết định của tòa án hay không là một câu hỏi mà những người có lý trí có thể không đồng ý.

Tác động của quyết định này về chính trị đối với Trump cũng không chắc chắn. Phán quyết pha trộn (mixed) là một cái gì đó của một bài kiểm tra Rorschach. Những người ủng hộ Trump sẽ chỉ ra phán quyết của bồi thẩm đoàn rằng ông ta không phạm tội hiếp dâm. Những người phản đối Trump sẽ chỉ ra các phán quyết chống lại ông ta về các tội danh khác, cũng như khoản tiền 5 triệu đô la mà Trump sẽ có nghĩa vụ trả cho bà ta trừ khi ông ta thắng trong vụ kháng cáo.

Phán quyết không có khả năng làm tổn hại đến cơ hội giành được đề cử của Đảng Cộng hòa của Trump, vì cơ sở của ông ấy khó có thể bị ảnh hưởng tiêu cực - và cơ sở đó có thể đủ lớn để đảm bảo cho việc đề cử. Nhưng nó cũng có thể tác động đến các cử tri độc lập trong cuộc tổng tuyển cử. Các cuộc thăm dò đang chìm của Tổng thống Biden cho thấy rằng nếu các ứng cử viên vào tháng 11 năm 2024 là Trump và Biden, thì đây sẽ là một cuộc bầu cử của những điều tiêu cực: bạn ghét ai nhất?

Còn lâu mới đến tháng 11 năm 2024. Trong chiến dịch tranh cử năm 2016, nhiều người cho rằng việc tiết lộ cuốn băng Access Hollywood ngay trước cuộc bầu cử sẽ đánh mất cơ hội của Trump, đặc biệt là đối với phụ nữ. Điều đó rõ ràng là không đúng sự thật: nhiều người ủng hộ Trump dường như không quan tâm đến những cáo buộc liên quan đến đời tư của ông. Nhưng vẫn còn phải xem liệu có đủ cử tri quan tâm tổng thể hay không - và có thể bị ảnh hưởng bởi phán quyết nhất trí của 9 bồi thẩm viên rằng ông Trump đã lạm dụng nguyên đơn trong vụ án này.

Thời điểm kháng cáo cũng có thể đóng một vai trò trong nhận thức của cử tri. Theo lịch trình thông thường, phán quyết phúc thẩm trong trường hợp này có thể được đưa ra ngay trước hoặc ngay sau cuộc bầu cử. Quyết định về thời điểm đó hoàn toàn nằm trong tay các thẩm phán của Tòa phúc thẩm. Họ cũng có thể hoãn phán quyết cho đến sau cuộc bầu cử để không ảnh hưởng đến kết quả của nó.

Phán quyết này chỉ là phần nổi của tảng băng chìm lớn hơn nhiều về các cáo buộc chống lại Donald Trump. Đây là bản án đầu tiên liên quan trực tiếp đến hành vi của ông ta. Nó không chắc là bản án cuối cùng. Chờ xem…


https://thespectator.com/topic/donald-trump-e-jean-carroll-verdict-rorschach-test/

 2025-01-21  Kết thúc của chấn động và kinh ngạc: Bộ Tư pháp đã đưa ra lập luận như thế nào về lệnh ân xá J6 (Jonathan Turley, 21/1/2025) Và...