Vào ngày làm việc đầu tiên sau khi Đảng Cộng Hòa nắm quyền kiểm
soát Hạ viện, có thông tin cho rằng vị tổng thống mà họ dự định điều tra
đang bị Nhà nước Ngầm (Deep State), đối tượng cũng nằm trong tầm ngắm
của Đảng này, điều tra.
Trên thực tế, trong khi Đảng Cộng
Hòa tại Hạ viện đang chuẩn bị thành lập một ủy ban kiểu Frank Church để
điều tra hành vi vũ khí hóa FBI và DOJ, điển hình là các hành động như
cuộc đột kích chưa từng có vào tư gia của cựu tổng thống Donald Trump vì
ông đã chuyển và lưu giữ các tài liệu mật, thì những cơ quan này đang
theo đuổi tổng thống đương nhiệm, ông Joe Biden, với những lý do tương
tự.
Giờ đây, giữa những tiết lộ cho
thấy các Tài liệu Biden không chỉ được phát hiện ở Trung tâm Penn Biden,
mà còn ở nhà để xe của Tổng thống Biden ở Delaware, và giữa sự phẫn nộ
của công chúng đối với một tiêu chuẩn có vẻ như là tiêu chuẩn kép khi Bộ
Tư pháp không ngừng truy đuổi ông Trump và đối xử thiên vị với ông
Biden liên quan đến việc quản lý tài liệu mật, Tổng chưởng lý Merrick
Garland đã bổ nhiệm một biện lý đặc biệt cho vụ của ông Biden.
Với việc các công tố viên đặc
biệt song hành điều tra vị cựu tổng thống và tổng thống đương nhiệm này
về việc họ chuyển và lưu giữ các tài liệu sau khi rời nhiệm sở — ông
Trump mãn nhiệm chức tổng thống, cương vị cho phép ông được quyền giải
mật mà ông khẳng định là đã sử dụng quyền này, còn ông Biden mãn nhiệm
chức phó tổng thống, cương vị không hề trao cho ông thẩm quyền đó —
người dân Mỹ sẽ chăm chú quan sát xem DOJ giải quyết những vụ điều tra
này thế nào, và tác động của những cuộc điều tra đó đối với cuộc bầu cử
tổng thống năm 2024.
Xét đến tính chất nghiêm trọng
của những vấn đề này, một câu hỏi đặt ra là: Tại sao các Tài liệu Biden
lại xuất hiện, và mục đích của việc này là gì?
Chính trị vốn dĩ không hề có sự
trùng hợp. Ngoài thời điểm gây chú ý của vụ rò rỉ cho giới truyền thông
về các Tài liệu Biden, và hành động của Bộ Tư pháp, liệu chúng ta có thể
tin rằng sau khi ông Joe Biden mãn nhiệm chức vụ phó tổng thống được
sáu năm, các luật sư của ông chỉ là tình cờ tìm thấy những tài liệu mật
mà ông mang theo, khiến ông Biden vi phạm một hành vi tương tự được sử
dụng để truy đuổi người tiền nhiệm và đối thủ của ông ấy cho chức tổng
thống năm 2024 chăng? Nhìn xa hơn vào thời điểm đó, các tác nhân liên
quan, và cách họ có thể hưởng lợi từ các Tài liệu Biden dẫn chúng ta đến
một số lời giải thích hợp lý cho những gì đang diễn ra.
Giả thuyết thứ nhất: Ông Joe
Biden không còn giá trị đối với Đảng Dân Chủ và/hoặc Nhà nước Ngầm kia,
và vụ Tài liệu Biden có thể được sử dụng để thanh trừng hoặc chí ít là
để kiểm soát ông ấy. Đảng Dân Chủ và/hoặc Nhà nước Ngầm không hề thiếu
động cơ để đưa ông Biden vào cái bẫy của chính ông về việc “quản lý sai
tài liệu mật,” lợi dụng vụ Tài liệu Biden để khiến ông ấy từ chức, hoặc
ít nhất là từ bỏ cuộc bầu cử năm 2024.
Đối với các thành viên Đảng Dân
Chủ, lý do loại bỏ ông Biden rất đơn giản: Tổng thống này đã thúc đẩy
nghị trình cấp tiến thiên tả mà ông ấy yêu cầu, nhưng nghị trình đó có
thể không tiến xa hơn nữa khi mất đi Hạ viện, ông Biden đã “không còn
hữu ích” và đảng này muốn thiết lập lại bằng một kẻ bù nhìn mới.
Theo giả thuyết này, thời điểm
phát hiện ra các Tài liệu Biden đáng ngờ hồi tháng 11/2022 quả là hoàn
hảo — đúng vào thời điểm mà Bộ Tư pháp tuyên bố rằng họ bị cấm tiết lộ
các cuộc điều tra nhạy cảm về chính trị. Bằng cách giữ kín câu chuyện
này cho đến tháng 01/2023, những tiết lộ gây tổn hại về mặt chính trị
không thể ảnh hưởng đến cuộc bầu cử giữa kỳ, cũng như không làm hỏng
nghị trình của Đảng Dân Chủ trong khi Đảng này vẫn còn kiểm soát Quốc
hội.
Thời điểm sau cuộc bầu cử giữa kỳ
cũng có thể chứng minh là hợp lý vì một lý do khác. Mặc dù một tổng
thống chỉ có thể được bầu cho hai nhiệm kỳ, nhưng theo Tu chính án thứ
22 của Hiến Pháp, một người có thể giữ chức vụ tổng thống trong tối đa
mười năm bằng cách thay thế một tổng thống trong hai năm cuối cùng của
nhiệm kỳ của vị tổng thống đó, và sau đó giành chiến thắng trong hai
cuộc bầu cử tổng thống. Khi đồng hồ bắt đầu điểm vào năm thứ ba của ông
Biden chỉ trong vài ngày ngắn ngủi nữa thôi, nếu ông từ chức hoặc bị bãi
nhiệm, Phó Tổng thống Kamala Harris có thể đảm nhận chức vụ này và điều
hành trong một thập niên.
Tuy nhiên, viễn cảnh Phó Tổng
thống Harris đắc cử hai lần là không chắc có thể xảy ra, điều đó cũng
không phải là không khả thi. Hãy nhớ rằng, những kẻ môi giới quyền lực
của Đảng Dân Chủ, có lẽ do ông Barack Obama lãnh đạo, đã cân nhắc về bà
Harris ở mức độ hợp lý để bổ nhiệm bà ấy làm Phó Tổng thống của ông
Biden khi biết rằng bà ấy có thể thay thế vị lão niên bát tuần với sức
khỏe đang sa sút này. Và điều đáng chú ý là trong những tuần mới đây,
một số người trong giới truyền thông dường như đang cố gắng tái lập tên
tuổi cho bà Harris, trong khi sự hiện diện rõ rệt nhất của tổng thống là
ở biên giới phía Nam, nơi biểu tượng cho những thất bại của chính phủ
ông — và vốn dĩ bà Harris được cho là chịu trách nhiệm về vấn đề này. Ai
sẽ là phó tổng thống mà Tổng thống tiềm năng Harris có thể đề cử, và
chỉ xét riêng quá trình đó có thể diễn ra như thế nào thôi cũng có thể
tạo ra nhiều cơ hội chính trị hơn nữa cho Đảng Dân Chủ khai thác.
Ở mức tối thiểu, với vụ Tài liệu
Biden treo lơ lửng trên đầu ông Joe, Đảng Dân Chủ có thể sử dụng cuộc
điều tra này để gây áp lực buộc ông ấy không ra tranh cử vào năm 2024,
đặc biệt là với nhiều cuộc tàn sát chính trị hơn có lẽ sẽ xảy ra dưới
đợt tấn công dữ dội thông qua hoạt động giám sát của Đảng Cộng Hòa tại
Hạ viện. Cuối cùng, Đảng Dân Chủ có thể lập luận rằng người nào đang
phải đối mặt với cuộc điều tra liên bang vì việc quản lý các tài liệu
mật của họ thì không nên tranh cử tổng thống, sử dụng điều đó để hạ bệ
ông Joe và cố gắng tuyên bố một “nền tảng đạo đức cao” để làm suy yếu
ông Trump, khi biết rằng ông ấy sẽ không bao giờ chịu khuất phục.
Đối với Nhà nước Ngầm, thật khó
xác định cụ thể lý do tại sao họ có thể muốn thấy ông Biden mất quyền
lực. Tuy nhiên, người ta nói rằng bộ máy an ninh quốc gia và cơ quan
ngôn luận Tòa Bạch Ốc của ông Biden đã từng nhiều lần rút lại những
tuyên bố của tổng thống về một loạt vấn đề quan trọng đối với an ninh
quốc gia và chính sách ngoại giao. Nếu không có gì khác, thì đối với
Đảng Dân Chủ, cuộc điều tra này mang lại đòn bẩy cho Nhà nước Ngầm đối
với ông Biden.
Giờ đây, tại sao lại đe dọa tổng
thống bằng trách nhiệm chính trị và pháp lý đối với việc ông ấy quản lý
các tài liệu mật chứ không phải những thứ khác? Hãy ngẫm nghĩ một chút
về mối liên quan đáng kể với cuộc điều tra ông Trump đang diễn ra. Hãy
nhớ lại rằng như Lãnh đạo Đa số Thượng viện Chuck Schumer đã nói với ông
Trump, cộng đồng tình báo “hoàn toàn” có thể tấn công lại ông. Điều này
có nghĩa là, liên bang có thể tung ra một loạt thông tin có hại hơn
nhiều về ông Biden và thân nhân của ông ấy — chỉ cần lấy từ nội dung
trong máy điện toán xách tay của ông Hunter Biden — không chỉ làm bẽ mặt
gia đình họ mà còn đặt thân nhân của họ vào nguy cơ pháp lý tiềm ẩn
nghiêm trọng hơn nhiều.
Hãy đặt mình vào vị trí của ông
Biden. Quý vị thà chịu thừa nhận những cáo buộc tương đối ít nghiêm
trọng hơn về việc quản lý sai các tài liệu mật, hay có nguy cơ hứng chịu
búa rìu dư luận nặng nề hơn, dẫn
đến khả năng đàn hặc — cuộc đàn hặc mà Đảng Dân Chủ có thể muốn xúi
giục Đảng Cộng Hòa tham gia, vì nghĩ rằng điều đó sẽ gây tác dụng ngược
đối với họ khi bước sang năm 2024 — có thể bị bãi nhiệm, bị truy tố một
khi rời khỏi nhiệm sở, và rắc rối cho gia đình quý vị?
Về lưu ý đó, đừng quên, như tờ
New York Times đã nhắc nhở độc giả ngay khi câu chuyện về vụ Tài liệu
Biden bắt đầu hé lộ, rằng bản thân ông Hunter Biden vẫn đang bị điều tra
và có khả năng phải đối mặt với các cáo buộc. Có thể có một cuộc đổi
chát, rằng nếu bây giờ ông Joe — vị tổng thống này từ chức, thì liệu
chính phủ sẽ tha cho con trai ông ấy không?
Giả thuyết thứ hai: Bộ Tư pháp và
FBI đang sử dụng vụ Tài liệu Biden để bảo vệ chính họ và củng cố quyền
lực của họ. Luôn luôn có một giả định an toàn rằng các cơ quan chính phủ
hành động trước hết vì lợi ích cá nhân mà họ nhận thức được. Đối với Bộ
Tư pháp và FBI nói riêng, vụ Tài liệu Biden có thể bị thao túng cho
những mục đích không liên quan để gạt bỏ ông Joe Biden.Trên thực tế, nếu
chúng ta từng biết được điều gì đó trong những năm gần đây thì đó chính
là các cơ quan an ninh quốc gia và cơ quan chấp pháp hoạt động như thể
họ đứng trên cả tổng tư lệnh.
Điều đó nói rằng, không có Nhà
nước Ngầm nào mà không có tài trợ công cho họ, và sự tài trợ đó một phần
đòi hỏi sự trợ giúp chính trị. Có lẽ Hạ viện của Đảng Cộng Hòa sẽ không
thử sử dụng sức mạnh của quyền phân bổ ngân sách làm đòn bẩy để kiềm
chế Nhà nước Ngầm đó, nhưng chí ít, hình ảnh trong mắt công chúng của
những tổ chức như FBI và DOJ đang bị đe dọa dưới tiểu ban Tư pháp Hạ
viện mới thành lập về Hành vi Vũ khí hóa Chính phủ Liên bang. Vì vậy, từ
quan điểm của Nhà nước Ngầm, cách nào tốt hơn để giảm bớt quyền lực của
một ủy ban, mà hai ngày sau khi được thành lập đã tuyên bố hành vi vũ
khí hóa chính phủ chống lại những người theo phái bảo tồn truyền thống,
hơn là thông báo một cuộc điều tra của biện lý đặc biệt đối với tổng
thống đương nhiệm về hành vi tương tự như vậy mà một biện lý đặc biệt đã
đang điều tra tổng thống Đảng Cộng Hòa tiền nhiệm?
Tổng chưởng lý Garland đã nói rõ
mục đích như mong đợi khi thông báo rằng việc bổ nhiệm một biện lý đặc
biệt để điều tra vụ Tài liệu Biden “nhấn mạnh cho công chúng thấy cam
kết của Bộ đối với cả tính độc lập lẫn trách nhiệm giải trình trong các
vấn đề đặc biệt nhạy cảm, cũng như việc đưa ra các quyết định chỉ dựa
trên sự thật và luật pháp một cách không thể nghi ngờ.”
Tuy nhiên, dù Tổng Chưởng lý
Garland có lặp đi lặp lại điệp khúc này nhiều lần cũng không có nghĩa
điều đó là đúng. Toàn bộ việc làm tại DOJ của ông ấy nhắm mục tiêu vào
nhóm bất đồng chính kiến về mọi thứ từ ngày 06/01/2021 và tính liêm
chính của cuộc bầu cử, cho đến việc đóng cửa trường công lập hà khắc và
vấn đề phá thai, đều là lời nói dối cho câu chuyện này. Sự không trung
thực thậm chí còn được phản ánh trong việc Tổng Chưởng lý Garland lựa
chọn một biện lý đặc biệt, mặc dù được giới thiệu là một thành viên Đảng
Cộng Hòa, theo phong cách của ông Robert Mueller, có những mối liên hệ
lâu năm với các nhà lãnh đạo cao cấp trong DOJ/FBI, những người đã lãnh
đạo quá trình chính trị hóa và vũ khí hóa của cơ quan này — hành vi mà
ông được cho là đã ủng hộ trong ít nhất một trường hợp đáng chú ý.
Việc bổ nhiệm một biện lý đặc
biệt trong một nỗ lực nhằm bảo vệ Bộ Tư pháp khỏi tiểu ban Vũ khí hóa
[chính phủ liên bang] của Hạ viện, và có lẽ chuyển hướng sự chú ý khỏi
những phát hiện của tiểu ban này về các vụ phá hoại của Nhà nước Ngầm,
bản thân việc bổ nhiệm đó có thể được coi là mang tính chính trị. Nhưng
bản chất chính trị của cuộc điều tra vụ Tài liệu Biden còn sâu xa hơn
thế.
Giờ đây, bằng cách chọn một biện
lý đặc biệt cho ông Trump và ông Biden, FBI và DOJ có thể tin rằng họ
hiện đã đưa hai vụ này ra khỏi cặp mắt tò mò của Đảng Cộng Hòa tại Hạ
viện và bất kỳ tư tưởng hiếu kỳ nào khác. Họ sẽ ngăn chặn những yêu cầu
đối với các tài liệu và lời khai phần nào liên quan đến một trong hai
cuộc điều tra này. Ông Joe Biden đã liều lĩnh đến mức nào với các tài
liệu mật đó, nội dung của những tài liệu đó thực sự là những gì, và FBI
và DOJ có thể khai quật được điều gì khác khi họ khám xét mọi địa điểm
liên quan đến ông ấy? Có thể chúng ta sẽ không bao giờ biết được.
Vị biện lý đặc biệt đó cũng trao
cho DOJ quyền lựa chọn. Hãy thử lập luận, giả định Bộ Tư Pháp nhận ra
rằng cuộc điều tra của họ đối với ông Trump về việc quản lý sai tài liệu
mật, dựa trên tiền lệ và các lợi thế, là khó có khả năng thành công.
Giả định rằng vụ điều tra của họ về ông Biden là tương đối dễ thành công
hơn, đặc biệt vì ông không có quyền giải mật tài liệu. Vậy làm sao để
“giữ thể diện” đây? Loại bỏ các cáo buộc đáng ngờ chống lại ông Trump,
không tìm thấy hành vi sai trái nào trong trường hợp của ông Biden vì
vấn đề “công bằng”, nhưng cuối cùng buộc tội ông Trump về các vấn đề
khác như cản trở, hoặc những vấn đề liên quan đến bầu cử năm 2020. Bằng
cách này, Bộ Tư pháp sẽ tuyên bố rằng họ đã hành động công bằng và độc
lập trong khi vẫn đạt được mục tiêu buộc tội và có thể kết tội ông
Trump.
Việc bổ nhiệm các biện lý đặc
biệt song hành này cũng cung cấp cho Nhà nước Ngầm quyền lựa chọn theo
kiểu mà chúng ta đã từng chứng kiến trước đây — vì hiện họ đang có đòn
bẩy đối với hai ứng cử viên hàng đầu cho nhiệm kỳ tổng thống vào năm
2024. Hãy nhớ rằng hồi năm 2016, trong khi các cơ quan chức trách không
ngừng truy đuổi ông Trump về cáo buộc thông đồng với Nga, cùng lúc đó họ
cũng tham gia vào một cuộc điều tra giả tạo đối với bà Hillary Clinton
về các thư điện tử của bà ấy. Sau khi minh oan cho bà Clinton, trong
những ngày cuối của cuộc bầu cử, Giám đốc FBI James Comey, trên thực tế,
đã giữ thể diện cho ông — và cho các cơ quan này — bằng cách nêu lại
vấn đề về các thư điện tử của bà Hillary dựa trên sự đánh giá của Cục
Điều tra liên quan đến những gì được tìm thấy trên máy điện toán xách
tay của cựu Dân biểu Anthony Weiner. Với sự đối xử ưu ái của họ dành cho
bà Clinton, FBI và DOJ đã phụng sự vừa như một món vũ khí vừa là tấm lá
chắn bảo vệ cho ông Biden cho đến thời điểm này, nhưng bằng cách bổ
nhiệm một biện lý đặc biệt để điều tra ông ấy, trên thực tế là họ đang
một lần nữa giữ thể diện cho mình khi điều tra ông Trump và ông Biden.
Giả thuyết thứ ba: Vụ Tài liệu
Biden nhằm mục đích đánh lạc hướng chúng ta khỏi một vụ bê bối lớn hơn.
Giả thuyết này quá rõ ràng. Nếu người Mỹ đang chăm chú vào vụ Tài liệu
Biden, thì những vụ bê bối hoặc thảm họa khác của chính phủ Biden, Đảng
Dân Chủ, hoặc Nhà nước Ngầm mà người dân chúng ta không tập trung vào là
gì?
Dựa trên những gì chúng ta đã
chứng kiến trong những năm gần đây, việc xem những giả thuyết được
trình bày ở đây là một bình luận không thể buồn hơn về tình trạng của
nền cộng hòa của chúng ta cũng như quyền lực và quá trình chính trị hóa
của Nhà nước Ngầm của chúng ta không chỉ là một hành động hợp lý mà còn
thận trọng.
Chúng ta chỉ còn lại một câu hỏi:
Nếu ông Joe Biden thực sự bị Nhà nước Ngầm đó thanh trừ, liệu ông ấy có
ủng hộ Ủy ban Frank Church mới của Đảng Cộng Hòa tại Hạ viện không?